Chương 14: Ổ Lang
“A!!”
Không bị cắn sau lưng như trong tưởng tượng, hắn bị đẩy ngã xuống đất.
Lâm Thắng sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn thì thấy cả đám Lang Sừng đều nhìn chằm chằm vào hắn.
Ánh mắt của tụi nó như đang nhìn một thằng đần.
“Gừ! Gừ!”
Hai con Lang Sừng đằng sau còn lấy sừng chọt chọt hắn.
Lâm Thắng không hiểu chuyện gì xảy ra, bọn này muốn đùa mình chứ không phải ăn mình sao.
Làm gì có chuyện đó chứ!
“Gừ!”
Lúc này một trong hai con Lang Sừng hai mét kêu lên một tiếng rồi quay đầu đi, mấy con còn lại cũng đi theo nó.
Lâm Thắng cảm thấy chân mình bị chọc chọc, quay đầu lại nhìn hai con Lang Sừng thì thấy một con trong đó gầm nhẹ còn ưỡn đầu ra hiệu về hướng Lang Sừng hai mét.
Lúc này hắn đã hiểu ra, bọn chúng muốn mình đi theo.
Không hiểu tại sao nhưng tạm thời hắn chưa c·hết được. Đứng dậy nhặt kiếm đi theo sau đám Lang Sừng.
Sau lưng hắn có hai con Lang Sừng hộ tống. Nhìn bọn này như đang hộ tống con mồi nguyên vẹn về tổ.
Hai con Lang Sừng hậu kì đi đầu, những con còn lại đi sau mà ánh mắt của chúng cứ nhìn chằm chằm vào hắn. Trong đó có một con Lang Sừng sơ kì còn chảy cả nước dãi.
Chẳng lẽ thật sự là dẫn hắn về tổ rồi mới ăn sao!
Sao bọn này lắm điều quá vậy! Ăn luôn tại chỗ không ăn, cứ thích khủng bố tinh thần hắn mới chịu cơ!
Lâm Thắng bị dẫn đi xuyên khu rừng, không biết đã đi bao lâu, bao xa, cả đám đến trước một hẻm núi..
Còn chưa vào hẻm núi hắn đã nghe thấy tiếng sói tru truyền ra liên tục. Xem ra hẻm núi này là hang ổ của Lang Sừng.
Không biết mình sẽ như thế nào khi tiến vào trong đó.
Một lát sau hắn đã được dẫn vào hẻm núi.
Vừa vào bên trong điều đầu tiên hắn thấy là quá nhiều Lang Sừng, phải gần trăm con.
Lâm Thắng nhìn chúng, chúng cũng nhìn Lâm Thắng, cả đám sói hay tru giờ rất yên lặng nhìn hắn.
Càng đi vào bên trong hắn thấy càng nhiều Lang Sừng, ánh mắt của bọn chúng nhìn hắn rất ác, như rất muốn lao đến cắn xé ngay lập tức.
Nhưng chắc do có hai con Lang Sừng hai mét dẫn đầu nên không con nào dám lao đến.
Sau khi vào hẻm núi năm con Lang Sừng hộ tống tản ra về với đàn, thấy hai con Lang Sừng hai mét vẫn đi sâu vào trong hắn đành phải đi theo.
Hắn sợ hai con này vừa đi mất mình sẽ bị xé thành trăm mảnh ngay lập tức.
Lang Sừng trung kì có rất nhiều, mới lướt quá hắn đã thấy hai mươi con, hang ổ này thật đáng sợ.
“Cái đó là..!!”
Đi qua một chỗ hắn bỗng thấy quần áo và v·ũ k·hí của con người còn dính máu mới khô. Có kiếm, cung,…thậm chí cả lồng bắt!
Quần áo chỉ còn lại những mảnh vụn, trên những mảnh vụn này dính đầy máu, nhìn có vẻ mới khô được hai ba ngày.
