Chương 68: Hầm ngục
“Rất tốt, mọi người nghe đây, trong vòng một tháng chúng ta sẽ phải thâu tóm xong các con đường kinh doanh lớn ở đây!”
“Kim Long Hội chúng ta đã thất bại ở thành cấp thấp Vân Xuyên rồi, ở thị trấn này không được phép thất bại!”
“Đây chỉ là bước đầu để xây dựng kế hoạch trả thù cho các huynh đệ đã bị g·iết trước đó!”
“Vân Minh! Thực lực của thị trấn này thế nào?”
Người ngồi ở nơi cao nhất trong phòng này nói, từ giọng nói có thể đoán được người này khoảng ba mươi tuổi.
“Mạnh nhất là thị trưởng có tu vi Chân Linh trung kì, dưới tay ông ta còn có một Chân Linh sơ kì. Phong gia, Hành gia, Dương Phúc Bang, Thái Hồng Bang, Hồng Phấn Lâu có một Tụ Khí tầng chín, Khang gia có một Chân Linh sơ kì!”
“Tụ Khí tầng tám cả thị trấn có khoảng ba mươi người, quán trà mới khai trương hôm nay rất thần bí, không ai biết thực lực thế nào!”
Người tên Vân Minh này ngồi ngay dưới bên trái ‘đại ca’.
“Thực lực của chúng ta thế nào?” Đại ca ngồi trên cao nhất gật đầu rồi hỏi.
“Chúng ta có một Chân Linh trung kì, hai Chân Linh sơ kì, Tụ Khí tầng chín có bốn người, Tụ Khí tầng tám có sáu người, các anh em còn lại đều ở tầng năm, sáu!” Vân Minh nói.
“Mọi người thấy rồi đấy, bàn về thực lực cao tầng chúng ta không kém cả thị trấn. Nhưng mà để không bị phát hiện là Kim Long Hội chúng ta phải hành động trong âm thầm, khi khống chế được tên thị trưởng rồi mới có thể làm việc ngoài ánh sáng!”
“Bây giờ chúng ta bắt đầu thảo luận xem nên ra tay với thế lực nào là an toàn nhất rồi đến các thế lực tiếp theo, mọi thứ phải thật thuận lợi....!”
...
Sáng hôm sau.
Lâm Thắng lại đi vào rừng săn yêu thú như mọi ngày.
Hôm nay chuyển hướng săn sang khu vực đã từng ở đó trong một năm.
Trước kia yêu thú đã bị hắn chém hết rồi, không biết bây giờ có loài nào di cư đến đó không.
Lâm Thắng chạy nhanh hơn gió xuyên qua những bụi rừng rậm rạp.
Chạy thẳng một đường chẳng thấy yêu thú đâu nhưng linh thảo có kha khá.
Hắn gặp cây nào thì cây đó biến mất khỏi chỗ đang mọc ngay.
Chạy với tốc độ cao nhưng tầm nhìn của hắn không bị ảnh hưởng, nhìn mọi thứ xung quanh như lúc đang đứng im.
Việc tìm kiếm trở nên rất dễ dàng.
Trước mắt đã xuất hiện một con yêu thú, con này hơi giống tê giác, có thực lực cấp hai trung kì.
Lúc này con yêu thú đang đi kiếm ăn, nó cảm giác một làm gió nhẹ thổi qua rồi tầm nhìn bỗng chia làm hai.
Cái đầu của con yêu thú đã bị chẻ làm đôi.
Giết xong con yêu thú cấp hai trung kì này thì Lâm Thắng không chạy vội vàng nữa, quay lại tốc độ bình thường đi săn, tìm kiếm linh thảo.
Chạy nhanh tốn MP đấy, không quan trọng thì hạn chế chạy nhanh.
Đi một đoạn xa sau hắn thấy có con suối nhỏ, đến gần rồi chuyển tầm nhìn xuống dưới nước bỗng phát hiện một hình bóng dài đang di chuyển.
Lâm Thắng đoán được ngay đó là một con rắn.
Thấy rắn hắn lại nhớ đến mấy lần suýt c·hết liên quan tới rắn.
Lần đầu là khi mới bắt đầu vào rừng, gặp ngay một con rắn to rồi chạy trối c·hết, không chạy nhanh có khi đã bị cắn dính độc rồi vào hòm nằm.
Lần thứ hai là đi săn ở sâu trong khu vực rừng thẳng từ thị trấn vào. Nơi đó gặp ngay một con Bạch Mang Xà cấp ba, bị nó đuổi suýt chút nữa m·ất m·ạng thật sự.
Nếu không có đầm lầy sương thì hắn c·hết là cái chắc. Từ đó không dám đi săn theo hướng đấy nữa, đợi lên cấp độ cao hơn thì quay lại trả thù.
Không nghĩ nhiều nữa, Lâm Thắng dơ tay trái lên, vận dụng dòng ma lực trong cơ thể.
Một mũi tên băng to bằng cổ tay dài 2m hiện ra trước mặt hắn.
Lâm Thắng nhắm chuẩn hình bóng ở dưới nước rồi ném mạnh ra.
Ùm!!!
Nước dưới sông bay tung lên kèm theo đó là một con rắn màu nâu cũng bay lên khỏi mặt nước.
Lâm Thắng quan sát thấy đó là một con Trăn yêu, có cấp độ là cấp hai sơ kì, cả thân dài khoảng bảy mét, nó to gần bằng người hắn.
Giờ phút này con Trăn yêu đang nổi lênh đênh trên mặt nước, đầu không thấy đâu nữa cả, máu đỏ ngòm chảy từ phía cổ ra nhuộm màu dòng suối dần dần.
