Bảo Bối Thật Mê Người

Chương 15: Làm trò tại Chu Gia biệt thự - 2 Phòng khách Play




🙈Ú oà, mn đoán xem một lượt mấy chương

—————————————-///———————————-

•••Phòng khách•••

Chu Thanh đặt dĩa trái cây lên bàn, hăng hái mà đè ập Lâm Tuyết trên sofa. Cố ý chỉnh TV thật lớn, từ bây giờ Lâm Tuyết có thể thoải mái kêu la mà không sợ phát hiện nữa.

Kéo cao váy lên trên, ngực vẫn còn dấu vết ửng đỏ ban nãy thê thảm đến không nỡ nhìn. Lâm Tuyết gác đầu lên tay vịn, nằm ngửa đối diện với Chu Thanh bên trên đang cởi quần, quỳ vào giữa hai chân mình. Từ ngực trở xuống cô hoàn toàn không gì che chắn, trắng nõn đối lập với màu nâu sậm của sofa bằng da, xúc cảm lạnh lạnh bên dưới lưng đối lập với đôi mắt nóng rực bên trên, đang từng tấc từng tấc thưởng thức cơ thể trần trụi của cô, còn vô cùng tâm đắc với dấu vết hắn để lại trên ngực.

Chân trái bị nhấc lên móc trên lưng ghế, chân phải thì bị ép co lên theo hướng ngược lại, bên dưới trống rỗng nhanh chóng bị lấp đầy. Từng tiếng "bạch...bạch..." do tinh hoàn va chạm với cửa huyệt vang lên:

- "Aa.aaa...nhanh nữa điii...thúc thúc...aaa...thật sâu quá..." Lâm Tuyết tay bấu chặt lấy tay vịn bên trên. Tóc dài xoã tung, vài sợi dính lên gò má ướt đẫm nước mắt, nhìn xuống bụng dưới, thấy nó vì tư thế này mà cộm lên hình dạng côn thịt rõ mồn một.

Trái ngược với lén lút chậm rãi ban nãy, lúc này Chu Thanh hận không thể mạnh mẽ xuyên thấu người Lâm Tuyết, từng cú dập vừa nhanh vừa chuẩn chạm sâu đến tử cung, cảm giác đầu khấc bị mút vào vô cùng sảng khoái. Bàn tay cưng chiều giúp Lâm Tuyết vén hết tóc qua một bên, lấp ló che đậy một bên ngực gợi cảm lắc lư theo từng cú chống đẩy.

Mỗi lần đâm vào rút ra lại kéo thêm một lượng lớn dâm dịch từ trong huyệt động, bên dưới chỗ hai người kết hợp, ghế da xa xỉ bị làm ướt nhẹp đáng thương đến không nỡ nhìn.

- "Kêu to lên...kêu lên cho dì ngươi ra xem...hừ hừ...tiểu dâm đãng câu dẫn thúc thúc...còn chảy nước thật nhiều...xem cháu ngoan bị cắm đến hư..."

- "Aaa....dì không được thấy...không thấy" - Lâm Tuyết lắc đầu thật mạnh phản ứng - "Ưm...ách...thúc thúc nhẹ thôi...sắp bị cắm hư rồiii...ân ân...sướng quá hức....hứccc"

- "Cho ngươi còn dám trêu đùa thúc thúc...còn dám nữa không?" Chu Thanh hận không thể thực sự mà xuyên hư Lâm Tuyết. Thấy Lâm Tuyết có dấu hiệu sắp lên đỉnh, hắn đang trừng phạt việc cô dám cười cợt lúc nãy mà, làm sao cho cô được như ý.

Duỗi tay nâng Lâm Tuyết dậy, hắn đổi tư thế ngồi tựa lên lưng ghế, cả người nhàn nhã như đang xem TV thực sự vậy, còn với tay lấy điều khiển chuyển sang kênh khác.

Lâm Tuyết bị bắt ngồi chồm hổm giữ hai chân hắn tự nhấp nhô chuyển động.

