Chương 244: Diệt Ma
Giết đến không sai biệt lắm, tin tức cũng thu thập hoàn thành, Lý Quân Thiên trực tiếp bóp nắm đấm lại, vô tận huyền văn đổ xuống đem Trần Quang Đạo phong ấn triệt để.
Không sai, g·iết quá tốn sức, lại phải tốn mấy giờ đồng hồ mới có thể chặt xong, tốn công tốn sức chẳng có gì vui thú cho nên tách ra phong ấn ý thức cùng thân thể, tránh cho Trần Quang Đạo lại bày ra trò kỳ quái gì.
Sau đó giống như còn chưa yên tâm, Lý Quân Thiên trực tiếp tìm kiếm “linh” ở trên người của Trần Quang Đạo, muốn rút ra cho mình sử dụng.
Đầu tiên chính là thanh đao kia, thanh đao có thể biến thành cái liềm lớn, vô cùng kỳ quái mà năng lực cũng thật mạnh, chạm vào liền có thể chia cắt ra làm đôi, cũng không phải sắc bén mà là một loại quy tắc chia cắt đồ vật ra.
Hộ thể cương tráo chỉ chạm vào một chút trực tiếp bị chia ra làm hai, mà Lý Quân Thiên không bị chạm đến thì bình yên vô sự. Kiếm Quy Khư mặc dù trực tiếp b·ị c·hém trúng nhưng bởi vì lực lượng đại đạo nội uẩn ở bên trong, trực tiếp ngăn chặn lại quy tắc của đại đao.
Cũng không biết là làm từ đồ vật gì mà có thể biến đổi hình dáng.
Nhưng chung quy lại là đồ vật, Lý Quân Thiên lột xuống không thèm để ý mà ném ở một bên, cái hắn quan tâm là “linh” ở trên người Trần Quang Đạo kìa. Muốn lột xuống “linh” ở trên người Trần Quang Đạo cũng không phải chuyện đơn giản, không có dấu vết mà lần theo cho nên khó mà lột xuống được.
Loay hoay một hồi, có thể thoáng cảm ứng được nhưng không thể can thiệp vào quy tắc móc nối, Lý Quân Thiên liền từ bỏ, trực tiếp phong ấn chặt chẽ sau đó ném vào trong biển.
Mặc kệ hắn tự sinh tự diệt. Uy năng cải thiên hoán địa không có lực lượng quy tắc không thể triệt để thay đổi thiên địa, cho nên không có biện pháp gì đề phòng người khác giải cứu Trần Quang Đạo.
Lại nói Lý Quân Thiên cũng không ngại có người thả ra Trần Quang Đạo, nhân vật nhỏ mà thôi không lật được bọt nước gì.
Lý Quân Thiên quan tâm hơn đến Yêu Đình, Long Đình, Thần Triều, các thế lực truyền thừa mấy vạn năm tranh đấu với nhau. Tình báo bổ khuyết không sai biệt lắm, thế cục của Thế Giới Cửu Châu liền hiện ra trong mắt của Lý Quân Thiên một cách tương đối toàn diện.
Long Tộc thống trị toàn bộ biển cả. Biển cả chia làm hai loại, biển ở gần đại lục đều là biển thông thường, màu xanh thẳm xuyền bí, nước biển mặn chát lại ẩn chứa sinh cơ bừng bừng.
Hướng ra phía bên ngoài, cách xa đại lục chính là Hỗn Không Hải, cả hai phân biệt chỉ có một làn sương mù mỏng, nước biển không ngừng tán dật ra ngoài, hòa vào trong Hỗn Không Hải nhưng không phải vấn đề to tát gì.
Thống ngự toàn bộ Long Tộc là Long Đình, nói cách khác toàn bộ hải dương đều thuộc về phạm vi lãnh thổ của Long Đình, tầm ảnh hưởng của Long Đình có thể kéo dài đến tận bên ngoài Hỗn Không Hải. Dù sao thức ăn yêu thích nhất của Long Tộc chính là Giới Thú, mặc dù sản lượng khan hiếm nhưng toàn bộ Hỗn Không Hải rộng lớn như vậy, đôi khi sẽ săn bắt được một chút đặc sản.
