Bất Diệt Long Đế

Chương 4570: Tiểu Bạch




Hai chí cường giả truyền âm giao lưu giây lát, cuối cùng không nói gì nữa, chỉ để lại hai tiếng thở dài nặng nề.

...

Lục Ly đi theo cường giả mặt dê núi vào trong, đi vào một đại điện hùng vĩ bá khí, trong đại điện còn có một pho tượng, cùng với một tí báu vật.

Lục Ly và cường giả mặt dê núi phớt lờ chúng nó. Lục Ly nhìn thoáng qua pho tượng rồi theo cường giả mặt dê núi lao vào đường hầm phía trước.

Xông vào đường hầm, tận cùng có một cánh cửa, cửa này đã sớm bị mở ra, Lục Ly và cường giả mặt dê núi bay vào. Đại điện tiếp theo là một đại điện hình chữ nhật khác, dấu vết chiến đấu giăng khắp nơi, Lục Ly còn nhìn thấy có rất nhiều thần văn, nhưng đều bị phá hủy.

Tiếp tục chạy như điên, đại điện tiếp theo có nhiều cửa, có mấy cánh cửa mở rộng, hiển nhiên cường giả mặt dê núi biết được, mang theo Lục Ly trực tiếp đi vào một cánh cửa.

Đi vào cánh cửa là một hành lang tối đen, cường giả mặt dê núi dặn dò:

- Nơi này sẽ có hồn thể quái vật công kích, các hạ cẩn thận.

- Không sao!

Ngoài người bốc cháy lửa màu trắng, hắn không sợ bị nhận ra thân phận. Lửa màu trắng vừa xuất hiện thì chiếu sáng hành lang, nhiệt độ tăng nhanh. Cường giả mặt dê núi lập tức bay tới trước một khoảng cách, thế này mới nghi ngờ nhìn Lục Ly một lúc, nhưng không nói gì thêm.

- Đi đi!

Lục Ly phất tay, có lửa hộ thể, quái vật hồn thể bình thường hẳn là không dám tới gần. Cường giả mặt dê núi nhanh chóng tiến lên, Lục Ly theo ở phía sau. Chốc lát sau hai bên vách tường chui ra các bóng đen, không nằm ngoài dự đoán của Lục Ly, đám quái vật hồn thể e sợ lửa, không dám công kích hắn.

Mặt dê núi là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, dư sức đối phó quái vật hồn thể, bọn họ một đường chạy như điên, hành lang này rất dài, tiêu phí thời gian một nén hương bọn họ đi ra hành lang.

Cuối hành lang có một cánh cửa, Lục Ly thu lửa lại, đi theo vào cửa, ánh sáng trắng chợt lóe, bọn họ xuất hiện trong sa mạc, dấu vết chiến đấu ở đây càng nhiều, bốn phía còn có vô số di cốt của tiên thú đã chết.

- Đi!

Cường giả mặt dê núi không dừng lại ở tầng này, nơi này có rất nhiều tiên thú, nhưng cơ bản bị đánh chết. Nhóm Lục Tiểu Bạch ở đây khá lâu, đã thanh lý một đợt tiên thú.

Lần này chạy nhanh cỡ nửa ngày bọn họ mới tìm được lối ra, Lục Ly không kiềm được tò mò hỏi thăm:

- Ngươi đã vào đây rồi?

- Ừm!

Cường giả mặt dê núi nhẹ gật đầu nói:

- Ta là nhóm đầu tiên vào cứu viện, về sau phụ trách mang đội đi vào, cho nên biết rõ tình huống nơi đây.

Lục Ly hỏi thăm:

- Còn bao lâu nữa?

Cường giả mặt dê núi ngẫm nghĩ trả lời:

- Ba canh giờ, còn có năm ải, có một ải hơi nguy hiểm, chỗ khác đã bị dọn dẹp nguy hiểm.

Lục Ly nhẹ gật đầu, đi theo cường giả mặt dê núi chạy nhanh, tiêu phí hơn hai canh giờ bọn họ xuyên qua bốn tầng cửa ải, đến dưới đường núi hẹp dài tầng thứ năm.

- Ở bên trên!

