Chương 115: Hắc Đạn, Xơi Anzu
Nếu dung hợp thuộc tính của hơi thở vào tà lực, sau đó đem nó phóng xuất ra thì sẽ thế nào?
Trước đó Seigi chưa từng thử.
Nhưng hiện tại hắn muốn thử.
Bằng vào một ý niệm, Seigi đem Hơi thở của Sấm, Phong và Lửa dung hợp vào tiểu cầu tại đầu chỉ tay.
Chỉ thấy ba luồng năng lượng khác nhau về mặt màu sắc xuất hiện, phân biệt là đỏ, trắng và hồng. Chúng phiêu miểu trước mắt Seigi, sau đó nhập vào tiểu cầu hắc huyết lôi mang.
Như nhận ra điểm khác biệt về mặt năng lượng, tiểu cầu lay động kịch liệt tựa như muốn chống trả lại ý định của Seigi. Thế nhưng chỉ chốc lát, nó đã bị sự cường thế của hắn ép cho ngoan ngoãn.
- Lôi, Phong, Viêm... Dung hợp!
Tiểu cầu bé bằng đầu ngón tay chỉ trong một ý nghĩ đã hoàn toàn dung hợp với ba loại thuộc tính của hơi thở, kích thước đã to gấp ba đến bốn lần trước đó, thậm chí còn không ngừng bành trướng.
Nếu Seigi mà không nén lại, chắc hẳn nó đã to bằng ba quả bóng rổ cộng lại. Lúc này, tiểu cầu mơ hồ tỏa ra mùi vị t·ử v·ong, hóa thành nỗi áp lực lan tràn ra toàn bộ sân chùa.
Vô hình khiến cho đám người chứng kiến run lên nhè nhẹ.
Thậm chí chính họ còn không biết rằng, con trùm cuối cùng trong nhiệm vụ chợt thức tỉnh vì bị luồng khí tức kỳ lạ này.
Trong ngôi đền, tại vị trí trung tâm có năm tôn tượng làm bằng đồng. Tôn ở giữa bốn tôn tượng a tu la lấy hình dáng là phật bà quan âm nghìn tay, nó chính là con trùm cuối cùng của nhiệm vụ mà đám người Kato phải đối mặt.
Nguyên bản theo cốt truyện, đám người Kato chắc chắn sẽ bị con trùm này g·iết gần hết.
Đen đủi là trường hợp đó sẽ không bao giờ xảy ra vì một "biến số" xuất hiện.
Trong lúc tôn tượng phật quan âm còn đang phân vân không biết chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo. Thì khí tức kỳ lạ kia bỗng biến thành khí tức của sự hủy diệt, đột ngột tiếp cận với tốc độ nhanh đến mức đáng sợ.
Ngay sau đó, cánh cổng ngôi đền bị một quả cầu mang theo huyết thiểm hồng mang xuyên thấu qua, bắn thẳng về phía tôn tượng phật quan âm.
Con trùm giật mình, trong khi còn chưa hiểu vấn đề, tiểu cầu kia chợt ngưng lại trên không trung.
Nó! Cách t·ử v·ong ở trước mắt chỉ vài xăng-ti-mét.
Tựa như đây là nỗi uy h·iếp đầu tiên mà con trùm phải đối mặt. Nó thật sự sợ rồi.
Mà bên ngoài lúc này.
Seigi vẫn giữ nguyên tư thế nhất chỉ hướng về phía trước, cảm nhận được khoảng cách giữa kẻ địch không sai biệt lắm, hắn liền hạ cánh tay xuống.
- Bạo...
Chỉ trong một ý niệm duy nhất, ngôi đền kia trực tiếp bị nổ thành phấn vụn.
Dư âm để lại thứ nhất chính là một cơn cuồng phong cuốn lên lôi điện mang tính bạo liệt, nó khuếch tán ra xung quanh với phạm vi một trăm mét vuông, thổi bay mọi thứ gần đó.
Cuối cùng chỉ sót lại những tàn lửa hồng t·hiêu r·ụi trên di tích nằm vương vãi ở dưới đất.
Một chiêu vừa rồi đã lấy đi gần nửa phần tà lực có trong cơ thể Seigi, vừa rồi nếu hắn dồn tất cả tà lực vào đó...