Thấy đống này Lâm Thắng hoảng sợ thêm, càng tin vào suy nghĩ của mình. Bọn này tha người về hang ổ rồi mới ăn.
Biết vậy nhưng không làm được gì, hắn đi theo hai con Lang Sừng đến một chỗ có nhiều hang.
Trước mấy hang có hơn mười con Lang Sừng trung kì nằm ở ngoài như đang canh chừng.
Thấy Lang Sừng hai mét và Lâm Thắng đi đến bọn này đưa ánh mắt đến.
Khi thấy Lâm Thắng bọn chúng đứng hết dậy gầm gừ chuẩn bị lao đến t·ấn c·ông.
Nhưng một con Lang Sừng hai mét gừ lên thì bọn chúng lại nằm tại chỗ, không dám lao đến t·ấn c·ông.
Không được t·ấn c·ông thế nhưng ánh mắt của chúng vẫn nhìn chằm chằm vào hắn.
Hai con Lang Sừng đi qua đám canh bên ngoài vào trong hang to nhất.
Lâm Thắng cẩn thận đi qua đám canh rồi vào trong hang, chỉ sợ đang đi tụi này bỗng nhào lên cắn hắn.
May là chúng rất nghe con Lang Sừng hai mét, hắn đi qua chỉ bị nhìn không bị t·ấn c·ông.
Đi vào sâu trong hang mấy chục mét, trong này rất tối nhưng sói có thể nhìn trong đêm nên không lo không thấy đường.
Hắn có Thám Nhãn mới tránh được việc không thấy đường mà đâm mặt vào tường.
Đi đến cuối hang thì hai con Lang Sừng hai mét dừng lại rồi quay sang nhìn hắn.
Thấy vậy Lâm Thắng dừng bước lại, trong đầu thầm nghĩ bọn này chuẩn bị xử mình rồi sao.
Đang nghĩ ngợi thì một trong hai con Lang Sừng hai mét bước sang một bên, sau đó hắn nhìn thấy ba con Lang Sừng nhỏ đang nằm ngủ trong đống cỏ khô.
“Gừ!”
Một con Lang Sừng gầm nhẹ lên còn lấy chân chỉ vào ba con Lang Sừng nhỏ trên đống lá.
Lâm Thắng nhìn con Lang Sừng to rồi nhìn xuống ba con nhỏ, đang không hiểu là gì thì bảng thông tin hiện ra.
[ Tên: Lang Sừng ]
[ Chủng tộc: Lang tộc ]
[ Cấp độ: Không ]
[ Chú: Nhiễm trùng nặng ]
/
[ Tên: Lang Sừng ]
[ Chủng tộc: Lang tộc ]
[ Cấp độ: Không ]
[ Chú: Trúng thuốc mê quá nhiều ]
/
[ Tên: Lang Sừng ]
[ Chủng tộc: Lang tộc ]
[ Cấp độ: Không ]
[ Chú: Trúng thuốc mê quá nhiều ]
Thông tin ba con hiện ra trước mắt hắn.
Bây giờ hắn đã hiểu ra, hai con Lang Sừng hậu kì này muốn hắn chữa cho ba con nhỏ này.
Hiểu rõ ra tinh thần của hắn bớt căng thẳng hẳn, may không phải bị ăn.
Đang thở phào thì con Lang Sừng bên cạnh lại gừ lên. Lâm Thắng giật mình, bình tĩnh lại.
Nếu chữa được cho ba con Lang Sừng nhỏ này có lẽ mình không phải c·hết. Thế nhưng mình không biết chữa thế nào cả!
Làm sao đây, không chữa được liệu có bị ăn không ta. Có lẽ là có.
“Chữa?! Hệ thống, thuốc HP có cho những sinh vật khác dùng được không!” Lâm Thắng nghĩ trong đầu.
Hắn bỗng nhớ đến thuốc HP có công hiệu cực mạnh, b·ị t·hương như thế nào đều có thể hồi phục được.
[ Bất kì sinh vật sống nào đều có thể sử dụng! ]
Trước mặt hiện ra một hàng chữ.