Cường giả mặt dê núi chỉ hướng đường núi khúc khuỷu kéo dài lên:

- Nhóm tiểu chủ ở đỉnh núi, một con tiên thú ẩn nấp trong đường núi, vẫn chưa tìm được mẫu thể. Một khi bước vào đường núi sẽ bị tử thể của nó công kích, tốc độ của đám tử thể này rất nhanh, trực tiếp tự bạo, uy lực miễn cưỡng có thể so sánh một kích cấp bậc cỡ ta.

Lục Ly nhướng mày nói:

- Biến thái dữ vậy?

Hắn nhìn đường núi, thần niệm bị đường núi hạn chế, hắn nhìn thấy có rất nhiều chất lỏng màu xanh đen, rất có thể là tử thể nổ tung để lại.

- Ta ở đằng trước hấp dẫn, các hạ tự bảo vệ mình cho tốt!

Cường giả mặt dê núi nói một tiếng, ngoài cơ thể xuất hiện dải sương mù màu tím, sương mù cuồn cuộn trông như một loại thần thuật phòng ngự rất mạnh.

Cường giả mặt dê núi xông lên trên, chốc lát vách đá cạnh đường núi chui ra từng con tiểu thú màu xanh đen, trông như những con nhện ăn no, bụng tròn xoe, tốc độ cực kỳ nhanh, điên cuồng lao về phía cường giả mặt dê núi.

Bùm bùm bùm!

Vang một chuỗi tiếng nổ, uy lực vụ nổ quả nhiên rất mạnh, không gian đều bị xé rách, đường núi có thần văn bảo hộ, không bị phá hư.

Cường giả mặt dê núi quay đầu nhìn thấy Lục Ly còn chưa động, lập tức trầm giọng quát:

- Các hạ, nhanh chút, ta không thể ở trong đường núi lâu, nếu không thì cũng không chịu nổi!

Lục Ly xua tay nói:

- Ngươi đi lên đi, không cần lo lắng cho ta.

Oong!

Lục Ly trực tiếp thả ra vô ngân đạo, theo sau thân thể biến mất, thân hình hắn như quỷ ảnh bay lên, dễ dàng đến sau lưng cường giả mặt dê núi. Nhiều thú con chui ra từ bốn phía, nhưng đều không phát hiện được hắn, không công kích hắn.

- Ủa?

Cường giả mặt dê núi phát hiện Lục Ly biến mất, có chút buồn bực chớp chớp mắt.

Giọng của Lục Ly vang bên tai cường giả mặt dê núi:

- Đã bảo là kệ ta, ngươi lo phần ngươi đi, tiểu thú tầm thường không tổn thương ta được!

- A...

Tuy Lục Ly truyền âm nhưng cường giả mặt dê núi cảm ứng được, phát hiện Lục Ly ở sau lưng mình. Mắt cường giả mặt dê núi lộ tia kiêng kỵ, nếu Lục Ly mà đánh lén thì hắn làm sao ngăn nổi?

- Có lẽ... hắn thật sự có thể cứu tiểu chủ ra?

Cơ mặt cường giả mặt dê núi co giật, sau đó lao nhanh lên trên, Lục Ly nhanh như tia chớp đi theo. Đường núi rất dài, nhưng chỉ mấy chục giây, Lục Ly và cường giả mặt dê núi xông lên đỉnh núi.

Lục Ly lập tức nhìn đỉnh núi, tra xét tình huống, giây tiếp theo thân thể của hắn đột nhiên cứng đờ, giật nảy mình, không tiếp tục tiềm ẩn, hiện hình ra.

Lục Ly xoe tròn mắt, gắt gao nhìn chằm chằm đằng trước, hoàn toàn phớt lờ vô số ánh nhìn từ bốn phía.

Trong mắt hổ lóe tia sáng lấp lánh ướt nước, môi mấp máy, qua bốn, năm giây hắn mới phát ra âm thanh hơi nghẹn ngào:

- Tiểu... Tiểu... Bạch!

Trên đỉnh núi cao rất bằng phẳng, rộng rãi, phạm vi vạn trượng. Trên đỉnh núi cao có một đài cao màu vàng, mấy chục cường giả vòng quanh đài cao, trên đài cao có chín cường giả, còn có một con tiểu thú.

Chín cường giả và tiểu thú đều bị một tòa đỉnh trấn áp, đỉnh rộng mười trượng, không đè lên người chín cường giả và tiểu thú, mà là lơ lửng ở giữa không trung.