Bất Diệt Long Đế

Chương 4574: Ca cứu ngươi ra ngoài (2)




Chúng cường giả trầm mặc, cách này của Đông Cảnh Chi Vương xem như cách cuối cùng. Tiểu thế giới bị phá hủy, lực lượng không gian vặn vẹo khủng bố sẽ xé nát mọi thứ bên trong, đài cao sẽ nháy mắt sụp đổ, đến lúc đó đỉnh kia tự nhiên không trấn áp Lục Tiểu Bạch được. Đông Cảnh Chi Vương lập tức xông tới, tìm được Lục Tiểu Bạch, nếu khi đó Lục Tiểu Bạch không chết thì hắn có thể bảo vệ Tiểu Bạch rồi.

- Chờ thêm nửa ngày đi!

Vũ đại nhân khe khẽ thở dài nói:

- Mọi người dốc hết sức nghĩ biện pháp, nếu nửa ngày sau còn chưa có cách gì thì tất cả chúng ta rút lui, để Cảnh Vương phá hủy tiểu thế giới này.

Một đám cường giả đều trầm mặc, vắt óc suy nghĩ, cũng có cường giả bắt đầu thả ra các loại thủ đoạn, thử phá giải tình thế nguy hiểm này. Nhưng muốn phá giải tình thế nguy hiểm này nói dễ hơn làm? Nếu đơn giản thì e rằng đã sớm phá giải.

Thời gian rất nhanh qua đi nửa ngày, đám cường giả đã muốn bỏ cuộc, chỉ chờ qua nửa ngày tập thể ra ngoài, chờ xem Cảnh Vương có thể cứu ra Lục Tiểu Bạch trong không gian vặn vẹo được hay không.

- Tham ngộ không thấu!

Lúc này, Lục Ly mở mắt ra, vẻ mặt bất đắc dĩ. Thời gian quá ngắn, đạo này không phải muốn liền có thể tham ngộ.

Đạo ẩn chứa trong thần binh Chí Tôn của cường giả Đại Viên Mãn mà dễ tham ngộ thì đã không phải là Đại Viên Mãn. Trong nhẫn không gian của Lục Ly còn một món thần binh của cường giả Đại Viên Mãn, cũng không cách nào luyện hóa.

- Không đúng!

Lục Ly vào thời khắc này trong lòng đột nhiên máy động, hắn có một thanh chiến đao, đó là thần binh Chí Tôn của cường giả Đại Viên Mãn, trong thần binh này ẩn chứa đạo của cường giả Đại Viên Mãn.

Thần binh này cùng cấp bậc với cái đỉnh!

Vậy tức là Lục Ly có thể nhờ cậy thần binh chống lại đỉnh đó rồi? Hắn không cần luyện hóa thần binh này, cũng không cần hoàn toàn đối kháng với đỉnh, chỉ cần có thể chặn đứng một chút áp lực, vậy đủ rồi.

- Thử xem!

Trong lòng Lục Ly động ý niệm, theo sau nhẫn trong tay lóe sáng, một thanh chiến đao màu đen rơi vào tay. Chiến đao vừa xuất hiện liền rung nhẹ, phát ra tiếng ngâm khẽ.

Oong!

Lục Ly không có bất cứ động tác, chiến đao tự động phát sáng, dải sáng chiếu đầy trời, một luồng hơi thở khủng bố tỏa ra từ chiến đao khuếch tán bốn phía.

- A?

Các cường giả đứng bên dưới bị kinh động, mắt sáng rực như những con sói đói nhìn thấy dê con.

- Thần binh Chí Tôn!

Một cường giả giật mình kêu lên, trên mặt tràn ngập hâm mộ ghen ghét, trong mắt tràn ngập tham lam.

Thần binh Chí Tôn khác với đế binh, thánh binh, bởi vì rất nhiều cấp Đế, Thánh Hoàng, cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn sẽ tế luyện rất nhiều thần binh. Nhưng cường giả Đại Viên Mãn thường chỉ dùng một thanh thần binh, có nhiều cường giả Đại Viên Mãn dứt khoát không cần thần binh, cho nên thần binh Chí Tôn phi thường thưa thớt, ít đến tội.