Cảm giác nửa vời sắp cao trào lại không tới được, Lâm Tuyết cả người khó chịu, ấm ức bấu chặt hai vai Chu Thanh tự nâng người lên xuống, được một lát thì thấm mệt thở phì phò nhưng vẫn không lên đỉnh được.

Nảy ra một ý, cô xoay người nhón lấy quả nho xanh mọng nước trên bàn, cho vào miệng nhai nhai rồi ướt át mớm hết vào miệng Chu Thanh, nũng nịu:

- "Thúc thúc...ta uy ngươi ăn...nhanh nhanh cho tiểu Tuyết đi...thật khó chịu nha" Vén áo Chu Thanh lên, để hai luồng no đủ phía trước áp chặt lấy ngực thúc thúc, da thịt cọ xát mời gọi.

Trái cây ngòn ngọt mát lạnh đưa thẳng vào miệng, Chu Thanh ừng ực thoả mãn nuốt xuống. Tay lên xuống vuốt ve bờ lưng ngọc ngà, dụ dỗ Lâm Tuyết đút thêm cho mình vài quả nữa mới chiều ý cô, tăng tốc hẩy hông lên xuống phối hợp.

Ân a cao trào hoàn toàn bị âm thanh TV đè át, Lâm Tuyết mệt mỏi hết hơi gác đầu lên hõm vai Chu Thanh, từng hớp từng hớp hít lấy không khí.

Thấy mình đã lên đỉnh hai lần, mệt hết sức nhưng côn thịt Chu Thanh vẫn còn cứng ngắt chôn trong tiểu huyệt, rõ ràng là kiên trì trả đũa lần "mười phút" ban nãy đây mà. Canh thời gian thấy Mễ Tâm có vẻ sắp ra tới, Lâm Tuyết quyết định kéo côn thịt ra ngoài, trượt xuống quỳ gối xuống giữa hai chân Chu Thanh, há miệng ấm nóng bao bọc lấy.

Chịu thôi, cô không gan lớn như Chu Thanh, sợ y lại làm ra hành động bất ngờ nào đó, tự mình chủ động nắm bắt tiên cơ dẫn dắt mới là bản tính của cô. Dù sao chơi lén lút thế này rất vui, cô "gan nhỏ" sợ bị phát hiện.

Tay Lâm Tuyết vốn nhỏ, phải dùng hai tay mới nắm được côn thịt cho vào miệng, lưỡi đánh vòng lấy đầu khấc, ngón tay lên xuống vuốt ve từng đường gân guốc trên dương cụ to lớn...to thế này...khó trách vì sao cô lại trầm mê với Chu Thanh nhất...

Thấy Lâm Tuyết chủ động săn sóc mình như thế, Chu Thanh lại nhàn nhã ngồi đó xem cô tuỳ ý phục vụ. Thưởng thức người bên dưới dùng cái miệng phồng ra từng chút nuốt lấy côn thịt, hắn cong eo để nó đi vào sâu hơn, chạm đến cuống họng, Lâm Tuyết phải buông ra ho sằng sặc.

Bên dưới sofa là thảm nhung lông thật dày, Lâm Tuyết quỳ một chút cũng không đau, nhưng tiểu huyệt lại chảy nước ướt xuống bên dưới, nếu ai chú ý nhìn vào sẽ không khó tưởng tượng đây là vết tích do đâu...

Quyết tâm không chịu thua, Lâm Tuyết lần nữa há mồm bao lấy côn thịt, lần này thật ác mà chậc chậc hút vào, thịt mềm trong khoang miệng bao lấy côn thịt gân guốc, kích thích không thua kém gì lúc làm tình với miệng nhỏ bên dưới, thật sự cái miệng nào cũng làm Chu Thanh đê mê.

