Bảo Bối Thật Mê Người

Chương 23: Mộng xuân - Hứa Huân




Tiếng ân a, tiếng thở dốc như hoà quyện lẫn nhau, hai người mới cách đây không lâu còn là thúc cháu quan hệ, giờ đang da thịt ma sát làm những động tác thân mật nhất trên đời.


Phòng tắm cửa đóng kín, chốc chốc lại truyền ra vài âm thanh kỳ lạ, có ngâm nga sung sướng, có rên rỉ cầu xin.


- "Aaaaa...đau quá...thúc đừng cắn mà...ưm..."


- "Ân...thúc thúc há miệng ra nào...ân... chậc...chậc..."


Lâm Tuyết tựa như yêu tinh, ngồi trên bệ tắm quấn lấy lưng Hứa Huân từ đằng sau.


Bàn tay Lâm Tuyết nhẹ nhàng vuốt ve nâng lên cằm hắn, ngón tay cái vói vào trong miệng cùng tham gia khuấy đảo, rút ra đẩy vào kết hợp cùng với lưỡi cuốn lấy kích thích hắn từng hồi.


Hắn ngửa đầu, một bên má vùi giữa hai ngực thơm tho, còn cọ qua cọ lại trên làn da trơn mịn mát lạnh, bị động hưởng thụ chăm sóc. Cuốn lấy chiếc lưỡi ngon mềm đang không ngừng vói vào đòi hỏi chất lỏng trong miệng hắn, ừng ực nuốt lấy nước bọt mà vẫn không kịp.


- "Ưm...thúc thúc...mút lấy nó đi...ưm...thật tuyệt..."


Lâm Tuyết mê mẩn rượt đuổi, môi lưỡi lướt theo dòng chảy, ngậm vào hầu kết đang không ngừng lên xuống.


Mà côn thịt bên dưới cũng được tận tình chăm sóc.


Hai lòng bàn chân Lâm Tuyết đang không ngừng xóc lấy phần thân côn thịt. Hai bàn tay cũng phối hợp nhịp nhàng, tay trái mân mê tinh hoàn, năm ngón tay phải thì dao động đều đặn trên quy đầu.


Quả thật không sợ hắn không ra, chỉ sợ hắn không chịu nổi kích thích mà lên đỉnh quá sớm.


-------------------------------------------------------------


Hứa Huân giật mình mở mắt, thở hổn hển. Nhìn quanh bốn phía mới hoàn hồn, thấy mình vẫn ngồi trong bồn tắm, nước đã bắt đầu chuyển lạnh.


Chiếc khăn trắng được hắn dùng che lấy bộ vị vẫn đang ở đây, chỉ khác là côn thịt sưng to lên, cả người rạo rực, muốn bắn.


Hắn vừa làm một giấc mộng xuân.


Mà đối tượng chính là cháu gái ngoan ngoãn lại thơm mềm của hắn.


Dù cảm giác vừa rồi đến vô cùng chân thật, nhưng Hứa Huân không có cách nào nghĩ nó thành sự thật được.


Làm sao hắn có thể mơ được một giấc mơ...trái luân thường như thế. Cháu gái ngoan ngoãn của hắn, làm sao hắn mơ đến cô thành một người...kiều mị cùng dâm dục đến vậy.


Ngay lúc này...


- "Cốc...cốc...Thúc thúc, A Tuyết đây, người có cần con giúp gì không? Thúc ở trong phòng tắm lâu lắm rồi, cẩn thận bị cảm."


Vừa nghe âm thanh ngọt ngào của cô, từng chi tiết trong giấc mộng ban nãy tự động tua ngược lại.


Hứa Huân thở dốc, tay mò tìm xuống dưới tự an ủi. Nhắm lại hai mắt, trong đầu như thước phim quay chậm tua lại từng khoảng khắc đầy chân thật: Lâm Tuyết quấn lấy hắn, đầu lưỡi không ngừng ra vào cuốn lấy lưỡi hắn, đôi tay nho nhỏ bắt lấy côn thịt hắn, đều đặn lên xuống.


Mị nhãn như tơ, nhìn đến lẳng lơ khêu gợi.


Hơi thở như lan, từng đợt phả bên màng nhĩ, hương thơm độc đáo riêng biệt trên người cô như phảng phất quanh chóp mũi.


