Chương 50: Rơi vào nguy hiểm
Lâm Thắng rời khỏi thị trấn đi về hướng rừng Đại Ngàn gần nhất.
Chỗ đó cũng là nơi có hố mà đã hắn sống qua đêm đầu tiên trong rừng.
Không biết bây giờ cái hố đó sao rồi nhỉ.
Mấy phút sau.
Hắn đã chạy đến chỗ miệng hố, hiện tại nó đã bị lấp một nửa bởi bùn đất.
Lâm Thắng không quan tâm nữa, bước tiếp vào sâu trong rừng.
Đi qua con suối nhỏ quen thuộc rồi tiến thẳng về phía trước.
Chỉ hơn mười phút sau hắn đã bắt đầu tiến vào khu vực có yêu thú.
Lấy kiếm từ trong túi ra cầm trong tay rồi bắt đầu tập trung tìm kiếm sự hiện diện của yêu thú.
Hắn lựa chọn đi thẳng vào trong săn yêu thú cấp hai, yêu thú cấp một gặp thì chém không thì thôi.
Một lúc sau.
Những con yêu thú đầu tiên đã được phát hiện. Đó là một loài mới hắn chưa từng thấy.
Một đàn khoảng mười con đang đi kiếm ăn trên mặt đất.
Trông giống chó bình thường nhưng bốn chi rất dài, thân hình vừa nhỏ vừa cong, mõm đầy răng sắc nhọn nhô ra.
Lâm Thắng thấy mà cảm thấy kinh dị.
Không nói nhiều, dùng tốc độ nhanh lao thẳng đến chỗ chúng nó.
Xoẹt!!!
Chỉ vài đường kiếm cơ bản cả đàn đã bị hắn chém c·hết trong bất ngờ.
[ Bạn nhận được một rương báu ]
Yêu thú cấp một không có gì để nói.
Dùng đạn lửa bắn vào để đốt xác rồi lên đường tiếp.
Quanh khu vực này có vẻ là địa bàn của những con đó, đi được mấy km hắn lại gặp ba đàn, tất cả đều không thoát khỏi số phận b·ị c·hém.
Khoảng chừng 10km sau yêu thú cấp hai bắt đầu ló ra.
Mấy con Bạo Sư cấp hai là những con đầu tiên b·ị c·hém.
Vào đến khu này hắn mở rộng phạm vi đi săn sang ba hướng, săn lùng mọi yêu thú xung quanh.
…
Lâm Thắng đã đi săn được hơn một tiếng, hiệu quả rất bình thường, không tìm được nhiều lắm.
Gào!!
“Hửm?!”
Hắn vừa chém xong bốn con Cự Giác thì nghe thấy tiếng thú gào ở xa.
Hắn nhanh chân nhảy lên cây rồi chuyền qua cành khác tiến về nơi phát ra tiếng thú.
Rất nhanh hắn đã thấy con gì vừa gào.
Đó là hai con yêu thú đang cắn nhau.
Một con Cự Giác và một con cá sấu, hai con đều là cấp hai hậu kì.
Cá sấu ở đây có vảy trên cột sống lưng rất dài, màu đen xì. Da bên ngoài màu xanh đậm nhìn có vẻ cực kì cứng cáp.
Không biết chúng nó đánh nhau vì cái gì nhỉ.
Lâm Thắng quan sát kĩ xung quanh chỗ chúng nó đang đánh nhau thì phát hiện trên mỏm đá gần đó có một cây nhỏ trông rất bắt mắt.
Có vẻ chúng đánh nhau để tranh giành cây nhỏ này.
[ Tên: Tinh Diệp Thảo ]
[ Loại: Linh thảo ]
[ Cấp độ: Linh thảo cấp hai ]
Thì ra là linh thảo cấp hai, nếu đoán không nhầm cây linh thảo này sẽ quý đối với người hoặc yêu thú cùng cấp độ.
Người sẽ luyện thành đan dược để dùng, mà không biết cây linh thảo này sẽ luyện được đan được gì.
Còn yêu thú thì ngoạm luôn tại chỗ nhỉ.
Mà khoan, mình có thể hái linh thảo trong rừng để bán lấy linh thạch cơ mà, theo như tiểu thuyết thì bán cũng thu được nguồn linh thạch dồi dào.
Chỉ là không biết thế giới này có giống như thế không.
