Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Cày Level Từ Chém Yêu Ma

Chương 97: Rèn Pháp Khí




Chương 97: Rèn Pháp Khí

Tương tự như Pháp Khí cấp thấp trở lên của người tu luyện trong thế giới này.



Truyền linh lực vào Pháp Khí có thể gia tăng sức mạnh, điều khiển chúng để t·ấn c·ông.



Hắn cũng có thể dùng ma lực điều khiển v·ũ k·hí của mình bay đi mọi nơi, có điều cần sự tập trung rất lớn, lâu dài khiến tinh thần mệt mỏi.



( Pháp khí: Thấp_Trung_Cao_Siêu_Tuyệt_Thiên_Đế )

( Nguyên liệu: Sắt, Thiết Sa, Cương Tinh ...rèn pháp khí cấp thấp... Tinh Kim, Ngân Thạch, Ngọc Phách, Nham Ly, Lưu Thiên Thạch, Pha Đế Tinh )



Về việc rèn Pháp Khí cấp thấp Sở Bính vừa nói... Chức nghiệp Thợ rèn đã lên Lv3 từ lâu lúc đó hắn muốn thử rèn luôn nhưng mà..không có nguyên liệu!



Ở thị trấn nghèo, trình độ và thực lực không cao nên không có ai biết rèn Pháp Khí. Vì thế nguyên liệu cấp độ này không được truyền đến đây.



Muốn rèn phải đi tìm nguyên liệu, ít nhất phải ở thành cấp thấp mới có.



Thực ra, hắn cũng có nguyên liệu đấy, còn rất cao cấp nữa cơ...nhưng mà chỉ là quặng thôi, muốn có phần để rèn được thì phải cần tinh luyện.



Có nguyên liệu mà hắn vẫn chờ Sở Bính đi gom đủ bời vì hắn lười!



Không nghe nhầm đâu, lười đấy!



Tinh luyện quặng cần nhiều công đoạn, thời gian, và sức lực. Hắn có cần thiết làm những điều đó trong khi chém vài con yêu thú sẽ được rương, mở rương rồi được v·ũ k·hí cấp D ( = Pháp Khí cấp thấp ) luôn không?



Vũ khí, giáp diếc hàng D...chất đầy trong hệ thống, hắn mà lôi ra bán thì trở thành thần tài chỉ là vấn đề thời gian.



Nghĩ vậy thôi, làm thật thành ra c·hết mất xác lúc nào không hay, không có thực lực mà lôi những thứ quý hiếm ở thế giới này ra bán thì ngu lắm!



Chức nghiệp Thợ rèn cũng không quan trọng, hắn chỉ rèn cho biết cộng thêm để anh vợ kiếm thêm ít tiền với tạo những mối quan hệ thôi!



Hai mươi phút sau, Lâm Thắng và Sở Bính đã đến xưởng rèn ở Bắc thị trấn.



Hắn đã quá quen với chỗ này, đi thẳng vào lò chuẩn bị những thứ cần thiết trước, còn Sở Bính đến kho lấy nguyên liệu.



“Nguyên liệu đây! Chỗ này mất tận gần một ngàn linh thạch, đủ mua một Pháp Khí cấp thấp hàng chuẩn luôn rồi! Chú em nhất định phải rèn ra hàng hoàn mỹ đấy!” Sở Bính phàn nàn nói.



Ông ta đang nói đùa thôi, đa số lần đầu đều thất bại hết.



“Ok, đảm bảo siêu hoàn mỹ luôn!” Lâm Thắng cười trả lời, bắt đầu xem xét nguyên liệu.





Chỗ này, chỉ có đúng một loại!



[ Tên: Cương Tinh ]



[ Loại: Nguyên liệu]



[ Cấp độ: Cấp ba ]



Ba khối Cương Tinh hình vuông to khoảng 30cm!



