Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhân số quân đoàn kia không nhiều, chỉ gồm mười bốn tên Thánh Hoàng, hơn một trăm cấp Đế, Thánh Hoàng mạnh nhất đoán chừng ngang cỡ Diên tiểu thư, yếu nhất chỉ mạnh hơn Thánh Hoàng phổ thông một chút.
Mô tả của nhiệm vụ là nhất định phải hủy diệt toàn bộ cường giả trong quân đoàn, không thể để chạy bất kỳ tên Thánh Hoàng nào, cấp Đế thì không sao cả. Một lúc đối phó mười tên Thánh Hoàng, Lục Ly tự nhiên có chút áp lực, cho nên cần phải mời thêm một ít Thánh Hoàng hỗ trợ, chứ chỉ dựa vào Lục Ly và Vũ Dương thì khó mà hoàn thành, thậm chí có khả năng bị địch nhân giết chết.
Hơn một trăm cấp Đế có thể trực tiếp bỏ qua, then chốt vẫn là mười tên Thánh Hoàng kia không được để chạy một tên nào, nếu không liền tính là nhiệm vụ thất bại, bởi thế nhất định phải cần trợ giúp.
Chuyện trợ thủ giao cho Vũ Dương, ở phương diện này hắn rất quen thuộc, Lục Ly không cần đi quản quá nhiều, hắn về lại trong trang viên, chờ đợi tin từ Vũ Dương.
Vũ Dương không bắt hắn phải chờ quá lâu, chỉ sau một ngày rưỡi liền đã tìm tới, đưa cho Lục Ly một phần danh sách, trên mặt lộ ra ý cười đắng chát.
- Hả?
Lục Ly quét qua danh sách một lượt, nét mặt có chút mất tự nhiên, hỏi:
- Sao Mạc Thiên Thiên cũng ở trong này?
- Hết cách rồi.
Vũ Dương khẽ thở dài nói:
- Không phải ta chủ động tìm nàng, mà là nàng cũng chọn nhiệm vụ này, nàng cầm quyển trục ghi nhiệm vụ đến tìm ta, trừ phi chúng ta đổi một nhiệm vụ khác, không thì phải chịu. Hơn nữa chiến lực nàng đúng là cũng được, so với ta thì mạnh hơn nhiều. Có nàng, xác suất thành công của nhiệm vụ lần này sẽ cao chút.
Lục Ly quét nhìn tư liệu về hai tên võ giả còn lại, hai người này cũng là kim bài Tử Thần, đều là Thánh Hoàng trung kỳ, chiến lực không sai, hắn có chút đau đầu nói:
- Cứ thế đi, sau khi làm xong nhiệm vụ, chúng ta đi làm việc riêng đừng mang nàng theo là được.
- Đó là tất nhiên!
Vũ Dương gật đầu, nghĩ nghĩ rồi nói:
- Việc này không nên chậm trễ, ngày sau xuất phát luôn, thế nào?
- Cũng được!
Lục Ly không có dị nghị, dù sao trên đường cũng có thể tu luyện. Hắn để Vũ Dương đi an bài, còn mình bế quan trong trang viên hai ngày sau đó đi ra, tới thành bảo sớm được ước định sẵn.
Bọn Vũ Dương đã chờ từ trước, hai kim bài Tử Thần một người thoạt nhìn là võ giả trung niên, người còn lại tương đối trẻ tuổi, hai kim bài Tử Thần này đều đang quây quanh Mạc Thiên Thiên, trăm kiểu lấy lòng nàng.
Mạc Thiên Thiên nhìn thấy Lục Ly, hừ lạnh một tiếng, không để ý gì đến hắn, tựa hồ có chút tức giận. Hai võ giả kia nhìn thấy Lục Ly thì đều thi lễ, chẳng qua thái độ Mạc Thiên Thiên với Lục Ly không được tốt cho lắm, bọn hắn không tiện quá mức khách khí, chỉ là hành lễ theo lễ tiết thôi.
Lần này bọn hắn đi ra là để làm nhiệm vụ, bởi thế có thể ngồi tế đàn truyền tống của Tử Thần, các nàng trước là truyền tống tới một đại giới diện ở gần, sau đó mới ngồi chiến thuyền đi qua, như vậy có thể tiết kiệm thời gian chừng nửa năm.
