Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 123: Giết loạn




Chương 123: Giết loạn

“Thiên Hậu tiền bối!”

Mạc Trường Sơn sửng sốt một phen, không hiểu thấu vì sao đột nhiên lại động thủ rồi. Mặc dù Lý Quân Thiên xuất hiện đột ngột đã để bọn hắn nâng lên lòng đề phòng, nhưng hắn vẫn không thể hiểu nổi tại sao có thể mặt không đổi sắc mà tay động thủ cực kỳ dứt khoát như vậy.

Thấy cảnh tượng máu tươi bắn lên cao, điểm đỏ váy trắng đối phương thì Mạc Trường Khanh cũng không tránh khỏi kêu lên thành tiếng.

Đồng thời ngay sau đó chạy đến cứu tràng. Hắn đã từng nếm qua bản lĩnh của Đặng Chỉ Vy, biết được thực lực của nàng cực mạnh nhưng cũng phải chịu thiệt thòi trước Lý Quân Thiên, cho nên nóng lòng cứu viện cũng không liều lĩnh.

Lý Trường Sơn dùng hai tay kết ấn, sau lưng nổi lên một hư ảnh ngọn núi, ngọn núi chấn động đột ngột nứt tách đôi ra giống như vỏ trứng bị xé nát, từ bên trong bắn ra một vệt kim quang đánh về phía Lý Quân Thiên.

Bí kỹ - Băng Sơn!

Lý Quân Thiên liếc một ánh mắt, Vĩnh Dạ trong tay tùy ý phất ra, kim quang chưa tới đã b·ị c·hém nát. Một kiếm này thế đi không ngừng, kiếm cương bắn vọt đến chém thẳng đến Mạc Trường Sơn.

Mạc Trường Sơn kinh đến tóc gáy dựng ngược, thân hình toát lên ngân quang một cái liền chạy lệch ra mười mấy thước, tránh thoát một kiếm. Một kiếm kia hạ xuống, quét ra khe rãnh dài hơn mười thước, đem mấy binh lính bổ thành tàn thi, máu tươi tung tóe khiến cho không khí tràn ngập mùi tanh.

Khu vực này do người của Mạc gia dẫn đầu, tám vị trưởng lão của Mạc gia đều đến. Mạc Trường Sơn thất thủ, những người khác liền đồng loạt ra tay t·ấn c·ông Lý Quân Thiên.

Thập trưởng lão Mạc Vạn Lý khoảng cách Lý Quân Thiên gần nhất, thần quang bùng lên bắn ra mười mấy mũi tên về phía Lý Quân Thiên. Lý Quân Thiên trở tay phải, đập ra một chưởng.

Đồng dạng kim quang lóe lên, cự kiếm bắn ra, sắc bén vô song, phong duệ không thể đỡ. Hai bên kim quang bản chất khác biệt, khí chất lại có mấy phần tương tự. Nhưng cuối cùng vẫn là Lý Quân Thiên có thể nghiền ép, một thanh cự kiếm chém xuống.

Mạc Vạn Lý cứ như vậy không kịp tránh né, bị một kiếm chém thành mảnh vụn. Mạc gia thập trưởng lão, cứ như vậy biến mất trên thế gian.

Nhưng cũng gần như đồng thời, Mạc gia lục trưởng lão Mạc Cổ Yên đã thi triển khinh công đi đến bên cạnh Đặng Chỉ Vy, đem nàng rút lui ra ngoài.

Có điều muốn đem người ngay dưới mí mắt của Lý Quân Thiên nào có dễ như vậy, một kiếm đâm ra.

Dạ Vô Thanh!



Bóng đêm hàng lâm chỉ trong một cái chớp mắt, đến nhanh đi cũng nhanh. Bóng đêm rút đi, thân hình của Đặng Chỉ Vy bay ngược ra sau, tay trái đã không còn. Lục trưởng lão Mạc Cổ Yên cũng tổn hại nửa thân thể, tựa như một mảnh bao bị xé tan tành, cắt chém đến xương thịt vô cùng rách nát.

Thảm trạng kinh khủng, tựa như sáp nến bị đốt chảy ra một nửa.

“Lục muội!”

