Chương 276:
Lý Quân Thiên ngủ một ngày, thần thanh khí sảng, lại bởi vì đại đạo có tiến bộ liền khiến cho từ thể xác đến tinh thần đều lộ ra một loại cảm giác thoải mái. Nhẹ nhàng thả A Cửu nằm xuống một bên, đắp lên chăn lông ngỗng cho A Cửu sau đó liền đi phòng tắm ngâm mình một trận.
Sáng sớm ngâm nước lạnh thật sự rất sảng khoái, Lý Quân Thiên không thường làm như vậy, hắn thích ngâm nước nóng hơn nhưng đôi khi thay đổi cũng là một trải nghiệm không tệ.
Ngâm mình nửa giờ, toàn bộ da thịt giống như trải qua một lần lột xác, làn da trơn bóng như bạch ngọc, mềm mại như mỡ đông.
Lý Quân Thiên tùy ý buộc tóc lên, váy trắng làm trời, cẩm vân bồng bềnh có mấy phần tiên khí tiêu dao. Lý Quân Thiên hiện tại ở trong trạng thái hóa đạo nhưng đại đạo đã lĩnh ngộ đến vô tướng, hình dáng của bản thân hiện ra trong thế giới cũng không làm người khó mà tiếp nhận, nhìn như một người bình thường nhưng lại có đặc chất riêng biệt.
Khí chất cực kỳ đặc biệt, không có tính xâm lược lại có một loại ngông nghênh kiêu ngạo, nhìn như bình phàm lại không hòa vào phàm trần, nhìn rất gần gũi lại không dễ chạm vào.
“Cô cô?”
Lý Thanh Thanh xuất quan đi ra ngoài hít thở không khí liền thấy được Lý Quân Thiên đang bóp cái mâm sứ tròn, không ngừng nghiên cứu lại dùng lực lượng nắn bóp khí tức quỷ dị tràn ra hóa thành bộ dáng một thanh kiếm.
Lý Quân Thiên nhìn nàng một cái, lông mày hơi nhíu lại hỏi.
“Ngươi muốn đột phá rồi?”
Lý Quân Thiên thật sự không ngờ đến Lý Thanh Thanh lại là người cách khoảng cách chứng đạo gần nhất, so với Tường Vi còn nhanh hơn nhiều lần. Nhưng nghĩ kỹ lại con đường mà Lý Thanh Thanh đi có chút đặc thù, từng nấc thực lực đều nhảy vọt lên rất cao, không quá mức bám vào khuôn sáo của cảnh giới võ đạo.
Nhưng độ giãn của thực lực cũng rất cao, rất khó mà đột phá được. Lý Thanh Thanh đem Long Nhân Hóa rèn luyện đến tận cùng, có thể nói đã đạt đến thể chất đỉnh phong, không thua kém gì Kiếm Thần Thể của Lý Quân Thiên hiện tại.
Đột phá một lần nữa chính là muốn hóa thân thành Thần Long, cũng chính là Hóa Long Thất Biến biến cuối cùng, Thần Long Biến.
Lý Thanh Thanh nghiên cứu huyết nhục của Ngao Liệt lâu như vậy, tất nhiên thu hoạch không nhỏ nhưng chỉ vừa đủ hoàn thiện Long Nhân Hóa, lại không đủ để Lý Thanh Thanh hoàn thành Thần Long Biến.
Dựa theo Lý Quân Thiên suy tính quá trình biến thành Thần Long tương đương với Chứng Đạo, hóa thành Long Thần có thể tương đương với Thiên Mệnh Đại Đế hoặc chính là cao thủ Võ Thiên Cảnh.
Cho nên Lý Thanh Thanh vừa vặn chạm đến quá trình chứng đạo này, nhưng còn không có phương hướng đột phá cụ thể. Dù sao Lý Thanh Thanh hóa Long Thần không giống với Lý Quân Thiên chứng đạo, coi như đi ra đại đạo của chính mình cho nên chỉ có thể để Lý Thanh Thanh cảm ngộ ra, người khác thật sự không trợ giúp được quá nhiều.
Lý Thanh Thanh ngồi xuống, thở dài nói.
“Giống như đã đến giới hạn nào đó, còn không có manh mối để đột phá”.
Lý Quân Thiên gật đầu, Lý Thanh Thanh còn thiếu một cơ hội đốn ngộ để hoàn toàn hiểu ra, đồng thời cũng thiếu một cái nghi thức chứng đạo hoàn chỉnh để lột bỏ toàn bộ thể xác Thần Thể, bước vào trong Đại Đạo.
Có thể gọi là Đạo Thể, dù sao tu vi của Lý Thanh Thanh chủ yếu ở trên thân thể. Nhưng đạt đến cảnh giới Võ Thiên Cảnh, tiềm năng vô hạn, tương lai vô lượng, toàn bộ lực lượng đều quy về một mối, đều thuộc về đại đạo của bản thân cho nên không có phân chia ra cụ thể ý, khí, thể.
Giống như Lý Quân Thiên hắn chứng Kiếm Đạo, mặc dù bản thân tự rèn luyện lấy Kiếm Thần Thể nhưng cũng không dùng thân thể chứng đạo, nhưng hắn bước vào trạng thái hóa đạo đồng dạng có thể để thân thể đạt đến trình độ vận dụng đại đạo.
