Chương 56: 4 tháng
Thời gian cứ trôi đi, bốn tháng đã qua trong nháy mắt.
Trong bốn tháng này không có chuyện gì đặc biệt xảy ra cả.
Thời gian qua Lâm Ngọc Linh rất chăm chỉ học chữ, cô bé đã biết những chữ cơ bản dễ đọc dễ viết.
Do bị Lâm Thắng bắt dậy hoạt động mỗi buổi sáng sớm nên cô bé đã phát triển rất nhanh, từ gầy gò trở thành có da có thịt, cao lớn hơn một chút, nhìn tươi sáng hẳn ra.
Mạc Uyên đã vào vai một người vợ đảm đang mặc dù chưa cưới xin gì.
Ban ngày dậy sớm nấu đồ ăn, quét sân quét nhà rồi chăm lo cho Ngọc Linh vất vả học tập.
Đến khi mặt trời lên cao thì đi chợ mua đồ về nấu bữa trưa cho ba người, Lâm Thắng không ở trong số đó.
Buổi chiều gần giống buổi sáng, cô ở bên cạnh lo cho Ngọc Linh sau đó quét dọn rồi đi chợ nấu bữa tối.
Đêm muộn hết việc làm mới bắt đầu tập trung tu luyện, mọi việc cứ lặp lại như vậy, qua bốn tháng Mạc Uyên đã lên đến Tụ Khí tầng chín.
Lâm Thắng thì duy trì ban ngày ăn sáng xong sẽ vào rừng chém yêu thú, đến khi mặt trời lặn hẳn mới rời rừng về nhà tắm rửa rồi ăn tối với hai chị em.
Qua từng đó thời gian level đã được tăng lên nhiều, kèm theo đó là vô số linh thạch, các loại trang bị.
Hắn có hứng thú với mỗi linh thạch, trang bị nhìn đến phát ngán rồi, chật cả túi mà dùng mãi không hết.
Địa bàn săn yêu thú của hắn qua bốn tháng đã trải dài từ khu vực giáp thị trấn đang ở đến tận chỗ gần thị trấn lúc trước hỏi đường về.
Đương nhiên chỉ là nơi của yêu thú cấp một cấp hai thôi, chỗ có yêu thú cấp ba hắn không dám vào.
Có lẽ hắn phải mở rộng phạm vi xa hơn vì những nơi hắn săn đã hết sạch yêu thú, bị tàn sát không còn con nào.
Điều này đã khiến cho những người vào rừng tìm kiếm linh thảo không gặp tí nguy hiểm nào.
Nói đến linh thảo thì…những ngày gần đây người vào rừng hái linh thảo toàn phải về tay không…
Không phải hắn cố ý hái hết đâu, vì hệ thống đề cử nên linh thảo trong rừng mới bị quét sạch thôi…
Hôm nay Lâm Thắng lại đi săn như thường ngày, hiện tại hắn đang ngồi ở trên đỉnh một ngọn núi trong rừng, nơi đây nằm ở phía Tây của thị trấn từng hỏi đường.
Rừng ở đây không bằng bằng như khu vực gần thị trấn đang định cư mà núi non chập chùng, đứng trên đây thấy được vô vàn đỉnh núi khác, phía trong sâu rừng Đại Ngàn còn có núi chọc thẳng lên mây.
“Bảng thông tin!” Lâm Thắng thầm nghĩ.
[ Tên: Lâm Thắng ]
[ Level: 190 ]
[ HP: 2810/2810 ]
[ MP: 1405/1405 ]
[ Chức nghiệp: Pháp sư (Nhị hệ) Kiếm sĩ (Lv 4) Cung thủ (Lv3) Võ sư (Lv2) Sát thủ (Lv1) ]
[ All skill:
- Skill đặc biệt: Thám Nhãn (Lv4) Ẩn nấp (Lv2) Cảm nhận (Lv2) Ám sát (Lv1)
- Skill phép: Hỏa thuật (Lv4) Kháng hỏa (Lv4) Băng thuật (Lv1) Kháng băng (Lv1)
- Skill buff: Cường hóa vật lí (Lv4) Kháng vật lí (Lv4) Cường hóa phòng ngự (Lv3) Cường hóa ma thuật (Lv3) Cường hóa tốc độ (Lv3) ]
[ Túi: Đá chứa năng lượng (x15750)…]
Trang bị đã bị hắn ẩn hết rồi, nhiều quá vướng cả mắt.