[ Ting, đề nghị kí chủ thu thập linh dược rồi cất vào trong túi! ]
Bỗng một bảng xanh nhỏ hiện ra.
Hệ thống lại cho nhắc nhở, lần nhắc thứ nhất là giữ lại những trang bị hỏng, từ đó đến giờ vẫn giữ lại nhưng chưa thấy có tác dụng gì.
Lần này là bảo hắn thu thập linh thảo, không biết để làm gì đây.
Mà hệ thống đã khuyên thì nên thực hiện, bây giờ chưa có tác dụng thì chắc sau này sẽ có.
Hắn không nghĩ hệ thống sẽ đưa ra những ý kiếm vô bổ.
Gào!!!
Lúc này con Cự Giác bị Cá Sấu yêu cắn vào một bên chân khiến nó phải rống lên vì đau.
Lâm Thắng quyết định ra tay luôn, mà không biết kiếm của mình có xuyên qua được lớp da dày của con Cá Sấu yêu không nhỉ.
Hắn bắt đầu nghi ngờ về những binh khí cấp E rồi.
Lúc chém Gấu yêu hậu kì không có da dày cần hai phát mới c·hết, con này da dày hơn rất nhiều chắc chắn không chém được rồi.
Dùng hỏa cầu được không nhỉ! Dùng nhỏ sẽ không c·hết mà dùng to có khả năng bay luôn cả Tinh Diệp Thảo gần đó.
Lâm Thắng quan sát kĩ lại hai con đang đánh nhau, sắp phân ra thắng bại rồi, Cự Giác đang yếu dần vì mất máu. Cá Sấu yêu vẫn còn sung sức lắm.
Con Cự Giác thì chém được, Cá Sấu yêu lại không thể chém.
Chém vào những chỗ yếu thì sao nhỉ!
Hắn quan sát phần bụng của con cá sấu, nơi đó không sần sùi như phần lưng nhưng nhìn vẫn rất dày, chưa chắc đâm vào được.
Thấy con Cự Giác sắp c·hết hắn quyết định ra tay luôn, có phương án để t·ấn c·ông rồi.
Lâm Thắng bật mode buff t·ấn c·ông, tốc độ và skill ẩn nấp lên.
Sau đó đẩy tốc độ lên nhanh nhất, chỉ 0,1 giây từ trên cây đã xuất hiện bên cạnh hai con yêu thú.
Nhanh đến mức chúng nó không kịp nhận ra có người đến.
Vừa xuất hiện một kiếm đã chém thẳng vào cổ con Cự Giác.
Xoẹt!!
Một chiếc đầu bay ra, lúc này con Cá Sấu yêu đã phát hiện Lâm Thắng.
Nhưng nó chưa kịp làm động tác gì một kiếm đã chọc thẳng vào mắt phải nó, sau đó là mắt trái.
Gào!!
Con Cá Sấu yêu rống lên vì đau, tầm nhìn đã mất, nó dãy dụa cuồng loạn lên, miệng há to cắn xung quanh nhằm thịt tên đã hại mình.
Nhưng mà Lâm Thắng đã không còn đứng ở chỗ đó nữa, hắn đã ở trên mỏm đá hái Tinh Diệp Thảo cất vào trong túi.
Làm xong thì hắn triệu hồi hỏa cầu có đường kính 1m ném thẳng về con cá sấu đang cắn lung tung.
Ầm!!!
Một v·ụ n·ổ diễn ra ngay khi hỏa cầu chạm vào con Cá Sấu yêu.
[ Bạn đã lên level ]
Vài chục giây sau bụi mù đã tản đi, con Cá Sấu đã nằm bất động dưới hố được tạo ra bởi v·ụ n·ổ.
Nhìn thấy hiện trạng bây giờ của nó hắn phải cảm thán da dày thật đấy.
Trong hố, cơ thể con Cá Sấu vẫn còn nguyên, không mất bộ phận nào, v·ụ n·ổ chỉ làm bay gần hết lớp da của nó thôi. Trong khi đó cơ thể Cự Giác đã tan thành mấy mảnh.
Không để ý nữa, hắn di chuyển đi săn tiếp.
Đi được hơn 3km về phía trước, trước mặt hắn xuất hiện một đầm lầy không biết rộng đến bao nhiêu.
