Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Hogwarts, Lữ Hành Chư Thiên Thế Giới

Chương 18: Gậy ông đập lưng ông.




Chương 18: Gậy ông đập lưng ông.

Dù thế nào thì ông cũng phải làm cái gì đó.

Ông hái những quả thông lớn trên cái cây của mình, làm một quả bùng sáng lên bằng một luồng lửa ma thuật, và ném nó vèo xuống giữa bọn sói.

Quả thông rơi trúng lưng một con sói xám và ngay lập tức làm trên lưng nó bốc lên một ngọn lửa.

Lũ sói luôn sợ lửa, nhưng càng đáng sợ hơn nữa là ngọn lửa huyền bí từ ma thuật.

Nó rống lên man dại trong đau đớn và nhảy, lăn lóc khắp nơi, lan tràn ngọn lửa lên những con sói khác.

Cả nhóm và Aphelion la hét lên tán thưởng.

Gandalf nhóm lửa thêm vài quả thông rồi chuyền cho từng người.

Rồi những quả thông bốc lửa nối tiếp nhau ném về phía bọn sói.

Bọn sói nhanh chóng lùi lại, nếu mà không cẩn thận bị lửa nhóm trúng thì chúng sẽ nhanh chóng bị lửa bao trùm khắp thân mình.

Chúng để lại một khoảng trống đầy những sói và sói, chúng đang lăn lộn với những đốm lửa bám trên lưng, tru lên, kêu rống và bị t·hiêu r·ụi đến c·hết.

Chằn tinh thì không sợ lửa.

Azog nhanh chóng tụ tập nhóm chằn tinh trở lại và đưa là một kế hoạch.

Một số gã chằn tinh tập trung tất cả bọn sói lại nơi an toàn không để ngọn lửa lan tới.

Một số khác gom lá dương xỉ và những bụi cây, rồi dập và dập cho đến khi những đám lửa gần như tắt hẳn.

Nhưng chúng không dập tắt hết những ngọn lửa gần các thân cây mà các người lùn đang ẩn nấp.

Chúng châm thêm những ngọn lửa này bằng lá cây, nhanh chóng tạo nên một vòng lửa và khói vây quanh những người lùn, chúng giữ không cho cái vòng lửa này lan rộng.

Khói xông vào mắt vào mũi Aphelion, khiến cậu không thở được.

Lửa chậm rãi lan dần đến, Aphelion đã có thể cảm nhận được sức nóng dưới chân mình.



Tai cậu ngoại trừ những tiếng lốp bốp của đám lửa lớn còn có tiếng hát kinh khủng của lũ chằn tinh đang nhảy nhót với búa, rìu và bọn sói phía xa.

"Phía trên mười sáu cái cây

Mười sáu chim nhỏ lung lay não nề

Chim gì chẳng cánh ngộ ghê

Làm gì cho chúng chán chê bây giờ

Quay sống hay đem bỏ lò

Chiên giò, luộc bở, ăn ngay cho giòn?"

"Bay đi, những con chim nhỏ kia! Bay đi nếu bọn mày bay được! Xuống đây nào bọn chim nhỏ kia, hay là bọn mày muốn bị nướng chín ngay trong tổ? Hót, hót lên chút nào bọn chim! Sao mà bọn mày không hót chứ hả?" Gã chằn tinh Azog cười lớn, gào thét trong đắc thắng.

Đúng lúc này, Chúa Tể Đại Bàng xuất hiện trên bầu trời, tiếng hét kinh hoàng của ông như xé toạc bầu trời đêm, để ánh trắng chiếu rọi đôi cánh khổng lồ của ông.

Tiếng tru giận dữ và ngạc nhiên vang lên từ phía lũ chằn tinh.

Chúa Tể Đại Bàng mang theo những chú đại bàng vĩ đại khác hạ xuống từ bên trên, mang theo bóng đen khổng lồ cùng từng cặp móng sắc bén lấy mạng từng con sói b·ị b·ắt phải.

Những con sói rên lên và nghiến răng, nghiến lợi, gầm gừ.

Những con chằn tinh gào thét giận dữ, và phóng những ngọn kích của chúng đến một cách vô dụng.

Những con đại bàng xà xuống, đôi cánh mạnh mẽ thổi gió xô ngã lũ sói và hất văng lũ chằn tinh ra xa, móng đại bàng xé rách da thịt và cào rách mặt bọn sói.

Những con chim khác bay lên các đỉnh cây và tóm lấy nhóm viễn chinh.

Aphelion lúc này đã quá mệt mỏi, lúc bị những chú đại bàng tóm đi, cậu hoàn toàn không có phản kháng mà kiệt sức ngất đi.

Aphelion bị mùi thịt quay thơm lừng làm tỉnh dậy.

Ngọn lửa bập bùng vẽ lên trên mặt đất hình bóng những người lùn đang quay quần nấu ăn.



Thịt thỏ rừng, thịt cừu thịnh soạn tiếp đãi không chỉ nhóm người lùn mà còn có những chú đại bàng khổng lồ.

Nhưng tạm thời Aphelion không quan tâm những thứ đó, cậu lập tức lao đầu vào bữa tiệc, ngấu nghiến thịt cùng canh đến khi dạ dày ngừng phát biểu mới cẩn thẩn quan sát xung quanh.

Những con chim đại bàng mang đến nhánh cây và bụi khô để thắp lửa, còn nhóm người lùn thì lột da thỏ, cắt thị và mổ chúng ra để nấu.

