Bất Diệt Long Đế

Chương 4210: Vô sỉ




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bọn Ân Kiệt thụ thương rất nặng, Lục Ly tin tưởng trong thời gian ngắn sẽ không truy sát theo, bởi thế tạm thời hẳn sẽ được an toàn. Hắn một bên truyền tống, một bên lo lắng, chiến lực Ân Kiệt quá mạnh, e rằng hắn rất khó đánh giết được Ân Kiệt. Nếu không giết được đối phương, vậy hắn liền sẽ một mực bị đuổi giết, vĩnh viễn không ngày yên tĩnh.

- Dưới thịnh danh không có hư sĩ a!

Lục Ly cảm khái, một kiếm vừa rồi quá mạnh, nếu không nhờ Thánh Sơn, hắn chắc đã bị đánh cho cặn bã cũng không thừa. Kiếm kia uy thế kinh thiên, là công kích có thanh thế mạnh nhất mà Lục Ly từng gặp qua.

- Ừm...

Trong lòng Lục Ly đột nhiên khẽ động hắn nghĩ tới một cách, có lẽ có thể khiến bọn Ân Kiệt vĩnh kiếp vô tồn, vừa khéo lúc này bọn Ân Kiệt đang bị trọng thương, giờ nên là lúc thừa bệnh lấy mạng.

Lục Ly suy tư chừng hơn nửa canh giờ, sau đó yên ắng truyền tống đi về, tìm đến một tòa đại thành phụ cận, tới từng tửu lâu, tìm hiểu chút tin tức, sau đó thu mua một đám tiểu nhị, bắt đầu tán rải tin tức.

Tán rải xong, hắn lại tới đại thành phụ cận, lần nữa thu mua tiểu nhị tán rải tin tức đi ra. Mỗi lần như thế hắn đều biến hóa ngoại hình, một lần còn biến hóa thành bộ dạng Côn tộc, truyền tống qua mấy chục tòa đại thành, thu mua mấy trăm tiểu nhị giúp hắn truyền rải tin tức.

Tin tức hắn muốn tán rải rất đơn giản, Nhạc Sơn tam quái được đến một kiện Tiên Vực chí bảo, bị Hàn Tộc truy sát tiến vào Vạn Không Giới.

Chúng khẩu thước kim!

Lục Ly muốn rải tin này đi khắp Vạn Không Giới, chỉ cần lời đồn truyền được đủ nhiều, đủ rộng, chắc chắn sẽ có người tin tưởng. Trong quá trình đồn đại, tin tức sẽ có biến dạng, đến khi ấy chỉ cần có lão ma động tâm tư, liền sẽ có càng nhiều lão ma xuất động.

Uy thế một kiếm vừa rồi quá mạnh, bao phủ phương viên vạn dặm, xung quanh lại có vô số võ giả chứng kiến, một đồn mười mười đồn trăm, đến lúc đó chỉ cần có lão ma xuất thủ, vậy liền đủ bọn hắn uống một hũ.

Rầm rầm rầm!

Trong một tòa đại sơn ở trung bộ Vạn Không Giới truyền ra từng hồi tiếng nổ, tiếp sau có thân ảnh bắn ra, võ giả kia là một tên Thánh Hoàng, bị đánh cho cả người đầm đìa máu me, vết thương chồng chất.

- Cút, bản tọa nói thêm câu nữa, bản tọa không được đến bảo bối Tiên Vực gì hết, càng không có được đến Thiên Tiên Kiếm trong truyền thuyết. Đến cả Tiên Vực bản tọa đều chưa từng đi vào qua, còn dám tới truy tung, ta nhất định chém chết tất cả các ngươi!

Tiếng bạo nộ vang lên, đó là tiếng rống giận dữ của Ân Kiệt, hắn phẫn hận nhìn quanh một vòng, sau đó quay người bay trốn về nơi xa.

Hưu!

Nhưng chỉ sau chừng hai nén nhang, nơi xa lại có hai thân ảnh yên ắng bay tới đại sơn, cũng không lâu lắm, sâu trong đại sơn lần nữa phát sinh tiếng nổ, kèm với đó là tiếng rống giận của Ân Kiệt.

Không chút nghi ngờ, kế sách của Lục Ly đã thành công. Chúng khẩu thước kim, lời đồn là thứ rất dễ truyền bá, cũng dễ khiến người tin tưởng. Đợi khi vô số võ giả đều đang truyền bá, luôn sẽ có lão ma hoặc cường giả đại tộc động tâm.

