Lòng bàn tay vừa vặn bao trọn lấy bầu nhũ, kích cỡ căng tròn vừa vặn như thể sinh ra là dành cho hắn.
Một bên massage nhẹ nhàng, một bên lỡ tay trượt qua đầu nhũ vài lần.
Trong phòng, tiếng thở từ từ nặng dần, từ Lâm Tuyết có, từ Hứa Huân cũng có.
Lâm Tuyết không yên ổn để thúc thúc xoa bóp cho mình, hai tay bị khoá chặt trên đỉnh đầu làm cả người không có trọng tâm, càng cựa quậy né tránh tay hắn thì càng làm cả hai cọ xát nhiều hơn.
Kích thích từ đầu vú truyền đến từng hồi, Lâm Tuyết dù cố cắn răng nhưng vẫn không ngăn được từng hồi rên rỉ tràn ra giữa hai cánh môi. Bên dưới tiểu huyệt tuôn ra từng đợt thuỷ dịch ướt át, cô cảm thấy có lẽ làm ướt luôn cả phần bụng của thúc thúc...
Ngượng ngùng cắn răng trượt người xuống bên dưới một chút, Lâm Tuyết chợt "Aaa..." một tiếng, đứng hình mất vài giây - cô thế mà vô ý, ngồi đè lên trên côn thịt của thúc thúc rồi!
Đang lóng ngóng xấu hổ không biết thế nào, Lâm Tuyết chợt nhìn thấy một mảng ướt nhẹp trên nền áo màu xám của Hứa Huân, chính là nơi cô vừa ngồi ban nãy.
Mặt Lâm Tuyết vụt một cái đỏ bừng lên, trông ngon lành như một quả cà chua chín mọng, cô đưa mắt long lanh nhìn lên Hứa Huân, cắn môi cầu cứu:
- "Thúc thúc...đủ rồi ạ...dừng lại đi..."
Hứa Huân bị kích thích do Lâm Tuyết ngồi trên côn thịt, còn bị cô dùng ánh nhìn trông mong như vậy câu dẫn, đâu còn sót lại bao nhiêu lý trí.
- "Cọ một chút đi a Tuyết ngoan, đúng...cứ như lúc nãy vậy...thúc thúc sẽ massage cho cháu..." Vừa dẫn dắt vừa ma sát côn thịt và tiểu huyệt với nhau.
Lâm Tuyết cũng ăn sướng, nhắm mắt làm theo lời thúc thúc, đong đưa hông. Hai người cọ xát lẫn nhau, trên nệm đàn hồi càng lên xuống thích ý.
Cả hai đều đang mẫn cảm vô cùng, nhún người một lúc, dù cách hai tầng vải nhưng vẫn đạt đến cực khoái. Hai tay Lâm Tuyết được Hứa Huân giải khoá từ khúc nào không biết, vuốt ve từng bó cơ săn chắc, cả người nằm rạp trên ngực hắn thở dốc từng hồi.
Mà tay hắn vẫn theo quán tính lần mò mân mê trên hai bầu ngực tròn của Lâm Tuyết.
Lần massage ngực giảm sưng của Hứa Huân kết thúc trong ngượng ngùng bằng tiếng gọi xuống ăn cơm của mẹ Lâm.
Một đêm bình yên, sáng hôm sau chạm mặt trong bữa sáng, Hứa Huân còn khá ngại ngùng về sự việc hôm qua, cộng thêm tối ngủ lạ giường, hắn trằn trọc thế nào lại tiếp tục làm thêm một lần mộng xuân nữa, đối tượng vẫn là Lâm Tuyết.
Độ kịch liệt thì chỉ có hơn chứ không hề kém.
Hắn cảm thấy mình thực sự hết thuốc chữa mất rồi.
Tuy nhiên, Lâm Tuyết lại vô cùng tự nhiên, như chưa có gì xảy ra, ngồi trên bàn ăn vẫn tươi cười nhiệt tình cùng hắn trò chuyện.
Chẳng hiểu sao, Hứa Huân thấy trong lòng có một chút ấm ức nho nhỏ.
