Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 179: Đạo Thiên Cảnh




Chương 179: Đạo Thiên Cảnh

Có chút mông lung trong suy nghĩ, Vị Ương lại quay trở về mục đích ban đầu, nàng chỉ muốn chờ đợi, chờ đợi một ngày chủ nhân trở về, để nàng có thể nhìn thấy chủ nhân một lần.

Từ trước đến này, đã không biết bao nhiêu năm tháng, Vị Ương đều chỉ có mục đích như vậy, chờ đợi cũng là việc duy nhất mà nàng có thể làm.

Lại quay trở về trạng thái như trước, Vị Ương lại nở ra nụ cười tươi tiếp chuyện cùng Lý Quân Thiên. Nhưng trạng thái của nàng biến chuyển, từ kích động đến sa sút, lại quay trở về bình thản thoáng lộ vui tươi, tất cả đều trốn không thoát tầm mắt của Lý Quân Thiên.

Lý Quân Thiên cũng đoán được nàng ý nghĩ, dù sao ai cũng khó mà tiếp nhận được mình chỉ là sản phẩm của giấc mơ, sau khi tiếp nhận cũng sẽ trở nên tẻ nhạt vô vị, chờ đợi tháng năm đằng đẵng không thấy hi vọng ở nơi nào.

Loại tâm tính này còn có thể giữ được bình tĩnh, đủ thấy Vị Ương tốt đến thế nào. Đổi lại là người khác đã sớm phát điên đem toàn bộ thành trì g·iết c·hết sau đó phá hủy, hóa thành ma đầu g·iết c·hết bất cứ ai xâm nhập rồi.

Mặc dù biết, cũng tương đối thưởng thức Vị Ương, nhưng Lý Quân Thiên cũng không có cách nào. Một người chỉ tồn tại trong mơ, làm sao để nàng đi đến trong hiện thực được?

Nói nghe thì dễ, muốn bắt tay vào làm lại không biết bắt đầu từ đâu.

Nếu như màng ra không phải là “người” hoàn chỉnh, chỉ có một đoạn ký ức thì chẳng khác nào phân thân bóp nặn, không có ý nghĩa.

Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ lại hỏi Vị Ương.

“Đúng rồi, nơi này chỉ là một giấc mơ vậy người nằm mơ sẽ ở chỗ nào?”

Vị Ương trầm ngâm một lúc, cuối cùng vẫn là lắc đầu nói.

“Ta tìm rất lâu cũng không thấy, hiển nhiên không phải ở trong giấc mơ này. Ở ngoài, ta không có khả năng đi tìm”.

Lý Quân Thiên xoa xoa cằm, cuối cùng vẫn là lắc đầu.

“Tòa thành thành này, thậm chí cả mảnh bình nguyên này đều là một giấc mơ nhưng ta không tìm thấy đầu nguồn, hơn nữa đây cũng không phải Dị Tượng, nó càng giống như món đồ mà ta đang suy nghĩ ở cảnh giới tiếp theo”.

“Cảnh giới tiếp theo là cái gì?”



Tường Vi vào lúc này giống như nghe thấy từ mấu chốt, ánh mắt hơi lóe sáng nhìn Lý Quân Thiên, đồng thanh lên tiếng cùng với Vị Ương.

Lý Quân Thiên sẽ không đi che lấp, hắn đã sớm có thể đột phá, chẳng qua muốn khai phát một chút thân thể, muốn để Thần Thể đạt đến hạn mức cao nhất trong cảnh giới này cho nên mới không đi đột phá.

Về phần cảnh giới, đã cấu từ xong từ lâu rồi.

Hắn thoải mái giảng giải.

“Cảnh giới tiếp theo chính là Đạo Thiên Cảnh, chân chính hợp đạo, uốn nắn con đường của mình, dung hợp quy tắc vào căn cơ võ đạo cho mình sử dụng. Cho nên Đạo Thiên Cảnh chính là cảnh giới lĩnh ngộ quy tắc cho mình dùng.

