Bất Diệt Long Đế

Chương 4506: Đại Viên Mãn




Pháp trận ở đây là từ thiên nhiên và sức người liên hợp lại bố trí, mấy chục pháp trận tụ hợp ở cùng nhau, hình thành một siêu cấp pháp trận. Muốn phá giải pháp trận thì cần phá giải chủ thần văn. Mấy chục pháp trận liên hợp lại, khó phá biết bao?

Thời gian trôi qua nhanh, rất nhanh ba ngày đã qua.

Màn hào quang sắp bị phá mở, nhóm Đoàn công tử thần kinh căng thẳng, chỉ chờ khoảnh khắc trận bị phá thì liều mình đánh một trận. Ba tộc lại đến một ít cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, số lượng cường giả đã vượt qua phe Đoàn công tử.

Cho nên bọn họ ôm quyết tâm phải chết, trong lòng quyết định, có thể giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu. Trừ các tiểu thư có chút khủng hoảng ra, đám công tử hơi bình tĩnh, tố chất tâm lý không tệ.

- Không biết sau khi đám cường giả này bị giết thì pháp trận có bị cởi bỏ không?

Lục Ly cũng khẩn trương lên, nếu pháp trận siêu mạnh của Ách Nan Chi Địa không mở thì hắn không cách nào ra ngoài, chỉ có thể dựa vào Huyết Linh Nhi phá trận, sẽ phải mất mấy trăm năm.

Mấy trăm năm sau, Lục Tiểu Bạch còn ở Thần Khải Thành không? Nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương sẽ như thế nào? Lục Ly không yên lòng chút nào, hắn vẫn ôm hy vọng có thể rời khỏi đây nhanh một chút.

Bùm!

Màn sáng pháp trận rốt cuộc tan vỡ, nhóm Đoàn công tử khí thế tăng vọt, đều lấy ra binh khí, chuẩn bị công kích, liều mình đánh một trận.

Bùm bùm bùm!

Vào thời khắc này, bầu trời đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng nổ, giống một chuỗi tiếng sét giữa trời xanh, bầu trời sáng sủa đột nhiên ngưng tụ ra từng đợt mây đen, những áng mây đen như tường thành phi thường dày chắc, cho cảm giác như núi cao, không thể đánh tan, không cách nào cắt đứt.

Vang một tiếng hừ lạnh:

- Hừ!

Trên chín tầng trời xuất hiện một nắm đấm màu vàng, nắm đấm giống như xé rách hư không mang theo hơi thở hủy thiên diệt địa đánh về phía mây đen.

- Ô...

Giây phút này, tất cả võ giả, bao gồm Lục Ly trong Pháp Giới đều trái tim thít chặt, toàn bộ võ giả đều không cách nào động đậy, cảnh vật thế giới trong đầu bọn họ biến mất, chỉ còn lại nắm tay màu vàng to lớn.

Đây là cảnh tượng rất thần kỳ, ví dụ Lục Ly đang trong Pháp Giới, hắn không vươn ra thần niệm, chỉ là thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân lặng lẽ cảm ứng. Nhưng hiện giờ trong đầu của hắn tự động hiện ra nắm tay màu vàng, linh hồn của hắn rung động mạnh, cảm giác giây tiếp theo sẽ bị quyền phong từ nắm tay chấn nát.

- Đại Viên Mãn!

Công kích mạnh mẽ bá khí như vậy, cảnh tượng kỳ dị như thế, khí thế khiến người sợ hãi đến vậy, trừ cường giả Đại Viên Mãn ra, Lục Ly không nghĩ thông còn có cường giả nào làm được.

Bùm!

Vang tiếng nổ kinh thiên, linh hồn của tất cả võ giả rung động, rất nhiều võ giả khóe miệng chảy máu như suối, sắc mặt không còn chút máu. Còn có vô số võ giả ngã xuống đất, thân thể run cầm cập, hoảng sợ đến cực độ.

- Phụt!