—————————————————————————
Hứa Huân từ nơi khác tới, đàn ông không thích rườm rà nên hắn mang theo gọn gàng một vali nhỏ, cần sắm sửa thêm vài vật dụng.
Lâm Tuyết vinh quang nhận trách nhiệm phụng bồi thúc thúc cuối tuần đi dạo trung tâm mua sắm.
Vừa đúng dịp có một trung tâm mua sắm vừa khai trương cách đây không lâu, được công ty từ nước M đầu tư nên có khá nhiều nhãn hàng độc quyền từ đó, Lâm Tuyết vốn muốn đi nhưng chưa có cơ hội.
Dẫn theo thúc thúc đi dạo cả buổi chiều cũng mua được kha khá thứ, hai người định về thì tình cờ lướt qua một cửa hàng màu sắc khá bắt mắt nhưng lại nằm ở một góc tách biệt, có lẽ vị trí không thuận lợi nên khá vắng vẻ.
Thấy Lâm Tuyết lưỡng lự có vẻ rất muốn vào, Hứa Huân chủ động đề nghị, dù sao cháu gái đã theo giúp mình cả ngày, khó khăn lắm mới có một chỗ làm cô hứng thú.
Vào trong mới biết, đây là cửa hàng tự phục vụ, khách hàng tự chọn mẫu và size, phòng thử đồ ở góc trong cùng, sau đó ra máy thanh toán tự động ở phía ngoài.
Còn sản phẩm bày bán, là quần áo ngủ và nội y nữ :)
Hứa Huân có hơi khựng lại, dù sao cũng là loại hình khá riêng tư. Liếc thấy trong góc trước phòng thử quần áo có một dãy ghế chờ, vài người đàn ông đang ngồi đó, dường như cũng đợi người trong phòng thử quần áo. Hắn nói vài tiếng với Lâm Tuyết rồi bước đến đó.
Người đàn ông kế bên Hứa Huân ngồi được một lúc thì đứng dậy, đi đến gõ cửa một trong các căn phòng thử đang đóng kín. Căn phòng mở ra một khe hở nho nhỏ, người đàn ông và người trong phòng trao đổi gì đó đôi ba câu, sau đó cửa mở rộng ra vừa đủ cho người đàn ông lách vào.
Sau đó, là một chuỗi âm thanh lách cách không rõ ràng nhưng khá kỳ lạ.
Xuất phát từ lòng tốt, Hứa Huân lịch sự đi tới, gõ ba lần lên cửa rồi mới hỏi:
- "Xin lỗi, bên trong đó ổn không?"
Hắn nghe giọng nữ trả lời đứt quãng từng hồi, nhưng vẫn tròn câu: "Ưm...vẫn ổn, cảm ơn anh, ưm...không có việc gì đâu...ừ..."
Kế đến, Lâm Tuyết cũng chọn quần áo xong, bước vào phòng thử kế bên nên hắn cũng không tiện quan tâm nữa.
Đợi không lâu lắm, Hứa Huân nghe tiếng Lâm Tuyết gọi mình: "Tiểu thúc...tiểu thúc vào giúp con một chút"
Cánh cửa mở ra một khe hở đủ để hắn dễ dàng đi vào, Hứa Huân khá bất ngờ với không gian rộng rãi bên trong. Bốn phía hoàn toàn là mặt kính trong suốt, trên trần là bóng đèn vàng sáng rực rỡ lại lãng mạn. Có một ghế dài để quần áo và túi xách, bên trong góc phòng, một lọ tinh dầu đang toả mùi hương thơm ngát kỳ lạ.
Còn cháu gái hắn, đang mặc một bộ áo lót hai mảnh màu đỏ rực tôn lên làn da trắng ngần, dưới ánh đèn sáng ngời như một loại gốm sứ thượng hạng.
Cả bộ thiết kế là từng mối dây đan chéo nhau, Lâm Tuyết không tự đan được phần dây sau lưng, cửa hàng cũng không hề có nhân viên nào, không nhờ Hứa Huân chứ còn nhờ ai vào đây.
