Bất Diệt Long Đế

Chương 3988: Trò vặt vãnh




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Khuôn mặt Tinh đại nhân trở nên lạnh lùng, cười nhạo, truyền âm nói:

- Hừm hừm, chắc ngươi đã nói những lời mật ngọt này với nhiều người phải không? Bổn tọa không phải những tiểu thư nũng nịu của nhân tộc các ngươi, bớt phí sức đi.

Lục Ly cười khẽ nói:

- Tinh đại nhân không cần hiểu lầm, ta không phải muốn theo đuổi đại nhân. Chắc Tinh đại nhân cũng chướng mắt hàng tướng nhân tộc như ta. Ta là thật lòng cảm kích Tinh đại nhân, ngươi thật sự không giống như tất cả công tử, tiểu thư Thánh Uyên, rất độc đáo. Không chỉ thực lực cường đại, xinh đẹp cao nhã, quan trọng nhất là tính cách thật sự tốt, nếu ở trong nhân tộc chúng ta thì người theo đuổi Tinh đại nhân chắc chắn xếp hàng từ Bắc Nguyên đại lục đến Tử Dương đại lục.

- Hi hi hi!

Tinh đại nhân lại bật cười, Ma Tôn ở quanh đây càng lộ rõ ánh mắt ghen tỵ, rất muốn xẻo Lục Ly thành vạn mảnh.

Lục Ly không nói tiếp, không phải sợ đám Ma Tôn này ghen ghét, chẳng qua cảm thấy làm quá mức không tốt.

Cộp cộp cộp!

Vào thời khắc này, dưới núi đột nhiên vang lên tiếng bước chân, Lục Ly cùng Tinh đại nhân đồng thời nhìn thoáng qua, sắc mặt của hai người hơi khó coi.

Kỳ Thiên Ngữ lên!

Lục Ly vốn cho rằng là Càn Cương, nhưng không ngờ là Kỳ Thiên Ngữ. Nhưng Kỳ Thiên Ngữ rất thảm, nửa người máu tươi đầm đìa, gãy một chân, đi khập khiễng.

- Tên này may mắn thật.

Lục Ly suy nghĩ sơ liền hiểu, nhất định là vừa rồi Càn Cương bị hắn đánh rớt xuống, tiếp đó Kỳ Thiên Ngữ nắm chắc thời cơ leo lên, nhưng nửa đường bị Càn Cương đuổi theo đến nơi. Kỳ Thiên Ngữ trả giá cực đắt, chiếm cứ địa lợi đánh lui Càn Cương, thế này mới thành công đi lên.

Vèo!

Quả nhiên, chốc lát sau Càn Cương xông lên, vẻ mặt nổi giận, mấy Ma Tôn nhìn thoáng qua, ánh mắt chứa chút đùa cợt, dường như vô thanh nói Càn Cương không được, để hai nhân tộc xông lên.

- Hừ!

Càn Cương giận dữ xông lên, liếc qua Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ, sau lưng hắn ngưng tụ từng con rắn đen to lớn, khóa chặt Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ, nói:

- Tuy rằng các ngươi dùng quỷ kế leo lên, nhưng bổn tọa sẽ không để các ngươi sống yên, không lột da rút gân các ngươi ra khó nguôi ngoai lửa giận trong lòng ta!

Lục Ly cùng Kỳ Thiên Ngữ nhìn nhau một cái, lần này hai người không có một chút do dự định ra tay, muốn liên hợp lại đối kháng Càn Cương.

- Đủ rồi!

Một âm thanh vang dội như sấm, là giọng của Càn Chủy, giữa không trung khuếch tán sóng gợn, hư ảnh Càn Chủy ngưng kết ra, hắn nhìn Càn Cương nói:

- Càn Cương, nếu bọn họ đã lên được thì đừng tiếp tục làm ầm ĩ nữa. Mặc kệ thân phận lúc trước của bọn họ như thế nào, hiện tại đã là con dân của Ma Uyên chúng ta. Thiên Thánh Tổ rất xem trọng bọn họ, nếu ngươi còn làm ầm ĩ thì ta sẽ báo cáo việc này cho Thiên Thánh Tổ.

Khí thế trên Càn Cương thoáng chốc yếu bớt. Càn Chủy là cấp bậc trưởng lão, còn là đại tướng số một dưới tay Thiên Thánh Tổ, quan trọng nhất là nếu bẩm báo việc này cho Thiên Thánh Tổ thì sau đó hắn khó mà sống yên.

