Hệ băng và hệ hàn bổ trợ cho nhau, nhưng chúng lại không giống nhau.
Hệ hàn cũng xem như là một quy tắc chiến đấu có chút mạnh, Chung Ly Khuyết
lựa chọn quy tắc này cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng quy tắc mà Mạc Trần chọn lại có chút ngoài dự liệu của mọi người.
“Những năm này lão hủ có đọc sơ một chút về bói số tử vi.”
“Nếu được, ta muốn nghiên cứu kỹ một chút quy tắc bói toán, không biết
Khương Thành có loại quy tắc này không?”
Thành ca có chút dở khóc dở cười.
Mạc tiên nhân, ngươi muốn làm gì vậy hả, tính bói mệnh cho người khác à?
Quy tắc này hắn khá quen thuộc, dẫu sao năm đó lúc lên Tiên giới, Thuần Hoa
Tiên Đế đầu tiên mà hắn tiêu diệt chính là người nghiên cứu quy tắc bói toán.
Khi đó còn giết hắn một lần nữa kìa.
“Không thành vấn đề.”
Sau đó, Thành ca lại bắt đầu làm màu ngay tại chỗ.
Hắn “ngộ đạo” quy tắc hàn từ thập tam trọng lên đến thập tứ trọng, làm toàn đại
điện một lần nữa kinh ngạc chấn động.
“Khương chưởng môn, ngươi ngộ đạo thật đó hả?”
“Mới nãy còn là cấp bậc Đạo Tôn, chớp mắt đã biến thành cấp bậc Đạo Thánh
rồi, thăng cấp kiểu này có phải nhanh quá rồi không?”
“Vả lại không phải lúc nãy ngươi mới ngộ đạo quy tắc ám sao?”
“Sao nhanh như vậy đã có ngộ đạo của quy tắc hàn rồi?”
Chúng đệ tử ai cũng khó hiểu.
Cho dù ngươi có là Khương chưởng môn nhiều lần tạo ra kỳ tích, thì việc đột
phá cũng không thể ngang ngược như vậy chứ.
Tôn trọng quy luật của giới tu luyện một chút được không hả…
“Khụ!”
Thành ca cũng biết có chút giả dối, nhưng hắn cũng không thể nói với mọi
người là bản thân chỉ cần nhấn nút thăng cấp đã có thể đột phá được đúng
không.
“Cảm ngộ cứ tuôn trào như suối, ta cũng hết cách.” Hắn chỉ có thể giải thích
như vậy thôi.
Chúng đệ tử âm thầm phỉ nhổ.
Ngươi gọi cái này là tuôn trào như suối hả?
Cái này có mà sông lớn cuồn cuộn ấy?
Sau khi Chung Ly Khuyết thành công buộc định Huyền văn hàn xong, mang lại
cho Thành ca năm mươi hai phần trăm trong thanh tiến độ thập tứ trọng của quy
tắc hàn.
Mà trước đó thực lực của bản thân hắn cũng được nhảy vọt.
Sau đó, Thành ca lấy ra Huyền văn bói toán của chính mình.
Trình độ cảm ngộ của quy tắc này của hắn chỉ ở cấp bậc Thiên Tôn.
Bởi vì là một quy tắc ít thấy, nên trước đây hắn chỉ tùy tiện chọn đại thập nhất
trọng.
Không khí trong đại điện lập tức có chút khó xử.
Tuy nói bên trong huyền văn có ẩn chứa một vài quy tắc cảm ngộ hoàn toàn
mới, nhưng cấp bậc này cũng có hơi quá thấp rồi.
Mạc Trần tốt xấu gì cũng là Đạo Thánh mà lại để cho hắn buộc định một cái
huyền văn cấp bậc Thiên Tôn…
Chuyện này nghe vô đã thấy có chút tức cười.
“Khụ, tốt xấu gì cũng có rất nhiều ảo diệu mà lão hủ chưa từng lĩnh ngộ mà!”
Mạc tiên nhân tự mình chủ động đứng ra hòa giải, bày tỏ chính mình không hề
chê bai.
