Bất Diệt Long Đế

Chương 4455: Làm tuyệt lắm




Tất cả võ giả đều khom người lĩnh mệnh, Lục Ly bắt đầu chia tổ, mỗi Thánh Hoàng mang theo mấy cấp Đế, hình thành một tiểu đội. Hắn còn khiến đám người hình thành chiến trận hợp kích, Thánh Hoàng chủ công, cấp Đế phối hợp, hoặc phụ trợ công kích, hoặc phòng ngự, hoặc quấy nhiễu kẻ địch.

- Mọi người tự tập luyện, lát nữa mỗi tiểu đội luyện tập đối kháng với nhau!

Lục Ly vung tay lên, mỗi một Thánh Hoàng tự mang theo đội viên của chính mình đi một bên. Lục Ly đưa ra mệnh lệnh cho mỗi Thánh Hoàng là phối hợp sở trưởng của bản thân, khiến đám cấp Đế đều phụ trợ bọn họ chiến đấu, làm như thế nào trợ giúp chính mình nhiều nhất thì làm.

- Mỗi Thánh Hoàng các ngươi là mũi nhọn của cây trường mâu, các ngươi chỉ phụ trách công kích, chỉ phụ trách xông tới trước, thẳng tiến, đâm thủng kẻ địch phía trước! Đám cấp Đế các ngươi là gậy của cây mâu, là tấm chắn, nhiệm vụ của các ngươi là tìm đủ mọi cách cho đội trưởng của các ngươi một đường giết qua, không được để đội trưởng bị thương tổn, bị thứ gì cản bước chân, phải trợ giúp hắn tiến lên, không ngừng tiến lên, mãi đến khi đằng trước không có kẻ địch là các ngươi thắng!

Âm thanh của Lục Ly vang bên tai tất cả võ giả, chúng võ giả cảm giác nhiệt huyết sôi trào, phía trước bọn họ chiến đấu không có loại quan niệm này, mạnh ai nấy đánh. Phương thức chiến đấu kiểu này của Lục Ly mới mẻ độc đáo, hơn nữa dường như càng có sức sát thương?

Khoảng thời gian tiếp theo, Lục Ly và Lê Hành hòa đồng vào tiểu đội do mình dẫn dắt. Lê Hành chọn dùng biện pháp giống Lục Ly, đều là dùng sức mạnh phục người, dùng sức chiến đấu tuyệt đối trấn áp thuộc hạ, phải đè đầu thuộc hạ mới có thể chỉ huy thoải mái như cánh tay của mình.

Nửa tháng sau, Lư Sắt bắt đầu cho bọn họ phát nhiệm vụ, khiến bọn họ dẫn đội tuần tra bốn phía. Không phải tuần tra chơi hay đi dạo, tuần tra sẽ có nguy hiểm. Bởi vì lân cận có thám báo của quân địch.

Cách mạn bắc Thanh Nhai Sơn nghìn vạn dặm, bên kia trú đóng một đội đại quân, đó là đại quân liên hợp của năm thế lực lớn, lấy Hàng Long Phủ dẫn đầu, đại quân nhiều cỡ gần trăm vạn, tuy rằng gần đây không có phái ra quân đội công kích, nhưng thám báo thì đầy rẫy.

Nhiệm vụ tuần tra một là đề phòng, thứ hai tự nhiên là đánh chết đám thám báo này, tránh cho bọn họ thẩm thấu tiến vào tra xét quân tình. Lục Ly cùng Lê Hành đồng thời bị Lư Sắt phái ra, chia nhau tuần tra phía đông và tây Thanh Nhai Sơn.

- Đội một, đội hai tản ra ẩn nấp, đội ba, đội bốn tuần tra khu vực mười vạn dặm bên này, đội năm, đội sáu tuần tra khu vực mười vạn dặm bên kia, đội bảy, đội tám theo ta tuần tra cơ động, gặp tình huống gì đừng ra tay, lập tức đưa tin cho ta.

Lục Ly chia hơn năm mươi người thành tám tiểu đội, tám Thánh Hoàng biến thành tám đội trưởng chia nhau mang theo tám cấp Đế. Nhóm Lục Ly phải ở bên này tuần tra một tháng, cho nên hắn phân phối nhiệm vụ. Hắn bố trí ba đường là trong tối ngoài sáng và cơ động, làm vậy thì thám báo quân địch sẽ khó lẻn vào hơn.

