Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bản Nguyên Thần Tinh

Chương 9: Hạt Giống Tân Thần




Chương 9: Hạt Giống Tân Thần

Chương 9: Hạt Giống Tân Thần

Vừa nghe thấy lời của nàng, ba người còn lại liền tỏ ra vui mừng, thế nhưng chưa mừng được bao lâu thì bọn họ cảm nhận được mặt đất rung động ngày càng dữ dội hơn.

"Nhanh dẫn chúng ta về phía hang động cô tìm được, đầu quái vật kia sắp về rồi" Vũ Thiên vội vàng hét lên.

Nghe thấy vậy Bạch Tường Vi nhanh chóng dẫn mọi người đến chỗ hang động mà mình tìm được, mặt đất mỗi lúc rung động càng dữ dội hơn, áp lực từ đầu quái vật kia ập tới khiến bọn họ hoạt động ngày càng khó khăn hơn.

"Nó kia rồi" Bạch Tường Vi reo lên, ba người còn lại nhìn theo hướng của nàng thì quả nhiên nhìn thấy một hang động ở ngay trước mặt. Nó hiện giờ như cọng cỏ cứu mạng khiến tinh thần mọi người như được kích tích, tốc độ trở nên nhanh hơn.

Bọn họ vừa lao vào hang động được một đoạn thì từ đằng sau phát ra một tiếng rống giận giữ kèm theo hàng loạt chấn động dữ dội. Cửa hang quá nhỏ khiến đầu quái vật không cách nào chui vào được.

Đúng lúc này từ trong hang phát ra một luồng sóng năng lượng cực mạnh phát ra chấn cho đám người Vũ Thiên b·ất t·ỉnh, thế nhưng trước khi ngất đi Vũ Thiên nghe thấy được tiếng gầm của đầu quái vật, điều kì lạ là nó vừa có vẻ thống khổ, vừa có vẻ thỏa mãn pha trộn lẫn nhau, đầu óc của hắn lúc này dần trở nên nặng trĩu, hai mắt hắn tối sầm đổ vật ra mặt đất.

Đợi đến khi tỉnh lại hắn nhìn thấy Bạch Tường Vi và Thiên Minh đang ngồi tựa lưng vào tường ở gần đấy, Thiên Minh đang ôm chặt lấy Kinh Tiểu Hồng, khuôn mặt của nàng lúc này trắng bệch không còn một giọt máu, hai mắt nhắm nghiền vẫn đang b·ất t·ỉnh.

Vũ Thiên động đậy thì thấy toàn thân đau nhói, nhất là hắn không còn cảm nhận được chân trái của mình nữa. Giật mình nhìn xuống thì thấy nó đã được cố định một cách cẩn thận.

Thở phào một hơi nhẹ nhõm, vậy mà làm hắn hết cả hồn cứ tưởng đi mất một bên chân rồi chứ, mới nhiệm vụ đầu tiên mà đã phải bó ra cái giá lớn như vậy thì lỗ to.



Thấy Vũ Thiên đã tỉnh lại hai người tỏ ra vui mừng, Bạch Tường Vi đi đến kiểm tra tình trạng của hắn thì thấy các v·ết t·hương đã ngừng chảy máu thế nhưng nội tạng của hắn bị chấn động nhẹ, có dấu hiệu xuất huyết trong, chân trái b·ị t·hương rất nặng, nếu không được chữa trị sớm có thể bị hoại tử, tình hình thật sự rất gian nan.

Vũ Thiên cũng có thể cảm nhận được phần nào tình trạng hiện giờ, hai người còn lại b·ị t·hương ít hơn do cơ thể tốt hơn hắn cùng Kinh Tiểu Hồng nhiều, thế nhưng không có sự hỗ trợ từ bọn hắn thì hai người cũng khó có thể thoát khỏi đây an toàn.

Tình trạng xấu nhất là hai người họ bỏ lại hắn cùng với Kinh Tiểu Hồng có thể giúp bọn họ tăng tỉ lệ sống sót lên cao hơn, nếu như còn phải chiếu cố bọn hắn thì thật sự khó mà rời khỏi đây lành lặn, đặc biệt là khi có một con quái vật khổng lồ đang án ngữ lối ra của bọn hắn.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng Vũ Thiên lên tiếng: "Hai người đã kiểm tra xem bên trong có gì chưa"

Bạch Tường Vi cùng Thiên Minh nhìn nhau rồi lắc đầu, bọn họ sau khi tỉnh lại bận chiếu cố cho hai người Vũ Thiên nên vẫn chưa có thời gian dò xét xem bên trong đó có gì.

"Đi, ta muốn xem thử bên trong đó có cái gì, liệu có đáng để chúng ta mạo hiểm tính mạng mình đến vậy hay không" vừa nói Vũ Thiên vừa khó nhọc bò dậy, thế nhưng hai cánh tay hắn dường như không còn chút lực nào.

Phải nhờ sự giúp đỡ của Bạch Tường Vi hắn mới có thể ngồi dậy được, thế nhưng cơ thể của hắn cũng đau nhức khắp nơi, phải cố gắng lắm hắn mới không phát ra tiếng kêu.

"Điều đấy thật sự quan trọng lắm sao, chẳng lẽ cái nhiệm vụ đó lại quan trọng hơn mạng sống của mày à, cái thằng điên nhà mày" Thiên Minh gào lên trong hai hàng nước mắt, hai tay vẫn ôm chặt lấy Kinh Tiểu Hồng.

