Chương 240: Nhị Thế Tử
Loạt xoạt!
Ngàn trượng cự long ẩn hiện trong mây uốn lượn ra từng khúc thân thể to lớn. Móng vuốt bắt về phía trước, trong lòng móng vuốt hiện lên một vòng xoắn giống như có vô số tiểu huyền văn đang bơi lượn.
Một cái vòng xoáy ném ra ngoài, vòng xoáy trực tiếp mở rộng mấy vạn trượng, giống như bao phủ nửa bầu trời. Vòng xoáy đánh về phía Thanh Loan, phong tỏa không gian thiên địa để người ta không thể tránh thoát.
Thanh Loan cũng không sợ, thần quang diệu chiếu thiên địa, tay phải thôi thúc lam quang đến cực hạn, tay trái nâng lên nghịch chuyển thần quang, đôi bên hợp nhất sinh ra lực lượng vô cùng vô tận.
Lam quang đậm đặc chói sáng hừng hực hóa thành cột sáng đâm thẳng vào trong vòng xoáy, quang hoa chói sáng giống như mặt trời rực rỡ bị bóp biến dạng, khuấy động thiên địa.
Giao chiến ở trên không trung Thiên Loan Điện, núi non trùng điệp trong phút chốc rung chuyển đến đá l·ở n·úi sụp, không phải dư chấn chỉ là bị lực lượng khổng lồ hóa thành đại thế áp đến thiên địa chấn động.
Vòng xoáy giống như bị cường quang đâm thủng một cái lỗ, cường quang trực tiếp bắn vào trên người cự long, lam quang cuồn cuộn giống như tan chảy tất cả trực tiếp đánh trúng mục tiêu. Lam quang hóa thành xiềng xích, mọc ra vô số sợi tơ nhỏ giống như rễ cây cắm sâu vào trong thân thể của cự long, chậm rãi hút lấy cái gì.
Theo lực lượng không ngừng bị hút đi, xiềng xích giống như nhanh chóng tăng trưởng lên tựa như cây mọc cao lớn.
Mà vòng xoáy kia bị xuyên thủng cũng không hề b·ị đ·ánh tan, trực tiếp đập vào trên người Thanh Loan.
Ầm ầm!!!
Thiên địa thất sắc, màn đêm đột ngột giáng lâm che lại toàn bộ thiên địa, cuối cùng chỉ còn cự long cùng Thanh Loan là có thể nhìn đến rõ ràng, giống như tự mình phát ra ánh sáng đứng trong thiên địa.
Vô tận chấn động bóp méo không gian truyền khắp bốn phương, mặt đất không có bị tác động đến nhưng toàn bộ bầu trời đều bị một lần v·a c·hạm này vặn ra một loạt khe nứt nhỏ nối thẳng Hỗn Không Hải, tràn đầy lực lượng không gian hỗn loạn.
Cự long da dày thịt béo, long lân phòng ngự vô song, thể phách cường ngạnh khó mà bị tổn thương hay ảnh hưởng. Nhưng đổi lại Long tộc cũng không có thuật pháp thần kỳ gì, thuần túy là vận dụng long khí cùng với thân thể thôi, nhưng như thế đã có thể xưng bá một phương.
Cự long khẽ vùng vẫy một cái, xiềng xích màu lam thẫm trực tiếp bị lực lượng khổng lồ vẫy nát bấy thành từng mảng năng lượng tiêu tán vào trong thiên địa.
Mà Thanh Loan bị vòng xoáy đập vào trên thân, vô biên huyền văn dẫn dắt vòng xoáy vây lại Thanh Loan về phía trung tâm, linh khí bị hút về phía trung tâm, đè ép lên trên người Thanh Loan. Lượng linh khí khổng lồ pha trộn cùng với long khí bóp chặt lại, chậm rãi hình thành một viên cầu to lớn vây nhốt Thanh Loan ở bên trong.
Long Bảo Tầm Châu!
Đây chính là một trong số không nhiều thuật pháp của long tộc thường dùng, vây nhốt đối thủ giống như một loại phong ấn lại luyện hóa đối thủ, trở thành chất dinh dưỡng cho chính mình.
Cự long mở rộng miệng muốn nuốt viên long châu này xuống, chậm rãi luyện hóa thành lực lượng của mình.
Đúng lúc này, Lý Thanh Thanh xuất hiện ở trên không trung, hình dáng chậm rãi thay đổi.
Hóa Long Thất Biến – Long Nhân Hóa.
Thân mọc ra lân giáp, Liệt Thiên Phản Huyền Giác sinh trưởng càng thêm no đủ, tóc đen bồng bềnh, tứ chi hơi hướng về phía móng vuốt thay đổi, quanh thân long tức bồng bềnh giống như mây trắng, giống như gió nhẹ, tràn đầy ưu mỹ.
“Thật sự là rồng?”
Lý Thanh Thanh tấm tắc lấy làm kỳ lạ, quan sát cự long giống như muốn đào móc tất cả bí ẩn của cự long này.
Cự long đảo con mắt lớn như tòa nhà tập trung đến trên người Lý Thanh Thanh, đôi mắt kia hung ác lăng liệt, kiêu ngạo tràn đầy miệt thị giống như đang nhìn một đồ vật thấp kém.
“Ngươi chính là tạp chủng kia? Khí tức thật thấp hèn”.