Lại nói Long Tộc không có thần thông gì quá mức mạnh mẽ nhưng thân thể vô song, có thể nói là bất hủ bất diệt, không có lực lượng đại đạo thì khó mà tổn thương được vảy giáp của nó. Linh hồn đồng dạng tồn tại một loại bảo hộ, rất khó x·âm p·hạm hay tổn thương.
Tồng hợp lại chính là “vạn pháp bất xâm” chỉ bằng nhục thân liền thống ngự toàn bộ biển cả, không cần đến các thần thông khác. Đây cũng là lý do mà Lý Quân Thiên không thể làm gì được “nhị thế tử” kia.
Ở trong ký ức của Trần Quang Đạo, nhị thế tử này tên là Ngao Liệt, tính tình hung hăng quấy gió nổi mưa ở biển cả mấy chục năm. Hơn hai mươi năm trước bị Trần Vệ răn dạy một lần, không dám bước chân vào trong đất liền quấy phá.
Hiện tại xuất hiện đúng là muốn nuốt ăn sinh linh hạ giới giải thèm, lại thuận tiện chiếm cứ một vùng đại lục làm thế lực của mình, phục vụ cho dã tâm bành trướng lãnh địa.
Nhưng vạn sự đều có ngoài ý muốn, gây chuyện không bao lâu liền b·ị b·ắt lại, thủ hạ giống như gặp phải q·uấy r·ối cũng không thấy dám lên đại lục gây phiền phức. Trần Quang Đạo suy đoán có thể là một thế tử khác của Long Đình q·uấy r·ối.
Lại nói nhị thế tử cũng không dễ dàng c·hết như thế, hiện tại chỉ là b·ị b·ắt đến, nếm một chút đau khổ thôi không tính đại sự gì. Nếu như thật sự g·iết c·hết Ngao Liệt thì mới phải lo lắng lửa giận của Long Đình.
Lý Quân Thiên không sợ nhưng hắn còn đang nghiên cứu Ngao Liệt, chưa có ý định chơi c·hết đối phương.
Dao Quang Quân b·ị đ·ánh thất linh bát lạc, chủ tướng bị phong ấn nhưng sĩ khí không giảm, Dao Quang Quân muốn một lần nữa tu chỉnh cho phó tướng đảm nhiệm tiến công, trống trận không ngừng, sĩ khí không dứt thì quân trận bất diệt, chiến trận không thắng không ngừng, không diệt không ngừng.
Bởi vì có quân kỳ hình thành linh vực, công kích đánh đến đều bị chuyển hướng, Lý Quân Thiên mới lười nhác đi phá trận, liền kêu gọi Lý Thanh Thanh xuống chơi đùa.
A Cửu đồng dạng chạy xuống bám lấy Lý Quân Thiên. Chiến đấu kéo dài mà không mệt mỏi, một chút đạo đạo rung chuyển cũng không tính vào đâu, Lý Quân Thiên hoàn toàn nhẹ nhàng giống như dạo chơi chứ không phải một cuộc chiến đấu kịch liệt.
“Tỷ tỷ, chúng ta hiện tại đi chỗ nào?”
Lý Quân Thiên nhìn A Cửu một chút, trong ký ức của Trần Quang Đạo không có A Cửu hay thông tin gì liên quan đến Thiên Mệnh Đại Đế thế hệ này, cho nên thân phận của nàng được bảo mật rất tốt, không có mấy người biết đến.
Lời nói của A Cửu phía trước tạm thời có thể tin một phần, Lý Quân Thiên đã nắm giữ một phần tình báo liên quan đến Thiên Mệnh Đại Đế cùng với lý do vì sao Thần Triều truyền thừa nhiều năm như vậy nhất định phải có một người lên kế thừa đế vị.