Lâm Tuyết phải dùng cánh tay chặn lại phần áo trước ngực để nó không tuột xuống, đưa lưng về phía Hứa Huân.
Ngón tay bắt lấy từng sợi dây, theo lời hướng dẫn của Lâm Tuyết từ từ thắt tới thắt lui, cuối cùng cũng ra một chút hình dạng.
Ngón tay hắn có lớp chai sạn, cảm nhận rõ ràng mỗi lần lướt trên lưng Lâm Tuyết, cô sẽ rụt người một chút.
Cháu gái thật nhạy cảm, da cũng mỏng manh thế này, cọ xát một chút thì đỏ rồi.
Bờ lưng thon thả không chút tỳ vết trước mắt, mùi hương kỳ lạ từ lọ tinh dầu trong góc giờ hoà quyện với cả hương thơm quen thuộc phát ra từ trên người Lâm Tuyết, hắn bất giác hít sâu vào một hơi tràn đầy lồng ngực, cả người ngứa ngáy râm ran.
Hắn vén tóc cô ra đằng trước, khẽ cúi người lén mổ lên sống lưng hoàn mỹ vài lần.
Vì bốn phía đều là mặt gương, lúc ngẩng đầu lên hắn không khó phát hiện ra cháu gái cũng đang cắn răng nhẫn nhịn điều gì đó.
Hứa Huân khom lưng, nắm hai vai Lâm Tuyết: "Sao thế cháu?"
Lâm Tuyết đưa mắt nhìn hắn, không nói không rằng mà bất ngờ cọ xát lên rồi.
Đúng lúc này, phòng kế bên truyền đến từng hồi "bạch...bạch...", kèm theo tiếng rên rĩ khe khẽ: "A...mạnh lên nữa...làm chết em đi..."
Đến bây giờ, mọi chuyện từ căn phòng kế bên ban nãy đã sáng tỏ, có lẽ cũng là chuyện sắp xảy ra giữa hắn và cháu gái trong căn phòng này.
Lọ tinh dầu trong góc vẫn lặng lẽ toả hương, chắc chắn có vấn đề gì đó, nhưng giờ chẳng còn ai có tinh lực bận tâm đến nó nữa.
Lâm Tuyết tựa vào ngực Hứa Huân, thở phì phò áp ngực cọ xát nhiệt tình lên ngực hắn, tay lần mò vuốt ve bờ ngực rắn chắc, nhanh chóng kéo phăng hết cúc áo sơ mi, đưa lưỡi cuộn lấy đậu đỏ sớm đã săn cứng.
Tay Lâm Tuyết lần mò xuống bên dưới, gấp đến mức nức nở từng hồi, không chờ kịp giải khai khoá quần, bàn tay cách lớp quần lót, phủ lên côn thịt vuốt ve xoa bóp. Mắt cô mơ màng, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- "Thúc thúc...khó chịu a...thúc thúc..."
Hứa Huân cũng nào đỡ hơn là bao. Âm thanh kịch liệt từ phòng kế bên truyền đến như đang tuyên chiến với hắn, lý trí hắn chẳng còn sót lại bao nhiêu, cắn răng nói với Lâm Tuyết:
- "Thúc sẽ chỉ cọ như hôm qua thôi...a Tuyết ngoan". Vừa nói, vừa vuốt ve mơn trớn, cúi đầu hít hà hương thơm nơi cổ cô mà hắn đã bao lần tơ tưởng trong giấc mộng.
Hắn nghĩ, hương thơm tình dầu này có lẽ hoạt động như một loại thuốc trợ hứng kích thích cả hai, chỉ cần cao trào một lần là được hết.
Chẳng qua vì Lâm Tuyết đang mặc đồ lót gợi cảm như thế, hắn mới không kiềm chế được mình. Hứa Huân cũng không hề phủ nhận, hắn mơ tưởng được cưỡi cháu gái này đến điên rồi.
- "Ừm...nhanh lên thúc thúc...khó chịu quá nha..."
