Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Người còn chưa tiến vào, tiếng cười như chuông bạc đã vang lên:
- Thứ tốt gì thấy, ta cũng có phần không?
Một nữ tử váy vàng cao vút đi tới, nhìn cảm giác cứ như tiên tử đi ra từ trong tranh, khiến cho Lục Ly và Vũ Dương đều hơi ngớ, sau đó Lục Ly bất giác cười khổ, nói:
- Thiên Thiên tiểu thư, lão nhân gia ngài đến chỗ ta đừng có rêu rao như vậy được không.
- Rêu rao?
Mạc Thiên Thiên nhướng mày, trừng mắt nhìn Lục Ly nói:
- Người khác cầu lên cửa, bản tiểu thư đều không đi, ngươi còn ghét bỏ ta? Ta ngại mắt ngươi như vậy à?
Lục Ly cười khổ một tiếng nói:
- Không phải ta ghét bỏ gì ngươi, chỉ là ta không muốn bị đám người theo đuổi ngươi kia ngày ngày tìm đến gây chuyện, các ngươi đều là người có hậu đài có bối cảnh, ta song quyền nan địch tứ thủ...
Vô dục tắc cương!
Lục Ly không có bất kỳ ý tưởng nào với Mạc Thiên Thiên, tự nhiên không cần phải quá nể mặt nàng. Hắn không muốn trêu chọc quá nhiều phiền toái, bởi thế đành phải uyển chuyển cáo giới Mạc Thiên Thiên một tiếng, đừng có tâm tồn huyễn tưởng với hắn, hắn tuyệt sẽ không thuần phục dưới váy nàng đâu.
Mạc Thiên Thiên có nhiều người ái mộ như vậy, nơi đây lại là đại bản doanh Tử Thần, chắc chắn có rất nhiều người nắm rõ được hành tung của nàng. Chuyện trước đây Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương Lục Ly từng cùng nhau hành động cũng không gạt được đám người kia, Lục Ly vừa mới xuất quan Mạc Thiên Thiên liền đến, cảnh này khó miễn khiến người sinh ra hiểu lầm, đến lúc đó tất sẽ dẫn phát cừu thị, phiền toái cũng theo đó mà tới.
Trong lời Lục Ly có thâm ý, Mạc Thiên Thiên lại nghe như không thấy, cười tủm tỉm nói:
- Người sống trên đời, sao có thể không gặp chuyện phiền phức được? Ngươi là vương bài Tử Thần, ai dám trêu chọc? Lại nói, không bị người đố là dung tài, ngươi muốn làm dung tài hay thiên tài?
- Ta chẳng muốn làm gì cả!
Lục Ly lắc đầu, ném qua một bình Tử Thần Dịch, nói:
- Mấy năm này trải qua nhiều chuyện lắm rồi, ta chỉ muốn tĩnh lặng một đoạn thời gian, ngày ngày đánh tới đánh lui quá mệt mỏi. Thiên Thiên tiểu thư, có thể để cho ta sống qua mấy năm yên ổn được không?
Trong lời Lục Ly mang theo một tia mỏi mệt, một chút tang thương, đây không phải giả vờ giả vịt, mà thật phát ra từ sâu tận nội tâm. Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên nhìn nhau, các nàng đều có thể cảm nhận được, mấy năm qua chắc Lục Ly đã phải rất gian khổ.
Các nàng đều xuất thân hào môn, tự nhiên có thể nhìn ra được vài điều, từ một ít hành vi cử chỉ của Lục Ly có thể nhận ra hắn xuất thân hàn môn. Một võ giả xuất thân hàn môn, tuổi tác như thế lại có thể đạt tới trình độ như bây giờ, mặc dù không phải toàn thân là bảo, nhưng cũng nắm trong tay vô số thần thông kỳ dị khiến các nàng kinh hãi tán thán, kỳ tài như thế đúng là trăm vạn năm hiếm gặp.
- Hừ hừ...
Mạc Thiên Thiên rõ ràng cảm nhận được khí tức cự người ngàn dặm trên thân Lục Ly, nàng hừ hừ hai tiếng, nắm lấy bình ngọc nhẹ nhàng lướt đi. Vũ Dương đưa mắt nhìn theo, nhếch môi cười nói:
- Lục Ly, ngươi làm tiểu công chúa của chúng ta thương tâm, quay đầu cẩn thận nàng gài ngươi ..
