Bất Diệt Long Đế

Chương 4453: Nể tình




Hắn lại lần nữa thả ra một loại sát chiêu, hắn múa trường thương, lấy hắn làm trung tâm khuếch tán dao động không gian siêu khủng bố. Sóng chấn động như từng đợt sóng dữ khuếch tán bốn phương tám hướng, nhóm Mạc Thiên Thiên, Loan Tịch tập thể bị đẩy lui mấy nghìn dặm, thân thể lảo đảo giống như bèo lênh đênh trong sóng to, không thể khống chế thân thể của chính mình.

Một chiêu này không có sức sát thương, nhưng có thể cảm giác thăm dò bốn phía. Sóng chấn động qua đi, vẫn không phát hiện bóng dáng Lục Ly. Sắc mặt của Lư thống lĩnh trở nên càng thêm khó xem, giây phút này hắn rốt cuộc hiểu ra tại sao nhị cung chủ muốn ban thân phận phó thống lĩnh cho Lục Ly, chỉ bằng vào thuật tiềm ẩn này thì Lục Ly hoàn toàn xứng đáng với địa vị đó.

Oong!

Khi Lư thống lĩnh hết đường xoay xở thì, không gian đột nhiên dao động nhẹ, Lục Ly hiện hình. Lục Ly và Lư thống lĩnh nhìn nhau, Lư thống lĩnh đột nhiên đâm ra một thương, một bóng đen xuất hiện dùng tốc độ cực kỳ khủng bố trực tiếp xuyên qua hư không, xuất hiện ở trước mặt Lục Ly.

Bùm!

Lục Ly bị đâm bay đi, chiến giáp phần ngực nổ tung lộ một lỗ hổng nhỏ, máu tươi tuôn ra, thoạt trông bị thương. Lục Ly thụt lùi nghìn dặm, trong miệng tràn ra chút máu.

Lục Ly bay vọt tới, khom người vái chào nói:

- Thống lĩnh thần uy, Lục Ly bái phục.

- Ừm!

Lư thống lĩnh nhẹ gật đầu, thản nhiên nói:

- Được rồi, Lục Ly, ngươi cũng nhận ba chiêu của bổn thống lĩnh mà không chết, cho nên về sau ngươi cũng là phó thống lĩnh của chiến đội thứ năm ta.

Lục Ly một lần nữa rối rít cảm ơn:

- Đa tạ Lư thống lĩnh!

Những võ giả có mặt hoang mang. Tại sao trước đó Lục Ly không bị chấn rơi ra, khi sóng không gian chấn động yếu bớt thì Lục Ly hiện hình? Hơn nữa chiêu cuối cùng của Lư thống lĩnh thoạt nhìn uy lực không lớn, tại sao Lư thống lĩnh không sử dụng chiêu từng công kích Lê Hành?

- Ha ha!

Loan Tịch và Mạc Thiên Thiên nhìn nhau, hai người xem hiểu. Vừa rồi Lục Ly cố ý đưa bậc thang cho Lư thống lĩnh, nếu không thì sao Lục Ly bị chấn rơi ra được?

Lư thống lĩnh xem thấu điểm này, cho nên tùy tiện công kích một chiêu, xem như hoàn thành giao hẹn ba chiêu.

Lục Ly cho Lư thống lĩnh mặt mũi, Lư thống lĩnh tự nhiên bánh ít đi, bánh quy lại, không có thả ra sát chiêu mạnh nhất, hai bên đều có mặt mũi.

Chiến đấu kết thúc, Lư thống lĩnh dẫn dắt tất cả võ giả trở lại chiến khu, hắn tuyên bố nhâm mệnh Lục Ly và Lê Hành, cũng giới thiệu nhóm võ giả mới gia nhập như nhóm Mạc Thiên Thiên, giới thiệu tình huống của chiến đội cho Lục Ly, Lê Hành.

Mỗi một chiến đội đều có ba trăm võ giả, rõ ràng chiến đội thứ năm không đủ thành viên, chỉ có hai trăm năm mươi vị, thêm vào nhóm Mạc Thiên Thiên cũng mới hai trăm sáu mươi mấy. Ban đầu có hai phó thống lĩnh, nhưng hơn một năm trước đã chết trận.

Cường!

Đây là cảm khái duy nhất của Lục Ly, Lê Hành sau khi hiểu rõ tình huống chiến đội thứ năm. Chiến đội thứ năm có khoảng hai trăm đều là Thánh Hoàng, hơn nữa nhìn liền biết là loại Thánh Hoàng sức chiến đấu dũng mãnh.

