Bất Diệt Long Đế

Chương 4285: Vô dục tắc cương (Không cầu lại được)




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Thì ra là vậy!

Lục Ly nhếch môi khẽ cười, việc này hắn thật sự không biết, Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên cũng không nói gì, sao có thể trách hắn được?

Nhung Hoàng khoát tay đi ra, trước khi đi còn không quên dặn dò:

- Sau này mà ngươi muốn bán thần dược thì đừng bán ra ngoài, cứ bán cho tổ chức, nhớ kỹ!

- Được!

Lục Ly gật đầu nói:

- Nhất định, nhất định!

Nhung Hoàng đi, Lục Ly cũng yên tâm, lần này Nhung Hoàng tới là để gõ đánh hắn, nếu Nhung Hoàng đã tới, vậy chuyện này liền cũng đi qua.

Hắn gọi Quan Dương tới, để Quan Dương đi mua sắm một phần đồ sách thần dược, hắn cần phân rõ tất cả thu hoạch lần này, số hữu dụng thì lưu lại, vô dụng thì tất phải xử lý, đổi lấy tài nguyên hữu dụng cho mình.

Quả nhiên!

Vừa trở về, Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương liền mất tích, đợi chừng mười mấy ngày sau Vũ Dương mới tới, thần sắc đắng chát nói với Lục Ly:

- Bị phát hiện, lão đầu tử đích thân ra tay đánh ta một trận. Xem ra ta đánh giá quá thấp hệ thống tình báo Tử Thần, đúng là không chỗ không vào a.

- Không sao chứ?

Lục Ly hỏi thăm một câu, Vũ Dương đã có thể đi ra vậy chắc là không sao, Vũ Dương nhếch miệng nói:

- Không việc gì, chẳng qua số thần dược ngươi đưa ta bị lấy đi một nửa, lão gia hỏa quá ác. Vẫn là Mạc Thiên Thiên tốt nhất, chỉ bị khiển trách mấy câu không đau không ngứa, làm nũng cái liền không sao...

- Ha ha!

Lục Ly cười cười nói:

- Đoạn thời gian này thành thật chút. Ta trước đi tu luyện một phen, ngươi cũng tìm nơi thích hợp để chúng ta còn ra tay, lần này xa chút, một năm sau hẵng hành động.

- Được!

Vũ Dương tán gẫu vài câu liền đi, Lục Ly sớm đã hấp thu thần dịch lấy được vào trong pháp giới. Mười mấy ngày này hắn cần chỉnh lý lại thần dược, có hơn ngàn gốc thần dược có thể sử dụng được lưu lại, số khác thì sẽ xử lý sạch.

Chẳng qua hiện tại hắn không thiếu thần dược tu luyện, tạm thời cũng không chỗ nào cần dùng đến thiên thạch, bởi vậy không vội phải đi xử lý thần dược làm gì. Hắn lần nữa quay về Mộng Huyễn Giới, đồng thời chờ số thần dịch kia ngưng luyện thành công.

Khoái tốc luyện hóa thần dược trong Mộng Huyễn Giới, tăng cường nhục thân và linh hồn, Lục Ly tính lần này ra ngoài liền sẽ đi hoàn thành mấy lượt nhiệm vụ, như thế đoạn thời gian tiếp sau liền có thể an nhàn tu luyện.

Trong Mộng Huyễn Giới, linh hồn tăng trưởng rất nhanh, chỉ là nơi này rất dễ khiến người tinh thần rối loạn, phân không rõ hư huyễn và chân thực. Nếu không phải người tâm trí cường đại, vậy thì rất dễ biến thành kẻ tâm thần...

Trong tu luyện, thời gian nhanh chóng trôi đi, chớp mắt đã qua một năm.

Lục Ly luyện hóa rất nhiều thần dược, bao gồm một ít siêu cấp thần dược lấy được từ Phù Du Giới, số thần dược này đều là niên phần mấy vạn năm, dược lực mạnh phi thường. Nhục thân và linh hồn Lục Ly đều được đề thăng đáng kể, chỉ tiếc nhục thân và linh hồn hắn vốn đã quá mạnh, cơ số quá lớn, dù cho luyện hóa nhiều đến vậy, song tổng thể lại tăng trưởng không quá rõ ràng.

Sau khi đi ra, hắn hỏi dò Quan Dương một phen về những chuyện xảy ra gần đây trong Thiên Việt Thành, quả nhiên đa phần vẫn là tin về Mạc Thiên Thiên.