Mạc gia mấy trưởng lão đồng loạt kêu gọi, vội vàng tiến tới xem xét tình hình của Mạc Cổ Yên. Dạ Vô Thanh là một chiêu thức thi triển cực nhanh, phạm vi bao trùm rộng cho nên Lý Quân Thiên sử dụng để truy đánh rất thích hợp.

Nhưng lúc này cả đám trưởng lão của Mạc gia tụ tập về cùng một phía, cho Lý Quân Thiên rất nhiều thời gian, đồng thời lại rất rảnh tay. Phía xa q·uân đ·ội chưa đến, phía gần cao thủ lại tụ vào một chỗ, không ai đi dây dưa hắn.

Điều kiện tốt như vậy, Lý Quân Thiên tất nhiên không khách khí, một kiếm vung ra, hắc liên hiện lên.

Hủy Diệt Kiếm Liên.

Hai trưởng lão của Mạc gia đồng loạt ra tay, muốn ngăn cản Hủy Diệt Kiếm Liên, nhưng hắc liên giống như một cái hố đen, công kích đánh đến lập tức liền biến mất không thấy tăm hơi, không thể ngăn cản chút nào, cũng không thể kéo dài thời gian.

Mấy người còn lại hành động còn thật nhanh, đỡ lấy đồng bạn lập tức chạy đi, tránh xa khỏi khu vực hiện tại. Tốc độ bay của hắc liên cũng không nhanh không chậm, ở trước mặt cao thủ cấp bậc này thực ra rất dễ né tránh, độ nguy hiểm còn không quá lớn.

Nhưng hắc liên uy lực còn không nhỏ, phạm vi bao phủ rất rộng, độ bao trùm cũng cực lớn, tùy theo Lý Quân Thiên khống chế khác biệt mà khác biệt.

Ầm ầm!

Hắc liên nở rộ bao trùm mấy trăm thước, đem một đám trưởng lão của Mạc gia bao trùm vào bên trong, sau đó lại cấp tốc co rút lại, lực lượng oanh tạc về phía trung tâm.

Hắc liên tiêu tán, lần này toàn bộ lực lượng điều tiêu tan, không có đóa hoa được lưu giữ lại.

Đám trưởng lão của Mạc gia đều bị cắt chém đến thần quang tán loạn, các v·ết t·hương nhẹ vẽ chằng chịt trên cơ thể, máu tươi chảy ra không ngừng. Chẳng qua v·ết t·hương rất nông, cũng không phải trọng thương gì.

Một đòn t·ấn c·ông đem thần quang đánh tán lạc, tạm thời ảnh hưởng đến chiến lực của bọn hắn mà thôi. Nhưng Mạc Cổ Yên thì thật sự quá thảm rồi, vốn là trọng thương hiện tại trực tiếp bị đ·ánh c·hết, cặn bã cũng không lưu lại, một lời trăng trối cũng không thể lưu lại.



Mạc Trường Sơn sợ hết cả hồn, hắn cũng không bị hắc liên bao phủ vào bên trong, lúc này cũng là người có chiến lực được đảm bảo cao nhất, cũng là người duy nhất có khả năng ứng cứu.

Hắn vội vàng t·ấn c·ông Lý Quân Thiên, tránh cho Lý Quân Thiên tiếp tục dồn ép những người khác.

Thần quang hóa thành màu đen, hai tay kết ấn một lượt liền hóa ra một bàn tay cực lớn đập về phía Lý Quân Thiên. Mạc Trường Sơn lao đến, Lý Quân Thiên quả thật không thể tiếp tục t·ấn c·ông trưởng lão của Mạc gia, xoay người ứng đối với Mạc Trường Sơn.

Vung ra một kiếm, kiếm cương cùng bàn tay kia chống lại, ngăn cản thế hạ xuống của cự chưởng. Đôi bên v·a c·hạm, hỏa hoa bắn ra bốn phía, giống như cưa điện cắt tấm thép, phát ra tiếng ma sát chói tai.

Một kiếm này, cũng chỉ ngăn cản tư thái hạ xuống của bàn tay, cũng không thể chém đôi bàn tay này. Dù sao chỉ là một kiếm thông thường, ở trên bàn tay lưu lại một vệt khe rãnh đã là vô cùng kinh người rồi.