Mà đôi tay hắn mạnh mẽ bắt lấy hai nhũ thịt căng đầy, bóp chúng nó đến đỏ bừng, đầu vú đỉnh nhọn, bị véo đến miệng nhỏ không ngừng rên rỉ cầu xin hắn nhẹ tay.


- "Ừ... mau cầu xin thúc đi...". Hứa Huân thì thầm một mình.


- "Thúc thúc...người nói gì cháu không nghe rõ ạ?" Giọng Lâm Tuyết lần nữa từ bên ngoài truyền vào, có phần hơi lo lắng. "Hay cháu vào giúp thúc nhé?"


- "Đừng...thúc ra ngay". Bây giờ Lâm Tuyết mà bước vào, hẳn sẽ bị dục vọng trong mắt hắn doạ cho sợ đến chạy mất.


Lên xuống thêm vài lần tăng tốc, Hứa Huân thật sự "ra". Không những ra, mà ra liên tục gần hai phút.


Tưởng tượng được làm cháu gái mà "ra". Nhưng xúc cảm tuyệt đối không thể so sáng được với cảnh trong mộng.


Tiểu Hứa Huân là hắn khó khăn lắm mới an ủi được, Lâm Tuyết mà đi vào, hắn không hề nghi ngờ nó sẽ lần nữa ngóc dậy chào đón cô.


—————————————————————————-


Hứa Huân sau khi tắm xong, thần thanh khí sảng mà bước ra ngoài, bị cảnh tượng trước mắt làm cho nóng hết cả người.


Lâm Tuyết nằm bò trên sàn nhà, mông vểnh thật cao, đang cúi người tìm kiếm gì đó dưới gầm giường.


Quần thun cô đang mặc thực sự rất kích thích, lại ngắn lại ôm. Hắn thực sự không hiểu, anh cùng chị dâu làm sao lại để con gái mình mặc được loại quần áo này.


Mông rất tròn, lại đang chu lên như thế, hai mảnh thịt múp giữa hai đùi bị ép đến căng phồng lên, theo chuyển động qua lại ngún nguẩy trước mắt hắn.


- "Khụ...cháu lại đang tìm gì đó?"


Thực sự nếu không lên tiếng, Hứa Huân không đảm bảo được là mình có lao tới bất chấp mà cắm thật mạnh vào hay không.


Lâm Tuyết chầm chậm lùi ra khỏi gầm giường, tứ chi bò trên mặt đất xoay lại đối diện với hắn:


- "Thúc tắm xong ạ. Cháu đang tìm hoa tai, lại vừa làm rớt rồi ạ". Nói xong còn cười hì hì, nghịch ngợm thè lưỡi ra làm mặt xấu với hắn.


Hứa Huân như bị đóng đinh tại chỗ mất năm giây. Này...hắn thật sự vô cùng hoài nghi, cháu gái là đang câu dẫn hắn.


Cô đang mặc áo hai dây mảnh, bò trên đất như vậy, hai tay chống trên đất cô tình ép bầu ngực sát vào nhau, khe rãnh đầy đặn sâu hun hút, hai quả thịt tròn đầy theo lực hút trái đất mà trĩu xuống nẩy lên đong đưa trước mắt hắn như trái cây đợi hái.


Còn thè lưỡi đùa giỡn, không khỏi làm hắn nghĩ đến cảnh tượng trong mơ, cô quấn lấy hắn đòi lưỡi hôn, vừa chân thực vừa sung sướng đến lên trời...Côn thịt của hắn bắt đầu không nghe lời.


Lại muốn cứng rồi.


Hít sâu một hơi kiềm chế lại, Hứa Huân lựa chọn ngồi xuống bên người Lâm Tuyết, vừa giúp cô tìm đồ còn cẩn thận che giấu lều trại giữa hai chân.


Tìm được hoa tai dưới chân giường, Lâm Tuyết cẩn thận giữ trong lòng bàn tay, dợm người đứng dậy.


- "Á..."


Cúi người lâu quá, hai chân tê rần không nghe điều khiển nữa, cả người Lâm Tuyết mất trọng tâm đổ ập sang phía-mà-ai-cũng-biết một cách tự nhiên.


