Bất Diệt Long Đế

Chương 4454: Phục




Lư Sắt không vì tư lợi mà để lại tất cả cấp Đế cho hai người, chia hơn hai mươi Thánh Hoàng cho họ, tám Thánh Hoàng, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch đi cùng cũng bị chia về đội của hai người.

Hai mươi sáu Thánh Hoàng, Lư Sắt không bắt buộc phải gia nhập dưới trướng ai, để bọn họ tự động lựa chọn. Dù sao Thánh Hoàng đều là kiêu ngạo, nếu bọn họ trong lòng không phục thì cũng khó mà chỉ huy, lúc khai chiến nếu không nghe lời sẽ ra vấn đề lớn.

Không có gì bất ngờ, Vũ Dương, Loan Tịch trực tiếp lựa chọn Lục Ly. Mạc Thiên Thiên ngẫm nghĩ rồi bước tới sau lưng Lục Ly. Ly tiểu thư không chút do dự đi tới sau lưng Lê Hành. Còn lại nhóm Thường công tử có một số đi sau lưng Lục Ly, một số đi sau lưng Lê Hành.

Võ giả khác đa số lựa chọn Lê Hành. Trong cuộc chiến với Lư Sắt, bọn họ quan sát kỹ, hiểu biết đôi chút về sức chiến đấu của Lê Hành. Cảnh giới, phòng ngự, sức tấn công của Lê Hành đều được bọn họ thừa nhận, Lục Ly thì chỉ biểu lộ ra thuật tiềm ẩn, không lộ ra thứ khác.

Thánh Hoàng đều là kiêu ngạo, Lục Ly chỉ có sức chiến đấu cấp Đế, còn là một đứa nhóc hỉ mũi chưa sạch. Khiến bọn họ đi theo một một đứa con nít chẳng phải là khiến bọn họ đi chịu chết sao?

Cuối cùng hai mươi sáu Thánh Hoàng có đến mười tám người lựa chọn Lê Hành, chỉ có tám người đi theo Lục Ly, còn lại cơ bản đều là cấp Đế đỉnh phong, còn có mười người là cấp Đế hậu kỳ.

Lựa chọn xong, Lư Sắt khiến hai người dẫn theo đội viên đi tập huấn, tìm cách hòa hợp với nhau, như vậy có thể phát huy sức chiến đấu mạnh nhất.

Lục Ly và Lê Hành chia nhau mang đội đi vào một Diễn Vũ Giới, Lục Ly mang theo năm mươi sáu cường giả đi một Diễn Vũ Giới.

Phải công nhận võ giả của Vấn Tiên Cung rất có tính kỷ luật, tuy cường giả ở trong này có lẽ hơi hoài nghi sức chiến đấu của Lục Ly, nhưng tập thể đứng ngay ngắn, im lặng không nói, chờ đợi Lục Ly răn dạy, tính kỷ luật rất mạnh.

Lục Ly nhìn quét toàn trường, cuối cùng dừng lại ở tám Thánh Hoàng, hắn trầm giọng quát:

- Ta biết một số cường giả các ngươi không phục phó thống lĩnh này, không sao, ai không phục hiện tại hãy đứng ra, chỉ cần có thể thắng ta thì ta cho các ngươi làm phó thống lĩnh!

Muốn thật sự quen thuộc với thuộc hạ thì có rất nhiều biện pháp, Lục Ly lựa chọn cách đơn giản nhất, đánh phục bọn họ. Lục Ly muốn nhóm người này tin tưởng mình tuyệt đối, nghe theo mệnh lệnh của hắn, không thể có một chút chất vấn, nếu không thì trong chiến đấu sắp tới rất có thể ảnh hưởng tổng thể tình hình cuộc chiến.

Một đám Thánh Hoàng nhìn nhau, không nhúc nhích. Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Ly tiểu thư và một công tử khác biết rõ sức chiến đấu của Lục Ly, bọn họ không muốn ăn đòn. Không biết có bao nhiêu Thánh Hoàng chết trong tay Lục Ly, hắn muốn giết nhóm người thì chỉ mất một giây.

Còn lại bốn Thánh Hoàng nhìn nhau, cuối cùng một Thánh Hoàng hậu kỳ mạnh nhất đứng ra, khom người nói:

- Thỉnh Lục Thống lĩnh chỉ giáo!

- Tốt!

Lục Ly nhẹ gật đầu nói:

- Ngươi công kích đi, nếu ngươi có thể bị thương một sợi lông của ta thì sẽ nhường vị trí này cho ngươi.

