Bất Diệt Long Đế

Chương 4515: Không phục thì đánh




Chấp Pháp Trưởng Lão quét mắt qua Đoàn Nghê và Vân Trung Thiên, hỏi:

- Hai vị không có gì muốn nói sao? Vân Hà chỉ chứng Đoàn Nghê trưởng lão thu mua Vân Trung Thiên trưởng lão, hãm hại vị tiểu hữu này, có việc này không?

Vân Trung Thiên rất sảng khoái gật đầu nói:

- Không sai, sự thực đúng là như thế. Đoàn Nghê tặng ta một ít báu vật, thỉnh ta hỗ trợ bắt người này đưa ra ngoài thành. Là ta một thoáng nổi lòng tham, không bảo vệ tâm của mình, ta chấp nhận bất kỳ xử phạt của Chấp Pháp Trưởng Lão.

Vân Trung Thiên đã nói như vậy thì Đoàn Nghê còn có thể nói cái gì? Hắn chỉ có thể nhất buông tay nói:

- Đúng vậy, ta phụng mệnh của tộc vương nhà ta bắt lấy tiểu tử này, tiểu tử này đi vào trong thành, ta không dám động võ trong thành, đành ra hạ sách này.

Sự tình đến tình trạng này, hết thảy đều rất rõ ràng, tất cả tình huống đều trong sáng. Bây giờ chỉ chờ Chấp Pháp Trưởng Lão định tội. Chấp Pháp Trưởng Lão im lặng, nhắm mắt ngồi yên, rõ ràng đang giao lưu với tộc vương Vân gia.

Trên nghìn võ giả vây quanh bên ngoài, toàn bộ đều trầm mặc, đều chờ đợi phán quyết cuối cùng.

Qua khoảng một nén hương, Chấp Pháp Trưởng Lão mở mắt ra, đầu tiên nhìn Vân Trung Thiên, nói:

- Vân Trung Thiên, trong tộc quyết định miễn trừ chức vị trưởng lão của ngươi, đồng thời khiến ngươi đi Vấn Nguyệt Đảo trấn thủ một vạn năm, ngươi có phục không?

- Vấn Nguyệt Đảo, một vạn năm...

Bên ngoài thoáng chốc một mảnh xáo động, Vấn Nguyệt Đảo là nơi cực kỳ khủng bố, cho dù cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đều không chịu đựng nổi. Bị nhốt một vạn năm trên đảo, liệu Vân Trung Thiên còn giữ tỉnh táo được không?

Sắc mặt Vân Trung Thiên trở nên nhợt nhạt, trong khoảnh khắc này dường như hắn già đi mấy nghìn tuổi, hắn trầm mặc giây lát gật đầu nói:

- Trung Thiên nguyện ý nhận xử phạt này!

Chấp Pháp Trưởng Lão phất tay:

- Đi đi!

Vân Trung Thiên sửa sang y phục, bước nhanh ra ngoài, mặc dù bị phạt nặng, hắn cũng không mất khí độ. Bên ngoài rất nhiều võ giả nghiêm nghị, Vân Trung Thiên này đúng là một nhân vật.

Chấp Pháp Trưởng Lão chờ Vân Trung Thiên rời đi thì nhìn hướng Đoàn Nghê nói:

- Đoàn Nghê, tuy ngươi là trưởng lão của Đoàn gia, nhưng đã vào Vân Vương Thành của ta thì bất luận có địa vị hoặc thực lực thế nào chúng ta đều đối xử bình đẳng, dưới luật thép chúng sinh bình đẳng. Tuy ngươi không có tự mình ra tay, nhưng mưu đồ trận âm mưu này, cho nên ngươi mới là kẻ gây nên tội, ngươi nhất định phải tiếp thụ trừng phạt.

Sắc mặt Đoàn Nghê lạnh xuống, hắn vốn cho rằng bày ra thân phận trưởng lão của Đoàn gia, còn phụng mệnh tộc vương đến đây thì xem như đặc sứ. Cho nên hắn cho rằng không phải việc lớn gì, dù sao Lục Ly cuối cùng không chết, việc này cũng không tính đặc biệt lớn, nhiều nhất là một con ma men đá Lục Ly một cước.

Lùi một vạn bước, nếu không phải trưởng lão của Vân gia thấy hơi tiền nổi máu tham, hắn có thể thu mua được sao? Đây là vấn đề của Vân gia, vậy mà giận chó đánh mèo lên hắn?