Nguyên liệu từ Cương Tinh trở nên có thể dung nhập với linh lực của con người truyền vào nhưng không thể trữ ở đó và truyền kín khối nguyên liệu đã thành hình v·ũ k·hí rồi mà truyền tiếp nó sẽ đẩy phần trước ra bên ngoài để chứa phần sau.



Không truyền sẽ không chỉ là một thanh v·ũ k·hí bình thường, mà truyền thì lại phải liên tục, không liên tục linh lực sẽ tán đi khỏi hết...



Để giải quyết vấn đề này cần phải có một vật chứa được số lớn linh lực và không bị tán đi.



Không biết từ lúc nào người ta phát hiện ra những viên kim đan trong cơ thể của Yêu Thú cấp ba trở lên có thể đáp ứng yêu cầu đó. Gọi tắt chúng là Yêu Đan.



Nguyên liệu dung nhập được linh lực + kim đan trong cơ thể yêu thú = pháp khí!



Phần nguyên liệu loại nào ra loại đó, không có đặc hay loãng. Nhưng Yêu Đan lại khác, trong mỗi cấp độ chúng lại được chia theo phẩm chất..kém chất lượng – chuẩn – hoàn mỹ!



Nhờ sự phân tầng đó mà mỗi cấp Pháp Khí trên thị trường được chia thành ba loại giống như vậy.



Kiến thức hắn biết được khi tìm hiểu về Khí Sư ở thế giới này đấy!



Yêu Đan bán được hơi bị nhiều linh thạch nữa cơ!



Ngoài việc thu thập linh thảo ra hắn lại có thêm việc thu thập Yêu Đan sau khi g·iết. Giờ trong túi hệ thống có cả tấn linh dược và hơn hai chục ngàn viên Yêu Đan !!



Kết quả của việc một ngày g·iết từ 60 – 100 con yêu thú trong hai năm, bao gồm cả yêu thú cấp một đến cấp bốn.



Hắn không hái hết tất cả linh thảo ở những nơi đi qua, không g·iết sạch yêu thú ở những chỗ càn quét...Phải để cho người khác nữa chứ, đâu phải mỗi hắn cần những thứ đó.



Nếu Lâm Thắng mà diệt hết thì số lượng đồ trong túi hắn sẽ to hơn rất nhiều.



Hơn nữa mỗi rương hầm ngục còn cho hắn 5000 viên tinh hạch quái vật, hình dạng khác với Yên Đan nhưng vẫn có tác dụng y vậy!





Lâm Thắng biết được điều này bởi vì v·ũ k·hí cấp D của hắn được gắn bằng chúng mà!



Một vấn đề cuối cùng trong phần rèn này...Đó là những người khác có thể sử dụng được v·ũ k·hí và trang bị từ trong rương hệ thống, linh lực có tác dụng với tinh thạch!



Còn hắn, dùng Pháp Khí như v·ũ k·hí bình thường được nhưng lại không truyền ma lực vào được...



Để xác nhận một khả năng khác thì hôm nay hắn sẽ rèn một Pháp Khí và dùng thử!!



...



“Chú em định rèn loại pháp khí nào?” Sở Bính hỏi.



“Kiếm thôi, dễ rèn nhất, cũng quen tay rồi!” Lâm Thắng trả lời.



“Ok, vậy chú em rèn đi, anh ở bên cạnh xem!”



“...”



Lâm Thắng cạn lời, mặc dù lời này đúng vì Sở Bính không biết rèn không trợ giúp được gì nhưng nghe nó cứ làm sao sao ấy!”



Lắc đầu một cái. không nghĩ nữa, bắt tay vào rèn chiếc Pháp Khí đầu tiên.



Đặt khối Cương Tinh vào lò rồi dùng lửa bắt đầu nung, dùng chính Hỏa Thuật của hắn luôn, Khí Sư và Luyện Đan Sư ở thế giới này luôn có ngọn lửa của riêng mình, cần tu luyện một loại công pháp đặc biệt để ngưng tụ trong kim đan, ngọn lửa có thể tăng cấp theo tu vi và các loại tài liệu đặc biệt khác.



