Chương 145: Dị Tượng
Linh khí một vòng lại một vòng liên miên đoạt đến vận dụng, khu vực trăm dặm biển lớn đều bị hút đến trở nên xơ xác tiêu điều, giống như sa mạc hoang vu không sinh động.
Linh khí chậm rãi chảy xuôi, để cho đám người Hộ Thiên Thuẫn hít vào lại có cảm giác không đầy đủ. Không đến mức c·hết đói lại chỉ có thể uống từng giọt nước cầm hơi.
Nhưng linh khí quá mỏng, bí pháp không thể toàn lực thôi động khiến cho đám người của Hộ Thiên Thuẫn không thể hoàn toàn khôi phục hay tránh thoát được, trong nhất thời làm cho tất cả đều lâm vào trạng thái trọng thương.
Nhất là cánh tay của Trần Chi Mai bị Cổ Thái Huyền ném vào trong biển kia, hút đến không ít linh khí hóa thành khí huyết cuồn cuộn chống lên một mảnh biển nhưng vẫn không thể làm cho cánh tay hóa trở lại thành nhục thân trọn vẹn được.
Một đám tàn binh bại tướng, Lý Quân Thiên lạnh nhạt đứng giữa trời, ánh mắt rủ xuống khóa chặt Cổ Thái Huyền.
Đối phương có thể tránh thoát Hủy Diệt Kiếm Liên thì Lý Quân Thiên không quá bất ngờ, nhưng cách thức tránh thoát để Lý Quân Thiên hơi mở rộng tầm mắt.
Cổ Thái Huyền vậy mà có thể vận dụng đến một chút xíu lực lượng không gian, từ trong lôi kéo đè ép lập tức trốn được ra ngoài, thậm chí còn tiện thể cứu được Trương Vô Cực.
Thủ đoạn không sai, nhưng Lý Quân Thiên nhìn đến không phải riêng việc Cổ Thái Huyền tránh thoát mà còn vì hắn là người cầm đầu của Hộ Thiên Thuẫn.
“Ba tháng sau các ngươi có thể tiến đến”.
Nói xong thân hình của Lý Quân Thiên biến mất, tuy không phải thuấn di vượt qua không gian nhưng tốc độ quá nhanh để người ta khó mà bắt được thân hình.
Hắn trở về lầu gỗ ở trên biển, tiếp tục nằm xuống ghế dựa đong đưa nhẹ nhàng.
Tường Vi mở mắt chờ đợi một hồi, động tĩnh phía bên kia nàng cũng đã nhận ra nhưng không đi qua xem náo nhiệt.
Đích thân Lý Quân Thiên xuất thủ, không sợ có chuyện ngoài ý muốn.
Nàng đột phá vào Hướng Thiên Cảnh mới hiểu được cảnh giới này cường đại cỡ nào. Đừng nói là Lý Quân Thiên, cho dù là bản thân nàng xuất thủ thì đối phương cũng không thể lật được sóng gió gì.
Chênh lệch một cảnh giới, chính là mạnh mẽ như vậy.
Dưới Hướng Thiên Cảnh, Tường Vi tự tin có thể đoạt đi ngũ cảm, đem người ta nhấn chìm vào trong hoan cảnh, ngoại trừ bị Lý Quân Thiên phá ra thì Tường Vi còn chưa từng thất thủ.
Thấy Lý Quân Thiên trở về, quả nhiên không có chuyện ngoài ý muốn. Tường Vi cũng không đoái hoài chuyện bên kia, cho dù chuyện của Phá Thiên Thương nàng cũng không để ý chứ đừng nói là những chuyện khác.
Thấy Lý Quân Thiên không nhắm mắt lại mà giống như đang nhìn cái gì đó, Tường Vi liền lên tiếng hỏi.
“Tướng công...”
Âm thanh nũng nịu có một độ mềm dính nhất định giống như rót mật vào tai, để người ta muốn bủn rủn cả tay chân. Lý Quân Thiên liếc mắt, đồng tử khẽ nghiêng sang, nhìn về Tường Vi.
“Ngươi có thể nói chuyện bình thường không?”
Tường Vi không coi trọng lời này, tiếp lời nói hết ý.
“...Giai đoạn sau Đoạt Linh Kỳ là gì?”