Liệt Thiên Phản Huyền Giác toát ra ô quang bóng loáng, giống như bị bôi lên một lớp mỡ đẫy đà lại mang một loại phẫn nộ nhẹ nhàng, nhưng vẻ mặt của Lý Thanh Thanh không thay đổi chút nào, lạnh nhạt, bình tĩnh.
Long Nhân Hóa không sai biệt lắm tương đương với Thần Thể Cảnh nhưng còn không thể đạt đến đỉnh phong, hiện tại tương đương với Hướng Thiên Cảnh đỉnh phong.
Mặc dù không mạnh lắm nhưng đã không yếu, đều tiếp xúc đến lực lượng quy tắc nhất định, lực lượng ẩn chứa trong cơ thể tràn đầy cảm giác nổ tung, một quyền một cước có thể đạt đến cả tỉ cân.
Hình dáng này, có một loại b·ạo l·ực bá đạo hùng hồn mà đẹp đẽ, cứng rắn mạnh mẽ mà bồng bềnh nhẹ nhàng như tiên.
Cự long nói xong giống như tức giận tột cùng, há miệng chính là phun ra một ngụm long khí, long khí giống như cột sáng bắn thẳng về phía Lý Thanh Thanh.
Chính là một ngụm thổ tức, không phải chiêu thức gì đặc biệt, thuần túy là nén long khí vào trong cơ thể sau đó phun ra ngoài, lợi dụng vận chuyển long tức thành dòng từ chân kéo đến đầu, không ngừng gia tốc dòng linh khí tạo thành tốc độ t·ấn c·ông thật nhanh.
Lý Thanh Thanh cũng không phải không kịp phản ứng, một tay vươn ra khẽ phất, mây trắng vờn quanh giống như bị nàng lôi kéo di chuyển theo sau, một tay giống như có thể phiên vân phúc vũ, luân chuyển thiên địa.
Một cái phất tay, rõ ràng cột linh khí sáng loáng bắn thẳng tắp về phía nàng, nhưng nhưng một cánh tay kia đánh ra liền làm cho cột linh khí kia biến dạng, hóa thành một sợi mì bị người tóm lấy thay đổi phương hướng.
Cột sáng vẽ ra một đường cong tránh khỏi Lý Thanh Thanh, bị hất về sau lưng vạch qua thiên địa, chiếu sáng một phương trời đêm lại bay xa mấy chục dặm mới truyền trở lại t·iếng n·ổi tung rung động trời đất.
Lý Thanh Thanh vươn tay về phía trước, bàn tay mãnh liệt bóp chặt.
Long Vũ Chiến Pháp – Long Trảo – Cầm Sơn.
Linh khí bị long tức hóa thành cự trảo giống như ba ngọn núi khổng lồ bắt về đầu cự long, siết chặt. Long trảo nặng nề như núi đổ xuống, nặng nề cứng rắn giống như ba ngọn núi sắt thép.
Cự long uốn lượng một cái, đầu hơi rút lui về phía sau, long trảo đồng dạng bắt ra ngoài, long trảo của cự long không hề thua kém long trảo mà Long Vũ Chiến Pháp ngưng tụ ra.
Hai cái long trảo giống như sáu ngọn núi đập vào nhau, không gian trực tiếp bóp méo truyền ra một tiếng sấm vang, nghìn trượng trời đất trống không, mây mù đều bị thổi tan. Mặt đất trực tiếp tạc ra một vết nứt lớn, rung chuyển không ngừng.
Cuồng phong không ngừng, thôi cho váy lam của Lý Thanh Thanh bay phấp phới, tóc dài hờ hững thẳng tắp trong gió lộ ra mấy phần cuồng dã nhưng không mất vẻ ưu mỹ.
“Tạp chủng hỗn xược!”
Cự long tức giận giống như vảy đều dựng ngược lên, râu cũng tung bay hai mắt trừng lớn. Miệng giống như đã b·ốc k·hói, khói trắng bốc khỏi kẽ răng bao phủ cả một vùng trời giống như mây mù.
Cự long lao đến, sừng rồng giống như một dãy núi cao đâm thẳng đến Lý Thanh Thanh. Lý Thanh Thanh so với cự long giống như một con kiến, kích thước sẽ không lớn hơn sợi râu của nó là bao.
Sừng rồng to lớn khóa chặt một vùng, vô biên áp lực từ lực lượng khổng lồ đổ ập xuống giống như thiên băng địa liệt.
Lý Thanh Thanh hờ hững không có phản ứng quá lớn, bàn tay siết chặt lại, cánh tay bốc lên huyết vụ bám vào cánh tay, long lân đổi sang màu đỏ thẫm. Cánh tay nở rộng thêm một vòng, cảm giác lực lượng tràn đầy đến nổ tung.
Một quyền đánh ra.
Một tỉ cân nổ tung, một quyền đánh cho không gian sinh ra gợn sóng, vô biên lực lượng xô ra ngoài trực tiếp đập vào trên sừng rồng.
Ầm ầm!!!
Không gian xé toạc, lực lượng không gian hỗn loạn từ trong hỗn không hải xông thẳng ra ngoài giống như l·ũ q·uét kéo ra khoảng cách không gian to lớn, lập tức để hai người cách xa mười mấy dặm.
Một lần đụng độ, vậy mà không có ai chiếm được tiện nghi, cũng không có ai thua thiệt, có thể tính là cân sức ngang tài.
...
p/s: Cầu đề cử!!!