Thiên Mệnh Đại Đế có thể áp chế quỷ dị, thậm chí có thể tạo ra một vùng linh vực mà quỷ dị không thể sinh ra được. Thần Đô trải q·ua đ·ời đời đế vương xây dựng, hiện tại cho dù không có đế vương áp chế cũng chưa từng sinh ra quỷ dị, nhưng nếu như tân đế đem linh vực định ở nơi khác, xây dựng lại kinh đô mới vậy thì Thần Đô sẽ nhanh chóng mất đi lực áp chế này.
Các đời đế vương sẽ không làm như thế, tốn công phí sức mà không có ích lợi gì. Dù sao xây dựng lên Thần Đô không dễ dàng, linh vực đặt tại Thần Đô không chỉ làm ít công to, uy lực càng mạnh hơn thông thường.
Nhưng vấn đề chính ở đây là A Cửu hiện tại không thể đăng cơ, lực lượng Thiên Mệnh còn chia đôi ra cho Lý Quân Thiên. Nếu nàng không trở về Thần Đô, nhanh chóng kế vị lại một lần nữa đóng đô ở nơi đó thì lực lượng trấn áp của Thần Đô sẽ nhanh chóng sụp đổ.
Lý do chính là Thiên Mệnh bị hao tổn, lực lượng trấn áp ở Thần Đô là do Thiên Mệnh sinh ra, trong âm thầm sẽ tẩm bổ bù đắp thiên mệnh bị khuyết thiếu trên người A Cửu.
Cuối cùng Thần Đô xuất hiện quỷ dị, mà mảnh đất bị trấn áp bao nhiêu năm này một khí bắn ngược vậy thì quỷ dị sẽ cực kỳ mạnh mẽ, nói không chừng sẽ sinh ra một Kiếp Quỷ cũng không biết được.
Thiên Mệnh còn không chỉ có tác dụng như vậy, trữ quân còn có thể trực tiếp trấn áp quỷ dị, đem lực lượng của “linh” cho mình dùng mà không phải trả ra bất cứ đại giới nào, giống như luyện hóa một cái quy tắc triệt để dung hợp vào trong Thiên Mệnh, từ đó khai phát ra năng lực mới cho người gánh chịu Thiên Mệnh.
Cho nên Thiên Mệnh Đại Đế một khi trưởng thành sẽ vô cùng mạnh mẽ, vượt xa hơn bất cứ ngự linh sư nào, đủ để trấn áp cả một thời đại không người dám không nghe.
Lý Quân Thiên cảm thấy nên để A Cửu đi bù đắp Thiên Mệnh, luyện hóa một chút quỷ dị, cuối cùng trưởng thành kế thừa đế vị chứ không phải bị người đuổi g·iết đến trốn ở một góc nào đó. Tiềm lực của A Cửu đầy đủ, lại nói Lý Quân Thiên cũng muốn biết tại sao mình lại có thể bị chia ra một nửa Thên Mệnh.
Thần Đô phải đi một chuyến, A Cửu cũng cần phải mạnh lên một chút, giải khai bí ẩn về Thiên Mệnh.
Nghĩ như thế, Lý Quân Thiên nói.
“Đi dạo một chút đi, thuận tiện để ngươi mạnh lên”.
Lý Quân Thiên nói xong lấy ra hộp kiếm tử đàn, đem kiếm Tinh Hà cắm vào bên trong chuẩn bị cất giữ. Lại không nghĩ đến, đột nhiên kiếm Diệt Ma nhấc lên cả vỏ kiếm, toàn bộ thanh kiếm rung động không ngừng giống như run rẩy lại giống như reo hò, kiếm khí xuyên thấu vỏ kiếm bắn ra bốn phía.
Vụt!
Kiếm Diệt Ma hóa thành một vệt lưu quang, trực tiếp xuyên phá tầng mây, bay qua không gian biến mất ở phía cuối chân trời.
Phương hướng nó tiến đến, là Đông Bắc!
...
p/s: Cầu đề cử!!!