Đoàn Nghê chắp tay nói:

- Ta phụng mệnh mà đến, xem như sứ giả, ta vốn đại biểu tộc ta cùng Trung Thiên trưởng lão thương nghị, tróc nã ác đồ tập kích tộc ta, một cấp Đế nho nhỏ mà thôi. Trung Nguyệt trưởng lão cần gì gay gắt, nắm chặt không thả như vậy? Giao tiểu tử này cho ta, tộc ta trong lòng cảm ơn, về sau sẽ báo đáp hậu hĩnh!

Lời của Đoàn Nghê nghe như rất có đạo lý. Đoàn gia là đại tộc, Vân gia cũng là đại tộc, giữa hai tộc nên hỗ trợ lẫn nhau. Chẳng qua bắt một cấp Đế nhỏ nho, đổi được hữu nghị với Đoàn gia thì cớ sao không làm? Nếu bởi vì một tiểu võ giả dẫn tới hai tộc đại chiến thì thật sự mất nhiều hơn được.

Lục Ly cùng Tử Hề đều có chút khẩn trương. Đoàn Nghê này là một nhân vật ghê gớm, giỏi trộm khái niệm, thoáng chốc lấy cớ hòa bình và chiến tranh giữa hai tộc, so sánh với quan hệ của hai tộc thì Lục Ly quả thực không quan trọng.

Vô số võ giả đều nhìn vào Chấp Pháp Trưởng Lão, chờ xem hắn trả lời như thế nào.

Chấp Pháp Trưởng Lão không chút suy nghĩ, cười thẳng thắn nói:

- Đầu tiên, ngươi không đại biểu được Đoàn gia, thứ hai, chúng ta không quá xem trọng hữu nghị và trọng bảo của Đoàn gia. Thứ ba, ngươi hủ hóa nguyên lão của tộc ta, đây là tội ác tày trời, không thể tha thứ. Thứ bốn, tộc ta lập tộc với luật thép, luật thép có công bình công chính hay không quan hệ đến danh dự và tác phong của tộc ta, đây là căn cơ muôn đời. Ngươi muốn hủy cơ nghiệp của tộc ta, sao tộc ta có thể tha thứ ngươi? Đừng nói ngươi là một trưởng lão nho nhỏ, dù ngươi là trưởng lão xếp mười hạng đầu trong Đoàn gia đến đây thì chúng ta vẫn nghiêm trị không tha!

- Hay!

Bên ngoài vang lên tiếng kêu hay, vô số tộc nhân Vân gia vây xem đều vẻ mặt kích động, hò reo vì Chấp Pháp Trưởng Lão. Lục Ly cũng thầm khen Chấp Pháp Trưởng Lão, đây mới là đại tộc thật sự, đây mới là tự tin và phong thái của đại tộc.

Mắt Đoàn Nghê bắn ra tia sáng lạnh, hắn hừ lạnh nói:

- Như thế nào? Ngươi dám giết ta sao?

- Đúng vậy!

Chấp Pháp Trưởng Lão rất bình tĩnh gật đầu nói:

- Ta không chỉ muốn giết ngươi, còn muốn đưa xác chết của ngươi về Đoàn Vương Thành, hơn nữa gia tộc các ngươi phải cho chúng ta một giải thích, nếu không thì... giữa hai tộc chúng ta không phải hữu nghị, mà là chiến tranh!

- Bá khí!

Lục Ly xem như hoàn toàn phục, đây mới là đại tộc chân chính, đây mới là hào môn thật sự, làm việc đường đường chính chính, xem nhẹ bất cứ âm mưu quỷ kế, trực tiếp dương mưu nghiền nát qua, không phục thì đánh!

Đoàn Nghê hoàn toàn thay đổi sắc mặt, Chấp Pháp Trưởng Lão của Vân gia là nhân vật như thế nào? Nói ra trước mặt công chúng thì nhất định là miệng vàng lời ngọc, việc này tuyệt đối không thể nào sửa đổi, như vậy thì hắn chết chắc.

Hắn chết cũng không sao, Vân gia còn muốn gây sự với Đoàn gia? Vân gia quả nhiên là quen thói bá đạo, không hổ đệ nhất đại tộc phía đông Nam Cảnh, cứng rắn tới cực điểm.

Đoàn Nghê thầm dứt khoát, dù gì phải chết, kéo theo đệm lưng, đánh chết võ giả khác không có ý nghĩa gì, không bằng giết Lục Ly? Sự tình đều là Lục Ly dẫn phát, giết Lục Ly thì ít nhất nguôi ngoai cơn giận của hắn.