Hơn năm mươi võ giả chấp hành theo chỉ lệnh của Lục Ly. Lục Ly mang theo hai đội Vũ Dương và Loan Tịch làm đội ngũ tuần tra cơ động, cưỡi một chiếc chiến thuyền nhỏ đi dạo xung quanh.

Tuy đã hơi quen thuộc tình huống Tiên Vực, nhưng nhóm Lục Ly quyết định sẽ ở lại Vấn Tiên Cung hai, ba năm.

Một là để quen thuộc Tiên Vực nhiều hơn, thứ hai là đánh nhau nhiều với võ giả của Tiên Vực, hiểu rõ tình huống, hiện tại mạo muội đi lang bạt rất dễ dàng chết đi, thứ ba là để tăng lên sức chiến đấu.

Cho nên nhóm Lục Ly thoải mái ở lại, sắp tới khai chiến với năm thế lực lớn là thử thách và rèn luyện rất tốt. Nhóm Lục Ly đều quyết định, đợi trận chiến này kết thúc, mặc kệ thắng thua cũng sẽ suy nghĩ nên ở hay đi.

Cưỡi chiến thuyền tuần tra phía đông, Lục Ly không phát hiện điều gì. Các quân sĩ ẩn nấp đúng chỗ, đội ngũ tuần tra giữ đúng chức trách, Lục Ly an tâm. Hắn đi vào khoang thuyền, khiến Vũ Dương cùng Loan Tịch luân lưu khống chế chiến thuyền tuần tra bốn phía.

Mấy ngày đầu yên bình, đến ngày thứ năm thì Lục Ly đột nhiên đi ra khoang thuyền, hắn chỉ hướng một ngọn núi nhỏ ở phía trước, nói:

- Trong núi nhỏ kia có một thám báo quân địch ẩn nấp, Vũ Dương, Loan Tịch, ai trong hai người giúp ta đi bắt lấy hắn?

- A?

Vũ Dương cùng Loan Tịch đều ngẩn ra, các quân sĩ trên chiến thuyền vẻ mặt ngạc nhiên nghi ngờ, thần niệm của bọn họ vươn ra nhưng không có bất cứ phát hiện. Trước đó bọn họ đã tra xét ngọn núi nhỏ kia rất nhiều lần, phải chăng Lục Ly nhầm lẫn gì rồi?

- Ta đi!

Vũ Dương không chút do dự đối với mệnh lệnh của Lục Ly, hắn bay nhanh xuống, vung trường thương bỗng đâm vào núi nhỏ, liên tục đâm mấy chục thương, đâm núi nhỏ thủng vô số lỗ nhỏ.

Bùm!

Núi nhỏ đột nhiên nổ tung, tiếp đó một bóng đen bay nhanh ra, dùng tốc độ siêu khủng bố trốn đi xa. Nhóm Loan Tịch lại ngây người, theo sau vẻ mặt xấu hổ, thám báo quân địch ẩn nấp ngay dưới mí mắt vậy mà bọn họ không phát hiện?

- Trốn đi đâu?

Vũ Dương hét to một tiếng, tốc độ thoáng chốc tăng lên. Thám báo kia chỉ là cấp Đế, tốc độ sao nhanh bằng Vũ Dương? Chốc lát hạ đã bị Vũ Dương đuổi theo kịp, theo sau bị Vũ Dương công kích mấy chiêu, thám báo bị thương.

- Hừ! Muốn tù binh gia gia của ngươi? Không có cửa!

Thám báo kia nhếch mép cười lạnh, một tay vỗ vào đầu, muốn tự sát. Mắt của Lục Ly bỗng sáng ngời, thám báo rùng mình, sau đó không thể nhúc nhích.

Chỉ là một cấp Đế nho nhỏ, Lục Ly vận dụng Linh Trận thuật có thể thoải mái phong ấn linh hồn của người này mấy năm. Vũ Dương bay đi bắt lấy thám báo này.

Lục Ly phất tay:

- Đưa trở về giao cho Lư thống lĩnh xử lý!

Lư Sắt đã dặn nếu bắt được thám báo liền đưa trở về, chỗ bọn họ có nhân tài chuyên nghiệp có thể khảo vấn ra rất nhiều tình báo.

Vũ Dương mang theo hai cấp Đế bay đi, Loan Tịch lộ vẻ mặt xấu hổ, chắp tay nói:

- Thuộc hạ thất trách, suýt nữa tạo thành sai lầm lớn, thỉnh thống lĩnh trách phạt.

- Không trách các ngươi!