Nếu không phải lúc trước đại đạo b·ị t·hương cùng với bị thiên địa áp chế thì Lý Quân Thiên đã dùng trạng thái hóa đạo quét ngang tất cả, nào có chuyện gì của cương khí, lực lượng cấm kỵ cùng Kiếm Thần Thể.
Lý Quân Thiên híp híp mắt nói.
“Ngươi phải có dự cảm chứ?”
Lý Thanh Thanh gật đầu, thoáng xoắn xuýt nói.
“Đúng là có một loại cảm ứng rất kỳ diệu, ta mơ hồ đoán được cơ duyên thành đạo của mình”.
Lý Quân Thiên tất nhiên là hiểu chuyện này, chứng đạo là đem đại đạo đánh vào thiên địa, từ tiềm thức bản thân muốn ảnh hưởng đến thiên địa, tự mình tìm kiếm cơ duyên thành đạo.
Dù sao chứng đạo xong có thể bình khởi bình tọa với thiên địa, có thể nhảy ra khỏi thiên địa ước thúc, không bị quy tắc trói buộc cùng ảnh hưởng, tinh thần mạnh mẽ nhảy lên tự có cảm ứng cũng không phải chuyện gì kỳ quái.
Chỉ là loại cảm giác huyền diệu này rất khó có người đạt đến, bất kể là thời cơ từ thiên địa hay là cảnh giới của bản thân đều phải đạt đến một loại yêu cầu vô cùng phù hợp. Nói đơn giản chính là hữu duyên liền có thể sinh ra cảm ứng.
Loại “duyên” này chỉ có bản thân người đó mới biết được, Lý Quân Thiên cũng không thể biết, hắn chỉ dựa vào trạng thái của Lý Thanh Thanh để đưa ra suy đoán mà thôi. Lại nhìn thấy Lý Thanh Thanh xoắn xuýt như vậy, Lý Quân Thiên liền hỏi.
“Gặp phải khó khăn gì?”
Phải mất một hồi bình phục tâm tình, Lý Thanh Thanh mới khẽ thở ra một hơi nói.
“Ta cảm thấy cần phải đi phía đông”.
Lý Quân Thiên: “...”
Bọn hắn chạy nửa tháng, một đường đi về phía tây hiện tại Lý Thanh Thanh lại nghĩ phải chạy về phía đông, đúng là lòng vòng vừa tốn thời gian, vừa tốn công sức.
Nhưng nghĩ kỹ lại cơ duyên ở phía đông, có cái gì đây?
“Long Đình?”
Lý Quân Thiên nhấc lông mày, hiển nhiên hắn cũng chỉ nghĩ đến được nơi này. Lý Thanh Thanh muốn nghiên cứu huyết nhục của Ngao Liệt, hiển nhiên hiểu biết không ít về Long Đình.
Lý Quân Thiên hỏi ra, Lý Thanh Thanh gật đầu. Mặc dù có một chút lo lắng nhưng đây là cơ duyên thành đạo của nàng, cho dù nguy hiểm thì nàng cũng phải đi một chuyến, nếu không làm sao cam lòng với mục tiêu võ đạo của chính bản thân mình.
Lý Quân Thiên xoa xoa cằm, có chút cân nhắc nói.
“Long Vũ Môn trước kia cũng là ở phía Đông, có lẽ ngươi nên trở về xem thử xem. Chưa biết chừng sẽ có một bộ tạo hóa”.
Lý Thanh Thanh gật đầu, chuyện này cho dù Lý Quân Thiên không nói thì nàng cũng sẽ làm như vậy. Tiện đường ghé qua Long Vũ Môn cũng là chuyện cần thiết. Từ Ninh Châu chạy về Long Vũ Môn cho dù nhanh cũng phải tốn mất sáu bảy ngày không nghỉ ngơi.
Lý Thanh Thanh không thiện tốc độ, thời gian có thể phải kéo dài đến mười mấy ngày, khoảng cách xa để người líu cả lưỡi. Lại nói đấy là toàn lực chạy đi đường, Lý Thanh Thanh kỳ thực cũng không vội vàng như thế, thời gian đi đường có thể còn phải kéo dài đến mấy tháng, mới được.
Lý Thanh Thanh suy tính một hồi mới nói.
“Đã vậy ta muốn chậm rãi chạy trở về, dọc đường có thể cảm ngộ cái gì đó”.
Lý Quân Thiên cũng không có lo lắng gì, Lý Thanh Thanh nhanh chóng cáo từ rời đi. Lúc này Vũ Nhu mới từ trong phòng đi ra, bưng một đĩa hoa quả đến trước mặt Lý Quân Thiên.
Bế quan mấy tháng Vũ Nhu lại có tiến bộ không nhỏ.
Khí tức đại đạo trên người mơ hồ sáp về phía Lý Quân Thiên. Rõ ràng võ đạo trong thiên hạ đều thuộc về hắn, đều bị tri phối không mạnh thì yếu nhưng không có bất cứ khí tức đại đạo nào có thể gần sát Lý Quân Thiên như Vũ Nhu.
Càng giống như là cành nhỏ tách ra từ trên thân cây lớn, liền thân chung gốc. Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ vẫn cảm thấy rất kỳ quái, tình trạng của Vũ Nhu thế này đến lúc chứng đạo như thế nào đây?
...
p/s: Cầu đề cử!!!