"Đương nhiên là không" Vũ Thiên khó nhọc nói, sau đó bắt đầu thở dốc, cái thân thể của hắn đã tàn tạ đến mức chỉ nói vài câu đơn giản đã gần như rút cạn hết sức lực của mình.

"Nhưng mà đấy là hy vọng duy nhất của chúng ta" Vũ Thiên nói tiếp, sau đó lại phải nghỉ ngơi, Bạch Tường Vi với tay đưa cho hắn một bình nước.



Sau khi uống mấy hớp nước hắn mới nói nốt: "Tao có cơ sở để tin rằng cái thứ ở trong này phát ra loại sóng năng lượng đặc biệt kia là lý do làm cho cái thứ ngoài kia phát sinh biến dị.

Ta không biết nó sẽ có ảnh hưởng như thế nào đến con người, thế nhưng hiện tại đó là hy vọng duy nhất của chúng ta" nói xong những lời này Vũ Thiên liền nhắm mắt lại, những gì cần nói hắn đã nói, còn hiệu giờ hắn đã quá mệt mỏi để có thể làm bất kì một thứ gì khác.

"Vậy thì đi thôi" Thiên Minh đứng bật dậy, hai tay vẫn ôm chặt lấy Kinh Tiểu Hồng.

Vũ Thiên được Bạch Tường Vi đỡ dậy rồi dìu đi từng bước, đoàn người cứ thế từng bước đi sâu vào hang động. Không biết trải qua bao nhiêu thời gian, còn đối với Vũ Thiên thì nó dài như hàng thế kỉ.

Hai mắt của hắn mờ đi không cách nào nhìn thấy trước mặt có những gì, chân của hắn bước đi từng bước chậm chạp theo quán tính, hiện giờ chỉ cần dừng lại một chút thôi thì hắn biết mình không cách nào đi tiếp được nên hắn vẫn cố cắn răng mà chịu đựng.

Mồ hôi và máu của Vũ Thiên thấm ướt một vạt áo trắng của Bạch Tường Vi thế nhưng có vẻ như nàng không hề bận tâm đến điều đó. Dù sao nàng cũng không phải là bông hoa trong nhà kính chưa trải gió sương gì, mặc dù tính tình vẫn còn đôi chút khó chịu và đôi chút tính khí của tiểu thư nhưng chưa đến mức không chịu được gian khổ.

Bỗng nhiên bên tai của Vũ Thiên vang lên một giọng nói: "Phát hiện sự tồn tại của Lõi Bản Nguyên, kích hoạt giao thức truyền thừa, chào đón chủ nhân trở về"

Vũ Thiên chỉ cảm thấy thân thể nhẹ bẫng sau đó bị hút về phía trước, bên tai hắn còn loáng tháng nghe thấy tiếng hét của Bạch Tường Vi và Thiên Minh, cơ thể của hắn bị hút vào một màn sáng đủ màu rồi biến mất.

Bạch Tường Vi cùng Thiên Minh cũng vừa kịp lao theo Vũ Thiên trước khi màn sáng biến mất. Bọn họ cảm thấy trước mắt trắng xóa, cơ thể thì nhẹ bẫng nhưng đầu óc thì trở nên trì trệ hơn.

Hai mắt Thiên Minh nhắm nghiền, cơ thể đột nhiên trở nên thoải mái như là ngâm mình trong nước ấm, các tế bào trên cơ thể hắn dường như đang reo vang. Bên tai hắn phát ra một giọng nói: "Phát hiện kí chủ phù hợp, ban tặng Hạt Giống Sức Mạnh - Kích hoạt kỹ năng Huyết Cuồng Chiến Binh.



Bạch Tường Vi cũng rơi vào tình trạng tương tự, nàng cũng nghe được giọng nói kì lạ kia: "Phát hiện kí chủ phù hợp, ban tặng Hạt Giống Sức Mạnh - Kích hoạt kỹ năng Thiên Thần Chiến Tranh.

"Phát hiện kí chủ phù hợp, ban tặng Hạt Giống Tự Nhiên - Kích hoạt kỹ năng Tinh Thông Sinh Vật"

Vũ Thiên lúc này cảm thấy cơ thể hoàn toàn nhẹ nhõm, những đau đớn ban nãy dường như biến mất, hắn thầm nghĩ: "Chẳng lẽ ta đ·ã c·hết rồi sao, không ngờ nó lại thoải mái đến vậy"

Đúng lúc này bên tai hắn phát ra một giọng nói: "Chào mừng chủ nhân đã trở về, bắt đầu kiểm tra tổng thể.

Kiểm tra hoàn tất, cơ thể b·ị t·hương quá nặng, bắt đầu quá trình chữa trị.

Quá trình chữa trị hoàn tất, tiến hành kích hoạt Lõi Bản Nguyên.

Kích hoạt Hạt Giống Không Gian - Đạt được kỹ năng Không Gian Thứ Nguyên

Kích hoạt Hạt Giống Thời Gian - Đạt được kỹ năng Tiềm Thức Cảnh Báo

Kích hoạt Hạt Giống Sức Mạnh - Đạt được kỹ năng Cường Hóa Cơ Thể

Kích hoạt Hạt Giống Trí Tuệ - Đạt được kỹ năng Tinh Thông Máy Móc

Kích hoạt Hạt Giống Linh Hồn - Đạt được kỹ năng Điều Khiển Vật Chất

Kích hoạt Hạt Giống Tự Nhiên - Đạt được kỹ năng Hấp Thụ Năng Lượng

Kích hoạt Lõi Bản Nguyên thành công, bắt đầu quá trình truyền thừa"