Kết hợp nuốt vào ừng ực, Lâm Tuyết đem côn thịt làm đến ướt đẫm, răng nanh nghịch ngợm nhay nhay, lưỡi từng vòng lên xuống liếm hôn như đang ăn uống ngon lành, hai tay vân vê tinh hoàn như chơi đùa hai viên bi, còn ngước mắt lên vô tội nhìn Chu Thanh.

Kích thích quá độ, Chu Thanh gầm nhẹ, nào còn tâm trí giả vờ xem phim nữa. Ghì đầu Lâm Tuyết, lần này không thương tiếc mà cắm vào rút ra mạnh bạo, Lâm Tuyết ưm a khó chịu khóc ra tới, lắc đầu nguầy nguậy phản kháng, cắm quá sâu rồi.

Nước mắt cầu xin càng kích thích con dã thú bên trong người đàn ông, hắn thúc vào thêm vài cái nữa thì "hự" một tiếng phóng hết tinh hoa trắng đục vào miệng cô, ướt đẫm luôn hai tay, còn trào cả ra ngoài nhỏ từng giọt từng giọt xuống thảm.

Khó khăn nuốt xuống từng ngụm tinh dịch, Lâm Tuyết hức hức...đúng là không nên đùa với lửa...Nhưng tính háo thắng vẫn không chừa, chùn chụt hút lấy côn thịt Chu Thanh vắt kiệt đến giọt cuối cùng, còn phong tình vừa nhìn hắn vừa chu miệng mút lấy từng ngón tay.

- "Chát...chát..." Chu Thanh kéo người ôm lên, bàn tay vỗ từng tiếng trên mông thịt đàn hồi của Lâm Tuyết, "Là ai dạy cháu dâm đãng như vậy hả?"

- "Ưm...đau...là thúc thúc". Lâm Tuyết cong mông bị đánh đến sảng, ngoan ngoãn ngậm lấy đầu lưỡi đang đưa ra chờ sẵn của Chu Thanh, trao đổi hương vị qua lại một lúc mới chịu buông nhau ra.

Hai người đều đã tạm thời thoả mãn no nê, Chu Thanh với tay lấy hộp khăn giấy trên bàn, lau qua xong sửa soạn lại một chút, quần áo thì nhìn chỉnh tề như ban đầu nhưng dấu vết trên thảm nhung thì đành bó tay vậy.

Mễ Tâm không lâu sau đó ra tới, thấy hai thúc cháu thân thiết cùng ngồi trên sofa lớn, Lâm Tuyết còn nghiêng người hai mắt đỏ ửng ôm lấy tay phải của thúc thúc, bà cũng không nói gì, thoải mái mà ngồi lên sofa đơn bên trái chồng mình.

- "Đừng xem mấy cái phim truyền hình rối tinh rối mù này rồi lại khóc lóc, tiểu cô nương nên xem những chương trình lành mạnh thôi nhé" Mễ Tâm lên tiếng chọc ghẹo Lâm Tuyết, nghĩ rằng cô khóc vì phim truyền hình dài tập sướt mướt trên TV.

- "Bà cứ làm như mình thì không xem không khóc đâu nhỉ" Chu Thanh cười ha ha lên tiếng, hai vợ chồng lại khách khách khí khí mà trao đổi mấy câu. Ở góc độ Mễ Tâm không hay biết, tiểu cô nương trong miệng bà bên trong không hề mặc bra ngực mà mềm mại dán hết trên cánh tay thúc thúc, bên dưới chân hai người cuốn lấy chà xát qua lại, có bao nhiêu lành mạnh khỏi phải nói.

Chu gia không có thói quen trò chuyện khi ăn cơm, nhưng sẽ cùng xem TV và trao đổi ở phòng khách, sau đó mới lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi. Chuyện quan trọng gì cũng sẽ nói vào lúc này. Mễ Tâm lại chọc ghẹo Lâm Tuyết mấy câu, sau đó hết lời khen ngợi cô săn sóc thúc thúc đến khoẻ mạnh thế nào.