- Ta đây cũng là hết cách!
Lục Ly khẽ thở dài nói:
- Nàng không việc gì lại chạy tới chỗ ta, quay đầu đám công tử ca kia chắc chắn sẽ giận, còn cả yêu nghiệt kia nữa, nếu hắn xuất quan, nhất định sẽ tìm ta gây sự. Một khi náo lên, ngươi nói chín đại cự đầu Tử Thần sẽ đứng về phía nào?
- Cũng phải!
Vũ Dương khẽ gật đầu, tiện tay cầm ra một phần tư liệu đưa cho Lục Ly nói:
- Đây là tình báo ta thu được, có một nơi rất thích hợp. Nơi này cách Thiên Việt Giới rất xa, bên kia cũng chỉ có một đại tộc, hoàn toàn không chút áp lực. Trong giới diện này có một nơi Thần Đàm, bên trong toàn là thần dịch, đại tộc kia mặc dù có tám chín tên Thánh Hoàng, nhưng chỉ cần ta đi dẫn dụ, ngươi len lén tiến vào thu lấy thần dịch trong Thần Đàm hẳn sẽ không vấn đề.
- Hủ Lạc Giới!
Lục Ly liếc qua tư liệu, khẽ gật đầu nói:
- Nơi này không sai, tám chín tên Thánh Hoàng... xem ra áp lực cũng không lớn. Chẳng qua ta cần đi tiếp hai lượt nhiệm vụ cái đã, để xem có nhiệm vụ nào vừa khéo ở gần đấy không? Xong đợt này, ta liền có thể an nhàn vài năm.
- Cũng được!
Vũ Dương gật đầu nói:
- Lúc làm nhiệm vụ ngươi mang ta theo. Sau đó tùy vào độ khó của nhiệm vụ, chúng ta lại tìm một ít giả, hoàn thành nhiệm vụ xong, chúng ta len lén đi làm việc riêng.
Vũ Dương cũng cần chấp hành nhiệm vụ, đi theo Lục Ly chấp hành nhiệm vụ sẽ rất nhẹ nhõm, chí ít trong tay Lục Ly có được một con Lôi Ngu Thú, đúng không nào?
Hai người tới đại điện, tìm đến một nguyên lão, lật xem nhiệm vụ có thể tiếp. Chỉ mới lật xem nửa canh giờ, mắt Lục Ly chợt sáng lên, chỉ vào một nhiệm vụ nói với Vũ Dương:
- Nhiệm vụ này thích hợp chúng ta.
- Cổ Nguyệt Giới?
Vũ Dương quét qua một lượt, hài lòng gật đầu nói:
- Nhiệm vụ này cũng được, chẳng qua cần tìm thêm ba người giúp đỡ, chỉ dựa vào hai chúng ta e là hơi có chút phiền phức, hơn nữa nhiệm vụ cũng quy định nhiều nhất có thể do năm võ giả chấp hành.
- Vậy được, phiền ngươi tìm người!
Lục Ly lại xem nốt, cuối cùng xác nhận chấp hành nhiệm vụ này, chấp hành xong nhiệm vụ liền vừa khéo có thể đi Hủ Lạc Giới, khoảng cách giữa hai nơi không quá xa, lại tiện đường.
Đây là nhiệm vụ bảy sao, nhất định phải là vương bài Tử Thần mới được nhận, có thể do mấy vương bài Tử Thần cùng lúc nhận, cũng có thể do một vương bài Tử Thần mang theo mấy kim bài Tử Thần đi làm, chí ít phải có một vương bài Tử Thần.
Đương nhiên, tiền thưởng nhiệm vụ chỉ nhiều chừng đó, nhân số càng lớn, tiền thưởng lấy được tự nhiên sẽ càng ít. Nhưng đấy không phải yếu tố Lục Ly cần suy xét, hắn chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ Tử Thần theo quy định thôi.
Yêu cầu nhiệm vụ là đi hủy diệt một quân đoàn lưu phỉ, quân đoàn này cướp bóc xuyên suốt mấy giới diện, khiến tộc quần quanh đó khổ không thể tả, bởi thế mới liên hợp thỉnh mời Tử Thần ra tay.