Chương 41: Đối thủ xuất hiện
Vài giây sau đám Lục Mối trong hang đã xông ra, gần hai mươi con phóng lên cùng một lúc.
Lâm Thắng giả bộ như bị giật mình lùi về phía sau hai bước.
Chuyện tiếp theo không ngoài dự đoán, hắn vừa lùi đến bước thứ hai thì những con đằng sau đã lao đến t·ấn c·ông hắn với tốc độ rất nhanh.
Gần hai mươi con phía trước cũng không kém, hiện tại hắn đã bị bao vây tứ phía.
Mắt thấy cả đám chuẩn bị cắn trúng người thì hắn đột nhiên biến mất tại chỗ.
Biến mất nhanh đến mức đám Lục Mối vẫn cứ tưởng đã cắn trúng hắn rồi.
Nhưng sự thật là bọn trúng cắn trúng lẫn nhau, có con bị cào c·hết luôn.
Lúc bọn chúng kịp phản ứng lại thì thấy trên đầu có ánh sáng đỏ rực.
Ầm!!
Một hỏa cầu nhỏ bay từ trên xuống đã nổ ở chính giữa đám Lục Mối, sau v·ụ n·ổ không còn con nào sống cả.
Lúc này Lâm Thắng rơi từ trên xuống.
Vừa nãy trước khi mấy con Lục Mối cào với cắn gần người hắn đã đẩy tốc độ lên nhanh nhất rồi nhảy lên trên.
Cú nhảy đó cao bốn mươi mét, hắn có thể dùng ma lực làm thân thể mình rơi chậm hai giây trên không trung.
Dùng hai giây đó để bắn ra một hỏa cầu chính giữa đám Lục Mối, một chiêu dùng xong không còn con nào sống, nhanh gọn lẹ.
Đến đây đám Lục Mối ở khu vực này đã bị diệt tuyệt.
Hắn quay lại nhìn đống xác Lục Mối ở sau, máu tươi đang chảy thành dòng ra xa, mùi tanh bay nồng nặc cả khu vực.
Mùi máu nồng như thế này không biết có loài nào ngửi thấy rồi đến kiếm ăn không nhỉ.
Lâm Thắng nhảy lên một cây cao gần đó rồi quan sát.
Quả là có, từ trên này hắn thấy ở bên phải đang có một đàn Bạo Sư khoảng mười lăm con đang rình mò.
Bên trái cũng có, sáu con sói đang nấp trong một bụi cây.
Sói à, nên đi thăm ổ sói khiến mình suýt c·hết một lần nhỉ.
Nhưng trước đó phải xử lí xong mấy con định ăn vụng này đã.
Lâm Thắng bật từ cây này sang cây khác, bật đến gốc cây cạnh đám Bạo Sư đang rình mò.
Nhờ skill ẩn nấp nên hắn di chuyển rất nhẹ nhàng và không bị chúng phát hiện.
Đám Bạo Sư chỉ có cấp một, hắn có thể không cần dùng skill cẩn thận như vậy, lao đến đánh một trận là xong việc.
Nhưng như thế có khi thành thói quen mất và skill sẽ không vận dụng thành thạo được, những lúc cần thiết dùng skill lại vận dụng một cách vụng về là toi đời.
Nó nằm hết trong đầu mà không dùng cho quen thuộc thì không khác gì nghiệp dư mới biết cả.
Đến cây bên cạnh đám Bạo Sư rồi hắn nhảy xuống giữa bọn chúng một cách bất ngờ.
Không chờ chúng kịp phản ứng hắn đã chém ra vài đường kiếm, cả mười lăm con đều bị đứt thành hai trong nháy mắt.
Kiếm thuật của hắn đã thành thạo đến một mức độ rất cao rồi, hắn không biết định nghĩa cảnh giới đó như thế nào. Chỉ có thể nói khi cầm kiếm ta vô địch trong cùng cấp độ.
Chém xong đám Bạo Sư hắn không dừng lại, di chuyển nhẹ nhàng sang chỗ bụi có sói.