Tiên Vực chí bảo!

Tiên Vực là nơi mà tất cả võ giả đều hướng tới, trong đó rất khó đi vào, Tiên Vực đại môn ngàn năm mới mở ra một lần, không có chìa khoá thì dù ngươi có là cường giả đại viên mãn cũng không thể nào vào được.

Nghe nói trong Tiên Vực có Tiên Binh, thứ càng cường đại hơn cả Thánh Binh, bằng vào Tiên Binh chiến lực có thể nhẹ nhàng đề thăng gấp mười. Lời đồn truyền ra có đầu có mắt, nghe nói Tiên Binh này đến từ Hàn Tộc, năm đó một tên lão tổ Hàn Tộc từng tiến vào Tiên Vực, đây cũng là sự thật. Nghe nói khi xưa Hàn Tộc sở dĩ sau cùng không bị diệt tộc cũng là nhờ cường giả đại viên mãn kia dùng tới siêu cấp sát khí. Mà nguyên nhân bọn Nhạc Sơn tam quái bị Hàn Tộc truy sát, cũng là bởi vì tranh đoạt Tiên Binh này.

Lúc Ân Kiệt tiến vào Vạn Không Giới từng phong thích một kiếm, thanh thế khi đó quá lớn, vô số võ giả đều cảm nhận được. Điều này càng khiến lời đồn thêm phần chân thực, hiện tại Nhạc Sơn tam quái chỉ còn lại hai quái, còn bị trọng thương, một ít lão ma liền nghĩ, bất kể có phải thật hay không, trước cứ tới xem xem, vạn nhất thật được đến Tiên Binh thì sao?

- Đi...

Sau khi đánh lui hai tên Thánh Hoàng, Ân Kiệt không dám tiếp tục ở lại nơi này. Hắn tin tưởng nếu cứ tiếp tục chờ đợi trong Vạn Không Giới, sớm muộn bọn hắn cũng sẽ bị đám lão ma theo nhau mà đến giết chết.

Giờ hắn có nói gì cũng vô dụng, thậm chí giao ra trường kiếm Thánh Binh trong tay cũng vô dụng. Đám lão ma kia chắc chắn sẽ không tin đây là Tiên Binh, chắc chắn sẽ đánh giết hắn, đoạt lấy không gian giới chỉ của hắn.

- Ghê tởm, ghê tởm...

Huyết Hồn Ngọc cắn răng nghiến lợi rống lên, đột nhiên bị từng tên lão ma đuổi theo truy sát, đây nhất định là Lục Ly giở trò quỷ. Trước đó bọn hắn đã bị gài hai lần, từ hai lần bị gài này có thể nhìn ra Lục Ly là kẻ cực kỳ âm hiểm xảo trá, lần này nhiều lão ma như vậy đột nhiên đuổi giết, nếu nói Lục Ly không có liên quan, đánh chết Huyết Hồn Ngọc đều không tin.

- Đi!

Ân Kiệt dẫn theo mấy tên Thánh Hoàng cùng lúc bay lên không trung, bọn hắn đã không thể ở lại nơi đây lâu hơn được nữa, cứ tiếp tục thế này, đợi khi toàn bộ lão ma Vạn Không Giới kéo tới, lúc đó dù Ân Kiệt có thủ đoạn thông thiên, liệu có thể không ngừng khai chiến với nguyên một đám lão ma?

Bốn tên Thánh Hoàng phóng lên hư không, còn chưa đi lên liền phát hiện đằng sau có rất nhiều trinh sát đỉnh cấp truy tung tới. Những trinh sát này không tính mạnh, nhưng năng lực truy tung lại không yếu.

- Cút!

Ân Kiệt thăm dò thấy, lập tức phẫn nộ rống to, trường kiếm trong tay hung hăng bổ tới, chém hai tên Chuẩn Đế thành thịt nát, miệng quát:

- Bản tọa nói thêm lần nữa, trong tay bản tọa không có Tiên Binh gì sất, đây là tin đồn cừu địch tán rải ra, ai còn dám tiếp tục đuổi theo, bản tọa liều mạng cũng phải giết hắn.

Rống xong, Ân Kiệt lập tức dẫn theo mấy tên Thánh Hoàng phóng vút ra ngoài.