Lý Quân Thiên lại đánh thẳng ánh mắt, tầm mắt có thể ngắm nhìn thiên không, trông thấy hình chiếu sơn hà cuồn cuộn. Không có thái dương, không có minh nguyệt cũng không có trời xanh mây trắng, không có quần tinh huyền dạ...
Cũng không biết Lý Quân Thiên nhìn cái gì, hoặc là giả như đang nhìn thực tế là đang nghĩ. Một hồi sau, Lý Quân Thiên chậm rãi nói.
“Đoạt Linh về sau, là Dị Tượng Kỳ”.
Tường Vi không rút đi đôi mắt chờ mong, nhẫn thần lóng lánh giống như rất kích động nhìn Lý Quân Thiên, trong lòng chậm rãi nhấm nuốt lời nói của hắn về Dị Tượng Kỳ.
“Chiêu thức sinh dị tượng, dị tượng chiếu thiên địa. Dị tượng vừa ra, thiên địa linh khí trực tiếp bị luyện hóa, khống chế tuyệt đối không thể lay chuyển...”
Giống như lúc trước, Dương Thái Hòa thi triển “Lạc Tử Thiên Nguyên” khiến cho thiên địa linh khí ép đến muốn vo viên Lý Quân Thiên đến sụp đổ. Đám người của Hộ Thiên thuẫn có thể dẫn động linh khí một cách dễ dàng, thi triển chiêu thức có mấy phần giống với Đoạt Linh Kỳ.
Khác biệt ở một bên là cưỡng đoạt, một bên là câu thông mượn dùng, nhưng thể hiện ra ngoài cũng không có khác nhau lắm. Mà Lý Quân Thiên chỉ bùng nổ kiếm ý một cái liền khiến cho chiêu thức này phá giải.
Linh khí hóa thành chiêu thức liền bị kiếm ý đánh mất liên kết, chiêu thức quay trở về linh khí thông thường, tất nhiên chiêu thức cũng bị phá giải.
Tương tự, phá giải chiêu thức của Đoạt Linh Kỳ cũng không khác là bao, có chăng thì võ giả đạt tới Đoạt Linh Kỳ, võ đạo chân ý cực mạnh, ý cảnh nhập đạo cho nên muốn đánh tan ý cảnh của đối phương trong chớp mắt là chuyện gần như không thể nào. Cùng một cảnh giới khó mà chênh lệch lớn như vậy được.
Nếu chênh lệch lớn như thế, chính là đã bước vào giải đoạn tiếp theo của Hướng Thiên Cảnh, Dị Tượng Kỳ.
Đạt đến Dị Tượng Kỳ, chiêu thức vừa ra liền mang theo khí thế hùng vĩ hóa thành dị tượng đem linh khí cố định lại, trực tiếp luyện hóa một phạm vi chứ không phải tụ tập đến một vị trí, từ đấy nhanh chóng thu được lượng lớn linh khí, lực lượng khổng lồ.
Từ đó nếu Đoạt Linh Kỳ bị dị tượng bao phủ thì đừng có hòng mà đoạt đến sợi linh khí nào, trực tiếp đem lực lượng của Đoạt Linh Kỳ cắt chém xuống, mất đi khả năng mượn lực từ linh khí.
Cho nên Dị Tượng Kỳ có thể coi như đẳng cấp áp chế tuyệt đối với giai đoạn thấp hơn.
Lý Quân Thiên chậm rãi giảng giải Dị Tượng Kỳ cho Tường Vi nghe, tất nhiên đều là hắn tổng kết kỹ càng, giảng giải cẩn thận. Toàn bộ lần giảng giải kéo dài hơn nửa giờ đồng hồ, cũng không biết Tường Vi nghe hiểu được bao nhiêu phần.
Nhưng Lý Quân Thiên chỉ nói một lần, sẽ không giảng giải lặp lại. Nói xong, Tường Vi cũng không lên tiếng, giống như chậm rãi tiếp nhận cùng tiêu hóa lượng kiến thức này.
Một hồi sau, Tường Vi hồi thần trở lại, nhìn Lý Quân Thiên hơi rung động một cái, cười mị mị hỏi.
“Ngươi suy tính rất toàn diện, không lẽ đã đột phá rồi ư?”
Lý Quân Thiên lạnh nhạt phủ định.
“Chuẩn bị”.