Sợ là cả ngôi chùa này dễ dàng bị hắn thổi bay trong chốc lát.
Dù sao đây cũng chỉ là lần test đầu tiên, nên hắn không muốn dồn hết sức vào một đòn, chẳng may không kiểm soát được xong dẫn đến tự bạo thì quá tội.
Tiện thể hắn lấy cho chiêu này một cái tên, đó là "Hắc Đạn".
Tính hắn đơn giản, nên phần đặt tên đương nhiên sẽ không cầu kỳ chi tiết.
Không nói cũng biết đám người Kato lại được trầm trồ một phen, dù sao cũng chứng kiến quá nhiều chuyện kỳ diệu và khó tin trong vòng một ngày.
Kinh ngạc nối tiếp ngạc nhiên đã có chút nhàm.
Nhưng có vài người trong nhóm thì dại cả mặt ra, chắc hẳn là bị mấy chuyện hoang đường này xoay đến mức điên đầu rồi.
Cũng may là chuyến này có Seigi nhúng tay vào từ đầu đến cuối, nên số người t·hương v·ong không đến một nửa.
Không bao lâu khi con trùm bị diệt, tiếng thông báo kết thúc của nhiệm vụ vang lên. Sau đó tất cả mọi người đều được quả cầu dịch chuyển về căn phòng trước đấy.
Nhận ra bản thân đã lấy lại được tự do, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm cho chuyến hành trình nguy hiểm hiểm lần này.
Sau khi cảm tạ Seigi về ơn cứu mạng, tất cả cũng dần dần rời đi.
Dù họ không mấy vui vẻ khi biết sự tự do của mình đã bị Gantz chi phối, nhưng đâu phải là không có cách để thoát khỏi sự ràng buộc đó đâu?
"L-liệu... liệu tôi có thể đi với anh chứ?"
Kei Kishimoto rón rén bước đến bên cạnh Seigi, nói với giọng thỏ thẻ, gương mặt nàng giấu không được vẻ ngại ngùng ở trong mắt hắn.
Mà Reika đứng bên cạnh Seigi từ đầu đến cuối, thấy vậy không khỏi nhướng mày.
Nàng cảm thấy mặt của thiếu nữ này có chút "dày" đâu.
Một câu chính là muốn dính chặt đến Seigi!
Không hiểu sao điều này khiến nàng hơi khó chịu.
Dù chỉ mới gặp Seigi lần đầu, nhưng Reika đã vô tình mặc định hắn chính là "đối tượng" mà nàng để ý đến.
Nếu xét theo lẽ thường tình thì cũng không có gì lạ khi một phái nữ chứng kiến một cá nhân nam biểu lộ ra năng lực quá xuất chúng, giải quyết mọi vấn đề chỉ trong nháy mắt, bình tĩnh và quyết đoán đến mức vượt quá sức tưởng tượng, cộng thêm vẻ ngoài trẻ trung anh tuấn.
Đương nhiên sẽ có nhiều thiếu nữ vô tình bị luân hãm bởi chính những thứ đó mà không hề nhận ra.
"Hm... có lý do gì để tôi dẫn cô theo bên người sao? Nếu cô nói được, tôi sẵn sàng chiều theo ý của cô, xem như cô nợ tôi một lần ân tình đi."
Seigi có chút hứng thú, bình tĩnh quan sát Kei Kishimoto.
Tuy không có bao nhiêu ấn tượng với cô nàng này, nhưng dẫu gì cũng là ứng cử viên cho danh sách hậu cung của hắn, nên Seigi đương nhiên sẽ chiếu cố một hai.
"Tôi cảm thấy... bản thân được an toàn khi ở bên anh... lý do như vậy đã đủ sức thuyết phục chưa..."
Kei ấp úng đáp, mặc cho ánh mắt đánh giá của người thanh niên quét qua khuôn mặt nàng.
"..." Seigi.
"Cũng tính là thuyết phục đi."
Thực lực hiện tại của Seigi tuy không bằng lúc chưa phân thân, nhưng vẫn tính là vô cùng mạnh, trong tương lai nếu như con trùm của thế giới này không xuất hiện, một biến số như hắn chắc chắn sẽ không có kẻ địch lại.