Cũng như Bạo Sư, chúng bị giải quyết trong chớp mắt.
Hắn lại nhận được thêm ba cái rương cấp F.
Xong việc ở đây hắn cởi bỏ chiếc áo choàng đã dính đầy máu ra.
Mặc dù dính đầy máu nhưng chiếc áo choàng không có tí mùi nào, cứ như nó có chức năng khử mùi.
Có lẽ đồ của hệ thống mang những tác dụng ẩn mà không được liệt kê ra.
Vắt chiếc áo choàng đầy máu lên cành cây rồi lấy chiếc khác ra mặc.
Phải kiếm dòng suối giặt đi mới được, dính máu nhìn hơi kinh dị.
Hiện tại không biết nơi nào có nước nên chỉ đành cuộn tròn lại cho vào đồ túi hỏng rồi lên đường tiếp.
Mục tiêu tiếp theo là hang Sói yêu năm xưa, chỗ đó suýt lấy mạng hắn một lần rồi còn bị Lang Sừng bắt về hang nữa chứ.
Không biết bây giờ đám Lang Sừng thế nào nhỉ, có nên đi qua kiếm tí kinh nghiệm không nhỉ. Dù sao đàn Lang Sừng đó rất đông.
Đi thẳng theo hướng ổ Sói yêu, bây giờ chỉ nhớ mang máng chúng ở phía này, cụ thể chỗ nào phải đi tìm mới biết được.
Mười phút sau.
Vẫn chưa thấy ổ Sói yêu nhưng trên đường đi tìm lại gặp những yêu thú khác, chúng đều mất đầu rồi ngủ không tỉnh nữa.
Không thấy đám Sói yêu đó thì thôi, không quan trọng lắm, giờ đi lùng cả khu tìm yêu thú vậy.
Bắt đầu mở rộng phạm vi tìm kiếm đi vào bên trong, hắn còn rất nhiều thời gian, vào sâu săn yêu thú cấp hai vẫn tốt hơn.
Một lát sau con yêu thú cấp hai đầu tiên đã được phát hiện, nó đang nằm ngủ rất ngon.
Con yêu thú này là một loài mới hắn chưa từng thấy.
Nhìn rất giống tê giác nhưng đầu lại hình tam giác và có ba chiếc sừng nhọn trên đó.
Hắn dừng lại trên một cành cây quan sát xem đó là con gì.
[ Tên: Cự Giác ]
[ Chủng tộc: Yêu thú ]
[ Cấp độ: Cấp hai sơ kì ( Yêu Đồ sơ kì ) ]
Xem xong thông tin rồi hắn không để ý nữa.
Quan sát xung quanh hắn thấy thêm mấy con nữa, chúng ngủ mỗi con một nơi không xa nhau lắm.
Lâm Thắng cất kiếm đi rồi lấy cung tên ra.
Kéo căng dây cung nhằm vào đầu con gần nhất.
Nếu bắn như bình thường thì mũi tên sẽ chỉ xuyên vào người chúng một ít thôi, chưa đủ để lấy mạng.
Nhưng nếu mũi tên được bao quanh bởi ma lực để tăng tốc độ và lực bắn thì…
Vút!!
Lâm Thắng thả tay ra, mũi tên bay nhanh hơn cả t·ên l·ửa phát ra tiếng trong không khí.
Phập!!!
Mũi tên xuyên thẳng vào đầu con Cự Giác bị nhắm trúng, nó giãy một cái rồi bất động luôn.
Khi có ma lực mũi tên sẽ được tăng lực sát thương, lúc này đã thể xuyên qua lớp da dày của yêu thú và lấy mạng chúng.
Riêng những con Yêu Thú cấp hai trung kì trở xuống có thể bị xuyên qua hộp sọ.
Sau đó Lâm Thắng vẫn dùng cung tên tiễn những con Cự Giác đang nằm gần đó đi theo con đầu tiên.
Làm xong hắn nhặt lại mũi tên rồi đi tiếp vào trong.
…
Lúc này trời đã tờ mờ sáng.
“Gào!!!!”