Lục Ly trương cuồng tự đại chọc giận Thánh Hoàng hậu kỳ này, hắn không có bất cứ chần chừ, cả người bay lên, lao hướng Lục Ly trong không trung. Hắn vươn ra một bàn tay, trên tay sáng lên từng luồng sáng chói mắt, không ngừng biến hóa, thoáng chốc biến thành nắm tay, thoáng chốc biến thành bàn tay to, thoáng chốc co thành móng vuốt, hơi thở âm u phát ra từ người hắn bao phủ Lục Ly vào.

Lục Ly luôn đứng sừng sững giữa không trung không động đậy, bàn tay kia càng lúc càng gần, khi cách mấy chục trượng thì mắt hắn bắn ra hai tia sáng vàng chui vào người Thánh Hoàng hậu kỳ này, sau đó Lục Ly nhích người, lắc người chợt lóe, vung tay vỗ nhẹ ngực của Thánh Hoàng hậu kỳ.

- A...

Trừ nhóm Vũ Dương, Loan Tịch ra, võ giả khác đều ngây người. Bởi vì sau khi mắt Lục Ly lóe tia sáng thì Thánh Hoàng hậu kỳ không nhúc nhích, sau khi Lục Ly vỗ nhẹ vào ngực Thánh Hoàng hậu kỳ, chiến giáp trên ngực người này nổ tung, da ngực bị ăn mòn, Thánh Hoàng hậu kỳ hét thảm lộn mèo ra sau rớt xuống dưới.

Giây giết!

Thánh Hoàng hậu kỳ bị Lục Ly ngay mặt giây giết?

Toàn trường rất nhiều võ giả đều lộ ra vẻ không dám tin tưởng, Lục Ly mạnh như vậy? Chẳng lẽ là cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn? Không đúng, nếu là cường giả cấp bậc này thì sao ngồi vào vị trí phó thống lĩnh? Dù cho hắn vị trí thống lĩnh cũng còn thấp.

Khi bàn tay của Lục Ly vỗ vào ngực Thánh Hoàng hậu kỳ thì người này đã tỉnh táo lại, hắn cảm thụ được năng lượng bá đạo khủng bố trong tay Lục Ly. Thánh Hoàng hậu kỳ nhìn da thịt thối rữa trước ngực của chính mình, trong mắt đều là vẻ hoảng sợ. Nếu vừa rồi Lục Ly không thu tay lại thì giờ phút này hắn đã chết.

Bùm!

Sau khi Thánh Hoàng hậu kỳ rớt xuống, hắn bất chấp chữa thương, một gối quỳ trên mặt đất, trầm giọng quát:

- Đa tạ Lục thống lĩnh nhẹ tay, Dịch Nguyên phục!

- Lo chữa thương trước đi!

Lục Ly phất tay, ánh mắt nhìn qua mấy Thánh Hoàng còn lại, hỏi:

- Còn có ai không phục?

Bùm!

Mấy Thánh Hoàng toàn bộ quỳ một gối xuống, trầm giọng quát:

- Thuộc hạ bái phục!

Nhóm Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch mỉm cười, tự hào lây. Sát danh của Lục Ly lừng lẫy, mấy Thánh Hoàng này tự chuốc khổ vào mình.

Mấy Thánh Hoàng đều phục, cấp Đế tự nhiên toàn bộ chịu phục, tất cả đều quỳ một gối xuống vái chào.

Lục Ly khoát tay nói:

- Đều đứng lên đi, về sau không cần quỳ hành lễ, nói đến thì có thể ở cùng mọi người là duyên phận, cùng nhau ôm đoàn sưởi ấm. Tuy không cần lễ tiết rườm rà, nhưng có mấy quy củ nhất định phải nói rõ, nếu ai làm trái thì đừng trách Lục Ly này vô tình.

Ánh mắt của Lục Ly trở nên lạnh băng, sát ý cường đại khuếch tán ra ngoài, khiến bầu không khí đông lại, hắn sát khí đằng đằng nói:

- Trên chiến trường, không được nghi ngờ mệnh lệnh của ta, nhất định phải lập tức chấp hành, nếu không nghe lệnh, hoặc là không cố gắng chấp hành thì... chết! Thứ hai, bất cứ lúc nào đều không được vứt bỏ chiến hữu, chiến hữu gặp nạn, trong tình huống bản thân an toàn thì phải cứu chiến hữu. Cho dù chiến hữu chết rồi cũng phải mang xác chết của bọn họ về.

- Tuân mệnh!