Đám cường giả có mặt ở đây không ai cầm thần binh Chí Tôn, bao gồm Vũ đại nhân đều không có, có thể thấy thần binh Chí Tôn quý giá. Một cấp Đế hậu kỳ, thế nhưng có được một thanh thần binh Chí Tôn, khó tránh khỏi làm bọn họ mắt đỏ.

- Mau nhìn, hắn lại biến mất!

Mặt khác một cường giả giật mình kêu lên, chúng cường giả dời ánh nhìn khỏi thần binh, phát hiện Lục Ly biến mất, chỉ còn lại thần binh Chí Tôn lơ lửng ở giữa không trung.

Trong sự ngạc nhiên trợn mắt há hốc mồm của đám cường giả, thần binh chậm rãi di động, chuyển đến trung tâm đài cao.

Suy đoán của Lục Ly hoàn toàn chính xác, thần binh Chí Tôn đụng phải thần binh Chí Tôn, thanh Vô Ngân Đao bị tự động kích phát chặn một phần uy áp. Lục Ly thả ra vô ngân đạo, rốt cuộc có thể di động.

- Tiểu Bạch, ta đến rồi!

Trên mặt Lục Ly lộ ra nụ cười nhẹ, lẩm bẩm nói:

- Ca cứu ngươi ra ngoài, mang ngươi . . về nhà!

Lục Ly đến giữa đài cao, bên này có một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hắn cũng không có hôn mê, mà là cực kỳ bất nhã nằm sấp xuống đất, mắt đang nhìn xéo thần binh chậm rãi tới gần, trong mắt tràn ngập vui mừng.

Nhưng mà!

Lục Ly đi ngang qua bên cạnh hắn, nhưng không cứu hắn, chiến đao bay qua giữa, cuối cùng đến bên cạnh Tiểu Bạch.

Lục Ly ngồi xổm người xuống, một tay bế Tiểu Bạch lên, theo sau trực tiếp thu vào trong Thần Khí không gian.

Sau khi Tiểu Bạch biến mất, tất cả cường giả dưới đài cao như trút được gánh nặng, trên mặt lộ ra vẻ vui thích. Tuy rằng Đông Cảnh Chi Vương có thể phá hủy tiểu thế giới, cũng có năm phần nắm chắc cứu ra Tiểu Bạch, nhưng dù sao còn có năm phần tỷ lệ Tiểu Bạch sẽ chết.

Lục Ly thu về Tiểu Bạch, thế này mới chú ý cường giả khác. Hắn ngẫm nghĩ rồi lần lượt tới gần, thu tất cả cường giả vào Thần Khí không gian, sau đó hắn chậm rãi đi đến ngoài rìa đài cao.

Oong!

Vào thời khắc này, đỉnh đột nhiên rung động mạnh, tỏa sáng chói lòa, Lục Ly cảm giác trọng lực nặng nề lại đè xuống, hắn lại hiện hình, hơn nữa lần này trực tiếp không chịu nổi, ngồi bệch xuống đất.

- Cái này...

Bên dưới thoáng chốc một mảnh xáo động, đỉnh kia tại sao đột nhiên nổi điên? Nếu Lục Ly bị trấn áp mà chết, không chừng Thần Khí không gian của hắn sẽ nổ tung, nhóm Lục Tiểu Bạch vẫn sẽ bị lực lượng không gian vặn vẹo nghiền nát.

- Thần binh có linh, đỉnh kia thấy ta cứu tất cả võ giả ra cho nên không phục?

Trong đầu Lục Ly thoáng qua một suy nghĩ, hắn có chút đau đầu. Hiện tại hắn cảm giác bị trấn áp, xương toàn thân kêu ken két.

Lục Ly đang ở trạng thái Thần Long Biến, không thể luôn giữ trạng thái này, sớm muộn gì hắn sẽ suy yếu. Một khi giải trừ trạng thái này, e rằng hắn sẽ bị tươi sống trấn áp mà chết.

- Bình tĩnh!

Hắn vẫn giơ cao thần binh, nhắm mắt bắt đầu nghĩ biện pháp. Rất nhanh hắn nghĩ ra một cách, hắn có thể đi vào trong Pháp Giới. Chỉ cần đi vào Pháp Giới thì đỉnh kia không còn cách nào trấn áp, một khi mất đi mục tiêu, đỉnh kia rất có thể thì sẽ bay đi mất? Đến lúc đó hắn liền có thể thoát khốn.

- Tuyệt!