Kiếm ý của Lý Quân Thiên miễn cưỡng đủ đột phá, lần này bước chân vào Dị Tượng Kỳ vậy thì thật sự đã tiêu hao hết nội tình mà Kiếm Ma để lại, không còn sót lại chút nào.
Lý Quân Thiên chưa đột phá chẳng qua là muốn kiện toàn một chút cảnh giới một chút, khai thác đến triệt để rồi tổng kết lại nên mới không vội vàng.
Nói đến cũng kỳ quái, cảnh giới của Lý Quân Thiên đã rất cao nhưng đạo chấp niệm của Kiếm Ma để lại cũng không thể vung đi được, mặc dù trải qua nhiều lần áp chế cùng dùng thủ đoạn liên miên nhưng cuối cùng không thể làm gì đạo chấp niệm kia.
Luồng chấp niệm cũng không tiêu tán, chỉ khi nào làm thỏa mãn chấp niệm thì nới mới chậm rãi nới lỏng cùng tiêu tan một chút, nhưng quan sát kỹ càng cũng không có biến đổi quá nhiều.
Kỳ thực từ khi Ngưng Cơ Nhập Đạo, Lý Quân Thiên đã có thể áp chế chấp niệm một chút, kéo dài mấy chục năm không phát tác cũng không thành vấn đề. Nhưng vẫn không thể loại trừ chấp niệm, thậm chí chấp niệm kia vẫn có khả năng kéo sụp đổ linh hồn của hắn.
Chung quy lại Lý Quân Thiên đã không nghĩ đến chấp niệm kia nữa rồi, càng nghĩ càng phiền, không nghĩ bớt phiền.
Ngoài chuyện kiện toàn cảnh giới ra, Lý Quân Thiên còn đang suy nghĩ về cách tu luyện dị tượng.
Một người có thể tu luyện nhiều dị tượng, mỗi một chiêu thức hóa thành các loại dị tượng khác nhau nhưng kỳ thực sẽ không phân ra mạnh yếu. Bởi vì dị tượng bắt nguồn từ ý cảnh.
Ý cảnh lúc ban đầu có thể để người khác cảm thụ được cảnh tượng từ ý niệm, mạnh hơn một chút có thể ảnh hưởng đến thiên địa đại thế nhưng thiên địa đại thế cũng không là vô hình, chỉ là mượn đại thế đến ảnh hưởng vật thật tạo ra tác dụng ảnh hưởng tự nhiên.
Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, không phải thật sự nhìn thấy bằng mắt.
Ý cảnh là là gốc rễ, cho nên tạo ra các loại cảnh tượng khác biệt cũng chỉ là có hoa không quả, không có tác dụng tăng lên lực lượng.
Tu luyện ra Dị Tượng, “ý cảnh” trực tiếp tạo ra “cảnh thật” dùng “ý” luyện linh khí ngưng tụ thành “cảnh”.
Nghe tương tự với “cương khí” hóa thành vật thật, nhưng không cần cương khí làm cơ sở, chỉ cần một ý niệm liền luyện linh khí thành tương đương với cương khí, đem cảnh vật hiện ra, trở thành lực lượng cho võ giả sử dụng.
Trong chớp mắt thống ngự lấy mấy chục dặm linh khí, lực lượng lúc đó đạt đến sao mà vô biên, sao mà cuồn cuộn.
Chỉ cần rèn luyện một loại Dị Tượng là được rồi. Dị Tượng chỉ cần đủ vững chắc, đủ rộng lớn thì lực lượng càng lớn.
Ý cảnh của Lý Quân Thiên toàn lực triển khai có thể bao trùm trăm dặm, nhưng nếu như rèn luyện thành Dị Tượng vậy thì không thể nào phạm vi này được, có lẽ sẽ co rút lại gấp mấy lần thậm chí là mười lần.
Mà áp súc mười mấy lần, cũng phải cấu trúc một cái cảnh tượng phù hợp với kiếm ý của hắn lại phải đủ rộng rãi, đủ hợp lý để có thể rung chuyển lực lượng quy tắc, từ đó mới đủ kiên cố đến khóa chặt linh khí.
Lý Quân Thiên hiện tại đang suy nghĩ xem, Dị Tượng của hắn phải luyện thành dạng gì.
...
p/s: Cầu đề cử!!!