Bất Diệt Long Đế

Chương 4489: Vân Vương Thành




Lão nhân giải thích rằng:

- Ngắn thì tốc độ nhanh hơn, chỉ cần thời gian nửa năm, hơn nữa chiến thuyền khá nhỏ, không nhiều khách nhân đi, cho nên thu phí phải cao một chút. Chiếc chiến thuyền này có ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trấn giữ, so sánh thì an toàn hơn, nhưng chúng ta cũng không bảo chứng an toàn tuyệt đối.

Lục Ly hỏi:

- Vậy còn chiếc chiến thuyền khác thì cần thời gian bao lâu? Tính an toàn thế nào?

Lão nhân đáp:

- Chiếc chiến thuyền khác cần một năm, tính an toàn giống nhau, không ai biết sẽ xảy ra vấn đề gì, ngươi cũng biết trong Tiên Vực bất cứ nơi nào đều không an toàn.

Lục Ly nhẹ gật gù, cuối cùng gật đầu nói:

- Ta lựa chọn tuyến đường ngắn, khi nào thì đi? Thanh toán Thiên Thạch như thế nào?

- Đại khái hơn một tháng sau khởi hành!

Lão già giải thích:

- Về thanh toán Thiên Thạch thì tạm thanh toán hai nghìn ức Thiên Thạch, đi đến nửa đường sẽ thanh toán hai nghìn ức Thiên Thạch, đến Vân Vương Thành thanh toán hết số Thiên Thạch còn lại.

- Rất hợp lý!

Lục Ly vừa lòng gật đầu, điều này xem như rất có lương tâm. Lục Ly không có gì phải do dự, hắn rất sảng khoái giao hai nghìn ức Thiên Thạch. Hắn có rất nhiều Thiên Thạch, Vũ Dương cho hắn một ít, nhị cung chủ cho hắn một đống, đây là vốn phòng thân nhị cung chủ ban cho Lục Ly trước khi hắn đi, còn cho hắn rất nhiều thần tài.

Bởi vậy dù bị lừa hai nghìn ức Thiên Thạch thì Lục Ly cũng không để bụng, thế lực lớn như vậy chắc không đến mức làm loạn? Dù sao bị đồn tiếng xấu thì về sau không có người tin tưởng bọn họ.

Lục Ly giao Thiên Thạch, lĩnh một tấm lệnh bài, hắn ra ngoài tìm khách điếm ở lại, bắt đầu bế quan tu luyện, chờ đợi ngày xuất phát. Trong thành rất náo nhiệt, cũng có nhiều chỗ kỳ lạ, nhưng Lục Ly không hứng thú đi dạo, Đông Linh Thành hỗn tạp cá rồng, rất dễ dàng xảy ra chuyện.

- Không biết những ngày sắp tới nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch, Vũ Dương sẽ sống như thế nào?

Trong đầu Lục Ly hiện ra khuôn mặt của ba người, trong lòng có chút phiền muộn. Đặc biệt là Mạc Thiên Thiên cùng Loan Tịch, hai đại mỹ nhân yểu điệu lỡ như bị chí cường giả nào theo dõi thì xác suất xảy ra chuyên là rất lớn.

Tuy rằng Mạc Thiên Thiên cùng Loan Tịch đều cảm giác giống như cá nước thân mật, hai bên lên giường nhưng không có tình cảm sâu đậm gì, thế nhưng con người của Lục Ly rất trọng tình nghĩa, có câu lâu ngày sinh tình cũng có đạo lý.

Nhưng Lục Ly đã đi rồi, suy nghĩ quá nhiều cũng không có ý nghĩa, muốn quản cũng không quản được, đành tùy theo số phận của mỗi người. Hơn nữa hắn cũng không phải vạn năng, đụng phải cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn thì bản thân hắn cũng không chịu đựng nổi. Nếu lựa chọn đi tới Tiên Vực thì phải chịu trách nhiệm với hành vi của chính mình, Lục Ly đi chuyến này cũng có nhiều nguy cơ, nên lo cho bản thân là hơn.