Ở đâu đó trong rừng vang lên một tiếng thú gào to đùng.
Quay sang nơi đó thì thấy đó là một con gấu màu đen cao tận ba mét.
Trước mặt nó có một người đang đứng cầm kiếm dính đầy máu và dưới chân người này có vài xác gấu đã b·ị c·hém rất nhiều nhát.
Con gấu cao ba mét này gào lên vì thấy đồng loại của mình bị g·iết.
Hiện tại nó đang tức giận, chỉ muốn xông đến cắn xé kẻ đã g·iết đồng loại của nó.
[ Tên: Gấu yêu ]
[ Chủng tộc: Yêu thú ]
[ Cấp độ: Cấp hai cực hạn ( Yêu Đồ cực hạn ) ]
“Xem ra đây là con đầu đàn của đám gấu này!” Lâm Thắng nghĩ.
Đang đi săn yêu thú hắn phát hiện một đàn Gấu yêu đang ngồi ăn sáng.
Không nghĩ nhiều, hắn lao vào chém g·iết ngay.
Đàn Gấu yêu này rất mạnh, có một con cấp hai hậu kì, ba con cấp hai trung kì và năm con cấp hai sơ kì.
Chém hết bọn chúng cứ tưởng xong rồi ai ngờ bỗng có một con Gấu yêu cao tận ba mét xuất hiện rồi gầm lên rất to.
Có vẻ nó đang rất tức giận vì mình đã g·iết hết đàn gấu.
Con này đã đến cấp hai cực hạn, nó tương đương với Chân Linh cực hạn của người tu luyện.
Nhưng yêu thú có thân thể và sức mạnh hơn loài người nên khi ở cùng một cấp độ yêu thú sẽ mạnh hơn người tu luyện.
Lúc đánh với Trần Đông do không có v·ũ k·hí cứng nên không thể phát huy được sức mạnh, bị ông ta dồn ép một chút.
Bây giờ gặp phải đối thủ còn mạnh hơn cả ông ta liệu hắn sẽ đánh thế nào.
Không thể đối cứng với nó vì chưa chắc thanh kiếm trên tay mình có thể gây ra nhiều sát thương.
Vừa nãy chém con Gấu yêu cấp hai hậu kì không vào sâu được bao nhiêu, phải chém hai lần mới g·iết được nó.
Gào!!!
Lúc này con Gấu yêu ba mét đập một tay đến, tốc độ của nó không tương đồng với kích cỡ cơ thể tí nào.
Ầm!!!!
Một đập của nó rung cả đất, chỗ Lâm Thắng đứng đã bị lõm xuống một hố to.
“Phù! Suýt c·hết!!”
Hắn phải đẩy tốc độ lên cực hạn mới có thể tránh được phát vừa nãy, không ngờ nó lại có thể t·ấn c·ông một cách nhanh như vậy.
Lâm Thắng nhảy ra sau giữ một khoảng cách với nó rồi bắn ra mấy phát đạn lửa.
Ầm!! Ầm!! Gào!!!
Đạn lửa trúng người con Gấu yêu cao ba mét nhưng chỉ làm cháy lớp lông bên ngoài, không gây sát thương cho nó được.
Lâm Thắng dùng đạn lửa coi như đã chọc giận nó hết mức, con gấu gào lên rồi xông về phía Lâm Thắng.
Xem ra đạn lửa không có tác dụng. Đạn lửa bé không có tác dụng thì dùng đạn lửa to!
Lâm Thắng lùi nhanh lại không cho Gấu yêu đến gần mình, vừa lùi vừa ngưng tụ hỏa cầu.
Trong một giây hỏa cầu có đường kính một mét đã ngưng tụ xong, hắn ném thẳng về phía con gấu đang đuổi theo.
Ầm!!!
Hỏa cầu trúng mục tiêu rồi nổ vang một tiếng, bụi mù tung bay lên, uy lực của hỏa cầu mạnh hơn đạn lửa rất nhiều.
Con Gấu yêu ăn trọn nó sẽ không dễ chịu đâu!
….