Bất Diệt Long Đế

Chương 4575: Đỉnh nổi điên




Trong lòng Lục Ly mừng rỡ, động ý niệm, muốn đi vào Pháp Giới, nhưng dường như cái đỉnh cảm giác được điều gì, nó rung bần bật, dải sáng lại chói lòa, bên trong tràn ra sương mù càng đậm, bao bọc toàn thân Lục Ly.

- Tổ cha nó!

Lục Ly phát hiện không cách nào đi vào Pháp Giới, hơn nữa tùy theo sương mù bao phủ hắn càng dày thì trọng lực trên người hắn càng khủng bố. Lục Ly nổi giận, đỉnh kia thật đúng là vô pháp vô thiên, muốn đấu với hắn đến cùng sao?

- Sương mù?

Lục Ly nhìn sương mù bốn phía, cắn răng vận chuyển vòng xoáy trong Pháp Giới, xem thử có thể hấp thu chúng nó không. Hết sương mù thì hắn chống mắt xem đỉnh kia làm sao trấn áp được hắn?

- Ủa? Có hiệu quả?

Lục Ly đột nhiên phát hiện sương mù nhanh chóng chui vào trong thân thể của hắn, hơn nữa tốc độ rất nhanh, sương bốn phía mỏng dần, áp lực của hắn giảm bớt một ít.

Oong!

Đỉnh ở trên cao lại phát sáng, càng nhiều sương mù tuôn xuống, điên cuồng lan tràn về phía Lục Ly.

Đỉnh kia thoạt trông giống như là một đứa trẻ giận dỗi, không nuốt trôi cục tức được, quyết trấn áp Lục Ly.

- A!

Đám cường giả đứng ngoài nhìn xoe tròn mắt, Lục Ly hấp thu sương mù nhiều màu? Bọn họ không rõ ràng sương mù này là cái gì, nhưng nếu có thể trấn áp Tiểu Bạch và tám cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì chắc chắn là thứ cực kỳ lợi hại, Lục Ly thế nhưng có thể hấp thu?

Các cường giả ở bên dưới căng thẳng thần kinh nhìn Lục Ly và đỉnh đấu pháp, một ít cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cảm giác lòng bàn tay đổ mồ hôi, giây phút này bọn họ ước gì Lục Ly đại phát thần uy đập nát cái đỉnh.

- Ta hút, ta hút, ta hút!

Lục Ly điên cuồng vận chuyển vòng xoáy trong Pháp Giới, sương mù đến bao nhiêu hút bấy nhiêu. Lục Ly nhìn đỉnh trên đầu mình, nhếch mép châm chọc.

Đỉnh kia là thần binh Chí Tôn, quanh năm suốt tháng tự động hấp thu nhiều năng lượng, nhưng không thể nào vô cùng vô tận, Lục Ly chống mắt xem đỉnh kia có thể kháng bao lâu?

Một nén hương, hai nén hương, nửa canh giờ!

Ánh sáng từ đỉnh rốt cuộc yếu bớt, áp lực trên người Lục Ly hoàn toàn giảm mạnh. Lục Ly thở hắt ra, hắn tùy thời có thể chặn đứng uy áp đi xuống đài cao. Chỉ cần hắn không chết, nhóm Tiểu Bạch tự nhiên sẽ không sao.

Oong!

Khi Lục Ly đang chuẩn bị đứng lên thì, phát sinh sự tình khiến hắn và cường giả ở bên dưới khiếp sợ, đỉnh lại tỏa sáng, sau đó xoay tít rồi... rớt xuống với tốc độ khủng bố.

- Tổ cha nó!

Lục Ly chửi thầm, tự nhủ đỉnh không chơi theo quy tắc trò chơi, đấu không lại hắn thì chơi xấu, trực tiếp đổi thành dao trắng đâm vào, rút ra thành dao đỏ, muốn nghiền hắn thành thịt nát hay sao?

- Pháp Giới!

Lục Ly một bên khống chế Pháp Giới điên cuồng vận chuyển, đầu óc xoay chuyển nhanh, muốn vào Pháp Giới.

Khoảnh khắc đỉnh sắp đụng túng, Lục Ly cảm giác áp lực trên người thả lỏng, hắn lập tức trốn vào Pháp Giới.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, đài cao rung động mạnh, đồng thời đài cao cũng sáng lên một luồng sáng chói mắt, như mặt trời ban trưa nổ tung, sóng khí khủng bố ập đến, đẩy tất cả chí cường giả lùi mấy trăm trượng.