Vào thời khắc này ngay cả Lục Ly đều phun ra một ngụm máu, trong mắt của hắn tràn ngập vẻ hoảng sợ. Một đấm vừa rồi đánh vào tầng mây, đó là công kích ở bên ngoài, hắn ở trong một thế giới khác mà cũng bị chấn thương?

Điều này cơ hồ vô lý, dù sao Lục Ly không phát ra thần niệm, chí cường giả kia làm sao công kích hắn được? Một ý niệm vụt qua trong óc Lục Ly, cuối cùng nghĩ đến một khả năng, đó là quyền ý!

Cũng giống như kiếm ý, chí cường giả có thể mang kiếm ý vào kiếm chiêu, cho dù kiếm chiêu không vận dụng Thần Lực, Nguyên Lực, tùy ý chém ra, chỉ bằng vào kiếm ý đồng dạng có thể tổn thương người, thậm chí có thể đánh tan tác linh hồn của kẻ địch.

- Mạnh mẽ!

Lục Ly bị rung động mạnh, hắn ngây ra giây lát, vội vàng lại lần nữa thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bên ngoài. Bên ngoài đã rối loạn, ba đại tộc dân địa phương đều trốn, chí cường giả của phe họ cũng không chống cự, toàn bộ đều chạy tán loạn.

- Ha ha ha!

Đoàn công tử ở bên ngoài cười phá lên, mắt sáng long lanh nhìn lên trời cao, hắn trầm giọng quát lên:

- Lão tổ nhà ta đã phá trận, mọi người đi theo ta xung phong liều chết, giết hết dư nghiệt ba tộc này!

Bên này hơn một trăm vị cường giả cũng toàn bộ sĩ khí tăng mạnh, tràn đầy tự tin, có một cường giả Đại Viên Mãn ở đây. Ba tộc cũng không có cường giả Đại Viên Mãn, không cùng một cấp bậc. Lần này bị chôn sống nhiều quân sĩ, bọn họ cũng suýt chút bị giết, trong lòng đều nghẹn một hơi, tự nhiên phải trút ra ngoài.

Thế là hơn một trăm cường giả đều điên cuồng truy sát mà đi, ba tộc đã mất hết sĩ khí, chỉ có thể chạy trốn, phe Đoàn công tử không còn kiêng dè gì. Bên này vốn tụ tập mấy chục vạn võ giả, mới qua một nén hương đã chạy hết.

- Đã phá trận?

Lục Ly nghe thấy câu nói này, tinh thần rung lên, cường giả Đại Viên Mãn một đấm đã phá mở đại trận khủng bố ở đây sao? Vậy phải chăng đại biểu hắn có thể rời khỏi Ách Nan Chi Địa?

- Đi!

Lục Ly cũng không thèm quan tâm gì nữa, lắc người đi ra, theo sau trực tiếp tiềm ẩn chạy nhanh ra ngoài. Dù bị cường giả Đại Viên Mãn phát hiện thì sao? Cường giả đẳng cấp đó sẽ làm khó tép riu như hắn sao?

- Ủa?

Trên hư không đứng một lão nhân tóc nâu dáng người vĩ ngạn, nhiều võ giả như vậy nhưng vừa rồi không cảm giác được lão nhân này. Khi Lục Ly xuất hiện, đáy mắt lão nhân lóe tia bất ngờ.

Trông thấy Lục Ly chạy nhanh như thỏ, lão nhân thì thào:

- Thuật tiềm ẩn của tiểu tử nhân tộc này rất mạnh, vừa rồi... bổn tọa không hề phát hiện?

Lão nhân tóc nâu Đại Viên Mãn trầm ngâm giây lát, ánh mắt nhìn qua phương xa một lão nhân cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn còn đang kịch chiến, môi mấp máy, âm thanh vang lên trong tai người này:

- Đoàn Nghê, ngươi đi truy tung tiểu tử nhân tộc kia, mang hắn về Đoàn Vương Thành!

Lời của lão nhân tóc nâu là thánh chỉ, lão già kia hơi ngẩn ra, không có bất cứ do dự lập tức quay đầu chạy nhanh ra ngoài.