Cho dù Khương chưởng môn có lấy ra món đồ rách nát ban thưởng cho hắn,
bản thân hắn cũng sẽ nâng niu như chí bảo.
“Đây chính là sự coi trọng và chỉ bảo mà chưởng môn dành cho ta, là vinh hạnh
của lão hủ!”
Từ sâu trong nội tâm, hắn cũng có chút hối hận.
Sớm biết vậy hắn đã chọn cái quy tắc nào nổi một chút, vậy thì trình độ lĩnh ngộ
của Khương chưởng môn ắt hẳn sẽ cao hơn rất nhiều.
Lợi ích mà bản thân hắn nhận được cũng sẽ nhiều hơn một chút.
Những người khác cũng lần lượt giúp đỡ cứu vãn.
“Đúng vậy đúng vậy, Khương chưởng môn có thể đọc qua loại quy tắc ít thấy
này đã vô cùng hiếm có rồi.”
“Đâu chỉ hiếm có, loại quy tắc ít thấy này có thể đạt đến cấp bậc Thiên Tôn, quả
thật chính là kỳ tích đó biết chưa?”
“Nhiêu đây cũng đủ thấy được lĩnh vực tinh thông của Khương chưởng môn
mênh mông cỡ nào!”
“Các ngươi có biết quy tắc bói toán không?”
“Ta không biết, chẳng lẽ ngươi biết?”
“Ta cũng không biết, vậy nên mới nói Khương chưởng môn lợi hại lắm nha…”
Trong đám người, Thành ca dở khóc dở cười, trong lòng thầm nhủ, thật là làm
khó các ngươi mà, tới vậy rồi cũng còn tâng bốc ta cho được.
Quả nhiên không hổ là đệ tử thân cận.
“Được rồi được rồi, cảnh giới của quy tắc này quả thật hơi thấp.”
“Nhưng trong lời nói của các ngươi, ta mơ hồ có chút giác ngộ, cảm giác như
sắp đột phá rồi.”
Lời muốn nói của mọi người toàn bộ đều lại kẹt ở cổ họng.
Đến cả Kỷ Linh Hàm và Lâm Ninh nét mặt cũng ngớ ra.
Lại tới nữa hả?
Đại ca, cái này của ngươi thật sự là ngộ đạo hả?
Bọn ta đọc sách không ít đâu, có thể nào kiếm cái cớ khác hợp lý hơn để gạt
chúng ta được không?
Thành ca làm màu sẽ không quan tâm cảm nhận của người khác đâu.
Mở ra bảng điều khiển hệ thống, hắn xoạt xoạt xoạt, trực tiếp thăng cấp Huyền
văn bói toán từ thập nhất trọng lên thập tứ trọng.
Sau đó lại sáng lên lần nữa.
“Còn may còn may, lần này hiệu quả ngộ đạo không tệ.”
“Quy tắc bói toán lần này xem như lấy ra gặp người khác được rồi.”
Nhìn thấy Huyền văn bói toán đã biến thành cấp bậc Đạo Thánh, mọi người hóa
đá ngay tại chỗ.
Thành ca hiếm khi lại gặt hái được một trận khiếp sợ từ đệ tử của chính mình.
Khắp đại điện một mảnh im ắng, mọi người đều bị kinh sợ đến mất tiếng.
Bọn họ vốn nghĩ rằng cùng lắm chỉ là từ cấp bậc Thiên Tôn thăng lên cấp bậc
Chí Tôn.
Kết quả lại trực tiếp thăng lên cấp bậc Đạo Thánh.
Cái này là sao đây hả?
Cái này là ngộ đạo hả?
Đừng có giỡn chơi, mới một lát đã từ Thiên Tôn ngộ đạo lên Đạo Thánh, trên
đời này làm gì có chuyện nào hoang đường như vậy.
Còn về đương sự Mạc Trần, hắn đã quên luôn việc chạm vào cái Huyền ấn bói
toán kia rồi.