Lư thống lĩnh cũng giới thiệu nói chiến đội thứ năm là mạnh nhất, vượt qua chiến đội thứ nhất, chiến đội vương bài ban đầu. Đương nhiên còn có một nguyên nhân là chiến đội thứ nhất bị tổn thất thảm trọng trong trận đại chiến hơn một năm trước, hao tổn hơn phân nửa tinh nhuệ, hiện tại chưa bổ sung đầy đủ.

Chiến khu bên này có tổng cộng sáu chiến đội, tính luôn phụ binh bình thường là được hai nghìn người. Đừng nhìn chỉ có hai nghìn quân sĩ, nhưng Vấn Tiên Cung luôn theo mẫu tinh binh, hai nghìn quân đội có thể so sánh hai mươi vạn quân đội bình thường.

Cung chủ của Vấn Tiên Cung từng nói một câu nói, hắn thà dùng tài nguyên nuôi một trăm quân sĩ để bồi dưỡng một võ giả cường đại, quân đội bình thường có đông hơn nữa cũng không bằng một tên cường giả.

Thật ra các thế lực lớn đều hiểu đạo lý này, nhưng quân sĩ bình thường không cần hao phí quá nhiều tài nguyên, hơn nữa Tiên Vực dễ nhận người, đã chết cũng không đáng tiếc. Tất cả thế lực lớn nhỏ khác đều nhận võ giả bình thường làm quân sĩ, ít nhất xem số lượng rất uy vũ đúng không nào? Hở chút là trăm vạn đại quân, Vấn Tiên Cung thì cộng lại chỉ có mấy nghìn quân đội.

Bên này không chỉ có quân đội của Vấn Tiên Cung, còn có quân đội của Diễn Vũ Điện và Thiên Hà Hội, quân đội của hai nhà này hơi nhiều. Thiên Hà Hội có ba mươi vạn đại quân, Diễn Vũ Điện ít hơn một chút, có tám vạn đại quân. Vấn Tiên Cung thì chỉ có hai nghìn quân đội được cử đi đánh, nói ra hơi keo kiệt, nhưng Diễn Vũ Điện và Thiên Hà Hội không dám khinh thường hai nghìn quân đội này.

May mà chiến đội thứ năm chỗ Lục Ly có hơn hai trăm Thánh Hoàng, không ít Thánh Hoàng trung kỳ, là một đội cực kỳ mạnh, đủ quét ngang mấy vạn quân đội bình thường.

- Các ngươi đi dàn xếp trước đi!

Lư thống lĩnh gọi một quân sĩ đến, sai người này mang theo nhóm Lục Ly dàn xếp, tiếp đó nghỉ ngơi một ngày, đến lúc đó Lư thống lĩnh mang theo Lục Ly cùng Lê Hành đi bái kiến thống soái chiến khu bên này, tam cung chủ của Vấn Tiên Cung.

- Khi gặp tam cung chủ, các ngươi nhớ ăn nói cẩn thận.

Khi nhóm Lục Ly rời đi, Lư thống lĩnh đột nhiên truyền âm nói:

- Đại cung chủ rất ít lộ mặt, nhị cung chủ khá hiền hòa, nhưng tam cung chủ nổi danh nóng tính. Nếu các ngươi chọc vào hắn, không chừng một đao chém chết các ngươi.

Một ngày sau, Lục Ly cùng Lê Hành bị mang đi gặp tam cung chủ. Vị tam cung chủ này quả nhiên nóng tính, mặt mũi cực kỳ hung tàn, tính cách bạo ngược, mặt đầy lông đỏ, mắt hình tam giác, mũi như mũi voi, sau đầu thắt bím.

Lục Ly cùng Lê Hành cẩn thận dè dặt, lễ độ đều rất đúng chỗ. Tam cung chủ không quá ngạc nhiên về cảnh giới của Lục Ly, thản nhiên nhìn một cái, dặn dò vài câu rồi cho Lục Ly và Lê Hành lui xuống.

Về doanh địa, Lư Sắt phân phối thuộc hạ cho Lục Ly và Lê Hành. Phó thống lĩnh có tư cách mang đội, chiến đội thứ năm hiện tại có hơn hai trăm sáu mươi đội viên, Lư Sắt tự mình lĩnh một trăm năm mươi, còn lại một trăm năm mươi thì chia cho Lục Ly và Lê Hành.