Chương 13: Lang Sừng
Lâm Thắng đã bị bao vây chỉ trong chốc lát, khoảng hai mươi con Sói yêu đứng thành vòng tròn xung quanh hắn. Thế này có mà chạy đằng trời.
Đám Sói yêu đều đã chuẩn bị tư thế, chỉ cần con đầu đàn ra lệnh là cả đám sẽ lao đến cắn xé Lâm Thắng.
Lâm Thắng đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, lần trước suýt thì toang khi đi vào địa bàn của bọn Lục Mối, lần này còn toang hơn, vào tận hang ổ của yêu thú.
“Mẹ nó, liều!”
Không làm gì mới c·hết thật, phải thử sức xem có cơ hội chạy thoát không.
“Cường hóa vật lí!” Lam Thắng nghĩ trong lòng.
Hắn cảm thấy mình mạnh hơn một phần khi bật cường hóa, bật cường hóa lên sẽ tiêu tốn MP theo thời gian nên không thể bật liên tục được.
Không cần bật các loại kháng lên vì nó luôn bật và không tốn MP.
Bật cường hóa xong, Lâm Thắng dơ tay trái lên bắn đạn lửa ra xung quanh thật nhanh. Bắn vậy nhằm tìm chỗ sơ hở để trốn đi.
“Gừ!”
Hắn vừa bắn phát đạn lửa đầu tiên con đầu đàn gầm lên một tiếng.Tiếng gầm này chính là lệnh t·ấn c·ông.
Chỉ thấy cả đám sói xông đến chỗ Lâm Thắng, há cái miệng đầy răng sắc nhọn ra để cắn xé hắn.
“Ầm! Ầm!”
Đạn lửa bắn ra trúng vài con nhưng vẫn còn nhiều lắm, hắn phải vừa cầm kiếm chém những con lao đến gần vừa dùng đạn lửa làm giảm bớt số lượng Sói yêu lao đến.
Do đông quá nên không thể tránh hết được, hắn đã bị cắn bị cào vài phát.
Có hai con lao đến từ bên phải, hắn nhanh tay dùng kiếm chém ngang ra xử chúng.
“Xoẹt!”
Phòng bên phải nhưng không phòng được bên trái, hắn có thêm một vết cào ở sau lưng..
Đàn sói vẫn tiếp tục lao đến, chém được bên này lại sơ hở bên kia, cả người hắn đã chồng chất v·ết t·hương.
Số lượng sói cũng đã giảm đi một phần ba.
Bỗng có một con Sói yêu nhảy lên cao muốn t·ấn c·ông hắn từ trên xuống, nó há miệng to ra muốn cắn vào đầu hắn.
Đang xử lí con ở trước mặt bị t·ấn c·ông bất ngờ như vậy khiến hắn giật mình, vội vàng đâm lên trên. Đúng lúc miệng con sói đã đến mũi kiếm.
“Khập! Bịch!”
Thanh kiếm xuyên từ miệng thẳng lên đầu con Sói yêu t·ấn c·ông từ trên, bị xuyên như vậy nó đ·ã c·hết luôn rồi cứ thế rơi thẳng xuống Lâm Thắng.
Do không kịp chuẩn bị nên hắn đã bị con sói đè lên, ngã bịch xuống đất.
“A!”
Cú ngã này khiến hắn b·ị đ·au đến mức phải kêu lên.
Bị Sói đè tạm thời không thể hoạt động, như vậy bị t·ấn c·ông chắc chắn sẽ c·hết.
Lâm Thắng vội vàng đẩy con sói sang một bên.
“Àu hú!”
Lúc này con Sói đầu đàn bỗng hú lên. Đám Sói yêu nghe thấy thì dừng lại không t·ấn c·ông Lâm Thắng nữa.
Lâm Thắng vừa đứng dậy rút kiếm ra khỏi miệng con sói nghe thấy tiếng hú thì giật mình, quay sang nhìn ba con Sói yêu trung kì.
Đám Sói yêu sơ kì lùi lại tạo thành vòng vây như trước, ba con Sói Yêu trung kì đi dần đến chỗ hắn.
Do bọn Sói yêu sơ kì không g·iết được hắn nên ba con này chuẩn bị t·ấn c·ông hắn sao.
Thấy vậy Lâm Thắng căng thẳng trong lòng, đám Sói yêu sơ kì t·ấn c·ông hắn còn xoay sở được một phần.
Nhưng nếu mà ba con Sói yêu trung kì này t·ấn c·ông hắn không biết mình kịp chém phát nào không.
Ba con đi đến trước hắn năm mét thì dừng lại, con ở giữa đứng yên tại chỗ, hai con bên cạnh chia ra hai bên. Định t·ấn c·ông ba phía cùng lúc sao.
Lúc này hắn liếc qua HP, MP của mình.
[ HP: 280/390 ]
[ MP: 120/ 195 ]
Giết sáu con Sói yêu đã lên được một level nhưng hắn không rảnh để ý.
Lúc này hai con ở hai bên đã dừng lại, ba còn nhìn chằm chằm hắn hạ thấp người chuẩn bị t·ấn c·ông.
Thấy vậy hắn thả kiếm xuống đất rồi dơ hai tay ra, hắn chuẩn bị chơi liều dùng hai hỏa cầu khi bọn này lao đến t·ấn c·ông.