Lý Quân Thiên lại chém ra một kiếm, lần này kiếm cương vàng kim lóng lánh. Kiếm cương chém đến, trực tiếp dung hòa vào kiếm cương trước đó, đem hai kiếm cương dung hợp thành một vệt kiếm cương vàng óng, trực tiếp bổ đôi bàn tay lớn giống như núi thiết kia.

Một kiếm chém đôi, đem hắc thần quang chém tán loạn. Lý Quân Thiên bước ra một bước xuyên thẳng qua hai nửa bàn tay, khí thế cuồn cuộn áp sát Mạc Trường Sơn.

Từ trên cao chém xuống, đường hoàng bá đạo, thiên uy hùng hồn.

Hà Lạc!

Từ trên trời xuất hiện một kiếm trụ từ trên bầu trời chiếu thẳng tắp xuống trên người Mạc Trường Sơn, cương khí như thác đổ, giống như một cái hắc trụ từ trên trời đập xuống.

Không chút huyền niệm, hắc trụ trực tiếp đem mặt đất đục xuyên, tạo thành một cái hố hơn mười thước, sâu đến gần trăm thước.

Gia chủ Mạc gia, không còn!

“Gia chủ!”

Mấy trưởng lão Mạc gia hồi thần trở lại, kinh hô thành tiếng, bi thương xông lên tận trời.

“Ma đầu! Đây chính là Ác Ma, là đầu nguồn của t·ai n·ạn!”



“Tất cả xông lên, g·iết c·hết hắn!”

“Hắn chính là Ác Ma Diệt Thế! Giết c·hết hắn!”

Các thế lưc tụ tập toàn quân đều truyền xuống lý do là có Ác Ma xuất hiện muốn diệt thế, tập trung thảo phạt ma đầu này. Về thân phận thật của Đặng Chỉ Vy thì cũng chỉ có cao tầng của các thế lực mới biết được.

Tụ tập ở nơi này liền có một nghìn chiến tượng, bốn vạn quân binh cùng các đại cao thủ. Trong lúc vừa rồi khi Lý Quân Thiên chiến đấu thì q·uân đ·ội đã nhanh chóng siết chặt vòng vây, áp sát về phía Lý Quân Thiên.

Đám quân binh kỳ thực có tu luyện đặc thù, có thể làm cho thần quang tụ hợp thành một cỗ lực lượng nối liền với nhau, chồng chất uy lực lên mấy lần.

Một tiếng chỉ lệnh hạ đạt xuống, quân lính lập tức t·ấn c·ông. Cũng không có lũ lượt xông lên, trái lại nghiêm chỉnh sắp xếp tại các vị trí, chính là bày binh bố trận.

Một đoàn, đồng loạt vung đao lên, chém xuống.

Giết!!!

Sát khí trùng thiên, thần quang đồng loạt bốc lên tụ vào trên không trung, kim quang hơp lại vào một chỗ hóa thành một thanh cự đạo, chém xuống. Mũi đao nhắm thẳng vào Lý Quân Thiên.

Lý Quân Thiên híp híp mắt, một kiếm này uy lực thật mạnh, lực lượng cũng phải đạt đến ba bốn trăm vạn cân. So với đám người đạt đến tứ chuyển đều mạnh hơn nhiều lần.

Số lượng, vậy mà có thể bù đến chênh lệch về cảnh giới.

Thậm chí bởi vì tính chất đặc thù của thần quang, tụ tập lại vào một chỗ vậy mà chất lượng cũng gia tăng, hoàn toàn có thể sánh vai với cương khí, sẽ không xảy ra chuyện không phá được lớp phòng thủ của cương khí.

Lý Quân Thiên nâng tay, đâm ra một kiếm.

Một đóa hắc liên hiện lên, xông ra ngoài. Đóa hắc liên lần này không có nở rộ mà chỉ chớm e ấp, mũi nhọn đều chỉ về phía lưỡi đao kia.

Hủy Diệt Kiếm Liên!

...



p/s: Gần đây lên chương giống như hơi muộn, sẽ cố gắng hơn! Cầu đê cử!!!