Chương 70: Hầm ngục (3)
Lâm Thắng nhanh chân bước lên bậc thang dài trước mắt để lên tầng.
Hắn không biết đây có phải là tầng hai của hầm ngục hay không vì không có gì thông báo cả.
Có thể là tầng hai, cũng có thể là nơi đánh quái tiếp theo của tầng một.
Đợi đánh xong hầm ngục mới có thể biết rõ, lần đầu còn rất bỡ ngỡ.
Vài chục giây sau Lâm Thắng đã đi hết bậc thang, cảnh tượng trên này đã hiện ra trước mắt.
Vẫn là một hành lang như ở tầng dưới nhưng khoảng năm mươi mét phía trước đã thay đổi.
Nó mở rộng ra, đứng từ đây nhìn như đó là một căn phòng lớn.
Lâm Thắng bước đi về phía trước, càng đến gần hắn càng thấy rõ mọi thứ ở đó.
Chính xác một căn phòng, nó rất rộng và cũng rất đông Goblin!
Nhân lúc bọn chúng chưa phát hiện ra thì Lâm Thắng đi nhẹ nhàng trong hàng lang quan sát tổng thể.
Nhìn qua trong căn phòng này có đến hơn hai trăm con, bọn chúng không nhỏ như những con ở tầng dưới mà cao khoảng một mét bảy đến hai mét, người toàn cơ bắp, level trung bình từ 80 cho đến 100.
Đám ở tầng trên mạnh gấp đôi đám ở tầng dưới.
Bọn chúng ngồi túm tụm lại quanh mỗi đống lửa, năm bảy con một đống, có con ngủ, có con nghịch v·ũ k·hí trên tay.
Nhìn một lúc Lâm Thắng xác định có khoảng 250 con trong này, cấp độ không mạnh nhưng vừa to lại còn vừa đông.
Không dễ dàng g·iết như yêu thú tí nào, ba năm con xông đến một lúc thì dễ.
Ở đây động một con sẽ thành động cả 250 con, tất cả xông đến thì có mười tay cũng không đỡ kịp.
Phải đánh như thế nào cho ổn áp đây....Lâm Thắng suy tư trong lòng...
“Khé!!!”
Nhưng mà đám Goblin lại không cho hắn nghĩ!
Một con liếc qua hành lang đã phát hiện ra ‘kẻ phải g·iết’ trong đầu bọn chúng, nó gào lên thông báo cho đồng loại của mình.
Và sau đó...
Géc!! Khè!! Cạc!!
Tất cả Goblin trong phòng nổi điên lên, bọn chúng cầm v·ũ k·hí trên tay, ánh mắt đỏ lừ nhìn về Lâm Thắng đang đứng ở hành lang.
Lâm Thắng giật mình, không nghĩ được gì nữa, hắn nhanh chóng lùi về phía sau.
Đám Goblin gào thét lên đuổi theo con mồi phải săn.
Hắn vừa chạy đến giữa hành lang thì bọn chúng chạy vào hành lang, không có chen chúc mà chừa chỗ cho nhau để tránh làm vướng.
Lâm Thắng thấy thế thì càng cảm thấy tụi này khó chơi, Goblin trong game, phim có thông minh như thế đâu!!!
“Không ổn! Phải t·ấn c·ông làm hao mòn dần nhanh chóng!!!”
Cứ lùi không phải là cách hay, bị dồn vào góc c·hết là xong ngay lập tức!
Lâm Thắng dừng lại tại chỗ, dơ tay lên nhanh chóng bắn ra hỏa cầu 1m!
Vèo! Ầm!!!
Hỏa cầu trúng mấy con Goblin đi đầu nổ vang cả hành lang!
Khó mù nhanh chóng tản đi, đám Goblin lại hiện ra trước mắt hắn.
Kết quả không được tốt cho lắm.
Chỉ có ba con đầu bị trúng trực diện c·hết, mấy con đằng sau bị bỏng bình thường, chúng vẫn đủ sức lao đến tất công.
Gào!!!!
