Bất Diệt Long Đế

Chương 4569: Đi theo ta (2)




Lục Ly nghe một lúc thì bay ra ngoài, lao nhanh về phía tây bắc. Lục Tiểu Bạch bị thần văn trấn áp? Huyết Linh Nhi có chút tạo nghệ về thần văn, Lục Ly quyết đi vào nhìn xem. Nếu Lục Tiểu Bạch là Tiểu Bạch, dù hắn phải bỏ mạng cũng quyết cứu ra.

Tốc độ của hắn đạt đến mức tận cùng, lao vút đi Lung Hoàng Sơn chỗ có cổ mộ. Ngọn núi lớn cách bên này không quá rất xa, chỉ có nghìn vạn dặm, tốc độ của Lục Ly đạt đến mức tận cùng, tiêu phí hết nửa ngày đã đến nơi.

Bên này đã có vô số võ giả tụ tập lại, đều là quân sĩ và cường giả của Đông Cảnh, không thấy cường giả và quân đội Bắc Cảnh. Quân đội bao vây nguyên ngọn núi, phong tỏa tin tức.

Lục Ly không lề mề, trực tiếp thả ra Thần Ẩn thuật bay vào bên trong, dễ dàng tránh đi quân sĩ tra xét.

Hắn một đường lao sâu vào núi lớn, hắn có thể cảm ứng trên đỉnh núi tụ tập nhiều quân sĩ và cường giả, xem ra đỉnh núi là lối vào của cổ mộ.

Đỉnh núi có cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Lục Ly vì tránh cho phiền phức, hắn thả ra vô ngân đạo, như quỷ hồn âm thầm đi đỉnh núi.

Rất nhanh hắn đến đỉnh núi, trên này có một số phế tích cung điện tàn phá, từng vòng quân sĩ vây quanh tòa cung điện ngay chính giữa. Có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đang đứng trong cung điện đổ nát, vẻ mặt sốt ruột.

Lục Ly xuyên qua vòng vây quân sĩ đến bên ngoài cung điện đổ nát, hắn trông thấy một lối vào đen ngòm, còn thấy lối vào lấp lánh ánh sáng đen, hắn sắc mặt có chút khó xem.

Lối vào bị phong ấn!

Hắn có vô ngân đạo, có thể qua mắt ba chí cường giả này, nhưng nếu Lục Ly muốn đi vào nhất định phải phá vỡ phong ấn, chắc chắn sẽ bị ba chí cường giả phát hiện.

Thời gian gấp gáp!

Lục Ly bất chấp, thân thể của hắn thoáng hiện ra, trực tiếp xuất hiện ở trong cung điện.

- Hửm?

Ba chí cường giả toàn thân xù lông, quân sĩ xung quanh xoe tròn mắt, một võ giả lặng lẽ xuất hiện trong đại điện? Đây là tình huống gì?

Đại Viên Mãn?

Đây là cảm giác đầu tiên của tất cả quân sĩ cùng ba chí cường giả, nếu không thì Lục Ly không thể nào đi vào đại điện mà bọn họ không nhận ra. Nhưng thần niệm của bọn họ quét qua, Lục Ly trông giống như một cấp Đế hậu kỳ?

- Nhất định là cảm ứng sai!

Một Thánh Hoàng thì thào, quân sĩ khác cũng có cảm giác như thế. Ba chí cường giả nhìn nhau một cái, đều có chút ngạc nhiên nghi ngờ. Lục Ly vận dụng Thần Dịch thuật biến thành một lão nhân, ba chí cường giả không dám không kiêng nể gì tra xét, cho nên không cảm ứng ra Lục Ly dịch dung.

Một chí cường giả suy nghĩ một hồi, chắp tay hỏi:

- Các hạ là... ?

- Bổn tọa là ai không trọng yếu!

Lục Ly lạnh như băng nói:

- Bổn tọa nhận lời mời đến cứu trợ Lục Tiểu Bạch, mở ra phong ấn, mang bổn tọa đến nơi Lục Tiểu Bạch bị trấn áp!

- Chuyện này...

Ba chí cường giả đều chần chừ, không rõ thân phận của Lục Ly thì sao có thể cho đi dễ như vậy? Lỡ như là kẻ địch? Lỡ như là đi vào ám sát Lục Tiểu Bạch thì sao?

- Ngớ ngẩn!