Đạo Thiên Cảnh cũng không cần phân chia quá rõ ràng, tổng chia làm chín tầng, mỗi lĩnh ngộ một thành quy tắc liền có thể tăng tiến một lần sức mạnh. Sức mạnh này cũng không đến từ bản thân võ giả mà là lực lượng võ giả vớt được đến từ thiên địa, cho nên mỗi một thành đều có chênh lực cực kỳ to lớn.

Tất nhiên, Đạo Thiên Cảnh đi lĩnh ngộ quy tắc đều nên xoay quanh chân ý võ đạo, vì chân ý võ đạo mà sử dụng chứ không phải lẫn lộn đầu đuôi, chân ý võ đạo theo đuổi quy tắc đến cuối cùng bóp méo đạo của chính mình”.

Tường Vi gật đầu, đã hiểu ra hơn nữa cũng có phương hướng lĩnh ngộ của chính mình. Không có gì khác, chính là Sắc Dục thôi.

Không phải Dục Vọng mà là Sắc Dục, đạo của nàng đã định hình hơn nữa không có ý định đổi. Dù sao Dục Vọng quá lớn, quá phức tạp, Tường Vi vẫn cho rằng Sắc Dục thì phù hợp với mình hơn.

Sau khi Sắc Dục đi đến tận cùng, có lẽ nàng sẽ cân nhắc mở rộng đến Dục Vọng sau, nhưng không phải là chuyện trước mắt.

Vị Ương thì khác, nàng như lâm vào suy nghĩ, phải một hồi lâu sau mới hỏi.

“Đến cuối cùng sẽ sinh ra quy tắc của chính mình sao? Giống như nơi này có thể phục sinh”.

Lý Quân Thiên biết nàng muốn chỉ cái gì, chỉ cười cười nói.

“Không sai biệt lắm có thể tương tự nhưng không thể gọi đó là một loại quy tắc, có thể hiểu đó là lực lượng của đạo, từ các loại quy tắc cộng hưởng tạo ra thần kỳ cùng với ứng dụng loại thần kỳ này”.

Nói đến đây, Lý Quân Thiên nghĩ nghĩ nói.



“Nơi này, ý ta nói là giấc mộng này cũng không hoàn toàn tạo dựng thành quy tắc, ít nhất là chưa đủ hoàn chỉnh. Nếu như thật sự tạo thành quy tắc hoàn chỉnh vậy thì sẽ không chỉ có một mình ngươi đạt đến Đỉnh Phong Cảnh.

Dựa theo ta phân chia, vậy thì tương đương với Đạo Thiên Cảnh thất bát trọng đi, tương ứng với bảy phần quy tắc”.

Lý Quân Thiên duỗi ngón trỏ, vẽ vẽ một cái vòng ở trong không trung nói.

“Quy tắc lĩnh ngộ đến chín thành như vậy là đủ rồi, hướng về sâu lĩnh ngộ sẽ càng khó, không nhất thiết phải truy cầu cực hạn. Bởi vì muỗn lĩnh ngộ chín thành trở về sau, quy tắc sẽ dính líu đến những quy tắc khác, lực lượng vớt đến được sẽ tăng vọt, mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Nhưng quy tắc của thiên địa, cũng là thiên địa trói buộc những thứ ở bên trong, lĩnh ngộ càng nhiều, trói buộc của thiên địa lên đạo của bản thân càng nhiều đồng nghĩa với tiến cảnh lại càng khó khăn hơn.

Cho nên ngộ đến chín thành của quy tắc, tương đương với hợp đạo đã đến đỉnh phong.

Có thể chứng đạo”.

Ánh mắt của Tường Vi lấp lóe, nghe đến hai chữ “chứng đạo” ba nữ không hiểu thấu thấy một cỗ hào hùng, giống như đây là một một hành động vô cùng có tính thành tựu.

Tường Vi phản ứng lớn nhất, bởi vì nàng đánh phá Thiên Môn, đối với cái gọi là “chứng đạo” cũng tự nhiên mà dâng lên cảm giác đặc thù.