Thấy vật Lâm Thắng vui mừng, kiểu này là sống sót rồi.
Lâm Thắng nhìn hai con Lang Sừng to gật gật đầu rồi bước nhẹ vài bước.
Bước lên thấy hai con Lang Sừng không phản ứng gì thì hắn đi từ từ đến chỗ ba con Lang Sừng nhỏ.
Nói là nhỏ nhưng bọn này đã bằng chó trưởng thành bình thường rồi!
Không biết tại sao bọn này lại bị như vậy nữa, mà cứ phải chữa cho chúng trước đã.
Lâm Thắng nhấc một con lên để nó nằm ngửa vào tay mình rồi lấy một bình HP ra đổ vào miệng nó.
Lúc hắn chạm vào không thấy sự hô hấp ở trên người con Lang Sừng nhỏ này.
Hệ thống mà không thông tin nó bị nhiễm trùng hắn sẽ tưởng con này đ·ã c·hết rồi.
Quá trình cho uống thuốc diễn ra dưới sự quan sát của hai con Lang Yêu to.
Cho con đầu tiên uống ba lọ rồi đến hai con tiếp theo hắn cũng cho uống như vậy.
Thuốc HP hạng F chỉ hồi 10% sinh lực thôi nên phải uống nhiều mới có tác dụng ngay.
Hắn có thể cho ba con này khỏi ngay nhưng sẽ tốn hết thuốc của hắn, hết rồi đến những lúc nguy hiểm lấy gì mà dùng.
Cho ba con uống xong hắn đã thấy tụi nó hô hấp mạnh lên, như thế chỉ cần ngủ và bồi bổ vài ngày sẽ khỏi hẳn thôi.
Lâm Thắng cảm nhận được thì hai con Lang Sừng to cũng cảm nhận được. Ánh mắt của chúng đã thả lỏng hơn nhiều.
Lâm Thắng thấy vậy thì trong lòng cảm thấy yên tâm một chút, bọn này mà khỏi hẳn thì mình có cơ hội sống sót rất cao.
Loài chó ở thế giới cũ rất biết mang ơn, liệu bọn này có như thế không nhỉ, chữa xong không bị ăn thịt chứ.
Ba con Lang Sừng nhỏ đã trông như đang ngủ ngon, hai con Lang Sừng to đứng yên nhìn con mình.
Tụi nó không động Lâm Thắng cũng không dám động, hắn chỉ có thể đứng yên ở bên cạnh.
Một lúc sau hai con to nhìn nhau gầm gừ, sau đó một con đi ra ngoài, con còn lại nhìn về phía Lâm Thắng cũng gừ một tiếng rồi đi sang một bên.
“Gọi mình đi theo à!” Lâm Thắng nghĩ.
Thấy nó đã đi xa vài bước hắn đành phải bước theo.
Theo sau con này hắn được dẫn sang một hang khác, đi đến cuối hang nơi đó cũng có một đống cỏ khô.
Con Lang Sừng nhìn hắn rồi chỉ vào đống cỏ khô.
Lâm Thắng nhìn xuống thấy không có con gì nằm đó cần chữa, hắn không biết nó có ý gì.
Đang suy nghĩ thì con Lang Sừng quay người đi ra khỏi hang.
Lâm Thắng bối rối không biết làm sao, đợi khi con này đi ra khỏi hang hắn vẫn đứng đó.
“Là sao ta, không biết ngoại ngữ khó giao tiếp thật sự!” Lâm Thắng lầm bầm.
Lúc này ngoài hang có tiếng động, hắn nhìn qua đó thì thấy con Lang Sừng vừa đi ra ngoài đã quay lại, trên miệng còn ngậm một miếng thịt con gì đó.
Nó đi vào thả xuống bên cạnh Lâm Thắng rồi lại đi ra.
Thì ra bọn này muốn hắn ở đây! Haiz không có cách nào cả, đành chịu vậy.
…