Chương 234: Kiếp
A Cửu nhảy nhảy nhót nhót quanh chi nhánh của cây thế giới, một bộ dạng hồn nhiên yêu đời. Lý Quân Thiên đang suy nghĩ cách khôi phục v·ết t·hương của mình, đợi đến khi khôi phục không sai biệt lắm, Lý Quân Thiên dự định đi Thế Giới Cửu Châu dạo chơi một chút, mở mang tầm mắt.
Nhìn xem “linh” của thế giới kia rốt cục là chuyện gì, cũng thử tham ngộ đạo của đại thế giới là dạng gì mà có thể trấn áp Võ Đạo một cách triệt để đến thế.
Nói chung quy hoạch rất đủ, chỉ không có lo lắng chuyện đại quân của Thần Triều áp cảnh bao vây. Thương Võ Đại Lục không thiếu võ giả, Thiên Linh Đại Lục không thiếu thuật sĩ, Thần Quang Đại Lục không thiếu chiến sĩ.
Đám người mặc dù không có liên kết, nội bộ còn thường hỗn loạn thành một bầy, tranh đấu liên miên nhưng lúc này chỉ cần hơi thao tác một phen liền có thể định hướng kẻ địch chung về phía q·uân đ·ội của thần triều.
Nói chung có rất nhiều biện pháp, cùng lắm thì để cao thủ xuất động đến đánh thôi, cả một cái thần triều địa vực bao la, vận chuyển rất phức tạp cho nên không đến mức xuất động tất cả cao thủ đến bao vây mảnh đất mới này.
Lý Quân Thiên cũng không cần phải quan tâm đến, cũng không có ý định đi quan tâm.
Thanh Loan rời đi, nàng sở dĩ đến đây là muốn hiểu rõ tiền căn hậu quả của các chuyện đã xảy ra, hiện tại đã biết đến không sai biệt lắm nên trở về. Thanh Loan cũng không gia nhập vào Thiên Môn Đạo, nàng có thế lực của mình, lại không quá thân thiết với những người khác cho nên lộ ra hơi không hòa hợp.
Không ai biết, lần này Thanh Loan trở về Thần Quang Đại Lục, lúc bay ngang qua Bạch Ngâm Giang liền gặp được Từ Trường Khanh, trực tiếp đánh cho Từ Trường Khanh một trận.
Đấy là chuyện của một khoảng thời gian sau. Ma Hê Thủ La Kiếm hiện tại chỉ còn Lý Thanh Thanh, Lý Quân Thiên cùng với A Cửu. Vị Ương đã đi đi nghỉ ngơi, thực tế là một loại lâm vào ngủ say hoặc nói là ý thức rút lui về trong giấc mộng, quay trở về chân linh. Tình huống cụ thể chỉ có chính Vị Ương mới hiểu rõ.
Lý Quân Thiên nhìn A Cửu nhảy nhót đến gần phía mình, nghĩ nghĩ liền hỏi
“A Cửu, hôm trước ngươi dùng năng lực gì cứu ta?”
Lý Quân Thiên vẫn nắm chắc được tình trạng của cơ thể mình, nếu không phải A Cửu xuất thủ thì không có nguyên nhân nào khác. A Cửu hì hì nhảy tới giống như muốn bay vào trong lòng Lý Quân Thiên ôm chặt lấy hắn, nhưng bị Lý Quân Thiên tóm lấy gáy áo của tiểu cô nương sau đó đặt ở ghế đá bên cạnh.
A Cửu chu chu môi nói.
“Cũng không phải ta chủ động làm cái gì, lực lượng trên người ta tự chia đôi đến trên người tỷ tỷ á”.
Hử?
Lý Quân Thiên nhíu mày nghi hoặc một chút, thoáng đánh giá A Cửu hỏi lại.
“Chia đôi lực lượng là như thế nào?”
Con mắt của A Cửu xoay tròn giống như đang suy nghĩ cái gì, cuối cùng giống như đã tìm ra được từ để hình dung nói.
“Lực lượng của ta tiêu hao một nửa, hẳn là đều chạy đến trên người tỷ tỷ”.
Lý Quân Thiên nhướng mày, không thể vận dụng lực lượng đại đạo hay thần thông, Lý Quân Thiên chỉ có thể sử dụng chiêu thức võ học.
Thiên Môn Đạo Thất Tiên Thức – Dịch Thiên Thức.
Kỳ thực cũng không nhìn ra được bao nhiêu tin tức, Dịch Thiên Thức chủ yếu dùng để đọc đến tin tức chiến đấu thì hơn, điều tra thì không có tác dụng quá lớn.
Không thể nhìn ra được huyền diệu ở trong đó, cũng không cảm nhận được lực lượng gì khác lạ trên cơ thể mình, càng không tìm hiểu được lực lượng trên người của A Cửu.
Lý Quân Thiên không thể không hỏi.
“Lực lượng của ngươi là cái gì?”
A Cửu ngoắc ngoắc ngón tay, một vệt khí màu xanh lá hiện ra giống như một sợi mì bị nàng vung vẩy ở trên đầu ngón tay tạo thành các loại hình thù kỳ quái. Sinh cơ bừng bừng lại nội uẩn một loại uy nghiêm bá đạo, huy hoàng cuồn cuộn.
Lý Quân Thiên cảm ứng một chút, lông mày nhíu lại càng sâu. Lực lượng của A Cửu thể hiện ra cho Lý Quân Thiên một loại cảm giác hết sức cao cấp, có mấy phần tương tự với khi đối mặt với Thiên Đạo.