“Ai đó hãy nói với ta đi, có phải bây giờ ta đang nằm mơ không?”
Qua hồi lâu, Đan Thái đánh vỡ sự yên tĩnh này.
Những đệ tử khác cũng như vừa mới tỉnh mộng.
“Trời ạ, vừa nãy thiếu chút nữa đạo tâm của ta đã tan rã rồi.”
“Cái tốc độ thăng cấp này của Khương chưởng môn làm cho ta cảm thấy sự tu
luyện của bản thân mình mấy năm qua thật nực cười.”
“Đúng vậy, những năm này ta bận rộn cái gì thế không biết?”
“Hết cách rồi, ai bảo hắn là Khương chưởng môn chứ?”
Kỷ Linh Hàm thậm chí phải rót chân ý chi băng vào, hóa thành tiên âm chấn
động hồn phách.
“Tu luyện là chuyện của các ngươi! Đừng có tự tiện so sánh!”
Thần sắc chúng đệ tử lần lượt tái nhợt, lao nhao rùng mình.
Lúc này mới dần dần bình tĩnh trở lại.
Phản ứng của bọn họ làm cho Thành ca có chút cạn lời, lẽ nào lần này bản thân
hắn làm màu quá mức rồi hả? Vậy mà làm ra tác dụng phụ luôn rồi?
Qua hồi lâu, Mạc Trần thuận lợi buộc định Huyền văn bói toán, lại giúp hắn
tăng thêm năm mươi lăm phần trăm trong thanh tiến độ.
Đến đây, vài Đạo Thánh của Phi Tiên Môn ở hiện trường đều hoàn tất buộc
định.
Chưa kịp đợi hắn thở ra một hơi, lập tức bị nhóm người Ấn Tuyết Nhi và Đan
Thái bao vây.
“Khương chưởng môn, hiện tại tới lượt ta rồi đúng không?”
“Kỷ sư tỷ với La sư huynh đều có hết rồi, ta vẫn chưa có, có phải ngươi đang
lạnh nhạt ta không?”
“Khương chưởng môn, còn có ta nữa, ta là tùy tùng thân cận của ngươi đó…”
Không chỉ có đệ tử đời thứ hai, đời thứ ba thứ tư cũng liều mạng chen vào
trong.
Bọn họ nhìn ra được quy tắc nào Khương chưởng môn cũng biết hết cả.
Hơn nữa chỉ cần bọn họ muốn, gần như bất kỳ quy tắc nào cũng đều có thể “ngộ
đạo” được.
Nhưng thứ tự buộc định quy tắc trước sau cũng vô cùng quan trọng.
Buộc định trước cũng có nghĩa có thể chọn, người nào xếp thứ một nghìn thì
không gian có thể lựa chọn cũng vô cùng ít.
Bản thân Khương Thành cũng đã sớm ý thức được vấn đề này.
Hắn rất rõ ràng, bản thân của hơn một nghìn môn đồ này sẽ có đại đa số người
không lựa được quy tắc mạnh mà mình mong muốn.
Đến lượt của người cuối cùng, thậm chí còn chẳng có quy tắc chủ mà bản thân
tu luyện để lựa chọn nữa.
Huống hồ, có nhiều cái huyền văn quy tắc của hắn cũng chỉ mới thập nhất, thập
nhị trọng, không thể cái nào cũng thăng hết lên thập tứ trọng được.
“Tất cả đừng nóng vội, chuyện này cần phải thống nhất kế hoạch.”
“Việc này sẽ giao cho Tiểu Hàm, La Viễn, Đường Như và Mạc trưởng lão sắp
xếp.”
Chuyện này vô cùng phức tạp, bản thân Thành ca không muốn chính mình đau
đầu.
“Ta nói trước, mười ba quy tắc tốc độ, hệ thủy, luân hồi, giết chóc, hủy diệt, sức
mạnh, băng, âm, dương, ám, hỏa, hàn, bói toán này đều đã có người buộc định
rồi.”
“Các ngươi chỉ được chọn những cái còn lại.”