Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bảo Vệ Hậu Cung Trong Thế Giới Trò Chơi

Chương 114: Thực lực




Chương 114: Thực lực

Ầm! Ầm!

Một tiếng sụp đổ bất chợt vang lên khiến cho sự chú ý của đám người bị thu hút, họ cùng rời ánh mắt khỏi bóng lưng của Seigi, ngước lên phía toà miếu đằng xa.

"Ông trời ơi..."

"Sao nó có thể lớn đến vậy?!"

Một vài thanh niên trong nhóm nhịn không được mà sững người. Vì trong mắt họ lúc này là một tôn tượng phật vô cùng lớn đang chậm rãi đứng dậy, bước ra từ phía sau toà miếu lớn.

Với chiều cao lên tới sáu mươi mét, hình thể của nó trông hết sức khổng lồ, so với hai tôn tượng thần canh cổng phải lớn gấp mười lần, trông vô cùng kh·iếp vía. Từng bước đi của nó nặng nề rung động cả mặt đất. Mà sở hữu kích thước lớn như vậy, hiển nhiên trọng lượng của nó cũng không "nhẹ" mặt gạch đều bị nó dẫm nát vụn.

Đến cả người thường xuyên tỏ ra lạnh nhạt như Seigi cũng phải lộ ra vẻ ngạc nhiên một chút. Bởi lẽ hắn chưa từng thấy một sinh vật nào có hình thể to lớn đến mức này, nay được tận mắt chứng kiến bằng xương bằng thịt, ngạc nhiên cũng là chuyện dễ hiểu.

"Seigi!"

Reika vội vàng chạy đến bên cạnh Seigi, nét mặt lo lắng trước đó hiện giờ càng thêm nghiêm trọng.

"Chúng ta phải làm sao bây giờ..."

Reika chăm chú nhìn người thanh niên trước mắt.

Nàng nghĩ, Seigi dù có lợi hại đến mấy cũng sẽ không thể nào đối phó được với bức tượng phật khổng lồ kia. Vì cách biệt hình thể giữa hai bên là quá lớn, tựa như là châu chấu đá xe một dạng, nếu cứng rắn đối đầu chẳng khác nào chọn con đường c·hết.

Biết là vậy, chẳng hiểu sao trong nội tâm nàng vẫn mong có điều kỳ diệu xuất hiện ở trên người tên thanh niên này.

Dù chỉ là một chút...

"Chẳng phải chỉ là một bức tượng biết đi giống bao bức tượng khác thôi sao?"

Seigi nhàn nhạt nhìn tôn tượng phật đang tiến về phía mình, thản nhiên nói một câu khiến Reika vô cùng ngỡ ngàng.

Trước ánh mắt rung động của cô gái, hắn nhấc lên hắc kiếm, đi về phía tôn tượng phật. Trên thân nổi lên từng tia lôi điện có màu sắc đỏ đen đan xen, khí tức của hắn mơ hồ toát lên mùi vị của huỷ diệt.



Mà đối mặt với hắn, tôn tượng phật to lớn nhưng mang theo vẻ vô cảm, tựa như xem thường tên nhân loại nhỏ bé không đáng để nó cúi xuống nhìn.

Tương tự, đám người phía sau cũng không tin tưởng Seigi có thể ung dung đối phó pho tượng khổng lồ. Thế nhưng hai giây tiếp theo, suy nghĩ này của họ lập tức b·ị đ·ánh sập.

Seigi dậm ra một bước chân, vang lên tiếng sấm rung trời lay động cả mặt đất. Thân thể hắn hoá thành tia sét đỏ, chỉ để lại cuồng phong gào thét phía sau, chớp mắt đã xuất hiện trên không trung - tại đỉnh đầu của tôn tượng Phật.

Do đã thành thục hơi thở sấm sét và gió... không, phải nói trình độ sử dụng hơi thở của Seigi đã đạt đến cấp độ thượng thừa, thế nên mỗi một thuộc tính hơi thở mà hắn sử dụng đều được phát huy hết mức tối đa.

Tốc độ có thể nói là vượt xa không ít so với Đệ Nhất Kiếm Sĩ Yoriichi lúc hoá quỷ, khiến cho tôn tượng Phật không kịp nháy mắt để phán đoán vị trí của bản thân.

Seigi vung xuống hắc kiếm, không phải là một chiêu hay kiếm thức gì quá loè loẹt, mà đơn giản là một cái bổ kiếm bình thường.

Và cộng thêm kỹ năng kiếm khí ở trong đó.

Soạt!

Dưới một kiếm này, đầu của tôn tượng Phật bị xé ra một vết rách, tiếp theo là một đạo kiếm khí bạo liệt xuất hiện, đem dọc cơ thể nó chẻ làm đôi. Vì tôn tượng Phật là một cơ thể sống đến ngoài vũ trụ, thế nên cũng sẽ có huyết dịch.

Chỉ thấy một lượng lớn máu tươi như nước trong ao tràn ra, nhuộm đỏ cả mặt đất, mùi tanh nồng nặc phiêu diêu trong không khí.

"Ch-chỉ... chỉ một kiếm?!!!"

Đám người Kato bỗng chốc sửng sốt.

"Sao có thể..."

Reika thì kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt, che miệng kêu khẽ một tiếng.

Sau khi một kiếm mạt sát tôn tượng, Seigi nhẹ nhàng tiếp đất với thần tình lạnh nhạt, nghĩ tới việc bản thân đánh giá hơi cao những sinh vật mình vừa g·iết, hắn có chút lắc đầu.