Gandalf và Chúa Tể Đại Bàng đang nói chuyện với nhau, trông bọn họ có vẻ quen biết nhau và có vẻ thân thiện.

Đây chính là trợ giúp mà thầy phù thủy đã kêu gọi đến, Aphelion nghĩ vậy, rồi hỏi thăm thêm chi tiết từ người lùn Balin.

Đại bàng khổng lồ là loài đại bàng cổ xưa sống trên Dãy Núi Sương Mù. Chúng là loài chim vĩ đại nhất, luôn kiêu hãnh, hùng dũng và có trái tim cao quý.

Bọn chúng không ưa gì bọn yêu tinh sống trong Dãy Núi Sương Mù.

Những chú đại bàng thường chú ý động tĩnh của bọn yêu tinh dù là bọn yêu tinh không thể leo đến độ cao nơi chúng ở và yêu tinh cũng không nằm trong thực đơn của chúng.

Nếu bọn yêu tinh có bất kỳ động tĩnh gì lớn thì chúng sẽ bay xuống và đẩy bọn yêu tinh trở về hang động của chúng, ngăn chặn bất kỳ dự định độc ác của lũ yêu tinh.

Đó là lý do mà nhóm viễn chính không còn bị lũ yêu tinh truy đuổi sau khi rời khỏi hang động.

Aphelion đưa mắt nhìn về nhóm đại bàng khổng lồ bên cạnh.

Bây giờ chúng đã ăn xong và đậu trên những tảng đá mà rỉa lông, chẳng quan tâm gì khác.

Chúa Tể Đại Bàng vẫn còn đang trò chuyện với thầy phù thủy.

"Họ sẽ bắn chúng tôi bằng những cây cung to tướng của họ, bởi vì họ vẫn cho rằng chúng tôi săn những cừu của họ. " Chúa Tể Đại Bàng nói, "Chúng tôi vui mừng khi đã trả ơn được cho ông, nhưng chúng tôi sẽ không mạo hiểm vì những người lùn."

"Được rồi!" Gandalf nói, "Vậy hãy đưa chúng tôi đến những nơi xa nhất mà các vị muốn! Chúng tôi đã mang ơn các vị rất nhiều."

"Việc này thì không có vấn đề." Chúa Tể Đại Bàng trả lời.

Aphelion lại hỏi Balin, Chúa Tể Đại Bàng mang ơn gì với Gandalf.

Thật ra thì Gandalf, người thường lên các đỉnh núi, đã có lần làm được một việc cho các con đại bàng khi chữa cho chúa tể của chúng khỏi một v·ết t·hương do tên bắn.



Sự tích này không phải là bí mật gì, ngược lại Aphelion không biết câu chuyện này mới khiến cho Balin ngạc nhiên.

Thế là một đêm mệt mỏi đã chấm dứt. Aphelion ăn uống no nê rồi trở về ổ chăn của mình.

Đêm nay cậu ngủ ngon hơn bất cứ giấc ngủ nào trước đây.

Sáng sớm Aphelion thức dậy, ăn uống một chút đồ ăn thừa được làm nóng lại từ tối qua, sửa soạn hành lý rồi tiếp tục hành trình.

Lần này, nhờ ơn Gandalf, cả bọn được phép leo lên lưng nhóm đại bàng và ôm chặt giữa cánh của chúng.

Đại bàng tung cánh bay lên, gió thổi phù phù qua đầu Aphelion.

Nhóm người lùn thì gào thét tạm biệt và hữa sẽ trả ơn cho Chúa Tể Đại Bàng nếu bọn họ làm được.

Rồi mười sáu con chim đại bàng khổng lồ bay vọt lên từ sườn núi.

Mặt trời lúc này vừa nhô lên từ đường chân trời hướng đông. Làn gió sáng sớm lạnh lẽo phà vào mặt Aphelion khiến cậu nhắm tịt mắt lại không thể mở ra.

Những con chim bay càng ngày càng cao, cao hơn những ngọn núi và những tầng mây.

Không thể ngước đầu lên, Aphelion đành đưa mắt nhìn ngắm mặt đất bên dưới.

Nhóm viễn chinh nằm trên lưng đại bàng khổng lồ bay qua đồng bằng, bay qua rừng rậm, sông lớn, bay qua núi cao và biển mây.

Con đường vốn cần rất nhiều ngày đêm để đi qua mà giờ đây chỉ bay qua trong chớt mắt.

Sau một lúc lâu, những con đại bàng bắt đầu dần hạ xuống.

Từ trên những tầng mây cao ngất chúng lượn vòng vòng xuống tạo thành một xoắn ốc lớn.

Lượn như thế một lúc lâu, những chú đại bàng khổng lồ mới có thể đáp xuống một vùng đất trống rộng lớn.

Chờ đợi hành khách của chúng hạ xuống hết từng người một, lúc này chúng mới lên tiếng:

"Tạm biệt! Chúc các bạn dù có đi bất cứ đâu thì chiếc tổ của các bạn vẫn chờ đợi ở nơi cuối cùng hành trình." Đây là cách tạm biệt của những con đại bàng.

"Cám ơn! Chúc cho ngọn gió dưới cánh các bạn luôn đưa các bạn đi trên bầu trời." Gandalf biết cách phải trả lời như thế nào cho lễ phép.

Thế là họ chia tay.