Đám Goblin tức giận tiếp tục lao đến trả thù cho đồng loại của mình.
Lâm Thắng lại ném vài hỏa cầu liên tiếp không cho chúng tiến lên.
Ầm! Ầm! Ầm!!
Tiếng nổ vang lên liên tục trong hành lang, mỗi một t·iếng n·ổ vang lên là có ba đến năm chiếc xác Goblin nằm xuống.
Lâm Thắng cảm thấy có chút may mắn vì tồn tại hành lang ở ngay đây.
Nếu mà chỉ có căn phòng kia thì sẽ cực kì mất sức để g·iết được vài con một lúc.
Còn có nguy cơ bị bao vây và rơi vào chiến thuật lấy thịt đè người.
Bất kì tình huống nào trong số đó đều có thể khiến hắn phải m·ất m·ạng.
Goblin đang giảm dần, MP của hắn cũng đang giảm xuống nhanh chóng.
Hắn không lo việc tốn MP, lọ MP có một đống to chưa dùng đang nằm trong túi, chỉ lo rằng cơ thể sẽ mệt thôi.
MP có thể hồi nhanh nhưng sức khỏe cơ thể không thể.
Ma lực giảm kèm theo sức khỏe giảm tương đương, không có cái gọi là ma lực không giảm xuống thì không mệt đâu!
Hai mươi phút sau.
Hắn dùng hỏa cầu g·iết được khoảng bảy mươi con Goblin, lúc này tần suất hỏa cầu bắn ra đã giảm cực mạnh vì chúng không xông lên nữa.
Bị Lâm Thắng bắn nhiều quá làm sợ rồi, đám này đang lùi lại dần về phía căn phòng lớn.
Lâm Thắng thấy vậy thì thở nhẹ ra, không sợ địch nhiều chỉ sợ nhiều địch không biết sợ.
Hắn đang chuẩn bị buông lỏng thì hành lang bỗng có gió mạnh nổi lên, sau đó vài ngọn lửa bay theo gió từ trong căn phòng ra, gió và lửa lấp kín hành lang ngay tức khắc.
Ánh mắt Lâm Thắng co lại, nhanh chóng lùi về phía sau!
Goblin Pháp Sư đang t·ấn c·ông hắn.
Thấy Goblin Chiến Binh không làm được gì bọn chúng đã đổi lực lượng t·ấn c·ông rồi!
Không thể coi thường đám Goblin này được!
Vút!! Vèo!!!
Lâm Thắng không cần quay lại nhìn cũng biết tiếng đó là tiếng của mũi tên.
Giờ đến lượt Goblin Cung Thủ bắn tên vào hành lang.
Bọn chúng phối hợp rất tốt, tất công kín cả đường phía trước, nếu không có đường phía sau....
Khoan đã!!!!! Đường phía sau đâu??????
Trước mắt hắn không phải là bậc thang như lúc trước mà là một bức tường!!
Bậc thang đã biết mất từ lúc nào không hay.
Trong lúc hắn dừng lại thì những đòn t·ấn c·ông của Goblin đã đến sau lưng còn năm mét!!
Không có thời gian để suy nghĩ, hắn nhanh chóng quay người lại dồn ma lực bao quanh cơ thể làm tấm chắn!!
Không có đường thoát chỉ có thể dùng thân đón lấy.
Ùng!!!
Chỉ hai giây sau hắn đã bị ngọn lửa bao trùm, mũi tên của Goblin Cung Thủ cũng bắn trúng vài cái.
“Géc?!”
Mấy con Goblin đứng ngoài phòng thấy trúng rồi thì nhìn nhau.
Mặc dù trúng nhưng chúng lại không biết con mồi đ·ã c·hết hay chưa.
“Géc! Géc!!”
Vài con lắc lắc đầu rồi chúng lại nhìn vào trong hành lang.
Khói mù vẫn còn đó nên không thể xác định được tình mình bên trong.
Goblin Pháp Sư, Goblin Cung Thủ căng mắt nhìn chằm chằm vào hành lang.