Nếu hắn c·hết thì bọn này cũng sẽ phải ăn đau khổ, hai hỏa cầu nổ có sức tàn phá không phải dạng vừa. Con Bạo Sư kia là ví dụ tốt nhất.
Một hỏa cầu có lẽ không g·iết được Yêu Thú trung kì nhưng ăn hai hỏa cầu chắc chắn phải c·hết.
Không g·iết được ba ít nhất phải g·iết được một hoặc hai con Sói yêu trung kì ở đây.
Chỉ cần bọn mày dám t·ấn c·ông tao tao dám liều với bọn mày.
“Gừ!”
Ba con bật ra lao đến cùng lúc, đồng thời hai q·uả c·ầu l·ửa cũng đã ngưng tụ trên tay Lâm Thắng.
Ba con Sói yêu cách hắn không đến một mét, hai tay hắn cũng dơ hỏa cầu hướng xuống phía dưới.
Một cảnh tượng kinh hoàng sắp nổ ra!
Nhưng mà…
“Hú!!!!”
Một tiếng sói tru hùng hậu vang lên.
Nghe thấy tiếng sói tru này ba con Sói yêu cách hắn còn 30cm dừng ngay lại, hỏa cầu trên tay cũng đứng yên không hạ xuống nữa.
Lâm Thắng giật mình, đang không hiểu chuyện gì thì thấy ba con Sói yêu trung kì bỗng nằm cụp xuống đất run run, hắn ngẩng đầu lên thấy cả đám sói còn lại đều như vậy.
Thấy mình vừa thoát c·hết nhưng Lâm Thắng không cảm thấy vui vẻ gì.
Thứ có thể khiến đám Sói yêu này sợ hãi như vậy chắc chắn sẽ khủng bố hơn chúng nhiều.
“Xem ra hôm nay chắc chắn phải c·hết ở đây!” Lâm Thắng nghĩ.
Bây giờ tư cách để liều c·hết cũng không có, đã thành đứng yên chờ c·hết rồi.
Lâm Thắng tắt hỏa cầu, lùi lại vài bước cách xa ba con Sói yêu rồi nhìn về hướng phát ra tiếng sói tru.
Chỉ vài giây sau có vài con sói đi từ trong bụi cây ra.
Khi Lâm Thắng thấy rõ chúng thì ánh mắt co lại.
“Đây là sói sao!!!”
Có bảy con sói đang đi đến, đều là sói nhưng kích cỡ của bảy con này quá khủng.
Trong đó có hai con cao tận hai mét, năm con còn lại to hơn cả Sói yêu trung kì trước mặt.
Loài này rất khác, chúng có bộ lông màu xám và một chiếc sừng ở trên đầu. Là sói có sừng đấy.
Thông tin của chúng cũng hiện ra trong mắt hắn.
[ Tên: Lang Sừng ]
[ Chủng tộc: Lang tộc]
[ Cấp độ: Cấp một hậu kì ( Yêu Thú hậu kì ) ]
Hai con Lang Sừng khổng lồ là Yêu Thú hậu kì!!! Cao hơn hắn tận hai cấp độ. Năm con còn lại có cả sơ kì, trung kì.
Những con Lang Sừng này không xếp trong hàng ngũ yêu thú như con Sói yêu, xem ra định nghĩa yêu thú có sự khác nhau.
Mấy con Lang Sừng đã đi đến chiến trường, cách hắn năm mét thì dừng lại.
Hai con Lang Sừng hậu kì nhìn vào hắn, mấy con còn lại nhìn xung quanh.
Chân hắn bắt đầu run, không dám thở mạnh, còn gì đáng sợ hơn khi biết mình sắp c·hết và phải chờ đợi nó tới.
Đám Sói yêu còn run mạnh hơn, trong miệng còn rên rỉ vì sợ hãi.
Lúc này hai con Lang Sừng đứng yên không động, Lâm Thắng không dám động, Sói yêu cũng không dám động. Chỉ có Lang Sừng nhỏ vẫn ngó nghiêng.
“Gừ! Gừ!”
Một con Lang Sừng bỗng gầm nhẹ.
Tiếng gầm này khiến Lâm Thắng giật mình, đám Sói yêu run càng mạnh hơn.
Nghe thấy tiếng gầm của Lang Sừng hai mét, hai con Lang Sừng trung kì nhìn hắn rồi từ từ đi đến.
“Xử mình trước à!”
Thấy cảnh này tim hắn sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.
Hắn muốn chạy trốn nhưng cả người cứ cứng ngắc lại, không thể di chuyển.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn ai con Lang Sừng trung kì đi ra phía sau hắn.
“Tấn công luôn đằng trước luôn đi, đi ra sau để dằn vặt ta à!!”
Tấn công từ đằng trước nhìn thấy được có nỗi sợ lớn nhưng không cảm thấy bị dằn vặt.
Còn t·ấn c·ông từ đằng sau không nhìn thấy không biết lúc nào nên nó giống như bị dằn vặt, khủng hoảng tinh thần.
Lâm Thắng nhắm mắt lại, cố gắng không nghĩ đến mình sắp bị cắn c·hết từ đằng sau nhưng nó cứ in ở trong đầu.
Đúng lúc này hai con Lang Sừng đã động….
…