Hứa Huân nghe tiếng rên rĩ cầu xin của Lâm Tuyết, người như được tiếp thêm lý do, tay mò xuống kéo ra côn thịt sừng sững chờ đợi từ nãy giờ.
Nếu hôm qua là cọ xát cách lớp quần áo, thì hôm nay, như vậy không đủ. Hắn muốn dùng côn thịt của mình trực tiếp ma sát ngoài huyệt động của Lâm Tuyết.
Thực sự, chỉ là muốn cọ một chút thôi, so với hôm qua là bớt đi một tầng vải rồi.
Hứa Huân đung đưa eo, cảm giác kẹp chặt khít giữa hai đùi non cùng huyệt động làm hắn sướng rơn.
Thế nhưng, người tính không bằng trời tính, cọ xát vài cái hắn đã phát hiện ra chỗ bất ổn.
Lâm Tuyết thế mà thử nhầm quần lót tình thú!
Nghĩa là, bên dưới, ngay chỗ cửa huyệt, có một khe hở đủ cho hắn nhét côn thịt của mình vào.
- "Tiểu yêu tinh này..."
Thảo nào nãy giờ hắn cảm giác thấy mềm mại một cách chân thực như thế, nước sốt cũng giàn giụa, tưới ướt côn thịt hắn, theo đùi cô chảy dài xuống dưới.
- "Aaa...thúc thúc...đừng dừng lại nha...con muốn...ưmmm"
Thấy Hứa Huân đột nhiên dừng động tác, Lâm Tuyết lập tức cảm nhận trống trải. Trong gương, hắn thấy cô cắn môi thật chặt, eo chủ động đong đưa học theo chuyển động của hắn ban nãy.
Như người sắp chết đuối thì vớ được phao cứu sinh, Lâm Tuyết dùng hết sức cong mông lắc eo, để cửa huyệt ma sát mạnh mẽ lấy côn thịt.
- "Úc...." Động tác quá mạnh, Lâm Tuyết cong mông lên cao hơn bình thường, góc độ phù hợp thế nào mà hút lấy khoảng ba phân quy đầu vào bên trong.
Cảm giác sướng run bất chợt đánh úp, cả hai đều rùng mình không chống đỡ được, Lâm Tuyết ân a phun ra một dòng mật dịch mà đạt cực khoái, Hứa Huân thì khó khắn lắm mới trụ vững.
Dù sao bản lĩnh đàn ông không cho phép hắn chỉ mới đi vào ba phân thì bắn a.
Lâm Tuyết cao trào xong thì mệt mỏi tựa trên ngực thúc thúc, nhưng cơ thể vẫn còn xao xuyến không thôi, cô ngẩng dậy, mê man liếm liếm môi, mổ mổ trên môi Hứa Huân.
Hứa Huân vốn đã căng như dây đàn, mạnh mẽ cố định lấy đầu Lâm Tuyết, khoá trụ môi cô. Hắn làm theo ký ức học được trong mộng, đảo khách thành chủ cướp hết ngọt ngào trong miệng Lâm Tuyết.
Côn thịt nếm được sung sướng bên trong huyệt động, hắn lại cạ cạ bên ngoài vài lần cũng không thấy thoả mãn như trước, thế là cứ vô tình đâm vào bên trong cửa huyệt nhỏ đôi ba lần.
- "A...thúc thúc...thật trướng..."
- "Ừm...thúc thúc...con muốn..."
Lâm Tuyết lầm bầm lầu bầu từng câu đơn vô nghĩa, câu nào cũng ngọt nị làm hắn muốn tan chảy.
Phòng kế bên có lẽ nghe được âm thanh bên này, càng làm ác hơn, trên tường từng hồi kịch liệt truyền sang đây.
Hứa Huân cũng nhấn mạnh eo mình tới, côn thịt theo nước sốt giàn giụa mà trườn sâu vào trong huyệt động, sau đó là từng hồi dập mạnh bành bạch đáp lại phía bên kia.