Hứa Huân phản xạ đón lấy, nhưng quán tính Lâm Tuyết quá mạnh, hắn cũng vừa nhỏm dậy, ầm một tiếng, cả hai chính thức lăn giường.


Tư thế này rõ ràng thật khéo, không phân biệt được chính xác ai là người bị tính toán nữa.


Lâm Tuyết nằm trên, mềm mại phía trước bị va mạnh vào lồng ngực cứng rắn của Hứa Huân, đau đến hít mạnh một hơi.


Nệm đàn hồi đem hai người nhấp nhô hai ba lần mới ngừng hẳn, Lâm Tuyết nhanh chóng tìm thế, cong eo ngồi dậy. Một tay theo bản năng xoa xoa đau đớn trước ngực:


- "Hức...Đau quá...". Tiểu cô nương nước mắt lưng tròng chực khóc.


- "Uhm...Để thúc xem xem, lúc nãy va thật mạnh đấy, thế nào rồi?". Hứa Huân cũng chống người ngồi dậy.


Tư thế cả hai bây giờ có chút ... ừm, là ái muội.


Trên giường, Lâm Tuyết đang dang hai chân ngồi trên eo hắn, chỉ cần trượt mông xuống thấp chút là chạm ngay vào lều trại đang dựng lên dưới đũng quần của hắn. Còn hắn vừa nhỏm dậy, nửa nằm nửa ngồi lấy khuỷu tay làm trụ.


- "Cái này...không được đâu thúc thúc". Lâm Tuyết đỏ bừng mặt, nhăn nhó lắc đầu từ chối.


- "Có gì mà không được chứ, ừm, đừng ngại.... Để thúc xem xem có bị sưng hay tím bầm nơi nào không". Hứa Huân cũng hơi lắp bắp, dù sao cũng là chạm tay lên ngực của cháu.


Nhắm mắt lại quyết tâm, Hứa Huân kiên quyết một tay bắt lấy hai tay vướng bận của Lâm Tuyết, giữ trên đỉnh đầu.


Bàn tay to lớn còn lại nhanh chóng bao trùm xuống, cách lớp áo mỏng manh, ngón tay ấn ấn tới lui hai bên vú. Hắn nuốt nước bọt đánh ực một cái, mới nhẹ giọng lên tiếng thăm dò:


- "Nơi này thế nào?". "Chỗ nào đau nhức thì nói thúc biết". Bộ dạng thực sự quan tâm đến thương thế của cô, căng thẳng quan sát từng thay đổi trên khuôn mặt cháu gái.


Lâm Tuyết e thẹn, tay nhỏ dùng dằng tránh thoát bàn tay đang kiềm chế, bắt lấy bàn tay đang di chuyển không kiêng dè trước ngực, "Đừng...đừng như vậy mà thúc. Cháu xấu hổ lắm!"


- "Con bé này, nếu ngực làm sao thì thúc biết ăn nói thế nào với bố mẹ cháu?".  Tự nghĩ, chẳng lẽ lại bảo tôi đập vào ngực con bé, ừ thì do con bé không mặc áo lót, nói thế nào cũng thật không thích hợp.


Lần nữa, hắn một tay cố định lại hai tay cô trên đỉnh đầu, lần này giữ thật chặt không cho cô cản trở nữa.


Ngón trỏ nhẹ nhàng ấn ấn vòng quanh hai bầu ngực, chốc lát sau đã thấy đỉnh nhọn cương cứng, nhô lên hằn rõ một màu hồng nhạt trên áo đầy mời gọi.


Năm ngón tay chu du qua lại, vô tình cọ vào đỉnh nhọn đó, nghe Lâm Tuyết "A..." như mèo nhỏ.


-"Là chỗ này đau sao?"


-"Dạ...đúng..." Lâm Tuyết hàm hồ cắn môi đáp.


Hứa Huân không thầy dạy vẫn tự thông, nghĩ đến cảnh trong mộng ban nãy, ngón cái khảy qua lại, bất chợt ấn mạnh vào đỉnh nhọn, nghe Lâm Tuyết "Aaa..." lên, đau đớn xen lẫn sung sướng vì bị kích thích, hơi thở hai người dần dần rối loạn.