Bất Diệt Long Đế

Chương 4507: Mang hắn trở về




Lão nhân tóc nâu ngẫm nghĩ rồi phất tay, một lũ khí cơ chui vào trong cơ thể Đoàn Nghê, truyền âm:

- Thuật ẩn độn của tiểu tử này rất biến thái, đây là một lũ trên người của hắn, trợ giúp ngươi truy tung, không cần giết hắn, mang về.

- Rõ, tộc vương!

Đoàn Nghê gật đầu, cảm ứng một chút hơi thở, lao nhanh về phía tây theo dấu.

Thật ra nếu vừa rồi lão nhân tóc nâu tùy ý ra tay là có thể giữ lại Lục Ly, nhưng cường giả Đại Viên Mãn khinh thường ra tay, bọn họ có niềm kiêu hãnh của mình, nếu việc này truyền ra thì sẽ tổn hại uy danh của họ.

Người này rất có hứng thú với võ giả có thể tiềm ẩn dưới mí mắt của mình, không muốn giết chết Lục Ly, chỉ đơn thuần tò mò.

- Nguy rồi!

Lục Ly giờ phút này đã rời khỏi Ách Nan Chi Địa, pháp trận ở đây quả thực bị phá mở, bị cường giả Đại Viên Mãn kia một đấm đánh mở. Lục Ly vừa ra Ách Nan Chi Địa mấy chục vạn dặm, liền cảm giác đến có gì đó kỳ lạ, hắn mơ hồ cảm giác được một chút nguy cơ, cứ có cảm giác dao động không gian đằng sau rất lạ thường.

- Có cường giả đang truy tung ta!

Trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, hắn không do dự nữa, lắc người đi vào Pháp Giới, theo sau thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cẩn thận cảm ứng.

Vèo!

Chốc lát sau, phía sau quả nhiên bay tới một bóng dáng, cực nhanh xé gió bay tới, Lục Ly chỉ cảm ứng một chút dao động không gian liền ngừng tra xét.

Tốc độ của Đoàn Nghê rất nhanh, bay nhanh đến khu vực chỗ Lục Ly, nhưng bay khỏi mấy nghìn dặm thì ngừng lại, hắn cau mày, thần niệm cực hạn tra xét một phen, thì thào:

- Thuật ẩn độn quả nhiên nghịch thiên, hơi thở vậy mà biến mất?

Đoàn Nghê lắc người lui về, dạo một vòng xung quanh, cuối cùng tìm đến chỗ Lục Ly biến mất. Đoàn Nghê thả ra công kích đánh tan nát phạm vi trăm dặm, nhưng không thể buộc Lục Ly lộ mặt.

Đoàn Nghê nhíu chặt chân mày trầm ngâm, Lục Ly không thể nào vô duyên vô cớ mất tích, tộc vương nhà hắn cho một lũ hơi thở của Lục Ly, hơi thở này tuyệt đối là hơi thở căn nguyên của Lục Ly, cho nên chỉ cần theo hơi thở là chắc chắn có thể tìm được Lục Ly.

Vấn đề là, hơi thở này đột nhiên biến mất tại đây, chỗ này không có bóng dáng Lục Ly. Nghe ý của tộc vương nhà hắn thì Lục Ly chỉ là một tiểu võ giả, tối đa chỉ là một Thánh Hoàng. Thánh Hoàng này có thuật ẩn độn nghịch thiên như vậy?

Chẳng lẽ là trực tiếp xuyên qua hư không, trốn đi nghìn vạn dặm xa? Cho nên ta không cảm ứng được hơi thở?

Trong đầu Đoàn Nghê thoáng qua một suy nghĩ, trừ lý do này ra hắn không nghĩ ra được lý do gì khác. Khi hơi thở cách nhau quá xa thì không cách nào cảm ứng được.

Tộc vương nhà họ đã ra lệnh, Đoàn Nghê buộc phải mang Lục Ly về, dù phải mất thời gian mấy năm. Cho nên trầm ngâm giây lát, Đoàn Nghê dứt khoát bay hướng phương xa, hắn muốn đi dạo quanh ức vạn dặm, xem thử có thể cảm ứng được hơi thở của Lục Ly không.

- Đi rồi?