Lục Ly hét to, cả giận nói:

- Bổn tọa không phải Đại Viên Mãn, các ngươi có nhiều cường giả ở bên trong mà còn sợ bổn tọa xằng bậy sao? Hơn nữa... Lục Tiểu Bạch sắp chết, các ngươi còn băn khoăn cái gì? Làm lỡ thời gian dẫn đến Lục Tiểu Bạch chết đi, Cảnh Vương của các ngươi muốn lấy đầu các ngươi thì không liên quan gì bổn tọa!

- A!

Ba chí cường giả sửng sốt, ngẫm lại cảm thấy có lý. Cường giả Đại Viên Mãn không vào được, không phải Đại Viên Mãn thì cho vào có sao đâu? Bên trong đã đi vào ít nhất năm mươi cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, Lục Ly vào trong đó có thể làm gì?

- Các hạ đi theo ta!

Một lão nhân mặt dê núi cắn răng, đánh ra một luồng sáng mở ra phong ấn, bay vào trong. Lục Ly hừ lạnh một tiếng, nghênh ngang đi vào theo.

- Không đúng.

Sau khi Lục Ly đi vào, một chí cường giả tóc đỏ chớp chớp mắt, truyền âm cho một chí cường giả khác:

- Sao ta cảm thấy cường giả này giống... Hỏa Ma!

- Hình như vậy!

Một chí cường giả khác giật mình tỉnh lại, truyền âm nói:

- Cùng là cấp Đế, còn là nhân tộc, chỉ khác ngoại hình. Ngữ khí dường như cũng rất tương tự, hắn còn có thuật tiềm ẩn cường đại. Lão Tửu đi truy tung nhưng không đuổi theo kịp, đều khớp.

- Nguy rồi!

Chí cường giả tóc đỏ giật nảy mình, truyền âm nói:

- Ngươi ở đây trấn thủ, ta đuổi theo vào, nếu không thì hỏng chuyện.

- Không cần!

Chí cường giả tóc nâu lắc đầu, nói:

- Dù là Hỏa Ma thì sao? Bên trong có năm mươi cường giả, hắn có thể lật trời sao? Hơn nữa ta cảm giác Hỏa Ma và tiểu chủ có lẽ là quen biết cũ thật, hôm đó... thật ra Vũ đại nhân không đưa thư cho tiểu chủ, tiểu chủ ngủ say, cũng không biết việc này. Thái độ của Vũ đại nhân khá lạ lùng, nếu Hỏa Ma và tiểu chủ không quen thì tại sao Vũ đại nhân không giết Hỏa Ma mà chỉ đuổi hắn đi?

- Cái gì? Vũ đại nhân không đưa thư cho tiểu chủ xem?

Chí cường giả tóc đỏ mắt lóe tia sáng, hoang mang hỏi:

- Tại sao Vũ đại nhân làm như vậy? Hắn không sợ tiểu chủ về sau biết được sẽ tức giận sao?

Chí cường giả tóc nâu lắc đầu, nói:

- Ta cũng không biết, tóm lại hôm đó ta trấn thủ bên ngoài cung điện của tiểu chủ, không thấy Vũ đại nhân tiến vào, Vũ đại nhân còn dặn đừng nói việc này lung tung ra ngoài.

- Vậy mặc kệ!

Chí cường giả tóc đỏ khe khẽ thở dài nói:

- Hy vọng lần này tiểu chủ đừng xảy ra chuyện, nếu không thì ngươi và ta chết chắc, Cảnh Vương yêu thương tiểu chủ như vậy, ài...

- Chỉ có thể hy vọng tiểu chủ là người may mắn được trời phù hộ.

Chí cường giả tóc nâu thở dài một hơi, theo sau trong con ngươi vụt qua một chút tức giận nói:

- Lần này đều do Bối Áo làm hại, ta phỏng chừng tiểu chủ bị trấn áp cũng bởi nhóm Bối Áo gây ra. Nếu tiểu chủ chết rồi, dù Bối Áo có Bắc Cảnh Chi Vương che chở thì chắc chắn vẫn sẽ bị Cảnh Vương xé nát.

- Đáng tiếc, để nhóm Bối Áo chạy trốn rồi!

Chí cường giả tóc đỏ tiếc nuối nói:

- Nếu có thể bắt nhóm Bối Áo thì dù tiểu chủ mất, Cảnh Vương cũng có chỗ trút giận.