Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 233: Buổi sáng




Chương 233: Buổi sáng

Lý Quân Thiên giới thiệu sơ qua A Cửu, lại nói một chút tình trạng của thế giới hiện tại cùng với nguyên nhân xảy ra chiến đấu. Nghe đến tình cảnh hiện tại, mỗi người đều toát lên vẻ lo lắng.

Đổi thủ lần này không phải người nào đó mà là cả một thần triều, hơn nữa cao thủ của thần triều còn không ít, một người lại có l·ực l·ượng c·hiến đấu với Lý Quân Thiên đến trọng thương.

Tuy nói chiếm lợi lớn vì đại đạo của Lý Quân Thiên phản phệ cùng với bị áp chế nhưng không thể phủ nhận sức mạnh của đối phương. Dựa theo Lý Quân Thiên so sánh thì người ta ít nhất có thể đấu ngang với Thủy khi ở trạng thái đỉnh phong lúc trước.

Mà hiện tại, Thủy cũng không phải ở trạng thái đỉnh phong, lực lượng đã rơi xuống một cấp độ, đánh mất thần vị cho nên thậm chí không thể sánh bằng đối phương.

Mà đối thủ liệu có phải là người mạnh nhất Thần Triều hay không còn chưa biết, nếu như còn có đối thủ lợi hại hơn thì bọn hắn thật sự khó mà chống lại.

Chưa kể đến bọn hắn đã cảm nhận được, thiên đạo của thế giới này hoàn toàn bị Thế Giới Cửu Châu áp chế, không phải tranh đấu giống như lúc trước mà trực tiếp bị đối phương áp chế, thế giới của mình chỉ có thể bị sáp nhập, không hề có tư cách tranh đấu.

Quy tắc bị áp đảo, thiên đạo bị sáp nhập, bản nguyên trực tiếp b·ị c·ướp đoạt. Mà quan trọng nhất chính là Đại Đạo gần như bị giải thể, áp chế đến tận cùng, ảnh hưởng cực kỳ to lớn đến người chứng đạo như Lý Quân Thiên.

Mà tương lai, bởi vì Võ Đạo cùng Kiếm Đạo bị áp chế gần như giải thể, võ giả tu luyện sẽ lại lâm vào tình trạng khó khăn, bị cách thức tu luyện của Thế Giới Cửu Châu áp chế, thậm chí lâu dài còn có thể bị loại bỏ.

Mà cách thức tu luyện của Thế Giới Cửu Châu là cái gì?

Không sai biệt lắm chính là Ngự Linh Đại Đạo, bồi dưỡng Ngự Linh Sư giống như Tạ Thế Tuấn cùng Đinh Thắng. Đã biết nơi này là Đại Việt Thần Triều, Lý Quân Thiên cũng biết được hệ thống sức mạnh của đối phương.

Lại nói trong lúc trước chiến đấu với Trần Vệ, ngoại trừ Thiên Tử Kiếm giống như binh khí gánh chịu đại đạo ra, Pháp Luật Thần Thư bị Lý Quân Thiên nhìn thấy hình dáng của “linh” lại không phải chỉ là một “linh” mà giống như một đống tập hợp thể của vô số “linh” tạo thành, một số “linh” lại gánh chịu lấy một loại lực lượng quy tắc, đa số còn lại giống như có lực ước thúc thật lớn.



Nhưng Pháp Luật Thần Thư lại không giống như bản thể mà giống như bị luyện chế ra vật gánh chịu lực lượng, có ba phần giống với Thiên Tử Kiếm lại không hoàn toàn tương tự, vô cùng quỷ dị.

Lại không thể phủ định được rằng Pháp Luật Thần Thư là một loại “linh” hoặc có liên quan đến “linh”.

Cho nên Lý Quân Thiên sẽ không nhận lầm hệ thống sức mạnh của Thế Giới Cửu Châu.

Một khi Ngự Linh Đại Đạo lan tỏa đến, trấn áp cùng tan rã Võ Đạo không phải một chuyện tốt.

Ngự Linh Đại Đạo thu hoạch lực lượng cực kỳ nhanh chóng lại đánh đổi không ít tuổi thọ, không đạt được trường sinh. Lại nói trừ khi thay thế thân thể bằng “linh” nếu không cơ thể sẽ cực kỳ yếu đuối, dễ dàng bị người chém g·iết.

Rất nhiều góc độ đều không sánh bằng Võ Đạo, chỉ ngoài việc Ngự Linh Đại Đạo có thể cấp tốc thu hoạch được lực lượng, trong giây phút có thể vượt qua hàng chục cấp độ, đánh đổi bằng việc hung hiểm quá lớn.

Được không bù mất.

Nói đi cũng phải nói lại, sở dĩ chấp nhất chuyện đại đạo nào bao phủ lên cũng có ảnh hưởng rất lớn đến những người có cảnh giới cao như hiện tại. Nếu như Ngự Linh Đại Đạo bao phủ xuống, vậy thì đừng mơ có thể chứng đạo.

Ngự Linh Đại Đạo khác biệt rất lớn với Võ Đạo cho nên không có mở ra con đường chứng đạo, càng không thể đứng ngang hàng với thiên địa cùng siêu thoát thiên địa. Thậm chí con đường siêu thoát này sẽ hạn chế càng lớn hơn, càng phụ thuộc vào thiên địa hơn.

