Chương 78: Căng
[ Tên: Goblin Vua Chiến Binh ]
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 199 ]
/
[ Tên: Goblin Siêu Cung Thủ ]
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 199 ]
/
[ Tên: Goblin Đại Pháp Sư ]
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 199 ]
/
[ Tên: Goblin Chiến Binh ] x30
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 180 ~ 195 ]
/
[ Tên: Goblin Cung Thủ ] x20
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 180 ~ 195 ]
/
[ Tên: Goblin Pháp Sư ] x10
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 180 ~ 195 ]
...
Một căn phòng rộng khoảng 180 mét vuông, ở phần bên kia có một đám Goblin, nhưng mà đám này không bình thường.
Chúng rất mạnh, nhất là ba con có cấp độ 199 đang ngồi trên ghế ở nơi cao nhất, Lâm Thắng cảm nhận được sự nguy hiểm từ bọn chúng.
Trán bắt đầu đổ mồ hôi, Lâm Thắng liếc ra sau, cánh cửa đã biến mất.
Lại nhìn ra đằng trước, đám Goblin đứng yên không nhúc nhích, mắt bọn chúng nhìn thẳng vào hắn.
Goblin Chiến Binh đứng hàng đầu, Goblin Pháp Sư đứng sau Goblin Chiến Binh, sau Goblin Pháp Sư là Goblin Cung Thủ, cuối cùng nơi cao nhất là ba con mạnh nhất...
Lâm Thắng đang cảm thấy rất không ổn, hắn không tự tin đánh bại tất cả bọn chúng lắm.
Nhưng mà không đánh sẽ không ra khỏi hầm ngục được, ít nhất vẫn còn một cơ hội!
“Gừ..!” Con Goblin Vua Chiến Binh bỗng kêu lên
Sau đó tất cả đám Goblin Chiến Binh cầm lấy v·ũ k·hí trên tay, Goblin Cung Thủ giương mũi tên, Goblin Pháp Sư bắt đầu làm phép. Chúng chuẩn bị t·ấn c·ông rồi!
Thấy thế Lâm Thắng hành động ngay lập tức!!
Trong một giây sau khi con Goblin Vua Chiến Binh ra lệnh thì trước mặt Lâm Thắng xuất hiện một tảng băng to, hắn đã dùng Băng Thuật để ngưng tụ.
Đồng thời cánh tay hắn dơ lên trên đầu cũng xuất hiện hỏa cầu có đường kính một mét.
Một giây sau hắn ném hỏa cầu vào tảng băng ngay trước mặt.
Ầm!!!
Hơi nước dày đặc tản ra, thân hình của Lâm Thắng tạm thời được che giấu.
Nhưng mà chỉ ở trong bán kính ba mét tính từ chân hắn, thời gian cũng không được dài.
Tạch! Tạch! Tạch!
Tiếng động lạ bỗng vang lên trong phòng, nó truyền từ trong đám sương mù ra!
Chỉ mấy giây sau, dưới sàn của căn phòng đang bị đóng băng dần đến chỗ những con Goblin.
Không chỉ như vậy, nơi mà băng đi qua sẽ mọc lên những ngọn núi băng nhỏ. Dần dần cho đến khi cao đến hai mét rưỡi mới thôi.
Đám Goblin cầm v·ũ k·hí nhìn một màn này, chúng vẫn chưa t·ấn c·ông như đang đợi lệnh.
Mà Goblin Vua Chiến Binh cũng chưa ra lệnh, cứ như nó đang chờ Lâm Thắng làm hết ‘trò’!
Ba mươi giây sau, một nửa căn phòng đã bị Lâm Thắng đóng băng lại và trên nền băng xuất hiện hàng chục núi băng nhỏ cản tầm nhìn.
Đây là chiến thuật hắn có thể nghĩ đến trong tình hình hiện tại, đóng băng một nửa trận doanh tạo lợi thế cho mình.
Hiện tại Lâm Thắng đang ngồi sau một khối băng nào đó uống thuốc MP, hắn phải đảm bảo MP của mình không thể tốn quá nhiều.
Tầm nhìn đã bị cản đi rất nhiều, bây giờ Goblin không thể biết hắn ở đâu, phải lợi dụng lợi thế tạm thời này để tiêu diệt chúng.
