Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Cày Level Từ Chém Yêu Ma

Chương 67: Sắp có biến




Chương 67: Sắp có biến

Dù không vào nổi nhưng vẫn có rất nhiều người đứng ở ngoài cửa.



Ba người Lâm Thắng chen mãi mới đến phía trước, đến đây hắn thấy ngay giá vào được ghi trên cửa.



Tầng một cần 500 đồng để đi vào, tầng hai cần 1 viên linh thạch cũng tức là 1000 đồng tiền, tầng ba cần 5 viên linh thạch ( 5000 đồng tiền ).



Mỗi tầng sẽ có các loại phục vụ khác nhau, tầng càng cao dịch vụ càng tốt.



Lâm Thắng nhìn giá mà cũng cảm thấy đắt, đây chỉ là một quán trà thôi, giá không hợp lí tí nào.



Người bình thường có thể trả nổi nhưng do chỉ là quán trà nên họ mới chê đắt, nếu đây là một Hồng Phấn Lâu khác thì mọi chuyện sẽ chuyển ngược lại ngay.



Đã đến đây rồi phải thử cái tốt nhất, Lâm Thắng lấy 15 linh thạch ra đưa cho thu ngân ngay cửa sau đó bước vào quán trà.



“Kính chào ba vị quý khách, mời ba vị đi theo tiểu nữ lên tầng ba ạ!”



Lâm Thắng vừa dẫn hai chị em bước vào thì một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đến đón, giọng nói ngọt ngào dễ nghe khiến người ta rất hài lòng.



“Mời ba vị quý khách ~”



Sau cô gái trẻ là hành lang cửa, ở hai bên hành lang có mười cô gái khác xinh đẹp không kém, dáng người uyển chuyển chuẩn người mẫu hơi cúi chào đón.



Lâm Thắng liếc qua thấy tất cả những cô gái này đều là người tu luyện.



Lâm Thắng biết hắn lên tầng ba mới được hoan nghênh nồng nhiệt như thế này.



Vừa nãy có người vào trước nhưng chỉ đi ở tầng một, chào đón người đó là hai cô gái bình thường, không có mười người tu luyện cúi chào như thế này.



Lâm Thắng nhẹ gật đầu đi theo cô gái trẻ, Mạc Uyên im lặng dắt Ngọc Linh theo sau.



Vừa vào bên trong hắn thấy được ngay kết cấu của cả quán trà.



Nơi đây được xây theo hình tròn bao quanh một hồ nước nhỏ, hồ nhỏ này có đường kính khoảng năm mươi mét.



Trong hồ được thả rất nhiều loại hoa sống trên nước, đủ loại màu sắc trông rất đẹp.



Chính giữa hồ là một đài nhỏ, trên đó có năm cô gái đang nhảy múa.



Lâm Thắng được dẫn đi xuyên qua những phòng uống trà đông kín người.



Nói là phòng nhưng chỉ có ngăn cách ở hai bên, phía trước là chỗ nhìn ra hồ, đằng sau là đường đi qua những phòng khác.





Ở mỗi phòng có hai đến ba bàn.



Tầng một này chủ yếu là người bình thường hoặc là người tu luyện cấp độ quá thấp.



Tầng hai có khác một chút, cũng chỉ được ngăn cách hai bên thành những phòng cho có dáng.



Đường đi ở trên tầng này nằm ở giữa, một bên là để ngắm hồ, một bên để ngắm những cảnh ngoài đường.



Những phòng ngắm đường có rất ít người ngồi, phòng để ngắm hồ lại đông nghịt.



Trên này ngồi những người có tiền và người tu luyện cấp độ Tụ Khí tầm trung.



Tầng ba được phân bố như tầng hai nhưng trên đây đã có những phòng riêng biệt, mỗi phòng chỉ có một bàn và không rộng như hai tầng dưới.



Đến đây để xem múa nên Lâm Thắng chọn phòng có thể nhìn xuống hồ.



Ngồi đây trải nghiệm một thời gian hắn đã biết tại sao chỗ này lại đắt như vậy.



