Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Cày Level Từ Chém Yêu Ma

Chương 4: Lên level




Chương 4: Lên level

Thấy hai con lợn rừng mở mắt ra nhìn mình tim Lâm Thắng ngừng đập lại. Hắn cảm thấy mình phải c·hết ở đây.

Nhưng mà hai con lợn rừng không nổi điên như trong tưởng tượng của hắn.

Chúng vẫn nằm yên ở đó không động.

“Có gì đó không hợp lí!”

Lúc này máu trong người đã được lưu thông, hắn dần bình tĩnh lại, hai mắt cũng đã nhìn rõ.

Hắn nhìn hai con lợn rừng thật kĩ, thấy chúng như đang hấp hối.

Đến đây hắn đã hiểu ra hai con lợn rừng này bị rơi xuống hố một thời gian dài, bây giờ đói sắp c·hết.

Để chắc chắn suy nghĩ của mình Lâm Thắng nhặt một hòn đá lên ném về phía con lợn rừng.

“Bốp!”

Hòn đá trúng đầu một con lợn.

Chúng vẫn nằm đó không động. Điều này đã chứng minh suy nghĩ của hắn là đúng.

Lâm Thắng thở phào một hơi rồi đi đến gần hai con lợn.

Đến gần quan sát thì thấy hai con lợn rất gầy, không to tròn như lợn bình thường.

“Ọc..ọc..!”

Bỗng bụng của Lâm Thắng kêu lên.

Hắn xoa xoa bụng mình.

“Không ngờ trưa rồi, vất vả cả một buổi sáng chưa làm được gì!” Lâm Thắng nói.

Hắn nhìn xuống hai con lợn, rồi lại nhìn xung quanh, ánh mắt dừng lại ở một hòn đá to. Nhìn hòn đá lại nhìn hai con lợn.

Lâm Thắng nhắm mắt lại hai giây rồi đi đến nhặt viên đá lên.

“Lợn đệ, ra đi thanh thản!”



Lâm Thắng đang đứng bên hai con lợn.

Lúc này hai con lợn đã không còn hấp hối nữa mà đi luôn rồi.

Bỗng Lâm Thắng cảm thấy cả người thư thái như được lên thiên đường.

'Ting, bạn đã lên cấp!

Mở khóa chức nghiệp: Kiếm sĩ (Lv 1) Pháp sư ( ???)

Mở khóa skill: Hỏa thuật (Lv 1) Kháng hỏa (Lv 1)

Quà rơi từ việc chém g·iết: Rương báu (F) x1, nanh heo rừng x4'

Nhìn thấy bảng xanh hiện ra trước mắt Lâm Thắng sững sờ, lên cấp rồi sao?! Lên cấp còn mở skill nữa!

Lâm Thắng cảm thấy trong đầu mình bỗng có thêm vài thứ.

Đó là một ít kiến thức dùng kiếm và hỏa thuật.

“Đúng là game rồi!” Lâm Thắng cảm thán.



“Bảng thông tin!” Lâm Thắng nghĩ trong đầu.

'Tên: Lâm Thắng

Level: 1

HP: 20/20

MP: 7/10

Chức nghiệp:Pháp sư (???) Kiếm sĩ (Lv 1)

All skill: Hỏa thuật (Lv 1) Kháng hỏa (Lv 1)

Túi: Rương báu (F ) x1, nanh lợn rừng (x4)

Chú: Muốn xem thông tin chỉ cần ấn vào cái cần xem'

Nhìn thấy có 4 cái nanh lợn rừng trong túi Lâm Thắng nhìn xuống hai con lợn.

Bốn cái nanh sắc nhọn trên miệng chúng đã biến mất.

“Hừm! Lấy lúc nào mà nhanh thế không biết!” Lâm Thắng trầm ngâm.

Còn thấy một rương cấp F, Lâm Thắng không biết bên trong có gì, tay ấn vào chiếc riêng trên bảng xanh, một bảng xanh khác hiện ra bên cạnh.

Vật phẩm: Rương báu (F)

Mở ra sẽ nhận được các đồ vật sau: Vũ khí (F) trang bị (F) thuốc HP (F) thuốc MP (F) đá chứa năng lượng

Mở / Đóng

“Đù, mở sẽ nhận được nhiều thế cơ à!”

Lâm Thắng kinh ngạc khi thấy thông tin của chiếc rương.

Không biết đồ F có xịn không nhưng thấy nhiều đồ là thích rồi.

“Nếu level thấp nhận được rương cấp F thì lên level cao sẽ nhận được rương cao cấp hơn nhỉ!”

Nghĩ được điều này Lâm Thắng cảm thấy mình phải mau nâng cao level lên mới được. Không biết có đồ xịn nào đang chờ mình mở đây.

Lâm Thắng ấn chữ mở trên bảng xanh.

‘Ting, bạn nhận được những vật phẩm sau: Kiếm (F) x1, áo choàng (F) x1, thuốc HP (F) x5, thuốc MP (F) x5, đá năng lượng (x10)’

Rương trong túi đồ đã biết mất, thay vào đó mà một đống đồ mới.

Lâm Thắng ấn vào từng đồ vật một để xem thông tin.

