Bất Diệt Long Đế

Chương 4211: Vô sỉ




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bọn hắn lao đi chưa được lâu liền đắng chát nhận ra, đằng sau vẫn có rất nhiều cái đuôi, làm sao đều không vung đi được. Trừ phi bọn hắn quay lại cắt sạch đám theo đuôi này, vấn đề là nhiều cái đuôi như vậy, bọn hắn cắt hết được ư?

- Đi!

Bọn hắn chỉ có thể lấy tốc độ nhanh nhất bay trốn, rốt cuộc tốc độ bọn hắn vẫn nhanh hơn đám trinh sát một bậc, ý đồ cắt đuôi mà đi.

Hưu!

Bay được nửa canh giờ, phía trước mặt xuất hiện một chiếc chiến thuyền, trên chiến thuyền đi ra một tên lão ma, ánh mắt lão ma kia khóa chặt Ân Kiệt, nói:

- Ngươi chính là lão đại Nhạc Sơn tam quái Ân Kiệt? Giao ra Tiên Binh, bản tọa tha ngươi khỏi chết.

- Ngươi là cái thá gì?

Ân Kiệt giận dữ, đứa này chỉ là Thánh Hoàng trung kỳ, lại dám nói lớn không ngượng như thế? Thấy bọn hắn thụ thương nên mới dám ngông cuồng? Có khi nào Nhạc Sơn tam quái bị người ngồi lên đầu lên cổ như vậy đâu?

Thậm chí Ân Kiệt đều lười phải nói nhảm, trực tiếp khai chiến, bọn Huyết Hồn Ngọc cũng bị bức ra tay. Bốn tên Thánh Hoàng đồng loạt xuất thủ, nhẹ nhàng bức lui Thánh Hoàng kia, nhưng bọn hắn vừa mới đánh bại lão ma này, nơi xa lại bay tới một đạo hắc ảnh, còn chưa tới liền đã phóng thích công kích cuồng bạo?

- Cứ tiếp tục thế này không ổn...

Huyết Hồn Ngọc hoảng, tiếp tục thế này, e rằng hắn và đám Thánh Hoàng đều phải bỏ xác ở đây.

Giờ Ân Kiệt đã thành mục tiêu công kích, đi theo hắn sẽ không ngừng có lão ma cắn đuôi, thương thế bọn hắn vốn đã rất nặng, nếu lại tới một tên tuyệt thế lão ma, bọn hắn làm sao chống cự? Đến lúc đó sợ rằng cả đám sẽ vẫn lạc trong hư không mất.

Hắn và tên Thánh Hoàng Huyết tộc còn lại nhìn nhau, trong lòng cả hai đều có ý đánh trống lui đường. Kế sách lần này của Lục Ly quá độc, có lẽ rất nhiều lão ma biết đây là tin đồn, nhưng bản thân Nhạc Sơn tam quái là chí cường giả, trên người có lượng lớn bảo vật. Giờ lại đang trọng thương, là lão hổ bệnh, đám lão ma kia liền nảy sinh tâm tư chiếm tiện nghi.

Sau khi đánh lui lão ma kia, bốn tên cường giả tiếp tục phi hành về phía trước, đợi lúc Huyết Hồn Ngọc phát hiện phía trước lại bay tới một chiếc chiến thuyền, trên chiến thuyền có năm tên Thánh Hoàng, hắn lập tức nhịn hết nổi, trầm giọng hét lớn:

- Ân đại nhân, xin lỗi, các ngươi bảo trọng, chúng ta đi trước một bước, quay đầu có cơ hội lại thỉnh tội với ngài sau.

Hưu!

Trên thân Huyết Hồn Ngọc và tên Huyết tộc còn lại toát ra huyết vụ, sau đó tốc độ tăng vọt, khoái tốc trốn về nơi xa.

- Huyết Hồn Ngọc, tên tạp chủng nhà ngươi. Lần này nếu bản tọa không chết, nhất định diệt tộc ngươi!

Ân Kiệt phẫn nộ không thôi, bọn hắn vì giúp Huyết Hồn Ngọc mới truy sát Lục Ly, một trong ba huynh đệ đều chiến tử. Giờ gặp phải nguy cơ, Huyết Hồn Ngọc lại ném bỏ bọn hắn chạy trước?

Nghe được tiếng quát sát khí đằng đằng này, cả người Huyết Hồn Ngọc khẽ run lên. Ân Kiệt đã thực sự nổi giận, nếu để cho Ân Kiệt đào tẩu được, Huyết tộc tất sẽ bị hắn tiêu diệt.