Lợi Viêm tìm tới, hắn vẫn lòng mang huyễn tưởng, chẳng qua Mạc Thiên Thiên chỉ khoản đãi một phen, mở tiệc chiêu đãi mấy lần, trong tiệc rượu Lợi Viêm phát sinh xung đột với công tử nội bộ Tử Thần, thiếu chút bị công tử Tử Thần kia phế đi, sau cùng vẫn là Mạc Thiên Thiên ra mặt giải quyết...

Hồng nhan họa thủy a!

Lục Ly cảm khái một tiếng, họa thủy Mạc Thiên Thiên này khiến không biết bao nhiêu công tử ngày nhớ đêm mong, thống khổ bất kham... Xem ra nàng còn muốn gieo họa nhiều năm, làm hại rất nhiều nam tử.

Trong một năm Lục Ly bế quan, Mạc Thiên Thiên tìm đến một lần, Vũ Dương lại không tới, bởi vì biết Lục Ly muốn bế quan thế nên cũng chẳng đến tìm làm gì.

Lục Ly lại không đi ra, hắn nhẩm tính, đoán rằng Vũ Dương cũng sắp tới. Thế là bèn tiếp tục ngồi lại, nội thị pháp giới, thần dịch bên trong sớm đã ngưng luyện thành công, nguyên một ao thần dịch ngưng luyện ra được tổng cộng hơn ba ngàn giọt Tử Thần Dịch, nhiều hơn hẳn so với trong tưởng tượng.

Thần dịch này đắt đỏ hơn xa dịch kịch độc, bởi vì thứ này có thể nháy mắt đề thăng linh hồn hoặc nhục thân võ giả, chính là bảo bối để giữ mạng, cũng là lợi khí giết địch.

Phải biết võ giả sau khi đạt tới cấp bậc Thánh Hoàng, hiệu quả đan dược mang tới đã không lớn, trừ phi dựa vào bí thuật thần thông cường đại, chứ đan dược bình thường gần như không khả năng khiến một tên Thánh Hoàng đề thăng chiến lực lên gấp mười trong thời gian ngắn được.

Lục Ly đoán chừng giá trị số Tử Thần Dịch này phải lên đến mấy ngàn vạn thiên thạch một giọt, mấy ngàn giọt thần dịch bằng với trên ngàn ức. Đương nhiên thứ này Lục Ly tạm thời sẽ không bán, giữ lại cho mình dùng chẳng phải càng tốt?

Sa sa sa...

Không lâu sau, bên ngoài đi tới một đạo nhân ảnh, Lục Ly không cần nhìn, chỉ cần nghe tiếng bước chân liền biết là Vũ Dương. Vũ Dương còn cầm theo một chiếc bình ngọc, đưa cho Lục Ly nói:

- Tặng ngươi, lá trà ngon!

Lục Ly khoát tay để Quan Dương thu lại, hắn cũng lấy ra một trăm giọt Tử Thần Dịch, dùng bình ngọc chứa vào, ném cho Vũ Dương nói:

- Thần dịch kia đã ngưng luyện ra rồi, dùng một giọt hẳn có thể trong nháy mắt đề thăng chiến lực lên gấp mười, chẳng qua chỉ duy trì chừng một hai canh giờ!

- Gấp mười?

Tròng mắt Vũ Dương thoáng co rụt lại, hỏi:

- Chắc chứ?

- Ngươi thử cái là biết thôi.

Lục Ly từ tốn nói, Vũ Dương nghĩ nghĩ liền lấy ra một giọt trực tiếp luyện hóa, dung nhập vào trong Nguyên lực, sau đó vận chuyển Nguyên lực đi ra, trong mắt lập tức lấp lánh thần quang.

Mặc dù còn chưa phóng thích công kích, nhưng hắn cảm nhận được, uy lực Nguyên lực quả nhiên đề thăng mười mấy lần, một khi phóng thích công kích, uy lực chắc chắn sẽ được tăng lên gấp mười.

- Thứ tốt!

Vũ Dương tấm tắc xưng kỳ, đây chính là đồ tốt, thời khắc then chốt có thể nảy sinh tác dụng cực lớn. Ngay lúc Vũ Dương còn đang muốn nói gì, bên ngoài chợt tràn tới một làn gió mát.