- "Aaa...tuyệt quá thúc thúc ơi....sướng nha..." Lâm Tuyết treo trên người Hứa Huân, được tốc độ của hắn làm đến sảng khoái vừa lòng.
- "Ừm...kêu lớn hơn nữa nào...thúc làm cháu thế nào hả?"
- "Ân...sướng nga...thúc thúc là tuyệt nhất..."
Hai căn phòng không hẹn mà cùng thi thố, xem bên nào kịch liệt hơn. Hứa Huân sau khi bắn một hồi, lại gạt phăng quần áo túi xách trên ghế, để Lâm Tuyết quỳ bò trên đó, vịn chặt eo cô đâm vào từ phía sau lần nữa.
Côn thịt đều đặn chín nông một sâu ra vào, Lâm Tuyết rên rĩ át hẳn tiếng phòng bên cạnh, hoặc cả hai chẳng thèm để ý nữa, hoàn toàn chìm đắm vào thế giới riêng.
Nhìn vào gương bốn phía, thấy tiểu huyệt nhỏ bé vậy mà không ngừng phun ra nuốt vào gậy thịt to lớn của hắn, hai bầu vú cũng rung lắc dữ dội, Hứa Huân đưa tay chụp lấy, nhào nặn thật mạnh, hoàn toàn quên mất mới hôm nào còn massage tiêu sưng cho cháu gái.
Phòng bên cạnh làm chán chê đã rời đi từ bao giờ. Hứa Huân muốn làm thêm một lần cuối rồi phải ra về trước khi trung tâm thương mại đóng cửa.
Hắn ôm Lâm Tuyết đứng tựa lưng vào ngực mình, khuỷu tay nâng lên chân phải để côn thịt từ phía sau thuận lợi chen giữa hai cánh mông, đâm thẳng vào tiểu huyệt.
Tư thế này, hai người cùng nhìn vào mặt gương trước mắt, Lâm Tuyết bị bắt nhìn rõ hai tay tiểu thúc làm thế nào nhào nặn không ngừng hai bầu ngực mình đến đỏ ửng, hai ngón tay hắn còn ác liệt kẹp lấy đầu vú phấn hồng, mục đích làm cho cô rên rĩ không ngừng.
Rên đến khàn cả giọng, Hứa Huân vẫn cứ như máy đóng cọc, sức lực tràn trề mà nện cú nào cũng chắc nịch, nếu không tựa vào ngực hắn thì Lâm Tuyết đã trượt xuống nằm bò trên sàn từ lâu rồi.
Nhào nặn thôi chưa đủ, hắn còn cúi xuống mút lấy lần lượt mỗi bên, phát ra từng đợt âm thanh chần chậc nghe mà đỏ ửng hết hai tai.
Lúc đi ra thanh toán, Hứa Huân hoàn toàn ưng ý với các sản phẩm, mua hết các bộ Lâm Tuyết đã thử, còn chọn thêm mấy bộ hắn thấy hợp nhãn.
"Chân thành cảm ơn quý khách, hy vọng quý khách hoàn toàn hài lòng với trải nghiệm tại cửa hiệu chúng tôi. Hẹn gặp lại!" - âm thanh trong loa tự động phát ra lúc hai người thanh toán xong.
Hứa Huân cõng cháu gái đã mệt đến nhũn người nằm trên lưng, thong thả đi từng bước đầy thoả mãn ra ngoài.
——————————————————————————
☀🌼Happy New Year mọi người!!!
Chúc các bạn đọc giả và gia đình một năm mới an yên, sức khoẻ dồi dào, vạn sự hạnh thông!
Hố này thế mà được 1 năm rồi đó mn ơi!!! Có người đến có người đi và có người ở lại, An xin CÁM ƠN thật nhiều các bạn đã luôn bên cạnh ủng hộ, động viên An trong từng chương truyện ❤️
Năm nay sẽ cố gắng chăm chỉ hơn thật nhiều ^~^
À mn vui chơi đừng quên phòng virus Corona nhé, sức khoẻ là trên hết mn ạ!!!
~ Tịch An ~