Cô bé nép vào người thúc thúc lâu lâu lại vươn người nhón lấy trái cây trên bàn, vâng dạ lên tiếng trông đến nhu thuận ngoan ngoãn vô cùng - nếu bỏ qua cử chỉ dùng ngực mềm mại lướt qua lướt lại va chạm cánh tay hắn.

Nói đùa một lát, Mễ Tâm chưa hỏi thăm gì chồng mình bao nhiêu lại lái đến chủ đề công tác, thật sự là một nữ cường nhân cuồng công tác đáng khâm phục.

Chu Thanh vì bệnh tình của mình nên vẫn được ở nhà nghỉ phép dưỡng bệnh đến hết tuần này, Mễ Tâm vẫn không quá khó khăn trong việc quản lý công ty.

- "Lão Chu này, ngày mai tôi lại bay sang H thị bàn hợp đồng sản xuất với bên Trần tổng, ông xem ở nhà có cần thuê thêm hộ lý cho ông không?"

- "Cần gì, tôi cũng đâu phải người sắp chết" Thân thiết kéo bàn tay Lâm Tuyết vỗ vỗ "Hơn nữa, không phải còn có cháu gái nhu thuận hiểu lòng người đây sao" Kéo xong cũng không có buông ra, khéo léo đặt lên đũng quần mình, nắn nắn lòng bàn tay đến thích ý.

Lâm Tuyết tươi cười nghiêng đầu nhìn Mễ Tâm tiếp lời: "Đúng ạ đúng ạ, không phải dì vừa khen cháu chăm sóc thúc thúc thật tốt sao". Bên dưới thì giơ chân huých mạnh vào chân Chu Thanh - chỉ giỏi giả vờ giả vịt.

Mễ Tâm thấy hai người như vậy cũng không kiên trì gì thêm. Nói đúng hơn, quan tâm của bà cũng không nằm ở chỗ này, lấy đâu ra kiên trì săn sóc?

Ngồi thư giãn một lát, Mễ Tâm cùng Chu Thanh lên thư phòng sắp xếp công tác. Chu Thanh dù là tổng tài nghỉ bệnh nhưng nhiều hồ sơ vẫn cần ông phải kí tên duyệt qua. Không nói đến vấn đề khác, về mặt công việc hai vợ chồng thực sự rất nghiêm túc, từ xưa đến nay là tương kính như tân.

Nếu không gặp Lâm Tuyết, Chu Thanh thực sự không bao giờ nghĩ mình có ngày sẽ là một người trầm mê hoan lạc đến như vậy...

——————————————————————————

Lâm Tuyết về phòng, chui vào không gian tắm rửa thư giãn, để nước suối vỗ về dấu vết và chữa trị cơ thể. Cô đang suy nghĩ đến việc nói cho Chu Thanh về bảo bối của mình...

Trở ra ngoài đã là 2 tiếng sau, Lâm Tuyết lại cả người thần thanh khí sảng, lấy bài tập ngày mai ra hoàn thành. Dù sao cô vẫn là học sinh nha~~~ (An: vui chơi không quên nhiệm vụ nhé, again truyện là 18+ nhé~~~)

Nửa đêm bị nóng bức trong cơ thể làm cho bừng tỉnh, trở qua trở lại trên giường cũng không tài nào vào giấc lại, Lâm Tuyết cảm thán - thói quen thật đáng sợ a. Hai ngày liên tục cô đều ngủ vùi bên người Chu Thanh, sau đó bị cắm đến tỉnh, bây giờ trở lại nằm một người lại thấy ngứa ngáy thiếu thốn vô cùng.

Dì Mễ Tâm ngủ sẽ ngủ rất sâu, trời có sập xuống cũng không hay biết, bà hay bị mẹ Lâm trêu đùa chuyện này không thôi. Lâm Tuyết nghĩ đến điều này, trong lòng thôi thúc, hay là....