Lên level hắn mở được thêm skill Băng thuật, dùng rất thích. Nhưng mà chỉ có tác dụng với yêu thú cấp một vì level thấp.
Dùng Băng thuật để t·ấn c·ông yêu thú cấp hai nó sẽ như muỗi đốt. Có thể ngưng tụ tảng băng to để đè c·hết nhưng tốc độ rơi không được nhanh cho lắm, yêu thú cấp hai né rất nhanh.
Mới cả ngưng tụ băng càng to thì càng cần đứng yên để tập trung ma lực, trong lúc đó mà bị t·ấn c·ông bất ngờ thì đành phải hủy phép.
Thám Nhãn tăng cấp nên tầm nhìn của hắn cũng được tăng lên, đã đến tận 10km. Ngoài nhìn được thông tin của người, yêu thú, linh thảo ra hắn phát hiện mình có thể thấy thông tin của các loại pháp khí và những thứ được hệ thống cho là vật phẩm.
Skill Cảm nhận từ phạm vi một trăm mét đã thành ba trăm mét.
Skill Ẩn nấp lên một tầm cao mới, hắn có thể đứng cạnh yêu thú cấp hai mà nó không biết nếu không nhìn.
Mở thêm được cái skill Ám sát, hắn không biết dùng skill đó vào đối tượng nào...tạm thời dùng yêu thú làm mục tiêu để nâng cao trình độ…
Ba skill trên được mở ra thì hắn có thêm cả chức nghiệp mới, đó chính là Sát thủ.
Pháp sư, Kiếm sĩ, Võ sư, Cung thủ, Sát thủ….có vẻ hơi nhiều, hệ thống muốn hắn trở thành con người toàn năng phải không…
Nhiều kiến thức quá cũng mệt, phân vân nên dùng cái nào để g·iết yêu thú.
Nhiều khi hứng lên hắn toàn dùng võ để đấu với những yêu thú có thể đứng bằng hai chân, điển hình nhất là gấu. Không thể miêu tả tình cảnh đó một cách nghiêm túc…
…
Yêu thú ở khu vực này không còn, phải đi sang khu vực khác, cứ theo rìa hướng Tây là được. Từ đây bắt đầu nhiều núi non, phải cẩn thận không thì sẽ lạc mất.
Xác định được hướng cần đi rồi Lâm Thắng khởi hành ngay lập tức. Cầm kiếm trên tay lao vùn vụt qua những cành cây.
Nhảy một đường dài sau mới thấy những mục tiêu đầu tiên.
Một đàn yêu thú chim đang đậu trên vài ngọn cây cao.
Lâm Thắng dừng lại ở nơi vừa kín vừa có thể dễ thấy chúng.
Lấy cung tên từ trong túi ra rồi kéo căng nhắm chuẩn vào một con trong số đó.
Vút!!
Mũi tên được thả ra bay với tốc độ không biết bao nhiêu.
Khập!! Géc!!
Mũi tên đâm trúng bụng con yêu thú chim đã ngắm ở trong đàn, nó đau đớn hét lên rồi ngã xuống.
Những con còn lại hoảng loạn bay tứ phía nhằm chạy trốn.
Lâm Thắng lại dơ cung lên nhắm chuẩn.
Vút!! Vút!! Vút!!
Sau ba lần bắt có ba con tiếp rơi từ trên trời xuống, những con khác đã bay đi xa.
Cất cung đi rồi di chuyển tìm mục tiêu mới.
Chốc lát sau.
Hắn phát hiện một hang động rất to, cảm nhận được bên trong có khoảng mười con yêu thú nào đó.