Thế là hắn nghĩ nghĩ rồi rống to:

- Ân Kiệt đúng là được đến tiên kiếm, ta tận mắt nhìn thấy. Các ngươi mau giết hắn, chỉ cần giết hắn, các ngươi liền có thể được đến tiên kiếm.

Xung quanh đây có không ít trinh sát, Huyết Hồn Ngọc vừa hô, chẳng khác gì trực tiếp bán đứng Ân Kiệt, tin tức này mà truyền ra, sợ là sẽ có càng nhiều lão ma truy sát tới, đến lúc đó Ân Kiệt sẽ triệt để chết không chỗ chôn.

Phốc!

Ân Kiệt phun ra một búng máu, thiếu chút chết ngất đi. Huyết Hồn Ngọc vô sỉ ngoài sức tưởng tượng của hắn, thấy được ánh mắt mấy tên Thánh Hoàng nơi xa sáng rực lên, trong lòng Ân Kiệt lập tức dâng lên dự cảm chẳng lành, hắn tung hoành Thiên Loạn Tinh Vực vạn năm, không chừng lần này thật phải táng thân ở đây.

Ân Kiệt bại, bại rất triệt để, tên huynh đệ còn lại cũng chết, toàn bộ Nhạc Sơn tam quái đều tử trận.

Ân Kiệt rất mạnh, nhưng bản thân hắn đã trọng thương, đối mặt với từng tên lão ma bao vây xông giết, dù hắn có là cường giả tiệm cận đại viên mãn cũng không chống được.

Vì tranh đoạt không gian giới chỉ của Ân Kiệt mà còn dẫn lên một trường đại chiến, đến sau lại chết bảy tám tên lão ma, cuối cùng không gian giới chỉ của hắn bị một tên lão ma tương đối nổi danh đoạt đi, vì cướp được giới chỉ, lão ma kia tức tốc tiềm ẩn, tan biến không thấy đâu.

Bọn Huyết Hồn Ngọc bay về Tích Nguyên Giới. Huyết Hồn Ngọc và tên Thánh Hoàng Huyết tộc còn lại không khỏi mê mang, không biết đường tiếp theo nên đi thế nào. Lục Ly chắc chắn sẽ không buông tha bọn hắn, tộc quần bọn hắn cũng không thể ở lâu trong quáng sơn Côn tộc được.

Biết đi đâu bây giờ?

Đây là một vấn đề, Huyết Hồn Ngọc sa vào trầm tư, cuối cùng hắn làm ra quyết định, đó chính là thần phục một đại tộc nào đó, tìm kiếm che chở từ đại tộc kia.

Mười mấy chi Huyết tộc, mười tên Thánh Hoàng, giờ đã chết gần hết, chỉ sót lại hai người, Huyết tộc đã không phải Huyết tộc năm xưa. Sinh tồn được mới là vương đạo, bọn hắn phải vứt bỏ kiêu ngạo và tôn nghiêm, chỉ có sống sót mới có cơ hội lần nữa quật khởi.

Tích Nguyên Giới có một đại tộc, là bá chủ ở Tích Nguyên Giới, tộc quần này có một cường giả tiệm cận đại viên mãn, hơn hai mươi Thánh Hoàng, nhân số võ giả trong tộc lên tới mấy chục vạn, hoàn toàn không thẹn là bá chú Tích Nguyên Giới.

Kỳ tộc!

Tộc quần này không chỉ có mặt ở mỗi Tích Nguyên Giới mà mấy đại giới diện khác cũng có phân chi, đây là đại tộc tương đối nổi danh tại Thiên Loạn Tinh Vực, đương nhiên vẫn không cách nào so sánh cùng Côn tộc, phải biết Côn tộc có cường giả đại viên mãn.

Nương nhờ Kỳ tộc, thần phục Kỳ tộc, tìm kiếm che chở từ Kỳ tộc, sau đó chậm rãi phát triển. Huyết Hồn Ngọc tính toán bỏ ra thời gian vạn năm để Huyết tộc dưỡng sức.

Hắn thương nghị với tên Thánh Hoàng còn lại một phen, Thánh Hoàng kia cũng đồng ý, có Kỳ tộc che chở, Lục Ly không dám làm loạn. Đây chính là đại tộc có được cường giả tiệm cận đại viên mãn, lấy chiến lực Lục Ly mà dám đến khiêu hấn, hắn sẽ chết rất khó coi.

Vừa về lại Tích Nguyên Giới, Huyết Hồn Ngọc lập tức tới thành trì lớn nhất trong giới diện, Tích Nguyên Thành, đi cầu kiến một tên nguyên lão Kỳ tộc.