1 giây..
3 giây..
5 giây..
10 giây..
Vèo!!!!!
Một tiếng lướt xé gió vang lên, từ trong hành lang bay ra ba mũi tên băng nhanh như t·ên l·ửa!!
Nhanh đến mức mấy con đứng ngay ngoài hành lang không kịp phản ứng gì, mũi tên băng đã xiên qua đầu chúng nó!!
Khập!! Khập!!!
Ba mũi tên băng xiên qua mấy con mới dừng lại.
Đám Goblin đứng đơ ra đó, chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Géc!!
Hai giây sau mấy con đứng ở ngay ngoài hành lang mới kịp phản ứng lại, nó gào lên muốn bắn tên vào hành lang tiếp.
Nhưng mà nó vừa dơ cung lên thì một ánh sáng lóe lên thẳng đến mặt!
Xoẹt!!
Con Goblin này b·ị c·hém ngang đầu!
Xoẹt! Xoẹt!...
Lại mấy tiếng chém vang lên, những con Goblin đứng gần hành lang đã b·ị c·hém c·hết hết!
Lâm Thắng thở ra khói, g·iết mấy con ở gần xong vẫn không dừng lại, hắn tiếp tục lao đến chém mấy con gần nhất!
Đánh bất ngờ được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Vừa nãy trước khi bị lửa bao trùm hắn đã dùng tốc độ nhanh nhất bao quanh cơ thể bằng một tầng ma lực thật dày đặc, tốn mất 2/3 số MP còn lại.
Nhưng mà, hắn đã dùng hơi nhiều, lúc trúng đòn bản thân cảm nhận được đòn đánh đó rất yếu, chỉ cần dùng 1/5 số MP đã đủ để ngăn cản rồi.
Tuy không g·ây t·hương t·ích nhưng oxi trong hành lang đã không còn, hắn hít phải hai ba hơi khói.
Biết đã dùng quá nên hắn nhanh chóng lấy vài lọ MP ra uống vào để hồi ma lực, mất mười giây hồi đầy rồi xông ra ngoài t·ấn c·ông bất ngờ.
Hành lang đã vô dụng, bây giờ phải chủ động t·ấn c·ông nhanh chóng để chiếm lợi thế.
Chỉ vài giây sau khi xông ra hành lang đã có gần hai chục con Goblin b·ị c·hém c·hết.
Gào!!!
Lúc này chúng đã phản ứng lại rồi đồng loạt lao đến tấn tông, Lâm Thắng không thể chém g·iết một cách chớp nhoáng được nữa.
Hiện tại Lâm Thắng đang đứng yên một chỗ, ba hướng đều có Goblin, không còn đường để thoát.
Lâm Thắng liếc một vòng rồi nhanh chóng cúi xuống đặt tay trái chạm vào mặt đất.
Băng thuật!!!
Tạch! Tạch!!!
Lấy Lâm Thắng làm trung tâm, mặt đất đang biến thành mặt băng một cách nhanh chóng!!
Gào!! Bịch!!
Đám Goblin đang chạy nhanh đến bị trơn không thể phanh ngã lăn quay ra đất, sau đó thứ chào đón nó là một nhát chém lìa đầu.
Xung quanh hai mươi mét đã bị Lâm Thắng đóng thành mặt băng, Goblin đi chân đất không thể đứng được trên đó, khoảng chục con ngã xuống đồng thời chúng cũng đã mất đầu.
Thời gian ngắn nên chỉ đóng băng được một diện tích nhỏ, sau khi chém g·iết mấy con gần nhất và những con khác không thể lao đến Lâm Thắng đã có thời gian mở rộng phạm vi đóng băng.
Hắn lại đặt tay xuống đất thi triển băng thuật.
Băng đóng đến đâu đám Goblin hoảng sợ lùi lại đến đó, nhiệt độ trong phòng đang giảm dần dần.
Chỉ qua vài phút một nửa căn phòng đã bị đóng băng lại, bây giờ hắn đã không phải lo chuyện bị bao vây nữa rồi!
...