Lục Ly chờ nửa canh giờ mới cẩn thận dè dặt cảm ứng một phen, hắn phát hiện núi non bốn phía bị đánh nát, không cảm ứng được hơi thở của bất kỳ cường giả.

Hắn suy nghĩ một hồi, cắn răng đi ra, theo sau lập tức vận dụng Thần Dịch thuật thay đổi vẻ ngoài, tiếp đó vận dụng Thần Ẩn thuật bay nhanh về phía nam.

Lần này chỉ bay ba, bốn canh giờ, vượt qua phạm vi mấy nghìn vạn dặm thì Lục Ly lại có một chút cảm giác, hắn mơ hồ cảm thấy khó chịu, dường như có nguy hiểm đang tới gần.

Oong!

Hắn không chút suy nghĩ, lập tức đi vào Pháp Giới. Quả nhiên chốc lát sau Đoàn Nghê liền đuổi theo, khi đến gần thì phát hiện hơi thở của Lục Ly lại biến mất, trong mắt Đoàn Nghê tràn ngập giật mình.

Đoàn Nghê cảm ứng được hơi thở của Lục Ly nên mới một đường truy tung lại đây, nhưng không ngờ truy tung một khoảng cách lại lần nữa biến mất, thuật ẩn độn này của Lục Ly thật đúng là khiến hắn chỉ biết thán phục.

- Tiểu tử này chắc chắn có năng lực có thể xuyên qua hư không chạy xa!

Đoàn Nghê tìm kiếm bốn phía, khuếch rộng phạm vi, sưu tầm phương xa. Lục Ly ở trong Pháp Giới cảm thấy phiền, cường giả này vẫn luôn truy tung không ngớt, hơn nữa năng lực truy tung rất mạnh, Lục Ly đã sử dụng Thần Dịch thuật mà vẫn bị cường giả này dễ dàng bắt kịp.

- Không lẽ là cường giả Đại Viên Mãn kia?

Trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, theo sau lắc đầu phủ định, nếu như là cường giả kia thì hắn căn bản trốn không được, ngay lúc đó phỏng chừng đã bị bắt hoặc là bị giết.

- Phải rồi, hỏi Tử Hề thử!

Lục Ly nhớ đến cô bé thần bí trong Thần Khí không gian, cô bé này có nhiều năng lực không thể tưởng tượng, có lẽ có thể giúp hắn suy nghĩ biện pháp.

Hắn lắc người đi vào Thần Khí không gian, Thiên Dạ Tử Hề đang nhàm chán ăn linh quả, nhìn thấy Lục Ly tiến vào, lập tức phi chạy tới, kéo cánh tay của Lục Ly hỏi:

- Lục ca ca, khi nào ta mới có thể ra ngoài, ở đây nhàm chán quá!

- Chúng ta đã rời khỏi Ách Nan Chi Địa!

Lục Ly giải thích rằng:

- Nhưng bây giờ Tiểu Tử Hề còn chưa thể ra ngoài, bởi vì có một cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đang truy tung ta...

Lục Ly kể lại tình huống, tiếp đó hỏi thăm Tử Hề có biện pháp gì hay không, Tử Hề suy nghĩ một hồi rồi bảo:

- Có một biện pháp, Lục ca ca, chốc nữa nếu ca ca có thể chạy trốn thì hãy đi tìm tiên thú cường đại, tiếp đó Tử Hề trấn áp tiên thú, đợi cường giả kia lại đây, chúng ta lập tức trốn đi xa.

- Ừm!

Lục Ly ngẫm nghĩ, đây cũng là một cách. Hắn có Thần Hành thuật, khi thả ra thần thuật thì tốc độ phỏng chừng cỡ cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, thậm chí nhanh hơn một ít, lợi dụng tiên thú rất dễ trốn chạy.

Lục Ly yên lặng chờ đợi, lần này qua nửa ngày hắn mới đi ra, theo sau hắn bay nhanh về phía tây nam, tốc độ đạt đến cực độ. Hắn một đường tìm núi lớn, đầm lớn, chỗ này có nhiều mãnh thú, tiên thú, nhưng không có con nào mạnh mẽ như Lục Ly muốn.

- Lại đuổi theo!