- Hừm hừm!

Càn Cương hầm hừ mấy tiếng, lườm Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ, ngụ ý trong mắt rất rõ ràng —— còn nhiều thời gian, chỉ cần Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ còn ở Ma Uyên ngày nào thì hắn có dư thời gian và cơ hội hành hạ hai người, chỉ cần không giết chết hai người, Thiên Thánh Tổ cũng sẽ không nói cái gì đúng không?

Trước đó sáu Ma Tôn lên, bây giờ thêm Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ, tương đương với tám danh ngạch. Càn Lưu ở phía dưới cũng lên, nếu Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ đã lên rồi thì hắn tiếp tục ở bên dưới giữ ải cũng vô nghĩa.

Càn Lưu đi lên, ánh mắt cực kỳ hằn học nhìn Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ. Lục Ly không để bụng, dù sao đám Ma Tôn này đều không vừa mắt bọn họ, nếu hắn không có thực lực thì mỗi ngày sẽ bị bọn họ ức hiếp bắt quỳ.

- A a a!

Đợi hơn một canh giờ, Càn Dư đi lên, vừa lên đã hét to muốn lao về phía Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ. Nhưng cuối cùng hắn bị Càn Cương cản lại. Chút thực lực của Càn Dư mà đi lên sẽ bị ăn đòn, Càn Cương còn không thể ra tay, Càn Dư xông tới làm cái gì?

Thời gian lại trôi qua hơn một canh giờ, lại có một Ma Tôn đi lên, danh ngạch mười hạng đầu đã sinh ra.

Hư ảnh của Càn Chủy xuất hiện trên núi lớn, âm thanh của hắn vang vọng nguyên tòa Thánh Long Sơn:

- Đã sinh ra mười hạng đầu, so đấu kết thúc, lần này mười hạng đầu có cơ hội đi vào Thiên Trì tu luyện mười năm!

Trên mặt Kỳ Thiên Ngữ bỗng chốc lộ ra vẻ mừng như điên, Lục Ly cũng hơi thở phào, đi vào Thiên Trì mười năm, thân thể và linh hồn của hắn chắc chắn tăng mạnh, đến lúc đó không biết sức chiến đấu có thể tăng lên bao nhiêu?

Thiên Trì rất đẹp, đẹp đến nỗi khiến người cảm giác giống như tiên cảnh, đây là cảm giác đầu tiên khi Lục Ly nhìn thấy Thiên Trì.

Thiên Trì ở trên đỉnh Thánh Sơn, bốn phía không có kiến trúc, chỉ có một loại hoa nhỏ màu trắng và cỏ xanh mượt, cây to chọc trời xanh um.

Lục Ly, Kỳ Thiên Ngữ và tám Ma Tôn đứng ở đỉnh núi, tất cả đều cảm giác vui vẻ thoải mái. Linh khí thiên địa dày đặc trong Thiên Trì khuếch tán ra, khiến người cảm giác ngửi được mùi rượu nồng nhất, đứng ở đây đều cảm giác phải say.

- Thiên Trì!

Kỳ Thiên Ngữ nhìn ao nước màu trắng bên dưới, ngửi mùi khiến người say, thân thể hắn khẽ run, cơ hội mà hắn tha thiết ước mơ rốt cuộc đến, hắn phải ở đây tiềm tu mười năm, mười năm này quá mấu chốt, có lẽ hắn sẽ một bước lên trời.

Thiên Trì không lớn, chỉ có phạm vi nghìn trượng, Thiên Trì rất sâu, thần niệm của Lục Ly tra xét nhưng cảm giác bị hạn chế, nước hồ không trong veo, chỉ có thể nhìn trong phạm vi mấy ngìn trượng.

Càn Chủy mang theo nhóm Lục Ly đi lên.

Càn Chủy chỉ hướng mạn bắc Thiên Trì, nói:

- Càn Cương, Càn Lưu, Càn Dư, Càn Ma... Càn Đồ, bảy người đi bên này tu luyện.

Càn Chủy lại chỉ hướng phía tây kêu Càn Tinh đi bên này tu luyện. Với Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ thì Càn Chủy cho hai người đi phía nam tu luyện.

Sắp xếp xong hết, Càn Chủy nói:

- Chắc các ngươi biết rõ nơi này là đâu?