Chương 25: Kiểm tra tư chất
[ Tên: Vũ Quân ]
[ Chủng tộc: Người ]
[ Tuổi: 62 ]
[ Cấp độ: Kim Đan trung kì ( Cao Siêu ) ]
[ Chú: Phó viện trưởng Dương Hoàng Học Viện ]
/
[ Tên: Hoàng Vân Minh]
[ Chủng tộc: Người ]
[ Tuổi: 65 ]
[ Cấp độ: Kim Đan trung kì ( Cao Siêu ) ]
[ Chú: Phó viện trưởng Vũ Quân Học Viện ]
/
[ Tên: Liêu Đông ]
[ Chủng tộc: Người ]
[ Tuổi: 59 ]
[ Cấp độ: Kim Đan trung kì ( Cao Siêu ) ]
[ Chú: Trưởng lão Duy Phong Huyền Tông ]
/
[ Tên: Dương Huỳnh ]
[ Chủng tộc: Người ]
[ Tuổi: 61 ]
[ Cấp độ: Kim Đan sơ kì ( Cao Siêu ) ]
[ Chú: Trưởng lão Địa Sơn Hoàng Tông ]
/
[ Tên: Vân An ]
[ Chủng tộc: Người ]
[ Tuổi: 60 ]
[ Cấp độ: Kim Đan sơ kì ( Cao Siêu ) ]
[ Chú: Trưởng lão Thái Thủy Hoàng Tông ]
Lâm Thắng rất kinh ngạc, hắn không ngờ năm ông lão lại có cảnh giới cao thế.
Tất cả đều đến cảnh giới Kim Đan, mạnh hơn hắn rất nhiều.
Kim Đan là cảnh giới tu luyện cao nhất mà hắn biết ở hiện tại.
Hắn không ngờ mình đã có thể gặp những người có cảnh giới này sớm như vậy.
Xem ra người đạt cảnh giới như thế không thiếu, chẳng qua mình chưa biết nhiều mà thôi.
Lúc này ông lão ngồi ở giữa đứng lên đi đến trước đài, ông ta là Liêu Đông, trưởng lão của Duy Phong Huyền Tông.
“Trật tự!”
Tiếng nói của Liêu Đông vang khắp quảng trường, tất cả mọi người đều yên lặng lại.
Thấy thế Liêu Đông bắt đầu nói tiếp.
“Trước khi cuộc kiểm tra bắt đầu thì bản trưởng lão cần nói một số chuyện. Chuyện này có người đã biết cũng có người chưa biết. Để tránh mất thời gian bản trưởng lão sẽ nói luôn!"
"Chuyện thứ nhất là mọi người đang đứng ở khu vực của thế lực nào thì sau khi kiểm tra chỉ được gia nhập thế lực đó, không thể chuyển sang thế lực khác. Nếu ai đứng nhầm chỗ hay suy nghĩ lại muốn gia nhập chỗ khác hãy di chuyển nhanh chóng để bắt đầu kiểm tra!”
Liêu Đông nói xong câu này thì có một phần đã di chuyển sang chỗ của thế lực khác.
Chủ yếu là tông môn chuyển sang học viện và ngược lại.
Một lúc sau thấy không còn ai di chuyển nữa Liêu Đông bắt đầu nói tiếp.
“Chuyện thứ hai là nếu kiểm tra ra kết quả không đạt thì phải rời khỏi quảng trường luôn, cố đứng tại chỗ không đi sẽ coi như đang gây chuyện và sẽ b·ị đ·ánh gãy chân gãy tay rồi ném ra khỏi đây! Nghe rõ chưa!”
“Rõ!”
Mấy ngàn thiếu niên thiếu nữ cùng hét to lên.
Sự tàn khốc của thế giới tu luyện đây à, quả nhiên là rất ác, người bình thường sẽ luôn không được thương tiếc.
Mình cần phải mạnh hơn để không bị cá lớn nuốt, mạnh hơn mới có sức bảo vệ bản thân trong thế giới tàn khốc này.
“Sau khi làm xong chuyện ở đây phải vào sâu trong rừng nữa mới được!” Lâm Thắng thầm nghĩ.
Phần bên ngoài đã rất vắng yêu thú rồi, cần phải vào sâu bên trong để tìm thêm chúng.
Hắn có thể di chuyển sang khu vực khác nhưng bây giờ vẫn còn rất yếu, sang chỗ lạ không quen địa hình ở đó sẽ có nguy cơ cao rơi vào trong những nguy hiểm.
Trước khi có sức g·iết nhiều yêu thú cấp ba một lúc hắn sẽ không chuyển khu vực săn.