Sớm cho là đám sinh vật ngoài hành tinh này khó giải quyết một chút, nhưng một chút cũng không đến.

Giết gà không đến mức phải dùng đao mổ trâu!



Vừa rồi hắn xuất ra mười phần trăm thực lực, nếu chỉ xuất ra một phần trăm, cũng dư sức dọn dẹp lũ tạp nham này. Khác nhau ở điểm tốc độ "dọn dẹp" nhanh hay chậm hơn mà thôi.

Nhẹ nhàng giải quyết đám sinh vật ngoài hành tinh này xong, Seigi tự cho chúng chỉ là nhân vật lót đường trong giai đoạn đầu tiên.

Chưa ai biết về sau sẽ nhảy ra kẻ địch mạnh hơn, khủng bố hơn gấp chục lần đâu?

Vì thế, dù có g·iết được kẻ địch yếu, hắn cũng không sinh ra nửa điểm kiêu ngạo.

Nhóm người Kato lúc này mới lấy lại được tinh thần, nhận ra tôn tượng đã bị Seigi diệt sát, nhưng quả cầu vẫn chưa trả bọn họ về căn phòng, có thể hiểu nhiệm vụ này vẫn chưa kết thúc.

Thế là một vài người quen biết từ trước với Seigi liền chạy về chỗ hắn để hỏi han tình hình hiện tại.

"Vừa rồi anh g·iết được trùm của nhiệm vụ, nhưng chúng ta vẫn chưa trở về căn phòng đó, chuyện này..."

Đối với Seigi, Kato chỉ nhanh chóng đem rõ vấn đề nói ra, lúc này y đã đặt hết sự tin tưởng và kỳ vọng... không, phải nói là những người sống sót từ nhiệm vụ trước cùng với y đã hoàn toàn tín nhiệm hắn.

Mọi rào cản nghi ngờ đều biến mất, từ đây thái độ của họ cũng chuyển biến.

Nếu muốn sống sót, họ chỉ có thể trông cậy vào người thanh niên trước mắt này.

Về phía Seigi, hắn thì không bận tâm đến suy nghĩ của đám người Kato, đơn giản là hắn không rảnh để đi quan tâm kẻ khác nghĩ gì về mình.

Chỉ cần không nảy sinh ý định gì cản trở hay làm hắn chướng mắt, hắn sẽ không xem là đối địch.

Mà đã xem như đối địch...

Thì biết rồi đấy.

"Nó chưa kết thúc, chắc hẳn có liên quan gì đến việc chúng ta bước vào ngôi đền đó."

Seigi bình tĩnh đáp, ánh mắt chăm chú nhìn về phía ngồi đền được đặt cách đó không xa.

"Ý anh là... con trùm vừa c·hết không chỉ có một con?"



"Hẳn là như thế đi."

Nhận ra điểm nghiêm trọng của vấn đề, nhóm Kato mới ngớ người, sau đó dồn mọi ánh mắt về phía Seigi, như chờ đợi chỉ thị, không nói cũng biết họ đã xem hắn như tâm phúc.

chỉ thấy Seigi trầm ngâm một lát, sau đó nhấc lên một ngón tay, chỉ về hướng ngôi đền, lập tức có mấy điểm sáng màu đỏ đen hơi ngưng thực.

"Hôm nay, những thứ mà các người chứng kiến, tuyệt đối không được tiết lộ cho những người ngoài cuộc biết."

"Hiểu chứ?"

Nghe được câu nói này của hắn, đám người bất tri bất giác gật đầu lia lịa, không ai dám có câu hỏi chất vấn.

Reika im lặng, đôi mắt tròn hiếu kỳ đánh giá người thanh niên mới gặp này.

Có thể sử dụng nhiều loại thần thông chỉ có trong phim khoa học viễn tưởng, nàng vô cùng tò mò, không biết hắn ngoài đời là người như thế nào đây.

Chỉ là hành động của Seigi lúc này làm nàng có hơi nghi hoặc, mấy giây tiếp theo, nàng lại được một phen mở mang.

Không.

Tất cả những người có mặt tại đây liền được một phen mở mang tầm mắt.

Chỉ thấy tại đầu ngón tay của Seigi, vô số những điểm sáng đen đỏ giao thoa, dần ngưng tụ thành một tiểu cầu màu đen có vài tia sáng đỏ sẫm như thiểm điện bao quanh.

Tiểu cầu này chỉ bao hàm lực lượng của Tà Lực, sát thương nó gây ra khá là lớn, đa số là hoà tan mọi vật chất trong tầm ảnh hưởng mà nó đi qua.

Nói cho dễ hiểu, lực lượng tà thần của Seigi có thể thu phóng tự nhiên, tựa như một khối vật chất ở thể rắn. Chỉ có thể tuỳ ý tạo ra hình dạng của nó, nhưng để tạo ra một v·ụ n·ổ trong nó khi tiếp xúc với vật thể thì không thể nào.

Giống như một khối sắt, có thể rèn thành kiếm, đạn hoặc các v·ũ k·hí khác nhau.

Tà lực cũng giống như vậy.

Khác biệt ở điểm, tà lực của Seigi có thể ăn mòn và hoà tan mọi vật thể như axit nếu biết cách chưởng khống.

Nhưng như vậy là không đủ.

Seigi muốn sáng tạo ra một chiêu thức có thể diệt sát nhiều kẻ địch tầm xa.