Mũi tên băng của Lâm Thắng đã làm đầu nó tan nát.
[ Bạn đã lên cấp! ]
[ Bạn nhận được một rương cấp E! ]
[ Chế độ hầm ngục đã được mở khóa! ]
[ Đang khởi tạo hầm ngục trong không gian! ]
[ Khởi tạo hoàn tất! Bắt đầu mở tầng một! ]
[ Tầng một đã mở! Mời chủ nhân đến vị trí trên bản đồ để vào trong hầm ngục! ]
Lâm Thắng vẫn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, đột nhiên hệ thống thông báo một loạt, chưa kịp load xong thì có cái bản đồ hiện ở trước mặt.
“Hệ thống! Chuyện gì thế này, những thứ này là gì?!”
Lâm Thắng đành phải hỏi, đang có hơi ít thông tin.
[ Yêu ma của thế giới này không phải là vô hạn và có những yêu ma mà chủ nhân không thể chém nên để trợ giúp chủ nhân cày kinh nghiệm hệ thống đã khởi tạo một hầm ngục ở không gian biệt lập! ]
[ Trong hầm ngục là những giống loài không thuộc về thế giới này, chúng mang trên mình rất nhiều kinh nghiệm, chém g·iết trong hầm ngục tốc độ tăng level sẽ nhanh hơn bên ngoài rất nhiều! ]
[ Hầm ngục sẽ có 3 đến 10 tầng tùy cấp bậc của chủ nhân và sẽ tăng từ 5 đến 20 level theo tầng của hầm ngục! ]
[ Điểm trên bản đồ là cửa vào của không gian hầm ngục hệ thống đã mở ra cho chủ nhân! Người chỉ cần đi đến đó là sẽ vào được hầm ngục! ]
[ Thời gian trong hầm ngục đồng bộ với thời gian thực! Mỗi 6 tháng sẽ có một tầng hầm ngục được mở ra, vị trí của hầm ngục sẽ thay đổi theo sự hỗn loạn trong không gian! ]
Bây giờ Lâm Thắng đã hiểu rồi, cái hầm ngục này được tạo ra để làm nơi cày kinh nghiệm cho mình. Nó như phó bản mỗi tuần của game cày quốc tăng level.
Không biết hình dáng hầm ngục như thế nào nhỉ?!
Những chủng loài không có ở trong thế giới này?
Không phải là Goblin, quân đoàn xác sống hay xương khô gì đấy đâu nhỉ!
Như thế lại giống game quá! Haha!
Lâm Thắng bắt đầu bước đi đến nơi được đánh dấu trên bản đồ.
Chỗ đó không xa lắm, chỉ mười phút sau hắn đã chạy đến nơi.
Không có cánh cửa như lời hệ thống nói và trong tưởng tượng của hắn.
Nơi đó có một quả cầu đang phát sáng rất mở ảo, không thể xác định, không thể nhìn rõ...
[ Chủ nhân hãy chạm vào nó! ]
Lâm Thắng làm theo lời hệ thống, bước đến trước quả cầu phát sáng rồi đặt tay vào đó.
Một giây sau, quả cầu bỗng phát sáng hơn nữa, sáng đến mức trong mắt Lâm Thắng tất cả mọi thứ chỉ có ánh sáng.
Ở bên ngoài, chỗ Lâm Thắng và quả cầu phát sáng vừa đứng đã không còn gì. Lâm Thắng và quả cầu đã biến mất khỏi khu rừng.
Còn chỗ hiện tại của hắn...
Lâm Thắng đang đứng ở trong một không gian toàn màu trắng, xung quanh không có gì ngoài cánh cửa trước mặt.
Lâm Thắng hít sâu một hơi, cảnh tượng vừa nãy không đoán trước được nên hắn có chút bối rối.
Sáng lên một cái rồi xuất hiện ở trong này, thì ra đây mới là cánh cửa hầm ngục mà hệ thống nói.
Lâm Thắng bước đến gần đưa tay đẩy cửa ra, cảnh tượng bên trong xuất hiện dần dần.
...
“Quyết định như vậy đi, chúng ta sẽ thâu tóm khu vực Đông thị trấn trước rồi đến Nam thị trấn, Tây thị trấn, cuối cùng là Bắc thị trấn!”
Trong căn phòng khách của đám người Kim Long Hội, bọn họ đã bàn kế hoạch từ suốt đêm qua đến bây giờ, đã cho ra một kế hoạch chiến lược tạm thời.
Giờ phút này trời đã sáng, mọi cảnh tượng bên trong đã hiện ra một cách rõ ràng.
Chỉ thấy trong này đang ngồi khoảng hai mươi người.
Người ngồi ở cao nhất là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, trên người mặc một bộ y phục trắng xám, khuôn mặt nhỏ nhỏ trắng trẻo trông như một vị người đọc sách.
Người đàn ông trông giống người đọc sách này tên là Triệu Tử An, người cầm đầu mới của Kim Long Hội sau khi chạy trốn từ thành đến thị trấn.
Không ai có thể nghĩ đến Triệu Tử An có vẻ ngoài thanh lịch như vậy lại là người đứng đầu của một hội chuyên đi ăn c·ướp.
Bên trái Triệu Tử An ngồi một người đàn ông cũng tầm tuổi hắn, khuôn mặt người này trông rất già dặn, có chút đen.
Hắn tên là Vân Minh, tay giỏi thu thập tình báo nhất Kim Long Hội, cánh tay phải của chủ hội. Nhưng mà lại ngồi bên trái.
Những người còn lại ngồi bên dưới chia đều ra hai bên, nhìn vẻ bề ngoài có khoảng từ 20 đến 50 tuổi, tất cả đều là nam, không có nữ.
....