Lục Ly không tiếp tục suy nghĩ lung tung, bắt đầu bế quan tu luyện. Hơn một tháng qua nhanh, hai ngày trước khi xuất hiện, Lục Ly ngừng tu luyện, hắn ra ngoài sưu tập tình báo, tiêu phí nhiều Thiên Thạch, hắn mua đến rất nhiều tình báo. Là tình báo dọc đường đi Đông Cảnh và Nam Cảnh.

Nhưng những tình báo này không có tác dụng quá lớn, bởi vì tình huống tùy thời thay đổi, có lẽ bên này mới vừa thu được tình báo, chưa qua vài ngày lại đổi.

Cũng giống như Lục Ly đi Nam Cảnh, giữa đường có mấy ma quật rất nổi tiếng, một số lão ma cường đại ở trong đó, nhưng ai biết sau khi đi qua thì những ma quật này có còn lão ma ở không? Lỡ như mấy lão ma đổi chỗ khác thì sao? Những lão ma này không phải thời gian dài định cư ở một chỗ, bởi vì... kẻ thù quá nhiều.

Tính lưu động của cường giả Tiên Vực rất mạnh, giống như Loạn Dương Thành, đám cường giả chạy trốn hết, bọn họ sẽ tìm một nơi, rất nhanh sẽ lại lần nữa nổi lên. Nếu bọn họ nổi lên thì chắc chắn có một ít tiểu thế lực bị bọn họ diệt, hoặc là bị bọn họ ép buộc rời đi. Cường giả bị buộc rời đi sẽ đến nơi khác.

Còn có một ít lão ma, bọn họ đi khắp nơi, tính phá hoại của bọn họ rất mạnh, tính cách cũng rất bạo ngược. Thường thì mỗi khi đến một nơi sẽ đốt giết cướp, rất nhanh sẽ dẫn tới thế lực lớn chú ý, ở một khoảng thời gian lại sẽ bị ép buộc rời đi hoặc là đánh chết.

Tra xét mấy ngày, thời gian cũng tới rồi, Lục Ly đi thành bảo kia, bị sắp xếp đi ngoài thành. Bên kia đã sớm có mấy trăm võ giả tụ tập chờ, đa số đều là Thánh Hoàng, chỉ có chút ít cấp Đế, còn có mấy công tử, tiểu thư, bên người còn đi theo hộ vệ.

Bên trong còn có một cô bé phấn điêu ngọc mài, bên người đi theo mấy hộ vệ. Mấy trăm võ giả này đa số đều là chủng tộc kỳ dị, cũng có số ít nhân tộc, trong Tiên Vực có hơi ít nhân tộc, nhưng không phải không có.

Lại lần nữa đợi thời gian mấy nén hương, mấy trăm võ giả đến, cường giả của Đông Linh Thành cũng tới, ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, còn có năm Thánh Hoàng.

Một Thánh Hoàng lấy ra một chiếc chiến thuyền, chiến thuyền quả nhiên không lớn, nhưng nhìn liền biết là phi thường cấp cao. Ba cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn chợt lóe biến mất, đi lên tầng cao nhất.

Chiến thuyền này chỉ có hai tầng, tầng trên không có nhiều khoang thuyền, tầng dưới có hơn một ngàn khoang thuyền, nhóm Lục Ly xếp hàng đi lên, mỗi võ giả được chia cho một khoang thuyền.

- Không có việc gì thì đừng ra khỏi khoang thuyền đi lung tung, đừng dùng thần niệm tra xét lung tung, có bất kỳ tình huống gì chúng ta đều sẽ lập tức thông báo!

Truyền âm của một Thánh Hoàng vang lên trong đầu nhóm Lục Ly:

- Nếu gặp sét đánh và Ngạc Dạ thì mọi người tự cầu nhiều phúc đi, chúng ta không giúp gì được trong mấy chuyện này. Được rồi, xuất phát!

Chiến thuyền ánh sáng chợt lóe, theo sau hóa thành một luồng sáng bay hướng phương xa, rất nhanh biến mất ở chân trời phía đông.

Lục Ly vào chiến thuyền liền mở ra thần văn của khoang thuyền, theo sau trực tiếp bế quan. Tuy rằng trong khoang thuyền có trà lâu tửu quán, nhưng Lục Ly không hứng thú chút nào. Nếu muốn uống trà thì hắn có lá trà hàng đầu được Quỷ Vấn tặng, rượu ngon cũng có một đống, căn bản không cần đi bên ngoài.