Mang theo một đứa con gái chân yếu tay mềm cũng không tính là việc nặng nhọc, thế nên hắn vô cùng thoải mái.
Kei Kurono và Kato thấy Kishimoto đòi đi theo Seigi cũng đành bó tay, nên hai người nói hai tiếng "cảm ơn" sau liền rời khỏi căn phòng.
Do lần đầu mới quen Seigi mà đã mến, Reika chỉ đem chuyện này giấu kín ở trong lòng. Có người đã giải thích qua, một thời gian nữa nếu phát sinh thêm nhiệm vụ nào đó thì chính quả cầu sẽ một lần nữa dịch chuyển họ về đây, chính vì thế nàng mới không lo sẽ không được gặp lại Seigi thêm lần nữa.
Sau đó Reika trực tiếp nói lời tạm biệt với Seigi rồi ra về.
Tránh cho mất thời gian, Seigi câu thông với Raken qua nô ấn để nó phi qua rước hắn với Kei về nhà Anzu.
Ban đêm, không biết Anzu đã ngủ say từ bao giờ. Seigi để Kei ngủ ngoài phòng khách dưới tầng, còn hắn thì đi thẳng lên phòng tắm ở tầng hai để tắm rửa qua cho sạch sẽ.
Không bao lâu, Seigi mang theo chiếc khăn tắm cuốn quanh hạ thân trở về phòng. Vừa đẩy cửa vào, một màn kinh diễm đã hiện ra trước mắt Seigi.
Trên chiếc giường đơn ở trong góc phòng, chỉ thấy một Anzu đang say giấc nồng, điểm đáng nói là nàng chỉ mặc mỗi chiếc váy hai dây mỏng tang. Để lộ ra làn da trắng mịn màng. Trên dưới điểm dừng của chiếc váy đều để lộ ra hai cặp thịt nở nang có phần đẫy đà, thêm cả đường nét mềm mại từ phần eo trở xuống, trông vô cùng dụ người phạm tội!
Lúc đầu Seigi lộ ra vẻ cổ quái, nhưng một lát sau hắn đã thay đổi sắc mặt.
Không biết vì cái gì mà Anzu lại nằm trên giường của chính mình. Trước đó cả hai cũng đã ngầm hiểu ý là sẽ tôn trọng quyền riêng tư, nên sẽ không đi vào phòng của nhau khi chưa có sự cho phép từ một phía.
Hiện tại thì cô nàng này lại là người phá bỏ "quy tắc" trước tiên, lại còn ăn mặc hớ hênh không chút kiêng kỵ.
Hiển nhiên là muốn câu dẫn hắn đây mà...
Dù biết bản thân là thóc, nhưng Seigi vẫn rất thoải mái. Hắn có bản lĩnh để tránh đi trong trường hợp này, xem như không nhìn thấy, thế nhưng làm vậy có ích gì đâu?
Nếu cô nàng này đã muốn dâng đến trước miệng hắn...
Không bằng thuận theo ý của đối phương đi.
Dù sao bản thân hắn cũng không thiệt thòi.
Seigi đóng lại cánh cửa, chầm chậm bước đến giường.
Lát sau, một tiếng rên rỉ nhè nhẹ thốt lên mang theo một ít hãi nhiên, chiếc váy mỏng cùng với quần lót ren nằm trên mặt sàn.
Trên giường chỉ còn sót lại hai cơ thể không mảnh vải che thân quấn quít lấy nhau, đem từng hơi thở dồn dập và nóng bỏng hoà quyện vào đối phương...
Trải qua một đêm xuân sắc.
Sáng sớm ngày hôm sau, trên giường đã trở nên lầy lội không thể tả. Nửa phần giường dưới có phần ẩm ướt do thuỷ triều "dâng" thậm chí còn thấy được vài v·ết m·áu khô đọng lại trên đó.
Lúc này Anzu đã nằm nép vào trong ngực của Seigi, quan thân thể trắng mịn chỉ giữ lại mấy vết tích của dấu răng và môi, hơi thở của nàng đã đồng đều đến mấy phần, không còn bị hụt hơi với khó khăn như đêm qua nữa.