Ba con Goblin ngồi nơi cao nhất đang di chuyển ánh mắt khắp những khối băng để tìm kiếm Lâm Thắng.
Goblin Siêu Cung Thủ có ánh mắt tốt nhất, nó có khả năng phát hiện Lâm Thắng...
“Gào!!”
Goblin Vua Chiến Binh gầm lên, có vẻ như nó đã ra lệnh t·ấn c·ông.
Chỉ thấy đám Goblin Chiến Binh bắt đầu di chuyển về phía trước, chúng tản ra muốn đi xen kín qua những khối băng.
Goblin Pháp Sư giơ cây gậy của mình lên, trước đầu gậy bắt đầu hình thành những vòng tròn màu cam của lửa, những ngọn lửa nhỏ dần hình thành.
Lâm Thắng nhìn thấy một màn này thì hành động ngay, không thể để cho chúng làm tan băng được!!
Vù! Vù! Vù!!
Hàng chục viên đạn lửa bay ra từ trong đống núi băng, mục tiêu của chúng là lũ Goblin Pháp Sư đang thi triển phép thuật.
Lâm Thắng chỉ bắn đại khái bởi vì không có thời gian để ngắm chuẩn!
Ầm! Ầm!!
“Géc!”
Hàng chục viên đạn lửa rơi xuống khu vực đám Goblin Pháp Sư nhưng đều bị chúng tránh được hoặc không trúng mục tiêu, có vài viên cũng rơi đến chỗ Goblin Cung Thủ, mà chúng cũng tránh được.
Thấy thế Lâm Thắng cũng không thất vọng, bởi vì mục đích của hắn chỉ muốn dừng Goblin Pháp Sư thỉ triển phép thuật và hắn đã thành công.
Những con Goblin Cung Thủ không động, có lẽ những khối băng đã làm mũi tên của chúng mất tác dụng.
Lâm Thắng không còn thời gian nghĩ nữa bởi vì đám Goblin Chiến Binh đã đi vào khu vực những khối băng, cần phải xử lí bọn này.
Lâm Thắng cầm kiếm chạy qua lại giữa những khối băng nhằm mục đích khiến hành tung của mình không được rõ ràng, như thế đám Goblin đầu óc ngu si sẽ phản ứng rất chậm, cơ hội g·iết bọn chúng ở lúc đó.
Hắn cũng không quên chú ý đám Goblin Pháp Sư, nhất định không thể để chúng phá đi sàn băng của mình.
Một con Goblin Chiến Binh đang ở trước mắt, ánh mắt Lâm Thắng trở nên nghiêm túc, lao qua khối này khối kia rồi dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện trước mặt nó.
Con Goblin cũng nhìn thấy Lâm Thắng nhưng phản ứng của nó rất chậm, đến khi hắn xuất hiện trước mắt nó vẫn chưa kịp phản ứng, và rồi...
Xoẹt!!
Một nhát chém được vung ra, đầu con Goblin này đã bay mất trong tức khắc. Sau đó Lâm Thắng cũng lùi lại rồi biến mất sau những khối băng.
“Géc!!!”
Những con Goblin ở gần đó thấy đồng loại bị g·iết thì tức giận gào lên, mắt liếc ngang dọc nhằm tìm kiếm Lâm Thắng nhưng không thấy được.
Chúng nó không bỏ cuộc, giẫm lên xác đồng loại tiến lên tìm kiếm tiếp!
Xoẹt!!
Lại một cái đầu bay lên ở nơi khác, thêm một con Goblin Chiến Binh ngã xuống.
Lâm Thắng đang chỉ nhắm vào cổ, hắn cần phải giải quyết nhanh gọn không để cho chúng kịp nhận ra và tập trung đến.
Mặc dù không gian đã bị hẹp lại bởi những khối băng, hành động của Goblin cũng bị hạn chế bởi chúng cần chỗ rộng vung kiếm nhưng khi Goblin tập trung đến hắn cũng bị hạn chế như chúng, rất khó chém một nhát c·hết một con.
