Chương 69: Hầm ngục (2)
“Đại ca, hôm qua đệ đi thu thập thông tin thì phát hiện trong thị trấn có hai nữ nhân yêu, một lớn một nhỏ!” Vân Minh nói với Triệu Tử An.
“Nhân yêu?! Sao lũ thấp kém đó lại xuất hiện ở trong thị trấn này?”
“Đệ không biết, nhưng nghe nói hai nữ nhân yêu đó được thị trưởng bảo vệ!”
“Vậy à, xem ra thị trưởng nơi đây cũng thích chơi đấy chứ! Mặc kệ trước đã, bao giờ không chế được hắn thì g·iết hai con thấp kém đó đi, giống loài này không nên xuất hiện ở địa bàn của ta!”
“Ok đại ca! Bao giờ chúng ta hành động ở Đông thị trấn này?”
“Ngay đêm nay luôn, làm nhanh, làm gọn, làm bất ngờ! Cho vài người đi làm trò ở Tây thị trấn để đánh lạc hướng binh vệ nữa, không thể thất bại ngay ngày đầu tiên!”
“Đệ sẽ đi sắp xếp ngay bây giờ!”
“Ok, nhờ đệ! Mọi người đi nghỉ ngơi đi, đêm nay chúng ta sẽ đánh vào Phong gia!”
“Vâng thưa chủ hội!”
“...”
...
Lâm Thắng mở cửa ra, ập vào mắt là một hành lang dài không thấy điểm cuối.
Hành lang này được xây bằng những viên gạch to xếp xen kẽ nhau.
Chiều rộng, chiều cao khoảng ba mét.
Trong hành lang sáng như ban ngày, không biết thứ gì chiếu sáng cho nữa.
Lâm Thắng đi thẳng theo hành lang, tạm thời chưa thấy có bất cứ thứ gì khác.
Trong lòng hắn nghĩ chỉ thế này thôi sao, không có gì đặc biệt.
Chẳng lẽ mình chưa đi đến nơi có cái đặc biệt sao! Cứ đi rồi xem tình hình đã vậy.
Ở bên trong hầm ngục tầm nhìn của hắn đã quay trở lại như người bình thường, nhìn về phía trước không được xa lắm.
Trong này rất im lặng, chỉ có tiếng bước chân của hắn vang lên văng vẳng.
Đi được khoảng 2km thì hành lang đã có sự thay đổi.
Trong mắt Lâm Thắng, khoảng ba trăm mét phía trước có một lối rẽ phải, trên lối rẽ có hai đèn lửa đang cháy hừng hực.
Không chỉ ở hai trăm mét phía trước mà hắn còn thấy rất rất nhiều đèn lửa ở phía xa trong hàng lang.
Lâm Thắng thầm nghĩ không phải là mê cung đấy chứ, nếu là mê cung thì bao giờ mới tìm được đường ra!
[ Ting, điều kiện hoàn thành hầm ngục: Càn quét hết tất cả quái vật! ]
[ Chú: Mọi thứ trong hầm ngục đồng bộ với thế giới thực. Bị g·iết sẽ c·hết, đánh nhiều sẽ mệt, thời gian dài sẽ đói...Chủ nhân hãy chú ý! ]
Đột nhiên thông báo thế này Lâm Thắng đoán mình sắp gặp phải quái vật rồi, có thể là ở trong những ngã rẽ kia.
Lâm Thắng tập trung tinh thần, không biết quái vật hắn sắp phải đốt mặt sẽ như thế nào.
Cầm lấy kiếm rồi dùng Skill Ẩn nấp, Cảm nhận bước về phía trước.
Đi khoảng năm mét trong cảm nhận hắn đã thấy có sự sống đúng trong ngã rẽ phía trước.
Có mười một sự sống ở trong đó, khí thế không mạnh, phải nói là rất yếu, chỉ bằng yêu thú cấp một trung kì.