Ở đây phục vụ các loại trà bình thường cộng thêm với trà của người tu luyện.



Tầng một chủ yếu dùng trà bình thường, tầng hai kết hợp trà bình thường với một vài loại trà dành cho người tu luyện.



Tầng ba thì không có trà bình thường mà chỉ có trà dành cho người tu luyện, nước pha trà cũng khác, dùng nước đã được tẩm bởi linh khí gọi là linh thủy để pha.



Người bình thường uống vào sẽ được thanh lọc cơ thể, giảm bớt bệnh tật. Người tu luyện uống sẽ được nâng cao tinh thần, trợ giúp việc tu luyện.



Giá vé vào cửa đó là tiền mua sẵn một ấm trà và một đĩa các loại quả hoặc các loại bánh tùy chọn.



Chất lượng bánh và quả cũng chia theo giá tiền và tầng.



Bánh, trà và quả được mang lên này là loại tốt nhất trong giá tiền, hết thì có thể gọi loại rẻ hơn hoặc đắt hơn.



Ngoài ba thứ đó ra ở đây còn phục vụ một thứ khác...



Người đến uống trà là để nâng cao tinh thần, xua tan mệt mỏi nhưng chỉ có trà thì tính hiệu quả cần thời gian hơi lâu.



Cách để có hiệu quả nhanh hơn đó là dùng con người.



Muốn nâng cao tinh thần hãy tìm người trò chuyện, muốn xua tan mệt mỏi hãy tìm người mát xa cho, và những thứ đó có hết ở đây.





Ở tầng một và tầng hai ngươi có thể bỏ tiền ra mời các cô nương xinh đẹp trong quán cùng trò chuyện, những cô gái ở đây đã được huấn luyện nên sẽ rất biết cách khiến ngươi vui vẻ trong lời nói.



Mệt mỏi trên cơ thể thì có thể mời họ mát xa, chỉ phục vụ mát xa chân, tay, vai gáy, lưng và đầu, không phục vụ những chỗ khác và mát xa không cần cởi đồ.



Ở tầng ba thì khác, mỗi phòng sẽ có hai cô nương đứng chờ sẵn ở ngoài, muốn trò chuyện hay mát xa thì có thể yêu cầu, không mất tiền.



Tầng này có thể cầm tay, dựa vai, gối lên người hai cô nương nếu họ đồng ý, bắt ép sẽ bị xử phạt, binh vệ đảm bảo điều này.



Nghe được thông tin này hắn đoán thị trưởng sẽ có gì đó trong quán trà này.



Hợp tác? Cũng có thể là đóng góp xây dựng...



Lúc này ba người Lâm Thắng đang ngồi xem các cô nương múa ở giữa hồ, hai cô nương được phân đến phục vụ thì bị hắn cho đứng ở ngoài.



Nếu đi một mình hắn có thể thử tí...nhưng mà nghe đến chuyện có cô nương phục vụ thì Mạc Uyên cứ liếc liếc hắn...



Khụ...có vợ hiền ở nhà rồi những cô nương ở đây không là gì cả...



“Oa! Những chị gái kia xinh quá!”



“Họ xoay xoay cũng đẹp quá!!”

“...”



Lâm Thắng cũng phải công nhận những cô gái ở đây vừa xinh vừa múa giỏi, những thứ ở thế giới cũ không thể có.



Mạc Uyên cũng bị những động tác uyển chuyển của những cô nàng bên dưới thu hút, cô đang nghĩ mình có nên học múa cho riêng Lâm Thắng xem không nhỉ, trông hắn có vẻ thích thú...



Ngọc Linh thì khỏi phải nói, cô bé tung hô nãy giờ...



Từ nãy đã chuyển nhóm người khác múa chứ không phải một nhóm cứ múa mãi một kiểu.



Điểm chung của những bài múa là các cô nương luôn đứng thành hình tròn.



Cũng phải thôi vì quán trà được xây theo hình tròn mà!



Chuyện vì khai trương nên mời các cô gái xinh đẹp về múa hắn nghe thấy lúc ở ngoài đường là sai.