Ánh mắt liếc ra bên ngoài, những con Goblin Pháp Sư lại bắt đầu thi triển phép.
Hắn dừng ngay lại một chỗ, dơ hai tay lên cao và thi triển băng thuật tạo mưa băng sắc nhọn!
Mưa băng bay nhanh đến đó, đám Goblin Pháp Sư thấy màn này rất hoảng, dừng thi triển phép chạy về phía sau nhưng mà mưa băng dày lắm.
Mắt thấy có vài con bị rơi trúng thì “vù” một tiếng, cơn gió mạnh từ đâu đó đã thổi bay hết mưa băng của Lâm Thắng.
Hắn nhìn lên thì thấy Goblin Đại Pháp Sư đang dơ gậy, là nó đã thi triển phong thuật.
Lâm Thắng mắng thầm rồi lại di chuyển, vị trí của hắn đã bị lộ.
Sau đó, Lâm Thắng vừa chạy lung tung qua những khối băng để g·iết Goblin Chiến Binh, vừa dùng mưa băng hoặc hàng loạt đạn lửa t·ấn c·ông Goblin Pháp Sư khi chúng thi triển phép. Nhưng mà đều bị Goblin Đại Pháp Sư cản trở.
Lâm Thắng không quá thất vọng bởi vì hắn đã g·iết được kha khá Goblin Chiến Binh rồi, hiện tại vẫn đang tạm ổn.
...
Bên thị trấn.
Hôm nay đối với những người dân trong thị trấn thì vẫn là một ngày bình thường như bao ngày khác.
Nhưng đối với lực lượng binh vệ thì là một ngày vô cùng đặc biệt.
Ba đội trưởng và quản ngục mới được bổ nhiệm mà không báo trước, điều này khiến cho tất cả các binh vệ cực kì kinh ngạc.
Thị trưởng, quản ngục, ba đội trưởng cũ còn biến mất nữa, nghe nói là đi làm gì đó rất bí mật, sẽ vắng mặt một thời gian dài.
Có rất nhiều người không tin bởi vì binh vệ thay người luôn luôn được thông báo trước một đoạn thời gian nhưng mà lệnh từ chính thị trưởng viết ở đó và thực lực của những đội trưởng mới rất mạnh nên bọn họ phải nghe theo.
Có những binh vệ lâu năm nghi ngờ đi điều tra thử nhưng không phát hiện được manh mối gì.
Các thế lực trong thị trấn đều biết tin này, bọn họ đều phái người đến chúc mừng, dò xét xem đội trưởng mới thế nào...không biết trao đổi những gì mà ai nấy đều vui vẻ khi đi từ trong trụ sở binh vệ ra.
Ở một bên khác...
Quán trà mới mở trong Tây thị trấn, nơi đây được xây theo hình tròn nhưng không tròn tất cả.
Một phần ở phía đối diện của cửa ra vào quán trà được xây hơi thẳng, to hơn nơi khác một chút và kín đáo bởi đây là nơi các nhân viên trong quán sinh hoạt, làm các loại đồ ăn, trà...
Trong một căn phòng sinh hoạt ở tầng ba.
“Thay người một cách bất ngờ? Có tin gì từ thị trưởng không?”
Trên chiếc giường toàn màu đỏ, một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi ăn mặc thiếu vải đang nằm chống cằm trên đó.
Tư thế nằm làm nổi bật những đường cong mê người, chiếc áo dài mỏng manh để lộ ra những phần da thịt trắng nõn mịn mà không tì vết...
Nhìn xung quanh căn phòng không lớn, một chiếc giường, một bộ bàn ghế, một tủ quần áo và một bồn tắm đã chiếm gần hết không gian.
Nhiều đồ đạc lớn nhưng được sắp xếp rất hợp lí, không tạo cảm giác chật chội, ngột ngạt.
Ngoài người phụ nữ nằm trên giường ở đó còn có một cô gái trẻ đang đứng giữa phòng báo cáo chuyện...
“Không thưa chủ quán, thị trưởng không có tin gì cả, giống như đã biến mất khỏi thị trấn!” Cô gái trẻ nói.
Nghe vậy thì người phụ nữ nằm trên giường nhíu mày, im lặng suy nghĩ gì đó.
...