Dù sao Võ Đạo là Lý Quân Thiên tạo dựng dựa trên cơ sở của Lý Khuynh Thiên cho nên mới đặc biệt mở ra một con đường cụ thể chứng đạo, siêu thoát để đứng ngang hàng thiên địa.



Nếu không thì còn lâu mới đơn giản như vậy, không phải người người đều có thể đụng vào quy tắc chứ đường nói chưởng quản hay siêu thoát.

Đúng lúc này, A Cửu thấy mọi người lâm vào trong suy nghĩ cùng lo lắng thì nàng chậm rãi lên tiếng.

“Trần Vệ hiện tại là cường giả hàng đầu của Thần Triều, không có nhiều người có thể sánh được lực lượng của hắn đâu”.

Mọi người lập tức đem tầm mắt tập trung đến trên người tiểu cô nương, bọn hắn lúc này mới nhớ ra A Cửu là người của Đại Việt Thần Triều, chuyện gì chưa rõ ràng thì có thể hỏi nàng.

Lý Thanh Thanh cũng hơi hiếu kỳ đánh giá A Cửu, giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng hỏi.

“A Cửu, có bao nhiêu người mạnh như Trần Vệ?”

Mặc dù thân phận của A Cửu có rất nhiều nghi vấn nhưng cũng không có ai đi dò xét, bởi vì hiện tại còn chưa cần thiết phải dò xét. Có thể giữ sự đề phòng nhưng chưa có tổn hại thì mọi người sẽ giữ phân tấc không đi đào móc sâu vào bí mật cá nhân của người khác.

A Cửu xoay xoay chén trà, mười ngón tay ngọc ngà mũm mĩm vân vê quanh thành chén, cảm nhận sức ấm của chén trà, cuối cùng nàng chậm chạp nói ra.

“Ta nghe nói rằng Thái Sư là đệ nhất thái sư từ hơn vạn năm nay, đồng thời cũng là một trong bốn cường giả mạnh nhất của Thần Triều trừ Đế Vương ra”.

“Đế Vương?”

Cả đám người kinh ngạc về danh xưng như thế. A Cửu không thể làm gì khác là giải thích một chút về Thiên Mệnh Đại Đế, cuối cùng nàng nói.

“Kể tử khi sức mạnh Thiên Mệnh trở về với thiên địa thì đã qua ba mươi năm, Đế Vị vẫn đang bỏ trống. Mà Trần Vệ là đệ nhất Thái Sư, quyền khuynh thiên hạ, ở trên triều đình nói một không hai”.



Những người khác nghe đến cũng cảm thấy thoáng cân bằng một chút. Đã nói mà, người có thể chiến đấu với Lý Quân Thiên cũng không nhiều, đánh đến sức cùng lực kiệt thì ít càng thêm ít.

Cho dù Lý Quân Thiên b·ị t·hương, cho dù thiên thời địa lợi đều đứng ở phía đối thủ nhưng không phải tùy tiện kẻ nào cũng có thể làm được.

Mấy người vừa nhẹ nhàng thở ra một hơi, liền nghe thấy A Cửu tiếp tục nói.

“Đúng rồi, ngoại trừ Thái Phó, Trấn Xích Tướng Quân cùng Thập Đạo Tướng Quân ra, còn có mười tám Vương Giả có thể tranh phong cùng Thái Sư, mặc dù so ra hơi kém một chút nhưng không quá cách xa”.

Nghe nói như vậy, sắc mặt của mấy người trong chớp mắt hơi trầm xuống. Không phải e sợ chi là hơi lo lắng. Mười tám Vương Giả lại thêm tứ đại cao thủ của triều đình, số cao thủ này nhiều lắm, mỗi người không thua kém gì Đạo Thiên Cảnh. Nói thực, Thiên Môn Đạo cộng lại cùng những người khác thì khó mà chống lại được.

Lý Quân Thiên không để tâm lắm, binh tới tướng đỡ nước tới đất chặn mà thôi. Hắn không cần đi suy nghĩ quá nhiều về đối thủ, việc cần phải làm là hiểu rõ Thế Giới Cửu Châu cùng chữa thương.

Về phần đối phương nhiều người hay không, cao thủ mạnh hay yếu, kỳ thực không đáng để tâm. Có lẽ vị Thiên Mệnh Đại Đế kia còn đáng chú ý một chút, liên quan đến Thiên Mệnh, Thiên Đạo, Thiên Địa mới đáng nói chứ không phải người nào đó.

Lý Quân Thiên đã từng nói hắn chiến thiên đấu địa, quân lĩnh thiên hạ chứ không không phải đấu với người trong thiên hạ.

Cho nên bất kể đối phương là ai, đều không quan trọng. Không phải Lý Quân Thiên tự ngạo, mà bởi vì chí hướng của hắn cao, tầm mắt xa, mục tiêu to lớn mới có động lực tiến lên.

Nếu không cảnh giới của hắn còn lâu mới có thể tiến bộ.

...

p/s: Cầu đề cử!!!