Nghĩ là làm, Lâm Tuyết choàng dậy, thay váy hai dây tơ tằm mỏng manh màu trắng, chất liệu mát lạnh lại dán sát vào da thịt, phác hoạ hình dáng bầu ngực tròn trịa nhìn chỉ muốn ăn, bên dưới là quần lót ren màu đen với tác dụng duy nhất là khêu gợi. Trong bóng đêm, Lâm Tuyết mày mò di chuyển xuống lầu vào phòng vợ chồng Chu thúc thúc.

Vì hôm sau Mễ Tâm lại lên đường đi công tác, Chu Thanh tuy có nghĩ đến việc mò lên phòng Lâm Tuyết, nhưng bà ấy hôm sau thì đi rồi, căn nhà lại là thế giới của hai người nên ông cũng đành thôi. Trở người qua lại mãi, hắn cũng khó khăn đi vào giấc ngủ y như Lâm Tuyết.

Mễ Tâm không có thói quen khi ngủ sẽ dính người, hai người trước giờ vẫn mỗi người một chăn độc lập, chính xác theo nghĩa đen của bạn-cùng-giường. Hắn nhớ đến mềm mại của Lâm Tuyết, hương vị ngọt ngào thoang thoảng từ người cô hai ngày qua, cứ vậy mà thiếp đi lúc nào không biết.

Bị ấm nóng cùng ướt át bên dưới làm cho tỉnh dậy, mơ màng Chu Thanh còn tưởng mình nằm mộng. Cảm giác dương vật của mình bị hút vào từng chút, âm thanh chậc chậc nuốt vào rõ rệt, chớp chớp mắt mượn ánh sáng lờ mờ từ đèn ngủ, hắn nhìn rõ một đoàn cộm lên ở dưới chăn.

Sung sướng đưa tới làm hắn không có khả năng chặn lại "vật" bên dưới, theo bản năng Chu Thanh nhìn qua bên phải, Mễ Tâm vẫn đang chìm sâu trong giấc ngủ. Chả lẽ...?

Chầm chậm vén chăn lên chứng thực, đèn bàn hắt vào làm hắn thấy được người bên dưới - chính xác là Lâm Tuyết, đang nhũ giao cùng khẩu giao cho hắn. Hoảng hốt không ngờ rằng cô lại dám làm vậy, niềm sung sướng nho nhỏ từ đáy lòng tràn ra vì sự chủ động này.

Chu Thanh vén chăn cao lên một chút để Lâm Tuyết dễ dàng hoạt động, cũng để tầm nhìn của mình rõ hơn mà quan sát. Thiếu nữ hai bên dây áo đều trượt xuống lỏng lẻo đáp trên vai, đang dùng hai tay ép lấy hai bầu ngực kẹp chặt côn thịt, lên xuống kích thích. Miệng nhỏ mút mát đầu dương vật chậc chậc, lại liếm lại cắn, hắn sung sướng đến hít thở dồn dập, hừ hừ từng tiếng đáp lại.

Nhận ra Chu Thanh đã tỉnh, Lâm Tuyết hướng hắn mỉm cười, động tác trên tay càng nhanh như quyết tâm làm hắn phải buông giáp đầu hàng mới thôi. Chu Thanh quá hiểu Lâm Tuyết rồi, mới vào trận nào để cô được như ý, hắn cũng cúi xuống chui lại vào trong chăn, kéo lên hai chân Lâm Tuyết, há miệng ngậm lấy huyệt động thơm ngon.

Dưới chăn cộm lên một đoàn, hai người dùng tư thế 69 tới tấp mà tấn công đối phương không ai chịu nhường ai. Lâm Tuyết bên trên ngậm mút dương vật hăng hái bao nhiêu thì Chu Thanh bên dưới cũng liếm cắn âm hộ của cô nhiệt tình bấy nhiêu, trong phòng chỉ có âm thanh hút lấy nuốt vào từng đợt. Người đang ngủ thì vẫn say giấc ngon lành.

————————————————————————

🌟🌟🌟 cho nỗ lực phi thường của An siêu cấp lười biếng.

👇🏻👇🏻👇🏻 Tiếp Chap 16 luôn nàooo