Chương 5: Cuộc đào tẩu của Harry Potter! (1)
“Họ và tên: Tristan Prewett
Tuổi: 12 (18)
Giới tính: Nam
Chủng tộc: Phù Thuỷ ( Siêu phàm giả)
Con đường: Wheel of Fortune - Danh sách 8: Robot
Hình thái thú hóa: Thủy ngân xà con non
Kỹ năng:
Pháp Thuật:
Bùa chú: 1 (14%)
Biến hình: 2 (99%)
Độc dược: 1 (23%)
Nghi thức pháp thuật cấp thấp. ( bị hạn chế)
Điểm vận mệnh: 150
Dụng cụ:
Đũa phép Ollivander ( gỗ bạch dương, sừng Horned Serpent, độ tương thích 99%)
≪Book of Secret≫
Thần kỳ vật phẩm chiếc nhẫn “Tinh thần quất roi”
—-------------------------------------
Nhiệm vụ phụ tuyến: Animagus
Bánh xe của vận mệnh vẫn tiếp tục chuyển động trên con đường của mình. Vận mệnh và linh cảm sẽ tiếp tục dẫn dắt túc chủ tiếp tục tiến về phía trước. Và lần này linh cảm đã dẫn dắt túc chủ tiếp cận phép biến hình cao cấp Animagus. Liệu túc chủ có nghe theo linh cảm và tu tập phép thuật đầy nguy hiểm này:
Tu tập Animagus:1/1
Phần thưởng: 100 điểm vận mệnh.
—-------------------------------------
Nhiệm vụ phụ tuyến: Hô thần hộ mệnh (Expecto Patronum)
Bánh xe của vận mệnh vẫn tiếp tục chuyển động trên con đường của mình. Vận mệnh và linh cảm sẽ tiếp tục dẫn dắt túc chủ tiếp tục tiến về phía trước. Và lần này linh cảm đã dẫn dắt túc chủ tiếp cận phép thuật Hô thần hộ mệnh (Expecto Patronum). Liệu túc chủ có nghe theo linh cảm và tu tập phép thuật đầy nguy hiểm này:
Tu tập Hô thần hộ mệnh (Expecto Patronum): 0/1 (Triệu hồi ra thần hộ mệnh có thật thể mới tính)
Phần thưởng: 100 điểm vận mệnh.
—-----------------------------------
Đúng vậy tuy Tristan đã thành công xuất sắc trong phép biến hình Animagus nhưng phép Hô thần hộ mệnh Tristan chẳng tài nào tu tập thành công nổi cho dù ma lực cùng năng lực pháp thuật của nó đã tăng nhiều sau khi tu tập thành công Animagus.
Thằng bé cũng biết vấn đề của mình là ở đâu. Tuy Tristan chỉ mới vừa đạt đến năm hai nhưng ma lực tổng cộng của nó sau khi được tăng phúc của Animagus đã không thua kém ma lực của phù thủy trưởng thành là mấy, do đó chắc chắn không phải là vấn đề về ma lực rồi.
Tuy nhiên, Tristan lại gặp khó trong việc tìm ra ký ức hạnh phúc thích hợp để triệu hồi thần hộ mệnh Tristan đã từng cho rằng ký ức khi hệ thống xuất hiện hay là khi nó nhận được thư nhập học của Hogwarts vào năm ngoái có thể giúp nó triệu hồi. Nhưng không, bởi vì những ký ức đó có liên quan đến bí ẩn của hệ thống cho nên hoàn toàn vô dụng.trong trường hợp này.
Điều này khiến cho Tristan buồn bực không thôi, và điều này càng khiến cho hiệu suất học tập phép thuật hô thần hộ vệ của nó càng hạ thấp hơn nữa. Biết làm sao được, Tristan đã và đang trải qua lần dậy thì thứ hai của mình, chỉ mỗi vụ biến đổi nội tiết tố trong cơ thể cũng đã khiến cho Tristan mệt mỏi rồi, huống chi nó có phải phiền lòng trong việc học phép thuật mới nữa chứ.
[Chán quá đi mất thôi!]
Một con rắn nhỏ màu trắng bạc, không vảy cuộn tròn trong một bụi cây gần căn nhà số 4 đường Privet Drive từ khi trời nhá nhem tối cho đến lúc mặt trăng đã ở cao trên đỉnh đầu mà hầu như không hề động đậy, chỉ lâu lâu há miệng thật to như là đang ngáp vậy.
[Còn phải chờ bao lâu nữa đây không biết? Ông đây đã chờ ở đây từ chiều rồi!]
Tristan chán đến c·hết cuộn mình trên mặt đất, dùng đuôi chỉ chỉ, quẹt quẹt giao diện hệ thống cho đến khi hiển thị cái nhiệm vụ mới nhất mà nó mới đạt được:
“Nhiệm vụ chính tuyến: Cuộc đào tẩu của Harry Potter!.
Bánh xe luôn quay và cuộc sống luôn trong trạng thái thay đổi không ngừng. Nếu bạn đang trải qua một thời gian khó khăn, hãy yên tâm rằng nó sẽ trở nên tốt hơn từ đây. May mắn và vận may sẽ quay trở lại đúng lúc.