Nàng lập tức hỏi.

“Chứng đạo là có ý gì?”

Lý Quân Thiên cười cười, giang tay nói.

“Đem đạo của bản thân tỏa vào thiên địa, lấn áp lấy thiên địa, đan xen vào trong quy tắc, tự mình chấp chưởng một đầu quy tắc trọn vẹn, để chúng ta trở thành người chế định quy tắc chính là chứng đạo.

Dưới bao phủ đạo của bản thân, võ giả chính là toàn năng, n·gười c·hết sống lại có tính là gì?”

Vị Ương nghe vậy híp híp mắt nói.



“Như vậy là có thể hình thành quy tắc chân chính, tác động toàn bộ thiên địa?”

Lý Quân Thiên gật đầu, Vị Ương ngay lập tức liền hiểu, lại không bất mãn với việc Lý Quân Thiên nói việc quy tắc thực thụ. Nàng đối chiếu với tri thức của mình, nàng lại hỏi.

“Ở Đạo Thiên Cảnh có thể hình thành vật gì tương tự với giấc mộng này?”

Lý Quân Thiên nhún vai giải thích.

“Hướng Thiên Cảnh đỉnh phong chính là Dị Tượng kỳ. Lĩnh ngộ quy tắc hòa vào Dị Tượng, đem Dị Tượng hóa thành Lĩnh Vực, bên trong Lĩnh Vực có thể coi thành một phương tiểu thiên địa bị quy tắc của bản thân thay đổi đến một phương hướng nào đó.

Mảnh giấc mộng này ta thấy cực kỳ tương cận với Lĩnh Vực, chỉ là càng có thiên hướng về ảo mộng, không quá chủ áp chế người khác”.

Vị Ương nhắm mắt suy tính, rất lâu sau nàng mở mắt gật gật đầu, ý niệm vừa động một cái. Một cố cảm giác bó buộc hàng lâm, vô biên áp lực trực tiếp áp về phía Lý Quân Thiên.

Lý Quân Thiên lắc đầu, kiếm ý hơi lóe lên bao bọc toàn thân, vô biên áp lực lại không thể mảy may chạm đến hắn, chỉ có thể trôi qua ở bên cạnh.

Vị Ương thu hồi lực lượng, nhíu mày lại hỏi.

“Không phải ngươi còn chưa đột phá à? Sao lại có thể chống lại lực lượng này”.

Lý Quân Thiên cười cười. Thứ nhất, Vị Ương chỉ có thể gọi đến một phần lực lượng của mộng cảnh, lực lượng của mộng cảnh tuy rất lớn nhưng không là gì so với toàn thiên địa, cho nên áp lực của nàng mang đến kém xa Lĩnh Vực chân chính.

Trừ khi nàng có thể điều động toàn bộ mộng cảnh này hóa thành Lĩnh Vực đè xuống may ra có thể áp chế Lý Quân Thiên. Nhưng làm như thế, mộng cảnh này không sai biệt lắm sẽ hỏng, cả thành trì đều sẽ chỉ còn lại một mình Vị Ương.

Còn chưa kể đến chưa chắc Vị Ương đã có năng lực để làm như thế.

Thứ hai chính là Lý Quân Thiên cũng không phải Hướng Thiên Cảnh thông thường. Hắn đã lĩnh ngộ không biết bao nhiêu loại quy tắc, trong đó có một vài loại quy tắc lĩnh ngộ đã không cạn, chỉ là chưa đem lạc ấn vào trong võ đạo căn cơ mà thôi.

Cho nên tính Lý Quân Thiên là Hướng Thiên Cảnh hơi không hợp lý, có chút bắt nạt người.

Nhưng xét đến, hắn chính là đỉnh phong, cảnh giới hắn đạt đến chính là cực hạn thì không cần phải suy xét nhiều. Cùng một cảnh giới, Lý Quân Thiên miểu sát người khác là chuyện không thể bình thường hơn được.

...

p/s: Cầu đề cử!!!