Nhóm Vũ đại nhân cảm giác trước mắt ánh sáng trắng chợt lóe, chờ bọn họ chống đỡ sóng khí, hấp tấp đi tra xét thì phát hiện cảnh tượng kỳ dị, Lục Ly biến mất trên đài cao, đỉnh cũng biến mất theo.

- Hỏa Ma?

Một cường giả giật mình kêu lên, thần niệm lần lượt quét qua, biểu cảm trở nên cực kỳ khó xem, hắn thì thào:

- Đừng nói là bị trấn áp thành bột mịn rồi nhé?

- Không có vết máu!

Một chí cường giả khác có chút hoài nghi chớp chớp mắt nói:

- Cho dù nháy mắt bị trấn áp thành bột mịn thì cũng phải có chút mùi máu chứ? Thần binh Chí Tôn của hắn biến mất, đỉnh cũng biến mất, rốt cuộc phát sinh chuyện gì?

- Không cần hoảng!

Trong tay Vũ đại nhân xuất hiện một miếng ngọc phù bản mệnh, hơi phun ra một hơi nói:

- Tiểu chủ còn chưa chết, như vậy Hỏa Ma chắc chắn cũng không chết!

- Không xảy ra vấn đề thì tốt rồi!

Tất cả cường giả đều thở phào, bọn họ giật mình ngạc nhiên, Lục Ly biến mất có thể lý giải, dù sao thuật tìm ẩn của hắn rất biến thái, vừa rồi đã mất tích hai lần.

Đỉnh đi đâu?

Đỉnh kia đập xuống rồi sao biến mất luôn? Chẳng lẽ rơi vào đài cao? Đỉnh kia trấn áp thất bại, cho nên giấu đi?

Lục Ly không ra, bọn họ cũng không dám loạn động, đành vận dụng thần niệm mạnh nhất xem xét bốn phía, tìm kiếm tung tích của Lục Ly. Vũ đại nhân thì dùng thủ đoạn đưa tin đặc biệt báo cho Đông Cảnh Chi Vương ở bên ngoài biết chuyện vừa rồi.

Một cường giả phân vân thì thào:

- Kỳ lạ, sao ta cảm giác đỉnh kia... không ở trong tiểu thế giới này?

Trong đỉnh có đạo của cường giả Đại Viên Mãn, có hơi thở độc đáo, hiện tại hắn cảm giác hơi thở này biến mất.

- Chết tiệt, cái quỷ gì? Tại sao sẽ như vậy?

Cơ hồ cùng lúc, trong Pháp Giới của Lục Ly vọng ra tiếng kêu, hắn đang nằm sấp trong Pháp Giới, trên đầu có một cái đỉnh tròn đang xoay tít, trong đỉnh vẫn có hà vụ rũ xuống bao phủ Lục Ly, trấn áp hắn không cách nào di động.

Đỉnh kia... theo Lục Ly vào trong Pháp Giới!

Một món thần binh Chí Tôn, một tòa đỉnh trấn áp mười cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn không cách nào di động, suýt bị đè chết, nó đột nhiên đi vào Pháp Giới của Lục Ly, khiến hắn khiếp sợ, mặt ngu ra.

Giây lát sau, hắn mừng như điên.

Ở trong Pháp Giới thì Lục Ly không tin đỉnh kia có thể đè ép hắn, cho nên... tương đương với hắn ngoài ý muốn lại được đến một món thần binh Chí Tôn?

Tuy rằng xem tình huống thì không dễ tham ngộ đạo trong đỉnh kia, nhưng đỉnh ở trong Pháp Giới thì chạy đi đâu được nữa? Sớm muộn gì là của hắn.

- Ra ngoài!

Hắn động ý niệm, thân thể biến mất ở trong Pháp Giới, quả nhiên đỉnh không cách nào khóa chặt hơi thở của hắn, ánh sáng từ đỉnh yếu bớt, sương mù rũ xuống cũng rút vào, lơ lửng bên trên Pháp Giới.

- He he!

Lục Ly đứng ở trên đài cao, trong lòng cười to, thầm sung sướng. Bên ngoài, một đám cường giả nhìn thấy Lục Ly hiện hình thì mừng rỡ.

Vũ đại nhân sốt ruột hỏi:

- Hỏa Ma, tình huống như thế nào?

Vèo!