Bất Diệt Long Đế

Chương 4516: Hơi thở của đạo




Nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn liếc hướng Lục Ly, thân thể như hồn ma lao về phía Lục Ly. Không ngờ có một cường giả nhanh hơn Đoàn Nghê, lắc người đứng đằng trước Lục Ly, phất một tay, tùy tay vỗ ra một chưởng!

Bùm!

Giống như một mảnh tinh vân phình to ra, hắc ám thoáng chốc bao phủ Đoàn Nghê vào, trong nháy mắt đó khí thế đè ép Lục Ly không cách nào thở dốc, đè ép Tử Hề khuôn mặt nhỏ nhợt nhạt, vô số võ giả bên ngoài cảm giác khó thở.

Ầm!

Đoàn Nghê như giẻ rách bay ra ngoài, xương toàn thân vỡ vụn, hắn vẻ mặt khiếp sợ nhìn Chấp Pháp Trưởng Lão, vươn ra một bàn tay nói:

- Đại... đại...? Ngươi... cũng đạt đến Đại Viên...

Bùm!

Đoàn Nghê nặng nề ngã xuống, tắt thở, bốn phía một mảnh tĩnh mịch, vô số ánh mắt đều nhìn chằm chằm Chấp Pháp Trưởng Lão, trong mắt đều là hoảng sợ.

Còn có vô số võ giả nhưng trong mắt tràn ngập vẻ mừng như điên, Vân gia ban đầu chỉ có hai Đại Viên Mãn, hiện tại rất có thể thêm một người, Vân gia lại biến mạnh rất nhiều.

- Cất giữ xác chết của hắn đàng hoàng, đưa đi Đoàn gia!

Chấp Pháp Trưởng Lão phất tay, theo sau ánh mắt nhìn Lục Ly nói:

- Vị tiểu hữu này, tộc ta ra một ít bại hoại, dẫn đến làm ngươi chịu uất ức, cho nên tộc ta có thể cho ngươi một ít bồi thường. Hoặc là cho ngươi vạn ức Thiên Thạch, hoặc là... ngươi có thể vào Tầm Long tổ địa của tộc ta tham ngộ một năm, ngươi tự chọn đi.

Xôn xao!

Bên ngoài lại lần nữa một mảnh sôi trào, không ngờ Chấp Pháp Trưởng Lão cho Lục Ly ban thưởng dày như vậy. Vạn ức Thiên Thạch không tính cái gì, Tầm Long tổ địa là thánh địa của Vân gia, bên trong có vô số bia đá do tổ tiên Vân gia để lại, những bia đá này ghi lại tâm đắc tu luyện, thậm chí có bí pháp này nọ, vậy mà Chấp Pháp Trưởng Lão cho một ngoại tộc đi vào tổ địa của Vân gia.

- Trời ạ, không ngờ là Tầm Long tổ địa?

- Đất này dù là trưởng lão thì cách nghìn năm mới được vào một năm, Chấp Pháp Trưởng Lão làm hơi quá...

- Tầm Long tổ địa, nếu ta có thể đi vào thì rút ngắn vạn năm tuổi thọ của ta cũng đáng giá!

- Tiểu võ giả từ ngoài đến này may mắn ghê, tại sao ta không tốt số như thế?

- Ngươi? Ngươi đừng có nằm mộng, ngươi có thể khiến trưởng lão của Đoàn gia tính kế sao? Ngươi cũng xứng?

- ...

Bên ngoài xì xào bàn tán, Lục Ly cơ hồ không có bất cứ do dự, khom người vái chào nói:

- Đa tạ đại nhân, Lục Ly thầm biết ơn, ta lựa chọn... đi vào Tầm Long tổ địa!

- Vân Dư!

Chấp Pháp Trưởng Lão trầm giọng quát một tiếng, một cường giả từ hành lang bên cạnh đi ra, Chấp Pháp Trưởng Lão nói:

- Chuyện tiếp theo do ngươi xử lý.

Chấp Pháp Trưởng Lão lắc người biến mất, Lục Ly bị Vân Dư mang đi một tiểu trang viên của Vân gia.

Vân Dư phi thường khách khí nói:

- Nếu Chấp Pháp Trưởng Lão cho phép ngươi đi vào Tầm Long tổ địa vậy ngươi là khách quý của Vân gia chúng ta, ngươi muốn ở đây bao lâu cứ ở, cần cái gì cứ nói với quản gia ở bên trong.

- Đa tạ Vân Dư đại nhân!