Không sai, là Thiên Đạo.
Nhưng “linh” là sản phẩm đặc hữu của Thế Giới Cửu Châu sinh ra, giống như “linh vật” của Thiên Linh Đại Lục đều mang một loại quy tắc đặc hữu cùng với một xíu cảm giác của Thiên Đạo.
Chỉ là để người không tìm thấy mà thôi, không phải không tồn tại.
Cho nên lực lượng từ “linh” của A Cửu lẫn theo cảm giác của Thiên Đạo cũng không phải điều kỳ quái gì, chỉ là cảm giác kia vô cùng nồng đậm, rất dễ bị nhận ra mà thôi.
Tuy rất tò mò chuyện này, bởi vì Trần Vệ vận dụng sức mạnh cũng không khiến cho Lý Quân Thiên cảm nhận được khí tức của Thiên Đạo, nhưng Lý Quân sẽ không đi đào sâu vào bí mật này. Ít nhất sẽ không chủ động đi hỏi làm người ta khó xử.
Nhiều lắm là dùng thần thông nhìn lướt qua một cái xem thấu huyền bí chứ không phải bới móc tư ẩn người khác.
Tất nhiên, Lý Quân Thiên hiện tại không thể sử dụng thần thông, thậm chí lĩnh vực cũng không dùng được, cùng lắm là dùng đến Dị Tượng mạnh hơn người khác gấp hơn trăm lần mà thôi.
Không nghĩ đến lúc này A Cửu chủ động giới thiệu.
“Trở thành Ngự Linh Sư liền có thể khống chế “linh” “linh” chia làm Oán Linh cùng Quỷ Dị. Quỷ Dị có thể điều động lực lượng quy tắc hình thành Linh Vực. Mà Quỷ Dị cũng có mạnh có yếu, phân chia làm Huyết, Hung, Tai, Kiếp bốn cấp bậc. Trần Vệ ngự sử không phải cấp Hung cũng là cấp Tai, vô cùng lợi hại”.
“Tại sao không phải cấp Kiếp?”
Lý Thanh Thanh chăm chú nghe ngóng, lúc này mới lên tiếng hỏi. A Cửu chân thành nói.
“Không thể nào, Quỷ Dị cấp Kiếp đại diện cho lực lượng Diệt Thế, không có người nào có thể khống chế được”.
Nói đến đây, A Cửu hơi ngừng một chút giống như nghĩ đến cái gì, ánh mắt lấp lóe nói.
“Quỷ dị cấp Kiếp cũng chỉ tồn tại một con, người người đều biết”.
“Người người đều biết?”
Lý Thanh Thanh bị câu lên lòng hiếu kỳ, không khỏi thúc giục hỏi. A Cửu gật đầu, cực kỳ chắc chắn trả lời.
“Đúng vậy, chính là Huyết Kiếp bị trấn áp tại cấm địa Đại Xích Thiên”.
Huyết Kiếp?
Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ, từ trong không gian chứa vật rút ra kiếm Xích Mặc. Thanh kiếm này liên kết với cái gì đó ở Thế Giới Cửu Châu cùng Đại Việt Thần Triều.
Món đồ kia vô cùng lợi hại, vượt xa Hỗn Không Hải còn có thể vươn lực ảnh hưởng đến Thương Võ Đại Lục lúc đó, cho nên nói đến Huyế Kiếp, Lý Quân Thiên lập tức liên tưởng đến kiếm Xích Mặc.
Đưa kiếm Xích Mặc cho A Cửu đánh giá, Lý Quân Thiên hỏi.
“Món đồ này, cảm giác quen thuộc không?”
A Cửu vuốt vuốt kiếm Xích Mặc, cũng không rút kiếm ra mà cảm ứng lực lượng trên kiếm. Chỉ thấy một sợi lực lượng màu xanh lá cây kia quấn quanh kiếm Xích Mặc, lại giống như kích thích cái gì đó, kiếm Xích Mặc trực tiếp rung lên một cái.
Huyết vụ từ trên kiếm cấp tốc tràn ra, nồng nặc giống như muốn hình thành một đám mây lớn, không gian vậy mà dần trở nên vặn vẹo.
Không sai, không gian vậy mà vặn vẹo, mặc dù không gian hiện tại đã vô cùng vững chắc vẫn bị đám huyết vụ này vặn vẹo không gian. Mặc dù không gian bị vặn xoắn, nhưng ở dưới hào quang màu xanh lá kia không tạo nên được bất cứ ảnh hưởng nào, bị trói đến gắt gao.
Rất nhanh huyết vụ bị thổi tan rã đi, lục quang bao trùm xuống giống như phủ lên kiếm Xích Mặc, phong ấn lại thanh kiếm nào. A Cửu làm xong mới nuốt một ngụm nước miếng nói.
“Khí tức thật khủng kh·iếp, ta chưa từng đi đến Đại Xích Thiên nhưng rõ ràng kiếm này còn mạnh hơn Trần Vệ thể hiện ra”.
Lý Quân Thiên gật đầu, lạnh nhạt bất động thanh sắc đem kiếm Xích Mặc thu hồi, trong lòng nói thầm.
Tiểu cô nương hiểu biết còn thật nhiều. Không biết thân phận của nàng là gì.
...
p/s: Cầu đề cử!!!