Muốn thành Khí Sư chỉ cần đam mê và tu được loại công pháp ngưng lửa này. Còn Luyện Đan Sư phải thêm một thứ quan trọng khác ngoài ngưng lửa!



Hỏa Thuật của Lâm Thằng đã Lv7 nên sức nóng rất lớn, chỉ mất hai mươi phút khối Cương Tinh đã có thể dùng búa bắt đầu đập để tạo hình!



Lấy chiếc búa D+...à không, nó đã là B+ rồi, tăng theo cấp độ chức nghiệp Thợ rèn của hắn.



Keng!! Keng!! Keng!!



Lâm Thắng cứ đập, đập cho đến khi không đập được nữa thì cho vào lò nung rồi lại mang ra đập.



Cứ như vậy khoảng hơn một tiếng sau, khối Cương Thiết đã thành hình dáng của một thanh kiếm dài 1m2 tính cả chuôi, ở nơi tiếp giáp giữa lưỡi kiếm và chuôi kiếm có một chiếc lỗ tròn, chỗ đó là nơi đặt viên Yên Đan. Có thể đặt ở cuối đuôi nhưng hắn thích đặt ở đây hơn.



“Phù!”





Lâm Thắng thở ra một hơi, thở vậy vì lâu quá, đâu có mệt, có nóng đâu, Kháng Hỏa Lv7 bỏ đi 70% sức nóng trong chỗ này rồi.



“Còn chịu đựng được không?” Sở Bính hỏi, theo ông ta biết việc rèn Pháp Khí cực kì tốn sức lực.



Liệu Lâm Thắng có thể thành công hay không đây, nhiều người không thành công bởi hết linh lực đấy, mỗi cú đập xuống sẽ tiêu hao một phần linh lực trong cơ thể để duy trì đúng độ mạnh.



“Vẫn ok!”



Nói xong rồi Lâm Thắng cho thanh kiếm đã thành hình vào nung tiếp. Công đoạn tiếp theo là mài sắc bén.



Ở phần mài này không cần nung quá lâu, chỉ cần đủ độ mềm để đá mài có thể mài là được rồi.



Xoẹt! Xoẹt!



Sau mười phút, hai phần lưỡi đã được mài sáng loáng sắc bén.



Xong phần mài thì đến phần chuôi, đổ một lượng Cương Tinh lỏng vừa đủ được nung tan chảy vào khuôn đã chuẩn bị trước. Sau đó lấy viên một Yêu Đan hoàn mỹ từ trong túi hệ thống ra gắn vào nơi cần gắn và cho phần đúc chuôi vào khuôn.



Đợi nó nguội nữa là xong rồi!



“Thành công rồi hả??!” Sở Bính đến gần xem xét, ánh mắt rất hưng phấn, theo như tình hình này Lâm Thắng rất có thiên phú trong việc rèn, Pháp Khí cấp thấp vẫn chưa là giới hạn!



Cơ hội kiếm tiền sắp tăng thêm mấy cái cấp độ!!



Lâm Thắng thấy bộ dáng của Sở Bính thì cạn lời luôn, nhìn thế kia chắc chắn đang nghĩ đến chuyện kiếm tiền rồi.



Một thời gian sau.



Sở Bính và Lâm Thắng cùng quan sát thanh kiếm màu bạc đang đặt trên bàn...phải gọi là Pháp Khí mới đúng.



Giờ phút này chắc chắn đã thành công rồi!



“Khoan, đây là Yêu Đan hoàn mỹ???!!!”



Bỗng Sở Bính nhận ra viên Yêu Đan đang gắn trên thanh kiếm.



Ông ta cực kì kinh ngạc bởi vì Yêu Đan hoàn mỹ rất khó kiếm và đắt. Giá của nó bằng một chiếc Pháp Khí cấp thấp hàng kém luôn rồi.





...