Càng đến cảm hắn càng cảm nhận được rõ, ngã rẽ đó giống một căn phòng hơn.
Không một tiếng động đi đến đó, hắn ngó đầu vào xem thì mắt trừng lên.
[ Tên: Goblin Chiến Binh ]
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 42 ]
/
[ Tên: Goblin Cung Thủ ]
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 47 ]
/
[ Tên: Goblin Pháp Sư ]
[ Chủng tộc: Goblin ]
[ Cấp độ: 55 ]
Một đám Goblin cao khoảng 1m5 đang nằm ngủ.
CMN! Đúng thật là hầm ngục như mình nghĩ, xuyên qua thế giới tu luyện nhưng mình phải tăng cấp theo thế giới fantasy, ảo thật đấy.
Hắn đã nghi ngờ lâu rồi nhưng không chắc lắm, bây giờ thấy hầm ngục với cả quái vật thì đã chắc chắn.
Mình xuyên nhầm thế giới, fantasy mới là nơi mình thuộc vệ, bản thân đã trở thành dị biệt trong thế giới.
Cảm thán vài câu rồi quan sát kĩ đám Goblin này.
Cao khoảng 1m5, da xanh, tai dài, mũi nhọn, như trong truyện hay anime.
Goblin chiến binh mặc mỗi quần, đầu trọc, nhìn cả cơ thể rất có cơ bắp.
Goblin cung thủ là giống cái, nhìn cách ăn mặc và có tóc là biết, không lực lưỡng như Goblin chiến binh nhưng trông cơ vẫn rất chắc chắn.
Goblin pháp sư thì khoác một chiếc áo choàng dài hơn người màu đen ở ngoài, người lùn khoảng 1m2. Không biết chúng có thể làm phép gì!
Trong phòng này có một Goblin pháp sư, hai Goblin cung thủ, còn đâu là Goblin chiến binh.
Lần đầu nhìn Goblin ngoài thật nên hắn quan sát kĩ tận năm phút rồi mới quyết định bắt đầu càn quét.
Nhìn ngoài kia còn nhiều chỗ cần càn quét lắm, không làm nhanh thì không biết bao giờ mới xong.
Với đám Goblin cấp thấp thế này hắn không tốn tí sức nào để giải quyết.
Trong vòng ba mươi giây mười một con Goblin đủ loại đ·ã c·hết trong giấc ngủ.
Làm xong rồi hắn vẩy máu trên kiếm đi ra khỏi căn phòng này chuẩn bị đến căn phòng tiếp theo.
Nhưng mà, vừa bước chân ra ngoài cửa hắn nghe thấy tiếng đùng đùng vang lên, hành lang có chút rung động.
Lâm Thắng chăm chú nhìn vào nơi sâu trong hành lang thì thấy đông nghìn nghịt bóng hình đang lao ra từ trong những căn phòng.
Tất cả đều là Goblin, chúng đang chạy về hướng này, mồm hét những từ mà hắn không hiểu.
Có vẻ bọn chúng cảm nhận được đồng loại bị g·iết và đang rất tức giận, muốn trả thù cho nhau.
Quân đoàn Goblin đang chạy đến, chúng đã bịt kín hành lang, Lâm Thắng đoán phải có một hai trăm con đấy.
Xem ra hôm nay phải g·iết hơi nhiều.
Lâm Thắng không hoảng trước cả một đội quân Goblin, hắt bắt đầu hành động.
Giơ hai tay về hướng đám Goblin, chỉ một giây sau, hai hỏa cầu có đường kính một mét đã bắn về phía chúng.
Ầm!!
Những con đi trước ăn trọn hai viên hỏa cầu, c·hết hơn chục con.
Nhưng mà, đám ở sau dẫm lên xác đồng loại điên cuồng lao đến hơn vừa nãy, chúng còn cách hắn khoảng năm mươi mét.