Sau một thời gian b·ị b·ạo h·ành, Harry Potter đã quyết định lần bỏ trốn đầu tiên, đây là một sự kiện đáng ghi nhớ, thỉnh túc chủ có mặt gần căn nhà số 4 đường Privet Drive trước giờ ăn tối ngày hôm nay, 6 tháng 8.
Quan sát cuộc đào tẩu của Harry Potter: 0/1
Chú ý: Thỉnh túc chủ chú ý đến những gì xảy ra xung quanh, vận mệnh luôn ẩn chứa bất ngờ ở phía trước.”
Con rắn nhỏ gục đầu xuống mà càu nhàu:
[Bất ngờ? Còn cái quái gì bất ngờ ở đây nữa? Cái hệ thống ngu ngốc này! Spoiler không thương tiếc mà!]
Nhưng mà sự chú ý của Tristan ngay lập tức chuyển sang căn nhà số 4 đường đường Privet Drive khi nó nghe thấy một tiếng gào to cùng những tiếng chó sủa vang lên từ hướng đó.
"MARGE! KHÔNG! TRỞ LẠI LÀM CHO CÔ ẤY BÌNH THƯỜNG LẠI NGAY!"
“KHÔNG! CỔ ĐÁNG BỊ VẬY! DƯỢNG TRÁNH XA RA!”
Tristan chú ý đến một cái cục gì đó vô cùng quái dị màu hồng phấn, tròn quay như cái phao cứu sinh khổng lồ lơ lửng bay ra từ cửa sau căn nhà rồi biến mất trên bầu trời đêm của Little Whinging, Cái cục đó hình như là một người phụ nữ trung niên, bà ta đang điên cuồng la hét và quơ quào tay chân ngắn ngủn của mình.
[Râu của Merlin! Chuyện quái gì vừa mới xảy ra vậy?]
Con rắn nhỏ Tristan Prewett nhanh chóng bị sự tò mò của mình chiến thắng tựa như bao nhiêu phù thủy nhỏ nhà Gryffindor khác. Nó nhanh chóng trường lên cành cây gần đó, dùng cặp mắt còn tinh hơn cú vọ của mình để mà hóng hớt chuyện gì đang xảy ra.
Bên trong căn nhà số 4 đường Privet Drive là một mảnh hỗn loạn. Mọi người dường như đều đang choáng váng với những gì vừa mới xảy ra. Đặc biệt là ông Dursley, Tristan nhận ngay ra ông ta thông qua những lời mà Harry Potter từng kể cho nó.
Lão ta đang nhảy dựng cả lên, cố gắng bắt lấy chân của người phụ nữ kia nhưng gần như bị nhấc bổng lên khỏi sàn nhà. Một con chó hiểu nhầm tình huống, nhảy chồm tới và cắm phập hàm răng nhọn của nó vô ống chân của lão khiến cho chảy máu đầm đìa.
Thằng bạn của Tristan, Harry Potter vọt ra khỏi phòng ăn trước khi bị bất kỳ ai chặn lại. Nó đi thẳng tới cái phòng xép dưới chân cầu thang. Nó vừa tới nơi, cánh cửa căn phòng xép liền mở bung ra một cách huyền bí. Trong vài giây, thằng bé đã kéo được cái rương của mình ra tới cửa trước. Rồi nó vọt lên lầu, chui tọt xuống dưới gầm giường, nạy tấm ván lót sàn lỏng lẻo ra, tóm cái áo gối đựng đầy sách vở và bài tập cùng đống quà sinh nhật. ( Lúc này đây Tristan mới nhớ là nó đã quên khuấy mất sinh nhật của Harry, thật là tội lỗi quá đi.)
Harry sờ soạng sau lưng để nắm lấy tay đấm của cánh cửa. Nó nói:
"Cháu đi đây. Cháu chịu hết nổi rồi."
Không lâu sau đó, một bóng hình quen thuộc hùng hùng hổ hổ mà lao ra ngoài đường vắng vẻ tối thui, hì hục kéo lên cái rương nặng nề đằng sau lưng, và cái lồng của con Hedwig thì cặp dưới nách.
Trong khi Tristan đang dự định trường đi theo sau cậu bạn của mình thì nó cảm thấy một cảm giác cực kỳ nguy hiểm từ phía sau ập đến khiến cho con rắn nhỏ rùng mình. Bản năng tự vệ của loài rắn khiến cho thằng bé quay ngắc đầu lại, nó dựa vào thị lực kinh người của mình, Tristan có thể nhìn thấy một con chó đen to tổ bố, con chó đó to như một con gấu nhỏ luôn đó. Và điều nguy hiểm là con chó đó đang dùng một đôi mắt thèm thuồng nhìn thằng bé như nhìn một món ăn ngon lành khiến cho Tristan không dám động đậy gì cả mà ngay lập tức tiến vào tư thế phòng ngự.
Nhưng mà rất nhanh con chó đen đó đã chuyển sự chú ý của nó tới Harry. Con chó đó chú ý đến mọi hành động dù là nhỏ nhất của thằng bé. Chỉ đến khi Harry Potter bước lên chuyến xe đò hiệp sĩ thì con chó đen mới quay đầu và biến mất vào trong bóng tối của con hẻm.