Lục Ly có chút cảm động, không hiểu sao Vân gia đối xử với hắn khá tốt, điều này khiến hắn cảm giác có chút quái dị, nhưng trong lòng luôn cảm ơn. Con người của Lục Ly là thế, nhận ơn một giọt nước báo cả thùng nước suối, người khác tốt với hắn thì hắn sẽ càng tốt với người ta.

Vân Dư nhẹ gật đầu nói:

- Ngươi hãy tạm nghỉ ngơi, ba ngày sau ta lại đây, mang ngươi đi Tầm Long tổ địa. Ngươi cứ yên tâm cho tiểu cô nương ở lại đây, không có võ giả dám thương tổn cô bé.

- Tốt!

Lục Ly mang theo Tử Hề vào ở, bên trong có một quản gia, năm thị nữ, các loại vật dụng đầy đủ.

Tử Hề vừa bước vào liền cảm thán rằng:

- Vân gia quả nhiên là gia tộc quyền thế vạn năm, khiến người phục.

- Đúng vậy!

Lục Ly cảm khái, nếu trong Tiên Vực nhất định phải lựa chọn một đại tộc hiệu trung, chắc chắn Lục Ly sẽ không có bất cứ do dự, trực tiếp gia nhập Vân gia.

Nhưng Lục Ly không định ở trong Tiên Vực quá lâu, tìm được Tiểu Bạch rồi có lẽ hắn sẽ đi dạo trong Tiên Vực, tìm xem có cơ hội đột phá không. Mặc kệ có thể đột phá hay không thì hắn vẫn sẽ quay về Thiên Loạn Tinh Vực.

...

Trong tòa trang viên to lớn ở hậu viện Vân gia, Chấp Pháp Trưởng Lão Vân gia đi vào, nơi này có một lão nhân ngồi xếp bằng, khí độ càng bá khí hơn Chấp Pháp Trưởng Lão, giống như một ngọn núi lớn dày chắc.

Một bé trai đứng bên cạnh lão nhân này, là cậu bé mới rồi nói chuyện với Vân Trung Thiên. Cậu bé luôn theo bên cạnh tộc vương Vân gia, cho nên lão nhân cực kỳ bá khí này tự nhiên là tộc vương Vân gia.

Cậu bé ngoan ngoãn vái chào:

- Nguyệt Tổ!

Chấp Pháp Trưởng Lão nhẹ gật đầu, tộc vương của Vân gia mở mắt ra, nhìn thoáng qua Chấp Pháp Trưởng Lão, hỏi:

- Thế này là sao? Tại sao ngươi ưu ái tiểu tử nhân tộc đó như vậy?

Tộc vương của Vân gia hiểu rất rõ Chấp Pháp Trưởng Lão, người này tính cách cực kỳ cứng ngắc, làm việc làm người không chút qua loa, không thể nào rộng rãi đưa tổ địa cho một tiểu võ giả nhân tộc đi tham ngộ. Tộc vương của Vân gia sẽ không phản đối việc này, chỉ là có chút tò mò tại sao Chấp Pháp Trưởng Lão làm như vậy.

- Tiểu tử này... hơi thú vị!

Chấp Pháp Trưởng Lão bưng ly trà lên uống một hớp, ngẫm nghĩ nói:

- Ta ngửi được... hơi thở của đạo trên người tiểu tử này.

- Đạo?

Tộc vương của Vân gia nhướng chân mày, liếc mắt qua hỏi:

- Ngươi xác định không cảm ứng sai, cảnh giới của hắn ở cấp Đế.

- Ừm!

Chấp Pháp Trưởng Lão rất khẳng định nói:

- Là hơi thở của đạo, ngươi có thể đi cảm ứng xem, ở bên cạnh hắn có thể mơ hồ cảm ứng được, ta cũng không nghĩ thông, một cấp Đế tại sao có thể xuất hiện hơi thở của đạo?

Cậu bé đứng bên cạnh tò mò hỏi:

- Hai vị lão tổ, cái gì là đạo? Đúng rồi... dường như mỗi cấp Đế, Thánh Hoàng đều phải cảm ngộ đạo? Là đạo này ạ?

- Đó là tiểu đạo!

Tộc vương của Vân gia vươn tay sờ đầu cậu bé nói:

- Ngươi còn nhỏ, hiện tại hiểu rõ những thứ này không có ý nghĩa gì, đợi ngươi trở thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn sẽ hiểu.

- Ta đi nhìn xem!