Bất Diệt Long Đế

Chương 3989: Vào Thiên Trì




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Nơi này là đệ nhất thánh địa của tộc ta, Nguyên Thánh Tổ cũng sẽ thường thường chú ý nơi này, nếu các ngươi dám gây sự ở đây, Nguyên Thánh Tổ nói sẽ trực tiếp nhốt vào Thánh Ngục mười vạn năm, nếu phá hoại Thiên Trì chút xíu nào thì lập tức giết không tha!

Đám người thầm rùng mình, toàn bộ khom người vái chào nói:

- Rõ!

Thật ra mọi người đều rõ ràng, nơi này không phải chỗ cho phép xằng bậy, đây là thánh địa dựng dục con dân Ma Uyên, cũng là đệ nhất bảo địa của Ma Uyên. Nơi này xuất hiện bất cứ vấn đề gì đều là tổn thất to lớn cho Ma Uyên, ai dám làm bậy tại đây thì chắc chắn Nguyên Thánh Tổ sẽ không lưu tình.

Càn Chủy tách Lục Ly, Kỳ Thiên Ngữ với nhóm Càn Cương ra cũng là vì không cho bọn họ ở chung phát sinh xung đột. Lục Ly và Kỳ Thiên Ngữ cầu còn không được, bọn họ chỉ muốn yên lặng tu luyện, không muốn đánh sống đánh chết với đám người Càn Cương.

Càn Chủy phất tay:

- Đi xuống đi!

Càn Cương là người bay xuống trước nhất, trực tiếp rơi vào Thiên Trì. Đám người Càn Cương ngừng bước chân, cười phá lên.

- A!!!

Vang lên tiếng hét như heo bị giết, Kỳ Thiên Ngữ từ trong Thiên Trì vọt lên cao, quần áo bị đốt cháy, cảm giác toàn thân bị lửa đốt, vô cùng thê thảm.

- Ha ha ha!

- Tên ngốc đó trực tiếp lao xuống? Nếu không phải thân thể của hắn đủ mạnh, phỏng chừng vừa rồi đã chết tươi.

- Ha ha ha! Tên này đúng là ngốc, mà các ngươi xem ‘hàng’ của hắn... nhỏ thật!

- Đúng là nhỏ, mất mặt.

Đám người Càn Cương đều cười to, còn chỉ vào chỗ bên dưới của Kỳ Thiên Ngữ, không chút khách khí soi mói. Tinh đại nhân ở bên cạnh tức giận, sắc mặt âm trầm, trên người sát khí đằng đằng liếc mắt đám người kia, cả đám lập tức câm miệng.

Kỳ Thiên Ngữ vừa thẹn vừa giận, hắn không thể ngờ Thiên Trì này bá đạo như vậy. Kỳ Thiên Ngữ chưa vào Thiên Trì bao giờ, tưởng rằng chỉ là một cái ao, không ngờ làm ra chuyện mất mặt như vậy.

- A...

Càn Chủy cũng không ngờ rằng Kỳ Thiên Ngữ không hiểu gì về Thiên Trì, vốn tưởng hắn là đồ đệ của Vân Thánh Tổ chắc chắn sẽ có cơ hội hiểu rõ Thiên Trì. Vừa rồi hắn chỉ muốn truyền âm dặn dò Lục Ly mấy câu, ai biết Kỳ Thiên Ngữ sốt ruột như thế.

Càn Chủy cười gượng nói:

- Nước thánh trong Thiên Trì này ẩn chứa năng lượng cường đại, ngươi xuống dưới như thế thì sao chịu nổi? Ngươi có mang Thiên Âm Thảo không? Luyện hóa một gốc là có thể trung hòa một chút, không chịu khổ như vậy.

Kỳ Thiên Ngữ thay áo, đáp xuống cạnh Thiên Trì, nhăn mặt nói:

- Ta có Thiên Âm Thảo, Càn Chủy đại nhân nên sớm nói với ta chứ.

Càn Chủy đại nhân không để ý, ánh mắt nhìn qua Lục Ly, Lục Ly lắc đầu, trong tay Càn Chủy xuất hiện một chiếc nhẫn, ném qua rồi bảo:

- Trong này có mười gốc Thiên Âm Thảo, một gốc có thể chịu được một năm, ngươi hãy tu luyện ở đây, không cần lãng phí cơ hội, cũng đừng cô phụ kỳ vọng của Nguyên Thánh Tổ và Thiên Thánh Tổ đối với ngươi.

- Đa tạ Càn Chủy đại nhân!