- Đi thôi!
Vũ Dương vung tay lên, năm võ giả tiến vào tế đàn, một đạo bạch quang lóe lên, năm đạo thân ảnh cứ thế tan biến khỏi Thiên Việt Thành.
Hoa Cầm Giới!
Đây là một giới diện tương đối lớn quanh vùng này, không phải bị một siêu cấp đại tộc nào đó chiếm giữ, mà bị một lão ma cường đại khống chế.
Lão ma này là cường giả tiệm cận đại viên mãn, hơn nữa còn có một loại thần thông vô cùng cường đại, uy danh hiển hách. Dưới tay nàng có ba tên cường giả tiệm cận đại viên mãn khác, Thánh Hoàng lên đến mười mấy người, lão ma này không tổ thành thế lực, nên mới lấy ngoại hiệu mình đặt tên cho giới diện.
Hoa Cầm Thượng Tiên!
Đây là một nữ nhân, cũng là một trong mấy nữ võ giả mạnh nhất Thiên Loạn Tinh Vực. Nữ cường giả này là người có chuyện xưa, năm đó chiến lực nàng vốn không mạnh, lại bởi vì phu quân và hài tử bị cừu gia sát hại, nàng một thân một mình chịu nhục vạn năm, sau đó đột nhiên quật khởi, bằng sức một mình diệt đi nguyên một đại tộc, chiếm giữ Hoa Cầm Giới bây giờ.
Trong một thành bảo ở Hoa Cầm Thành một tòa tế đàn truyền tống sáng lên. Hoa Cầm Giới là giới diện rất cởi mở, cũng là trung tâm thương nghiệp trong vùng, bất kỳ tộc quần hay lão ma cường giả nào đều có thể vào đây, chỉ cần không động võ trong thành là được, còn thì làm gì Hoa Cầm Thượng Tiên đều không quản.
Năm người Lục Ly tới bên này, vừa đến nơi Mạc Thiên Thiên liền không giấu được hưng phấn, quay đầu nhìn sang Vũ Dương nói:
- Nghỉ ngơi ở đây một ngày, sáng mai hẵng đi. Đã lâu rồi không tới Hoa Cầm Giới, ta muốn ra ngoài dạo chơi.
Nữ tử thường đều thích dạo phố, đương nhiên càng thích hơn chính là mua mua mua, Vũ Dương không muốn quét hứng Mạc Thiên Thiên, bèn nhìn Lục Ly một cái, nói:
- Được rồi, nhớ đừng gây chuyện, Hoa Cầm Thượng Tiên không nể mặt ai đâu.
- Biết, ta lại không phải con nít!
Mạc Thiên Thiên hừ hừ một tiếng, cũng không nhìn Lục Ly, trực tiếp đi thẳng ra ngoài. Hai tên kim bài Tử Thần kia lập tức đi theo, ở trong mắt bọn hắn, nhiệm vụ lần này hẳn phải ôm bắp đùi Mạc Thiên Thiên. Mạc Thiên Thiên không chiếu cố bọn hắn, bọn hắn rất dễ chết đi. Cộng thêm thân phận địa vị Mạc Thiên Thiên trong Tử Thần rất cao, tự nhiên phải muốn lấy lòng nàng.
- Đi thôi, đi uống mấy chén!
Vũ Dương vỗ vỗ vai Lục Ly, hai người rời khỏi thành bảo, bắt đầu dạo quanh bên ngoài. Võ giả Hoa Cầm Giới rất nhiều, tuỳ tiện cảm ứng một phen liền đã thấy có tận mười mấy vạn, hơn nữa Thánh Hoàng còn không ít, các loại tộc quần kỳ dị đều đủ cả.
Bọn Lục Ly sớm đã thu liễm khí tức, Vũ Dương ngụy trang thành cấp Đế, riêng Lục Ly thì không cần ngụy trang, bản thân hắn vốn đã là cấp Đế. Bởi thế nhìn qua hoàn toàn không dẫn lên chú ý, Lục Ly biến đổi dung mạo, hóa thành một tiểu tộc bình thường, Vũ Dương cũng hóa trang một phen, Tử Thần đi ra làm nhiệm vụ, đương nhiên không thể quang minh chính đại giết đến tận cửa, ám sát mới là vương đạo.