Lâm Thắng vội vã đi vào hang, hắn đứng ở trên một cành cây gần đó quan sát.
Lỗ mang lại phải chạy trối c·hết như mấy lần trước, chờ biết thông tin của chúng rồi mới ra tay.
Ở trên cây khoảng mười phút hắn cảm nhận được đang có một con yêu thú đi ra.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào cửa hang.
Chỉ thấy ló ra ngoài là một có thú có hình dạng như người, bộ mặt bẹt như bị gì đó bằng phẳng đập vào, thân hình lùn béo bao bời lông màu nâu.
“Cứ tưởng yêu thú gì, hóa ra lại là vài con Tinh Tinh!” Lâm Thắng lẩm bẩm.
Đúng vậy, con yêu thú hắn nhìn thấy chính là Tinh Tinh nhưng đằng sau có thêm chữ yêu và đã đến cấp độ yêu thú cấp hai trung kì.
Con Tinh Tinh yêu vừa đi ra ngoài đã đến gần gốc cây hắn đang đứng.
Lâm Thắng cầm kiếm nhẹ nhàng nhảy xuống.
Đúng lúc này Tinh Tinh yêu phát hiện trên mặt đất có một cái bóng, nó ngẩng đầu lên xem ngay lập tức.
Sau đó nó thấy một vệt sáng vụt qua giữa hai mắt với tốc độ rất nhanh.
Chỉ thấy giữa mặt nó hiện lên v·ết m·áu rồi lan dần ra giữa đầu, cuối cùng là giữa thân.
Bịch!!
Hai nửa cơ thể đổ sang hai bên, Tinh Tinh yêu đã b·ị c·hém làm đôi.
Lâm Thắng bước đi về hướng hang động của nó.
Không cần thăm dò nữa vì khí tức to nhất đã b·ị c·hém thành hai nửa, khí tức còn lại ở trong hang không bằng con đó.
Vừa vào hang hắn ngửi thấy một mùi hôi bay trong không khí.
Mùi hôi này khiến Lâm Thắng phải đưa tay lên bịt mũi lại luôn.
Quá khó chịu, hắn tăng tốc đi vào bên trong.
Hang không sâu lắm, chỉ khoảng hai mươi mét.
Đi đến gần cuối hắn nhìn thấy những con Tinh Tinh yêu khác đang nằm ngủ hoặc chơi với nhau.
Con mạnh nhất trong này là cấp hai sơ kì, còn lại chỉ có cấp một.
Lâm Thắng vung kiếm giải quyết nhanh chóng rồi dùng lửa thiêu hết mọi thứ trong này, đám Tinh Tinh yêu ở quá bẩn, mũi chúng nó bị tắc à mà không ngửi thấy mùi hôi như vậy.
Xong việc ở đây hắn di chuyển sang nơi khác, mục tiêu của hắn là một đỉnh núi cao gần đó.
Chạy l·ên đ·ỉnh núi để xác định phương hướng hiện tại của mình, núi non chập chùng rất dễ nhầm và dễ lạc.
Tầm nhìn 10km sẽ bị vô hiệu khi ở những nơi có độ cao thấp.
…
Một lúc sau đã lên đến đỉnh núi.
Nhìn xung quanh một lát hắn thấy được khu đồng bằng bên ngoài và ở một chỗ trên ngoài khu đồng bằng đó có rất đông người tụ tập.
Không biết những người đó tập trung ở đó để làm gì nhỉ.
Lúc hắn đang thắc mắc trong lòng thì một nhóm nhỏ gần hai mươi người ở đó đã chạy thẳng vào trong rừng, tất cả đều là thiếu nam thiếu nữ 15 - 16 tuổi.
Thấy vậy trong lòng hắn càng hỏi chấm thêm, rừng toàn yêu thú mà đám trẻ đó vào làm chi, đi vào để cho yêu thú ăn à.
Xem ra không thể tàn sát ở khu vực này nữa rồi.
…