Lục Ly khom người, theo sau thân thể bay xuống, hắn đến bờ phía nam thì dừng lại, bắt đầu luyện hóa Thiên Âm Thảo, sau khi luyện hóa thoáng chốc cảm giác toàn thân lạnh băng, linh thảo này là thuộc tính hàn băng.

Bùm!

Bên kia, đám người Càn Cương luyện hóa xong lần lượt vào ao, toàn thân chìm trong Thiên Trì, áo trên người họ lập tức bị hủy, nhưng dưới thân mặc loại quần da đặc biệt, không bị thiêu hủy, không trần truồng.

Lục Ly cũng có loại quần da này, lúc trước hắn ở trong lửa cực mạnh cũng không bị đốt cháy quần. Lục Ly đứng lên, đi hướng cái ao, chậm rãi bay xuống ao.

- Ưm...

Đi vào ao, Lục Ly cảm giác toàn thân nóng ran, từng đợt năng lượng cường đại theo lỗ chân lông đi vào trong thân thể, nếu không phải có Thiên Âm Thảo, e rằng hắn sẽ gặp kết cục như Kỳ Thiên Ngữ.

Quần áo trên người Lục Ly cũng nát, nhưng quần da của hắn chất liệu khá tốt, không bị đốt hủy. Lục Ly nhìn dưới thân, chợt óc lóe tia sáng nhìn hướng Tinh đại nhân, nhưng hắn rất nhanh thất vọng rồi.

Tinh đại nhân mặc chí bảo nội giáp, nhiều chỗ bị che lại, chỉ có thể nhìn thấy một đôi chân dài và cánh tay trắng nõn như củ sen.

Mặc dù như vậy, Lục Ly vẫn mắt sáng rỡ nhìn. Đôi chân của Tinh đại nhân rất xinh đẹp, tròn trịa thẳng tắp, tăng một phần thì mập, ít một phần thì gầy, là mẫu chân hoàn mỹ nhất.

- Nhìn cái gì?

Tinh đại nhân phát hiện ánh mắt của Lục Ly, nhìn thoáng qua, truyền âm nói:

- Lại nhìn thì có tin là ta móc tròng mắt của ngươi ra không?

- Ha ha!

Lục Ly cười cười, truyền âm qua:

- Tinh đại nhân đừng giận, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, sĩ vì tri kỷ, nữ trang điểm vì người mình thích. Bộ dạng của Tinh đại nhân xinh đẹp như vậy, nếu không có người ngắm thì chẳng phải lãng phí lắm sao? Được rồi, đừng giận, ta tu luyện!

Lục Ly nói xong liền nhắm mắt ngồi xếp bằng, bắt đầu cảm ứng năng lượng đi vào trong thân thể. Cảm ứng một lúc thì Lục Ly cảm khái, nơi này quả thực là thánh địa vô thượng.

Luôn có một loại năng lượng tuôn vào trong lỗ chân lông toàn thân, những năng lượng này không chỉ bổ dưỡng thân thể của hắn, còn còn bổ dưỡng linh hồn của hắn, hắn cảm giác thân thể và linh hồn luôn tăng trưởng, không cần cố ý dẫn đường tu luyện.

- Năng lượng ở đây là năng lượng tinh khiết nhất, thân thể của ta là nhân tộc vẫn có thể hấp thu, thật thần kỳ!

Lục Ly âm thầm cảm khái, hắn vận chuyển công pháp dẫn đường những năng lượng này vận chuyển toàn thân, như vậy hấp thu sẽ càng nhanh mấy phần. Đồng thời hắn thúc đẩy luyện hồn thuật, như vậy linh hồn hấp thu cũng sẽ càng nhanh.

- Ưm, nếu tốc độ vẫn không thay đổi, cho ta tu luyện tại đây trăm năm, thân thể phỏng chừng có thể đạt đến cấp Đế đỉnh phong, linh hồn cũng được tầm đó.

Lục Ly âm thầm tính toán, đáng tiếc mười năm hơi ngắn, phỏng chừng thân thể tối đa đạt đến cấp Đế hậu kỳ, linh hồn miễn cưỡng có thể đạt đến cấp Đế đỉnh phong, sẽ không đạt đến cảnh giới đại viên mãn.

- Kệ nó, lo tu luyện!

Lục Ly xua tan tạp niệm, mặc kệ bất kỳ tình huống gì, thực lực mới là vương đạo. Ở đây khổ tu mười năm, một bên rèn luyện thân thể và linh hồn, tu luyện pháp tướng một chút, tham ngộ công kích linh hồn, nhìn xem sức chiến đấu có thể bay vọt về chất không.