Vật phẩm: Kiếm (F)

Buff: Tăng 10% sát thương

Thông tin: Được rèn từ sắt nguyên chất

Lấy ra / Đóng

/

Vật phẩm: Áo choàng (F)



Buff: Tăng 10% phòng ngự

Thông tin: Được chế tác từ một loại da thú

Lấy ra / Đóng

/

Vật phẩm: Thuốc HP (F)

Tác dụng: Hồi 10% HP

Thông tin: Được pha chế từ nhiều loại thảo dược

Dùng / Lấy ra / Đóng

Chú: Có thể dùng như nước uống

/

Vật phẩm: Thuốc MP (F)

Tác dụng: Hồi 10% MP

Thông tin: Được pha chế từ nhiều loại thảo dược

Dùng / Lấy ra / Đóng

Chú: Có thể dùng như nước uống

/

Vật phẩm: Đá chứa năng lượng

Thông tin: Được kết tinh từ năng lượng của đất trời

Lấy ra / Đóng

/

Xem thông tin của từng vật phẩm một xong Lâm Thắng lấy hết ra ngoài quan sát.

Một đống vật phẩm được vứt la liệt trên mặt đất.

Lâm Thắng cầm thanh kiếm lên vung thử.

Hơi nặng, dài khoảng 80 cm, lưỡi kiếm sáng bóng, trông cực kì sắc bén.

“ Tạm ổn, dùng được!”

Vung vài đường cho quen thuộc rồi Lâm Thắng đưa ra kết luận.

Lâm Thắng để thanh kiếm sang một bên, bắt đầu quan sát những vật còn lại.

Chiếc áo choàng rất dài và rộng, Lâm Thắng khoác lên thử vạt áo đã chạm đến cổ chân.

“Không biết da thú này có gì mà tăng phòng ngự được nhỉ!” Lâm Thắng sờ sờ chiếc áo choàng nói.

Trong thông tin chiếc áo choàng này được chế tác từ da thú mà hắn không thấy khác vải chỗ nào. Hoặc là hắn không đủ trình để thấy sự khác biệt.

Cầm lọ thuốc HP và MP lên quan sát. Hai lọ thuốc này có bề ngoài giống nhau, ống hình trụ to bằng ngón tay người lớn, dài cũng tầm đó.

Lọ HP thì màu đỏ, còn lọ MP thì màu xanh, đúng như trong game.

Quan sát xong hắn lại để vào trong túi hệ thống.



Còn lại là mười viên đá năng lượng.

Lâm Thắng cầm một viên lên quan sát. Hắn cảm thấy viên đá này quen quen. Một ít thông tin hiện ra trong đầu.

“Đây là linh thạch của thế giới này mà!”

Trong kí ức của hắn có thông tin về viên đá này.

Nó là linh thạch, một loại tiền của thế giới. Cũng có thể dùng nó để tu luyện. Không biết tại sao hệ thống lại gọi nó là đá chứa năng lượng.

“Một linh thạch có thể đổi được 1000 đồng tiền, mà ăn một bữa cơm chỉ mất khoảng 10 đồng. Vậy một viên này có thể ăn được 100 bữa!!”

Lâm Thắng nhớ lại giá của những viên linh thạch này.

Biết được linh thạch có giá như vậy mà hắn thì không cần phải vất vả để kiếm, chỉ cần g·iết vài con quái là có được rồi.

Nghĩ đến đây hắn cảm thấy rất vui vẻ, sau này không cần phải lo chuyện không có đồ ăn, không có chỗ ngủ nữa rồi!

“Khoan đã, mình không thể quay lại thị trấn. Nếu quay lại đó thì chắc chắn Lâm Đông sẽ biết, đến lúc đó muốn chạy cũng không được!”

Lâm Thắng nhớ đến Lâm gia là một gia tộc có quyền ở thị trấn. Quay lại đó khác gì tự tìm c·ái c·hết.

“Haiz, chỉ có thể ở trong rừng vậy!” Lâm Thắng thở dài, hắn quyết định ở trong rừng này.

Bây giờ hắn đã có chút kĩ năng, không đến nỗi không kiếm ăn nổi.

Chờ sau này mạnh lên thì về đó một chuyến. Lâm Đông đã g·iết mình một lần, mình không g·iết lại hắn thì quá thiệt thòi.

“Ọc..Ọc.!”

Bụng lại kêu lên.

Lâm Thắng cất hết đồ vào túi chỉ để lại thanh kiếm.

Cầm lấy thanh kiếm bắt đầu làm thịt hai con lợn rừng.

Thanh kiếm đúng là rất sắc bén, hắn chỉ cần cứa một chút đã cắt được một mảng lớn rồi.

Tay phải hắn cầm một miếng thịt to bằng đầu dơ lên, tay trái đưa xuống dưới, trong đầu nghĩ :“Hỏa thuật!”

“Vù!!”

Một vòng tròn ma thuật màu đỏ sáng trên trong lòng bàn tay hắn, sau đó là một ngọn lửa cháy bùng lên.

“Haha, chắc mình là người đầu trên trên thế giới này dùng hỏa thuật để nướng thịt nhỉ!”

Lâm Thắng cười nói.

Hắn không cảm thấy tí nhiệt độ nào từ ngọn lửa cả, như đó không phải là lửa vậy.

Nhưng mà tiếng “xèo xèo” từ miếng thịt cho biết hắn nghĩ sai rồi.

Sau một khoảng thời gian miếng thịt đã chín, mùi thơm từ thịt tỏa ra khiến bụng hắn sôi liên tục. Lâm Thắng dừng hỏa thuật rồi ngoạm một miếng to vào miếng thịt.

Hắn đã đói lắm rồi, từ sáng đến giờ đã vận động rất nhiều. Thân thể này cũng còn nhỏ, cần ăn nhiều để phát triển nên cũng đói nhanh.

“Nóng!!!!”

Vì đói lu mờ suy nghĩ nên hắn đã quên mất miếng thịt vừa nướng xong vẫn còn rất nóng.

Ngu một lần là đủ rồi, hắn vừa thổi vừa ăn.

Hắn thề là chưa bao giờ mình được ăn ngon như bây giờ cả…