Hắn định ra mục tiêu có thể g·iết nhiều yêu thú cấp ba một lúc mới chuyển khu vực săn là vì khi đó hắn có thể tàn sát yêu thú cấp một, cấp hai một cách điên cuồng mà không sợ lúc vô tình gặp phải yêu thú cấp ba.
Lúc Lâm Thắng đang suy nghĩ mục tiêu tiếp theo của mình thì Liêu Đông đã nói chuyện.
“Chuyện thứ ba là về cách phân biệt tư chất của bản thân, có người đã biết về nó từng kiểm tra ở nhà, cũng có người chưa biết vì chưa kiểm tra bao giờ!”
“Vậy nên bản trưởng lão sẽ giải thích rõ cho mọi người biết các cấp bậc của tư chất và khi kiểm tra nó sẽ như thế nào!”
“Tư chất tu luyện được chưa thành sáu bậc. Đó là thấp, bình thường, cao siêu, siêu tuyệt, truyền kỳ, thần thoại!”
“Khi đo bằng Tinh Sa sáu cấp độ đó sẽ tương ứng với các màu xám, vàng, cam, hồng, đỏ và tím!”
“Những người kiểm tra ra màu khác với màu xám cũng tức là tư chất bình thường trở lên sẽ được nhận vào thế lực mình muốn. Màu càng tốt thì bản thân sẽ được đối xử càng tốt trong thế lực!”
“Còn có ngoại lệ đó là kiểm tra ra các nguyên tố trong tự nhiên. Phần này không nói nhiều vì trong mười nghìn người chưa chắc có một người mang trong mình nguyên tố tự nhiên!”
“Mọi người nhớ những gì ta vừa nói mà làm, giờ thì cuộc kiểm tra bắt đầu!”
Liêu Đông nói xong rồi trở về chỗ ngồi nói chuyện với bốn ông lão kia.
Các thiếu niên thiếu nữ đứng đầu hàng bắt đầu đi lần lượt lên trước khối Tinh Sa kiểm tra tư chất.
Nghe Lâm Đông giải thích một lượt hắn đã hiểu về tư chất tu luyện của mỗi người rồi.
Nghe bố mẹ nói hắn không có tư chất tu luyện, nếu giờ lên đo chắc khối Tinh Sa kia sẽ không có màu gì luôn nhỉ.
Giang Chu cho hắn đi nhờ xe có tư chất cao siêu, cứ ngỡ cao lắm rồi ai ngờ phía trên vẫn còn nhiều cấp độ như vậy.
Không biết mỗi tư chất sẽ tu luyện được đến cảnh giới nào.
Ở thị trấn đa số chỉ là phàm nhân, người có cảnh giới thì toàn cảnh giới Tụ Khí và tư chất thấp.
Lâm Đông có tư chất thấp, ông ta gần năm mươi tuổi mời tu luyện đến Tụ Khí tầng chín.
Có lẽ tư chất thấp chỉ tu luyện được đến cực hạn của Tụ Khí, muốn lên Chân Linh cần có cơ duyên lớn như trong tiểu thuyết nhỉ.
Thị trưởng hơn bốn mươi tuổi là Chân Linh, ông ta có tư chất bình thường. Năm ông lão kia đều trên dưới sáu mươi, có tu vi Kim Đan và tư chất cao siêu.
Xem ra tư chất bình thường có thể tu luyện đến Chân Linh và cao siêu có thể đến Kim Đan.
Liêu Đông đã nói có sáu cấp bậc tư chất thì có sáu cảnh giới tu luyện sao. Không thể chắc chắn được, cần phải xem nơi nào đó có thông tin rồi tìm hiểu.
Còn level của mình, không biết bao nhiêu là cao nhất nhỉ.
Mà thôi, đường còn rất dài, nghĩ xa quá chỉ có đau đầu.
Hắn chuyển ánh mắt xuống quảng trường, nơi từng thiếu niên thiếu nữ đang kiểm tra.
Chỉ cần đi lên đặt tay vào khối Tinh Sa là có thể kiểm tra.
Hắn quan sát thấy cứ ba người mới có một người đo ra màu.
Mà màu hiện ra chủ yếu là màu xám, thỉnh thoảng mới có màu vàng, nãy giờ chưa có màu cam nào.
Xem ra tỉ lệ được nhận rất ít, ở đây có khoảng sáu nghìn thiếu niên thiếu nữ.
Tính theo số lượng được nhận khi kiểm tra thì chắc chỉ có khoảng hai nghìn người đậu. Tỉ lệ thành công rất ít.
“Xám, không hợp lệ, tiếp theo!”
