Nghe lời hắn nói, sự nhiệt tình mọi người cũng không hề giảm chút nào.
Thậm chí càng hăng hái hơn.
“Thì ra chỉ thiếu mất mười ba vị trí thôi à?”
“Vậy vẫn còn một đống quy tắc mạnh mẽ nữa!”
“Đúng đúng đúng, còn có quy tắc thời gian và không gian nữa!”
“Còn có Kim Mộc Thổ trong ngũ hành nữa!”
“Sinh, tử, chiến, quang minh, thôn phệ, hỗn loạn,… những quy tắc này đều còn
trống hết đúng không?”
“Hệ phong ta đặt trước rồi nhé, ai cũng đừng giành với ta!”
“Quy tắc ăn mòn là quy tắc đánh chính của ta, các ngươi hiểu mà hả?”
“Hệ độc ta đặt rồi!”
“Ngươi đặt rồi vậy ta phải làm sao?”
“Quy tắc kiếm! Ta muốn quy tắc kiếm nha!”
“Ta khinh, quy tắc kiếm tới lượt ngươi chắc?”
“Ta mới là đứa con trời chọn cho quy tắc kiếm, Khương chưởng môn nhìn ta đi
nè!”
“Kiếm đạo của ngươi mới lục trọng mà thôi, cho ngươi lãng phí biết bao
nhiêu?”
Ai cũng đều hiểu, chuyện này có thể thay đổi quỹ đạo tu luyện của bản thân,
ảnh hưởng đến cả một đời.
Với loại chuyện lớn này không phải là lúc thể hiện phong cách khiêm tốn,
nhường nhịn.
Đặc biệt là quy tắc kiếm có số người tu luyện nhiều nhất, lại càng dẫn đến việc
nhiều người tranh giành.
Quy tắc kiếm?
Khương Thành không hề để ý việc cho vị đệ tử nào của mình buộc định quy tắc
này.
Nhưng khi nghĩ đến quy tắc này, trong đầu hắn cứ như phản xạ có điều kiện
xuất hiện một cái tên – Thu Vũ Tuyền.
So về thiên phú kiếm thuật, người này là người khiến Thành ca không thể
không khâm phục.
Nếu không phải dựa vào việc hệ thống không ngừng hack, hắn căn bản không
thể áp chế nữ nhân này.
Dẫu sao người ta cũng là “Tiên Mẫu chuyển thế”.
Ở trong lòng Khương Thành, Thu Vũ Tuyền là kẻ địch vẫn chưa tiến hóa đến
thể hoàn toàn, vậy tất nhiên không thể xem như là người của mình rồi.
Mà chuyện tốt như buộc định huyền văn này, tất nhiên phải ưu tiên lợi cho
người của mình rồi.
Chẳng qua…
Nếu biến Thu Vũ Tuyền thành “một Tiên Đế dưới trướng” mình, vậy chẳng
phải có nghĩa là, tương lai sau khi nàng khôi phục thân phận Tiên Mẫu, vẫn phải
ủy khuất bản thân ở dưới trướng của mình sao?
Nghĩ đến cảnh đó, cả người Thành ca đều muốn nhộn nhạo rồi.
Hơn nữa, dựa vào thiên phú kiếm thuật của Thu Vũ Tuyền, buộc định với nàng
đối với việc thăng cấp của bản thân hắn cũng sẽ vô cùng lớn!
Việc khó duy nhất là, nữ nhân này có thể sẽ không đồng ý.
Suy cho cùng nàng cũng vô cùng kiêu ngạo.
Xem ra hắn phải nghĩ cách bẫy nàng một lần nữa mới được, Thành ca sờ cằm
bắt đầu tính toán.
Sau khi mọi người tản đi, âm thanh của Hư cũng chậm rãi truyền tới.
“Sao ngươi làm được vậy?”
Vừa nãy, vị Hồn Tổ kiến thức sâu rộng này cũng bị kinh ngạc đến vài lần suýt
hô ra thành tiếng.
Cho dù là ngay lúc này, trong giọng nói của hắn, vẫn còn lưu lại nồng đậm sự
khó tin.
Có vài bí mật, Khương Thành đến đệ tử của mình cũng không tiết lộ, tất nhiên
sẽ không nói cho cái tên này.
“Ngộ đạo mà, có đôi khi hưng trí, đột nhiên cảm ngộ chút cũng rất bình thường
mà.”
Hư rất muốn mở miệng chửi lớn, bình thường cái rắm ấy.
Cái đó mà ngươi gọi là một chút cảm ngộ hả?
Hồn tộc bọn họ không tu luyện quy tắc, nhưng chưa ăn thịt heo cũng thấy qua
heo chạy chứ, hắn biết rõ một quy tắc có thể thăng được bao nhiêu.
Khương Thành thu lại nụ cười, đột nhiên thành thật hỏi: “Ngươi nói xem, nếu
như có một ngày, quy tắc của ta mạnh mẽ đến bước gần như ba nghìn căn
nguyên thì sẽ như thế nào?”
Vấn đề này hắn cũng chỉ dám thảo luận với loại lão ngoan đồng như Hư thôi.
Đừng nhìn Thành ca cứ mãi không nghiêm túc, thật ra có rất nhiều chuyện hắn
đã sớm ý thức được rồi.
Đến ngày nay, hắn càng cảm thấy con đường tu luyện của chính mình đã đi
hướng theo một cái “Nguyên Tiên giới” khác.
Hắn có ba nghìn huyền văn, mặc dù không mạnh, nhưng cũng vừa lúc khớp với
ba nghìn căn nguyên.
Lực Thiên Đạo của bản thân mà hắn sở hữu mặc dù rất yếu ớt, nhưng cũng
tương ứng với Thiên Đạo.