Đúng lúc này Lâm Thắng cảm thấy xung quanh mình có gió thổi ngày càng lớn, bụi bặm dưới đất bị cuốn lên theo gió, chỉ mấy giây sau tầm nhìn của hắn đã bị giảm!
Từ sau đám Goblin xuất hiện mười mấy chiếc mũi tên bay thẳng về vòng xoáy gió bụi dang bao quanh Lâm Thắng.
Vù! Vù!
Tất cả mũi tên đều đã bay thẳng vào trong đó.
Nhưng mà...nó lại xuyên thẳng về phía sau, Goblin chiến binh còn cách hai mươi mét.
Đám Goblin pháp sư ở tít sau nhận thấy được mũi tên đi xuyên qua vòng xoáy bao vây Lâm Thắng.
Chúng cảm thấy không ổn, kêu lên rồi tản phép thuật đi.
Nhưng mà đã muộn, lốc gió biến mất, ở đó không có gì, Lâm Thắng như chưa từng xuất hiện ở đó.
Goblin chiến binh còn cách năm mét thì sững sờ dừng lại, kẻ thù đâu???
Trong lúc chúng còn đang chưa kịp load thì một bóng hình lóe lên.
Lâm Thắng đột nhiên xuất hiện trước mặt đám Goblin và vung kiếm ra.
Xoẹt!!
Mấy cái đầu bay lên, lúc này chúng mới phản ứng lại, nhanh chóng lao đến t·ấn c·ông.
Nhưng mà cấp độ của chúng quá yếu, dù đông nhưng chỉ là cỏ chờ cắt mà thôi.
Mỗi lần Lâm Thắng bước về phía trước là vài cái đầu lìa khỏi cổ, mũi tên từ sau Goblin bay đến vị hắn dùng kiếm gẩy bay.
Gió bụi che mắt không làm gì được hắn vì hắn vẫn còn Skill Cảm nhận, dùng skill còn rõ ràng hơn dùng mắt nhìn.
Chỉ vài phút thôi đã có hàng chục con Goblin c·hết dưới kiếm của hắn, theo tình hình này chẳng bao lâu chúng sẽ bị tàn sát hết sạch.
Nhưng mà không có gì có thể thay đổi được vì chúng quá yếu...
Mười phút sau.
Lâm Thắng đứng trên hành lang lau kiếm, cả người hắn bị nhuộm đỏ bởi máu.
Nhìn trước mặt Lâm Thắng không có con Goblin nào, phía xa xa là một bậc thang đi lên.
Phía sau hắn...xác đủ loại Goblin nằm la liệt, không có một con nào nguyên vẹn, cảnh tượng kéo dài mấy trăm mét trên hành lang, máu đỏ tươi chảy theo từng dòng...
Lâm Thắng hít sâu một hơi, lần đầu g·iết một lúc quá nhiều như vậy cảm giác không quen tí nào, hơi khó chịu.
Mùi máu tươi tanh tưởi bốc lên nồng nặc trong hành lang khiến hắn phải bước về phía trước ngay.
Đằng xa là hành lang, có vẻ hắn đã càn quét xong tầng một.
Không biết hầm ngục này sẽ có mấy tầng, ít nhất sẽ là ba theo hệ thống nói.
Hắn cần phải tiết kiệm sức lực của mình để dành cho những tầng sau, không thể dùng một cách tùy tiện, càng lên quái vật chắc chắn sẽ càng mạnh.
Chém gần hai trăm Goblin ở trên hành lang hắn đã dùng hai phần mười sức lực, còn tám phần có lẽ đủ càn quét xong hầm ngục.
Lâm Thắng đã bước đến chân bậc thang, đứng dưới nhìn lên trên nó rất dài, khoảng năm mươi mét.
Nhấc chân bắt đầu bước lên từng bậc thang, để xem xem ở tầng hai sẽ có quái vật gì đang chờ hắn đến chém.
...