Giờ đã biết tại sao Cá Sấu ở trong rừng rồi, nó đi ra từ chỗ này.
Có tầm nhìn 5km nên hắn thấy sâu trong đầm lầy có sương mù bao bọc.
Sắp giữa trưa rồi mà vẫn còn sương mù, chứng tỏ trong đó rất nguy hiểm.
Hắn không định đi vào trong đó tìm đường c·hết đâu.
Vừa quay người để đổi hướng săn gì hắn bỗng cảm nhận được gì đó, thần kinh căn cứng lên, bật nhanh sang bên trái!
Ầm!!!
Chỗ hắn vừa đứng bị thứ gì đó t·ấn c·ông khiến đất bùn bay tung tóe.
Lâm Thắng lăn vài vòng rồi đứng dậy thật nhanh, cầm kiếm căng thẳng nhìn về bên phải.
Chỉ thấy từ trong bụi cây to của đầm lầy có một thân hình dài nhô lên cao năm mét.
Thân hình này to ngang bằng người hắn, da bên ngoài mang màu bạc óng ánh.
Nhìn lên phía trên đỉnh, cái đầu của nó có hai mang như cá, lưỡi đang thò ra thụt vào nhìn thẳng vào mắt hắn.
Xè!!!
Một con rắn khổng lồ ở ngay đó mà skill cảm nhận không thể nhận thấy.
[ Tên: Bạch Mang Xà ]
[ Chủng tộc: Yêu thú ]
[ Cấp độ: Cấp ba sơ kì ( Yêu Sư sơ kì ) ]
Ánh mắt hắn run lên khi thấy thông tin của con rắn trước mặt.
Biết tạo sao mà cảm nhận không có tác dụng rồi, bởi vì sự chênh lệch cấp độ.
Không có tốc độ nhanh hơn bình thường thì vừa nãy đã bị nó ngoạm c·hết rồi.
Nguy hiểm thật!
Nhưng mà vẫn chưa thoát được, con Bạch Mang Xà này tỏa ra một khí thế rất mạnh.
Cú ngoạm vừa nãy chưa phải là tất cả của nó, thậm chí mới chỉ thấp nhất thôi.
Tình cảnh hiện tại của hắn cực kì nguy hiểm.
Chắc chắn không thể đánh, còn chạy thì…
Ánh mắt nguy hiểm của Bạch Mang Xà nhìn chăm chú thế kia chỉ sợ vừa chạy là c·hết luôn.
Mồ hôi đã xuất hiện đầy trên trán, cả người đều căng cứ lại không dám động.
Bây giờ không thể hành động một cách mù quáng.
Xè!!!
Lúc này con Bạch Mang Xà di chuyển ra khỏi bụi bò dần về phía trước.
Nó chuẩn bị làm thịt con mồi ngon trước mắt.
Tim Lâm Thắng nổ ra đến nơi!!!
Nhưng lúc này trong cảm nhận hắn thấy phía sau có thứ gì đó lao đến với tốc độ rất nhanh.
Vượt qua một trăm mét chỉ trong vòng hai giây, nó đã đến ngay sau lưng hắn và không dừng lại.
Lâm Thắng nhanh chóng làm ra phản ứng, bật tránh về phía bên trái, hướng này là hướng đi vào đầm lầy.
Ầm!!!
Chỗ vừa đứng lại bị t·ấn c·ông!
Hắn có chuẩn bị nên đã né được, nhìn lướt qua đó lại là một con Bạch Mang Xà nhưng nhỏ hơn.
Vừa dừng lại thì cảm nhận thấy nguy hiểm sởn tóc gáy, đó là con Bạch Mang Xà cấp ba sơ kì t·ấn c·ông.
Đòn t·ấn c·ông quá nhanh nên hắn chỉ kịp lùi về phía sau một mét.
Ầm!!
Không né được hoàn toàn, vẫn bị nó va trúng!!
Lâm Thắng bay ra sau theo một đống bùn đất.
Hắn lăn vài vòng rồi mượn quán tính còn dư bật dậy lao thẳng vào sâu trong đầm lầy.
Nhịn đau ở ngực đẩy tốc độ lên cực hạn, giờ khắc này chỉ còn nước chạy về phía trước.
Géc!!!
Con Bạch Mang Xà cấp ba sơ kì gào lên rồi đuổi theo, tốc độ lại không kém Lâm Thắng chút nào.
…