Năm đó lần đầu tiên khi Tiên Mẫu nhìn thấy hắn đã xem hắn là kẻ địch lớn
nhất, có lẽ là do bản thân có xu thế song song với Nguyên Tiên giới nhỉ?
Hơn nữa cấp kỹ năng tiếp theo của hệ thống chính là đẳng cấp thăng cấp thế
giới.
“Hệ thống rốt cuộc muốn cái gì?”
“Nếu quả thật đến bước đường đó, có khi nào ta sẽ mất đi ý thức bản thân, biến
thành một Thiên Đạo mới không có tình cảm hay không?”
“Hoặc là thế giới?”
Bởi vì mối lo này, hắn rõ ràng đã sớm có đủ điểm tiên nguyên, nhưng vẫn luôn
không tiếp tục thăng cấp hệ thống.
Hồn Tổ không hề biết hắn có hệ thống, tất nhiên cũng không biết được hắn đang
nghĩ cái gì.
Nhưng câu nói kia của Khương Thành cũng đã đủ nhấc lên sóng to gió lớn bên
trong nội tâm hắn.
“Nếu như quy tắc của ngươi mạnh mẽ đến mức tự trở thành căn nguyên, vậy
bọn chúng sẽ trở thành một Hồn Tổ.”
“Nhưng mà, ngươi làm không được.” Hắn đột nhiên chuyển đổi đề tài.
“Tại sao?”
Khương Thành không cho là đúng.
Cảm ngộ quy tắc của người khác không thể nào biến thành căn nguyên, nhưng
các huyền văn của hắn lại chưa chắc.
“Ta không biết trong thân thể ngươi xảy ra chuyện gì, hoặc có thể, quy tắc của
ngươi quả thật biến chất tiến hóa đến cấp bậc căn nguyên.”
Giọng điệu của Hư vang lên, cứ như truyền tới từ vực sâu vô tận.
“Nhưng ngươi có nghĩ tới, dùng cái gì chứa đựng những căn nguyên này
không?”
“Chứa đựng?”
“Không sai, cho dù ngươi quả thật tu luyện được ba nghìn căn nguyên, bản thân
ngươi cũng không chịu nổi.”
Khương Thành khiêm tốn học hỏi: “Lời này có ý gì?”
Hồn Tổ hỏi ngược lại: “Ba nghìn căn nguyên, tại sao ban đầu lại phân tán thành
ba nghìn chân giới?”
Khương Thành không chút nghĩ ngợi nói: “Bởi vì Thiên Đạo biến mất.”
“Đúng vậy!”
Hồn Tổ trầm giọng nói: “Nếu không có một Thiên Đạo đủ mạnh, sẽ không cách
nào duy trì sự vận hành bình thường của nhiều căn nguyên như vậy. Không có
vị diện có cấp bậc Nguyên Tiên giới chứa đựng, sẽ không thể cùng lúc dung nạp
sự tồn tại của căn nguyên mạnh đến vậy.”
Khương Thành chau mày nói: “Nếu ta tiếp tục tu luyện quy tắc, quả thật có một
ngày tu luyện quy tắc đến trình độ của căn nguyên…”
Hư quả quyết quát lên: “Vậy ngươi sẽ giống như Nguyên Tiên giới lúc ban đầu
vậy, tiên thể bạo nổ, thể nguyên tứ tán.”
“Sao lại như vậy được?”
“Đây là số trời!”
Lần đầu tiên Khương Thành có cảm giác lòng rối như tơ vò.
Hắn vô cùng rõ ràng cái hậu quả đó có nghĩa là gì.
Đến lúc đó, bản thân hắn sẽ thật sự không còn tồn tại nữa.
Lúc đó hệ thống liệu còn có thể cứu sống hắn không?
Sau khi sống lại, nó có thể giải quyết vấn đề ba nghìn căn nguyên không?
Phương án giải quyết của nó, có phải chính là biến bản thân mình trở thành
Thiên Đạo không có ý thức?
Như vậy dù cho vẫn sống, nhưng đối với hắn thì so với chết đi có gì khác nhau
đâu?
“Thôi vậy, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.”
“Mong là vậy…”
Cho dù trước đây vẫn luôn muốn hố chết Khương Thành để lấy được tự do,
nhưng lúc này, ba chữ mong là vậy của Hư lại vô cùng chân thành thật lòng.
Đi theo Khương Thành một khoảng thời gian, hắn thật ra đã sớm ý thức được
người này đang sáng tạo ra một lịch sử hoàn toàn mới.
Hiện tại Hồn tộc xem như là đã leo lên chiến xa của hắn rồi.
Nếu quả thật hắn làm được chút gì đó, vậy rất có thể tương lai Hồn tộc cũng sẽ
nghênh đón một số mệnh hoàn toàn mới.
Là tốt hay là xấu, hắn không dự đoán được.
Nhưng ít nhất vào lúc đó, Hồn tộc không cần phải giấu mình ở chỗ sâu trong
hồn hải nữa.
Khoảng thời gian sau đó, đám người Kỷ Linh Hàm và La Viễn, Mạc Trần đều
vô cùng bận rộn.
Bởi vì cố gắng sắp xếp cho mỗi người một quy tắc thích hợp, tóc của mấy người
phụ trách bọn họ cũng đã rụng không ít.
Và để tránh cho cửa bị đạp nát, mấy người bọn họ thậm chí còn phải phong bế
động phủ của mình.
Khi danh sách của hơn một nghìn người được đưa đến trước mặt Khương
Thành đã là bảy ngày sau rồi.
Lúc nhìn thấy danh sách hơn một nghìn quy tắc, Khương Thành không hề do
dự.
Hắn ở ra bảng điều khiển kỹ năng của hệ thống, bắt đầu thăng cấp những quy
tắc có tên này.