“Không màu, tiếp theo!”
“Vàng, hợp lệ, đi ra sau, tiếp theo!”
“Xám…!”
Chỉ vài giây là xong một người, tốc độ rất nhanh.
Những ai được nhận sẽ đi ra khu vực sau chỗ đặt khối Tinh Sa, chỗ này gần với khán đài riêng của năm ông lão.
Lúc này một khối Tinh Sa bỗng sáng hẳn lên khiến mọi người ồ lên chú ý.
“Cam! Hợp lệ! Tiếp theo!”
Một thiếu niên đo ra tư chất cao siêu khiến người xung quanh rất hâm mộ.
Lâm Thắng nhận ra thiếu niên này, đó là Giang Chu, người đã cho hắn đi nhờ xe.
Giang Chu đang ở khu vực của Duy Phong Huyền Tông, xem ra cậu muốn gia nhập tông môn.
Năm ông lão trên khán đài cũng chú ý đến Giang Chu.
“Xem ra mấy chục năm sau tông môn của Liêu huynh lại có thêm một Kim Đan rồi!” Người nói là ông lão ngồi bên trái Liêu Đông.
Ông ta là Dương Huỳnh, trưởng lão của Địa Sơn Hoàng Tông.
Liêu Đông không nói gì, chỉ vuốt râu mỉm cười.
Một thời gian sau, ngoài Giang Chu có tư chất cao siêu ra thì tỉ lệ vẫn thấp như cũ.
Rất nhiều thiếu niên thiếu nữ buồn bã rời khỏi quảng trường.
Lâm Thắng cảm thấy đã xem đủ rồi, hắn quay người đi ra khỏi quảng trường làm việc của mình tiếp.
Chuyển hướng sang khu vực thành Đông, chi nhánh gần nhất của thương hội Hoàng Gia nằm trên một con đường cách quảng trường hai dãy phố.
Không xa lắm, khoảng tám trăm mét, hắn đi hơn mười phút mới tới.
Hiện tại hắn đang đứng trước cửa chi nhánh đầu tiên, nhưng tiếc là chỗ này đang đóng cửa, không có ai để hỏi gì.
Không vội không vội, còn bảy chi nhánh nữa, đi sang chi nhánh khác hỏi vẫn có khả năng biết được họ có đến đây không.
Dựa theo bản đồ hắn đi đến nơi gần nhất, quãng đường đến chi nhánh tiếp theo dài gấp ba từ quảng trường đến chi nhánh đóng cửa.
Mất hai phút hắn mới đến, xem ra phải tăng tốc độ lên, đi bình thường rất mất thời gian.
Rất may chi nhánh này mở cửa, hắn bước vào bên trong lại được nhân viên tiếp đón rất nhiệt tình.
Làm như lúc ở thương hội Mã Phi, cho một viên linh thạch rồi hỏi thông tin.
Kết quả là bố mẹ hắn chưa từng đến đây và hắn hỏi được một tin tức khá quan trọng.
Thương hội Hoàng Gia cũng chưa từng có đồ thay đổi tư chất để bán, các thương hội khác trong thành cũng vậy.
Nếu thương hội thứ hai mà bố mẹ hắn đến hỏi đã nói tin tức này cho họ thì có thể hai người đã rời khỏi thành ngay từ lúc đó.
Điều đó mà đã diễn ra thì bây giờ phải tìm ra thương hội nào là thương hội thứ hai.
Nhưng đây chỉ thuộc về suy đoán của hắn, để biết chính xác nhất phải hỏi tất cả thương hội còn lại mới có cơ hội nắm được họ đã đi đâu.
Một hành trình dạo quanh tòa thành rộng năm trăm kilomet vuông bắt đầu.
Thời gian sau đó hắn đã chuyển từ đi sang chạy đến các chi nhánh.
Cho đến khi mặt trời l·ên đ·ỉnh đầu hắn mới hỏi xong bảy chi nhánh của thương hội Hoàng Gia ở thành Đông.
Kết quả rất phũ phàng, cả bảy chi nhánh đó không có dấu vết của họ, chỉ còn lại chi nhánh đóng cửa chưa hỏi được.
Hắn hỏi thêm bao giờ chi nhánh đóng cửa ở gần quảng trường mở lại và biết được là ngày mai.
Không thể đợi từ bây giờ đến sáng mai mới đi hỏi ở đó rồi tiếp tục sang thương hội khác.
Thời gian còn lại của hôm nay phải đi sang hai khu vực thành còn lại hỏi.
Nghĩ vậy rồi hắn chuyển hướng sang địa điểm tiếp theo, đó chính là thành Bắc.
…