Ban đêm thì ngày nào ở đây cũng có những cô gái múa, chỉ là ít tiết mục hơn ngày khai trương thôi.



Ban ngày thay múa bằng hát, đánh đàn...quán trà kinh doanh suốt ngày đêm không nghỉ.





Theo tình hình này thì khách sẽ ngày một đông sau khi những trải nghiệm tuyệt vời được truyền ra, lợi nhuận sẽ tăng một cách cực kì nhanh chóng.



Hai giờ đồng hồ sau.



Chưa chán nhưng Lâm Thắng cảm thấy Lâm Ngọc Linh đã mệt mỏi buồn ngủ nên dắt hai người đi về.



Hôm nay dẫn hai chị em ra ngoài không chỉ mỗi giải tỏa vì ở nhà lâu ngày mà còn để họ biết người ở đây không căm ghét nhân yêu như những chỗ khác.



Hai chị em có thể tự ra ngoài chơi lúc rảnh rỗi, với thực lực của Mạc Uyên thì ở trong thị trấn không có mấy ai động vào được.



Cả ngày đi dạo chơi nhưng mới chỉ đi ở những con phố chính, trong thị trấn còn rất nhiều đường phố khác chưa kịp ngắm.



Chỗ chơi còn rất nhiều nên chuyện dạo chơi còn dài...



Đi thẳng từ Tây thị trấn đến Bắc thị trấn, về đến đây cảnh tượng tối om, chẳng có bao nhiêu người ra đường khiến trong lòng cảm giác có chút vắng lặng.



Náo nhiệt như bên kia vẫn cảm giác tốt hơn nhiều.



Vào nhà Ngọc Linh lao lên giường ngủ ngay lập tức, Lâm Thắng và Mạc Uyên đi tắm rồi mới vào giường ôm nhau ngủ.



Mấy nay Lâm Thắng cảm giác Mạc Uyên có chút lạ, đầu hay dụi vào ngực hắn khi ôm, chân cô nàng hay kẹp lấy chân hắn, động đậy một thời gian rồi mới chìm vào giấc ngủ.



Hắn không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng cô nàng có vài động tác mang đặc tính của nửa dòng máu bên kia thôi.



...



Đêm khuya, phòng khách của một căn nhà không biết nào đó.



Trong này rất tối, chỉ có đúng một ngọn nến thắp sáng lờ mờ, có khoảng hai mươi bóng người đang ngồi ở đây.



“Đại ca, đã thăm dò rõ ràng tình huống kinh tế ở đây. Bắc thị trấn chủ yếu buôn bán binh khí và thịt yêu thú, đường dây này đã bị thị trưởng nắm trong tay!”



“Đông thị trấn kinh doanh lớn nhất là quán rượu, quán ăn. Mạch này được Phong gia nắm trong tay, ở thị trấn này có ba gia tộc lớn nhất, Phong gia nằm một trong số đó!”



“Nam thị trấn buôn bán cá là chủ yếu, có vài sòng bạc, quán ăn lớn. Hành gia nắm trong tay sáu phần đánh bắt cá và mấy quán ăn, một bang phái tên là Dương Phúc nắm trong tay bốn phần đánh bắt cá còn lại, sòng bạc ở đây cũng do bọn hắn mở!”



“Tây thị trấn có kinh doanh sòng bạc lớn, buôn bán linh thảo, hồng lâu, quán rượu lớn nhiều vô số. Bên này có Thái Hồng Bang nắm độc quyền sòng bạc, Khang gia chiếm trọn việc buôn bán linh thảo, có thêm vài quán rượu lớn, hồng lâu không thuộc về thế lực nào!”



“Đó là những mối làm ăn khiến thị trấn này giàu, các loại kinh doanh nhỏ khác không đáng nhắc đến!”



“Thị trấn chỉ có một thương hội buôn bán đồ cho người tu luyện, chi nhánh của Thương Hội Minh Phương trên thành cấp trung Ngọc Thế!”



“...”